Cô bé bạng tộc thở phào nhẹ nhõm, quay lại nàng lại thấy ánh mắt như giết người của nhóm Tân Điêu mà lòng lại lạnh toát đi. Lần này gần như gặp họa diệt tộc, tuy rằng gặp dữ hóa lành nhưng lần sau thì sao không thể lúc nào cũng gặp may mắn như hôm nay. Một tộc quần thiếu sức tự vệ như Bạng tộc thì việc phụ thuộc vài tộc khác là thiết yếu. Thế nhưng Bạng Tộc lại không có một ưu thế gì để cho Hải yêu thú quan tâm. Muốn thành phụ binh của tộc khác cũng không ai nhận, nay có một cơ hội đang mở ra trước mắt nàng, thân là tộc trưởng nàng cũng phải có hiểu biết nhất định với việc này.
“ Xin hỏi đại nhân.... Bạng châu có ý nghĩa với quý tộc sao?...” Bạng tộc thiếu nữ cung kính mà hỏi Liễu Thu Thủy, tuy nói nàng là Yêu Đan Kì hải thú, thế nhưng nếu bàn về sự cường đại thì vị nhân tộc tu sĩ này một tay có thể miết chết nàng, vì chiêu thần thông bản mệnh huyễn thuật của tộc nàng không hề có tác dụng với nhóm tu sĩ này.
“ Bạng châu đối với chúng ta đúng là có giá trị... còn cần nhiều hơn chỗ này nữa. Ý tứ của ngươi là..?” Liễu Thu Thuỷ vẫn là đại diện phát ngôn của Càn Khí Môn ở khu vực này. Vị tiểu sư Thúc ma cà bông vẫn đang còn bận lượn lờ khắp nơi mang theo Giải Đại Kềm bên mình đi ức hiếp người khác, điển hình của vô trách nhiệm đối với vị trí đệ nhất cường giả trong tông.
“ Vậy Bạng Tộc chúng ta xin đầu nhập làm phụ thuộc cho bộ tộc cường đại của đại nhân được chăng.... không dấu gì đại nhân nếu được ăn uống đầy đủ thì cứ hai tháng tộc nhân chúng ta sẽ đào tạo được một viên Bạng Châu a....” Bạng châu có chức năng tăng huyễn thuật cho Bạng tộc nhưng nhiều hơn một viên cũng chả có tác dụng gì, thế nên Bạng Tộc mỗi thành viên cũng chỉ đào tạo cho mình một viên thôi, nếu toàn lực đào tạo thì một tháng một viên cũng có thể đó. Cái viên Châu này đối với Bạng tộc còn có chút tác dụng là tăng huyễn thuật thần thông, thế nhưng với hải tộc khác lại là gân gà bởi chức năng tị thủy thì hải tộc con nào cũng có a.
“Có thể, chúng ta sẽ cung cấp đủ thức ăn cho các ngươi, nhưng ngoài đào tạo Bạng châu các ngươi vẫn phải có một vài công tác khác ngoài chiến đấu để đổi thức ăn...ngươi chấp thuận chăng.”
“ Thưa đại nhân chúng tôi xin nghe phân phó... nhưng quả thật ngoài đào tạo bạng châu thì quả thật tôi không biết tộc mình có thể tham gia công tác nào khác.” Cô bé bạng tộc vẻ mặt đầy nghi hoặc, vì đúng là nàng không biết khăng tộc mình có thể làm gì cho bộ tộc cường đại này.
“ Các ngươi có thể tạo ra huyễn thuật thì tinh thần lực khá tốt, thứ hai tứ chi của Bạng Tộc khá giống nhân loại chắc khá linh hoại... vì vậy chắc chắn Long Gia sẽ vui mừng khi các ngươi gia nhập Càn Khôn Tông, có lẽ các ngươi sẽ kiếm được vị trí tốt trong Môn phái đấy.”
