Đội ngũ tam yêu xuất phát về phía Đông mười ngày thời gian thì đến khu vực lần trước gặp nạn của Hồng Mãng, theo thông tin thì con Hổ Yêu này có một thần thông là tật phong đao gió thôi, thế nhưng nó là phong hệ yêu thú nên tốc độ rất nhanh. Đối thủ này mới là loại khó dây dưa. Hồng Mãng tìm vị trí bên ngoài nghỉ ngơi Lục Ngạc nghênh ngang đi vào địa bàn của Hổ yêu rêu dao kêu hống, kiểu như bố mày đang ở đây con mèo bệnh ra chịu chết.... Nhưng không một ai biết được một con Yêu Mãng cấp ba đang sử dụng thần thông tiềm hành thuật thu liễm khí tức và hòa màu sắc bản thân vào cảnh vật sung quanh luôn theo sát bên cạnh Cự Ngạc như hình với bóng, cái thần thông tưởng như gân gà này đối với yêu thú lại là trí bảo đối với Lạc Thiên, vô hình chung các thần thông này đã hình thành nên phong cách chiến đấu đặc biệt của hắn.
Cũng Không phải đợi lâu đối thủ đã xuất hiện nhưng không phải một mà là hai con Yêu Hổ cấp Ban Lan hệ Phong thì biết rồi nhưng phiền toái là có thêm một con Hắc hổ cấp đi theo giờ thành hai đánh hai. Thế nhưng Lạc Thiên vẫn giữ nguyên kế hoạch, chỉ cần chớp nhoáng tiêu diệt Ban Lan Hổ thì con còn lại không còn đáng lo.
Kẻ thù gặp nhau là chiến, yêu thú không hề dài dòng kể lể như nhân loại. Đến cả kẻ lắm lời như Lục Ngạc cũng không nói một lời mà lập tức thi triển Băng giáp phủ toàn thân, đây là kế hoạch đã bàn định sẵn, yêu thú cấp thấp có hai thần thông quả là hiếm, nhất là yêu thú cấp đến trí thông minh chưa đủ để lĩnh ngộ thần thông hậu thiên, Hồng Mãng là trường hợp đặc biệt vì nó được Lạc Thiên giáo tập rất chi tiết và tận tình. Thần thông bản mệnh thứ hai của Lục Ngạc là át chủ bài chỉ dùng khi ăn chắc nhất mà thôi.
Hai Con Yêu Hổ rống giận một tiếng ầm vang cả khu rừng lao tới, thế lao của chúng hoàn toàn cắt đứt đường lui của đối thủ, nhìn ra thì đây cũng là tổ đội hết sức ăn ý. Con Hắc hổ lập tức thi triển thần thông bản mệnh trước, một loạt dây leo bất ngờ từ mặt đất chui lên xoắn chặt lấy Lục Ngạc xiết mạnh, đây là một con yêu Mộc hệ khá là khó dây dưa với thần thông trói buộc như vậy. Thế nhưng sức của Lực Ngạc quá mạnh, phòng thủ Băng giáp quá tốt, thể hình toàn là cơ bắp da dày thịt béo thế nên một hồi vùng vẫy nó đã thoát được ra và lao đến hai con Yêu Hổ. Mặc dù không phải yêu thú phong hệ nhưng với tứ chi tráng kiện đầy cơ bắp đã tạo cho sức bật của Lục Ngạc rất khủng khiếp, trong khoảng cách ngắn thì sức tốc độ của nó không hề kém yêu thú phong hệ chút nào. Khoảng cách còn trượng thì con Ban Lan Yêu hổ ánh mắt như châm chọc Lục Ngạc, nó dừng hẳn lại chẳng thèm né tránh, bất ngờ một đám dây leo bùng lên trói chặt Cựu Ngạc, hóa ra con Hắc Hổ đã bố trí bẫy dập tại đây một đạo thần thông. Ngay chớp mắt ba lưỡi đao gió xé không gian mà đến. Ba lưỡi đao này cùng đánh vào một chỗ, phân trước sau mà đến cắt vào cổ cự Ngạc.