Cuối cùng thì công việc sát nhập cũng hoàn thành cũng hoàn thành, tổ đội lúc xuất phát chỉ có gần trăm rưỡi cá thể, xát nhập hơn tám mưới cá thể cua vàng, ba trăm cá thể Tân Điêu, giờ đây lại thêm gần hai ngàn Bạng Tộc thế nên đội hình cực kì cồng kềnh, tốc độ di chuyển chậm chạp mà hướng Âm Dương cung tiến bước. Lúc này đội ngũ đã rời xa cứ điểm Âm Dương Cung tháng rồi, cộng thêm thời gian chiếm giữ trước đó thì bất tri bất giác Càn Khôn Môn đã có gần một năm sinh tồn ở đáy biển rồi.
Lúc này đây tại Âm Dương cung khu Đông Cung là một mảng linh điền xanh mướt cỏ cây, hoa hoa thảo thảo, những con cua nhi đồng đang bò qua lại khắp nơi, càng chân khéo léo xới đất, chăm sóc hoa mầu. Thứ chúng được chăm sóc chỉ là linh mễ thôi, vì càng to của chúng không đủ linh hoạt để chăm sóc linh thảo. Cứ hai tháng thì linh mễ chín một lượt, tổ đội thí luyện thì chém chém giết giết phương xa, ăn uống chỉ có huyết đan và tích cốc Đan mà thôi, thế nhưng nhân sĩ trú đóng Âm Dương cung thì sướng rồi linh mễ thơm trôi vào bụng, vừa no vừa chứa đầy linh khí dễ hấp thu. Quả thật đãi ngộ rất cao. Hơn một trăm cua xanh lớn bé cũng lần đầu tiên trong đời được hưởng dụng thứ gạo trắng ngần, trong như ngọc thạch, thơm đến nước miếng ứa ra như vậy.
Từ hai tháng trước thì Lục Ngạc, Song Ưng đã lần lượt mà xuất quan chúng đều thành công bước vào tinh hạch yêu thú sơ kì rồi. Không gian dưới nước đúng là khắc tinh của chim loại như Song Ưng thế nhưng lần tiến hóa này đã thực sự đánh vỡ nhận thức của tất cả mọi người về yêu thú. So vớ bề ngoài của Lục Ngạc chỉ là to lên về kích cỡ lên tới trượng thì Song Ưng ngoại hình thay đổi đến không ai nhận ra. Lông vũ của chúng rụng hoàn toàn không còn một cọng nào, thay vào đó là lân phiến đen xì một mảng, đôi cánh lông vũ thì thành cánh thịt với các màng da bao bọc lấy thanh cốt xương có thể xòe ra hay cụp vào, trên khớp cánh lại mọc ra một tiểu thủ ba móng coi nhu chi trước vừa bay được lại vừa cầm nắm vật được, đuôi lông vũ cũng rụng rồi mà thay vào đó là một cái đuôi thịt xương dài ngoằng gai nhọn lởm chởm. Tu cánh lại thì kích thước của chúng chỉ bằng một phần tư Lục Ngạc thôi nhưng sải cánh ra thì rộng đến trượng có dư, nguyên cái đầu ưng thì cấu tạo vẫn như cũ. Hình dáng của chúng ngoại trừ cái đầu Ưng và bộ móng vuốt ưng ra thì các đặc điểm khác hoàn toàn là của Ứng Long. Đây chính là vì chúng nuốt Bổ linh đan mang tinh huyết Lạc Thiên đúng khi tiến hóa lần đầu thức tỉnh huyết mạch. Một sự thần kì nào đoa không thể lý giải được đã sảy ra khi tinh huyết của Lạc Thiên đã lấn át huyết mạnh vốn có của nó mà thức tỉnh thành Á Long Ứng long huyết mạch. Lần này thì hay rồi ngoại hình thay đổi theo đến tróng mặt, hai con Ưng nhìn nhau cười ha ha, tự hào mình ngày càng giống phụ thân, mà quả thật thì nói một cách nào đó hai con Ưng này mới thực sự là nhi tử của Lạc Thiên vì tròn huyết quản của chúng chính là chảy xuôi dòng huyết Long của hắn. Nhưng sự việc này chỉ có thể ngộ không thể cầu, đã nhiều lần thử lại với mấy con cua choa ăn bổ linh đan dư lại nhưng không hề có hiệu quả như song Ưng. Đúng là thế giới tu chân thật khó lường.