Không phải nói chiêu này không thâm độc, hai con yêu thú này thật sự là phối hợp thiên y vô phùng. Nếu chỉ có một mình cự Ngạc thì hôm nay chính là ngày tàn của nó, chỉ cần thêm vài lần tấn công như vậy thì dù cự Ngack phòng ngự mạnh đến đâu cũng bị mài chết.
Hai lưỡi đao gió trước sau xé tan băng giáp, lưỡi đao thứ ba cắm sâu vào cổ cự Ngạc, máu tươi phun tung tóe. Thiếp theo đó là hai thêm một bui dây leo trói chặt cự ngạc thêm lột lần nữa. Ban Lan Yêu Hổ vẫn đứng yêu chuẩn bị phát thế công lần hai, thế nhưng dị biến nổi lên.
Mười mũi băng tiễn lăng không xuất hiện như chớp giật bắn về phía Ban Lan Hổ, tiếp theo đó là chúng nổ tung tạo nên một lớp Băng lạnh cóng trong phạm vi mười trượng. Mặc dù Ban Lan Yêu Hổ phản ứng rất nhanh dùng tốc độ né tránh Băng tiễn xuyên thấu cơ thể nhưng không thể tránh lớp hàn khí bao trùm xung quanh mộ vùng rộng, linh lực của nó và cả cơ nhục thoáng chốc như đình chỉ hoạt động. Thế nhưng nó ngay lập tức vận Linh lực đối kháng hàn khí tạo trục xuất nó ra ngoài, nhưng trong chiến đấu một chớp mắt thôi cũng là mạng người huống hồ tận một giây đồng hồ.
Một tia lửa chớp lóe nhanh hơn cả đao gió, gần như thuấn di một con Quái xà Ban hoa trống rỗng xuất hiện phía sau lưng Ban Lan Yêu Hổ. Một vết đớp trí mạng vào tai Hổ nọc độc làm cho Ban Lan Hổ đứng hình thêm hai tức thời gian. Nói thì chậm dị biến thì quá nhanh, đến khi Hai con Yêu Hổ kịp hồi thần thì Cự Quái Mãng dài trượng thân to như thùng nước đã quấn chặt Ban lan Hổ không khe hở vừa xiết chặt vừa dùng một quái chi cầm thanh giác thứ săc lém đâm tới tấp vào vùng tim của Yêu Hổ, vừa đâm vừa ngoáy tít thanh cốt thứ. Cánh tay cuả Quái Mãng mặc dù ngắn nhưng độ cơ bắp thì không kém gì vuốt Hổ yêu.
Con Hắc Hổ lúc này Lao đến cào tới tấp thân yêu Mãng, nhe răng định cắn xé đầu yêu Mãng kéo ra, thế nhưng chỉ mới vừa lao đến phụ cận cào một miếng trên cơ thể Yêu Mãng thì Hắc Yêu Hổ cứng đờ người, nếu tinh mắt thì có thể thấy rõ một lớp sương băng nhạt đọng trên toàn bộ lông của nó.
Yêu Ngạc đã hồi thần thông sau mấy giây xúc tích, bốn mũi băng tiễn xuyên vào cơ thể Hắc Hổ, cho dù không nông và không trí mạng nhưng nó lại có tác dụng đóng băng linh lực và cơ nhục một cách cường liệt, tác dụng gấp nhiều lần hàn băng khí khi băng tiễn nổ tung.
Giật tung giây leo quanh người cong Yêu Ngạc cự đại lao tới cận chiến, để Yêu Ngạc cắn trúng và cận chiến thì coi như là xác định, cận chiến mới một núi cơ bắp với lớp vỏ dày cộp cộng móng vuốt răng nanh, đại vĩ thì có thể đoán trước kết quả.