Trong Ma La sơn mạch đang diễn ra một trận chiến ác liệt.
Một bên là năm người ngũ đại tông môn, một bên là một con Mãng Xà hai đầu.
Trận chiến rất ác liệt, bên ngũ đại tông môn đều có tu vi Võ Tôn Cảnh con Mãng Xà đó có tu vi Tiên Nhân Cảnh, vì vậy năm người bị áp chế hoàn hắc miêu của Nạp Lan Hiên tấn công Mãng Xà nhưng cũng không làm nên trò trống gì bởi vì lớp vảy của nó quá cứng nên dù cho nó tấn công thế nào cũng khó mà để lại vết xước trên thân Mãng Xà.
Mãng Xà nổi giận quất đuôi một phát làm cho con hắc miêu đó bay xa đụng gãy vô số cây cối.
Nạp Lan Hiên thấy thế thì tức giận, triệu hồi ra một chiếc cung màu vàng.
Lão ta tập hợp linh khí hoá thành mũi tên, mũi tên nhắm thẳng vào điểm yếu của Mãng Xà nhưng phản ứng của mãng xà rất nhanh, nó lập tức né mũi tên đó và quật đuôi thẳng về phía Nạp Lan Hiên.
Bị trúng một đòn trực diện khiến lão ta bay ra ngoài trọng thương thổ huyết.
Bốn người kia nhìn mà kinh hãi không hổ là Tiên Nhân Cảnh.
Võ Tôn Cảnh trúng một đòn trực diện mà đã mất sức chiến đấu, không chết là may lắm là Lạc Nhật không muốn làm lớn chuyện nên đã bảo Tố Tố nhẹ tay.
Người ta là người của Vạn Thú Sơn Trang đó là một thế lực lớn trên đại lục.
Nếu bị giết thì hung thủ sẽ bị truy sát khi đó rất phiền phức.
Dù cho đó là yêu thú hay con người thì cũng không được Xà này là Tố Tố hoá thành, sau khi yêu thú có tu vi Tiên Nhân Cảnh thì có thể tự do hoá hình thành nhân loại và ngược lại.
Lúc này, Lạc Nhật dùng Quỷ Ảnh Bộ di chuyển ra phía sau cuộc chiến.
Bởi vì con hắc miêu đó rất linh mẫn nên Lạc Nhật nói Tố Tố giải quyết nó trước, lúc này Lạc Nhật mới an tâm hành động.
Lạc Nhật di chuyển rất bình tĩnh, né những ngọn sóng xung kích từ cuộc chiến.
Mọi người không chú ý đến một cái bóng đang di chuyển nó đang di chuyển đến gần Thế Thân Ngọc, và rồi Thế Thân Ngọc biến mất, cái bóng thành công rút khi rút lui ra ngoài xa thành công, Lạc Nhật thông báo cho Tố Tố biết kế hoạch đã thành công.
Tố Tố nghe được thì cũng bắt đầu nghiêm túc.
Hai đầu rắn, một đầu phun ra băng sương, một đầu phun ra hoả diễm tấn công bốn người kia không có lực hoàn thủ.
Bốn người đó vất vả chống cự được một hồi thì bị đánh bay đi và Mãng Xà thong dong rời này Hồng Liên Sơn bò dậy, bắt đầu chửi rủa:- Khốn kiếp, tại sao giữa đường nhảy ra một con Mãng Xà tu vi Tiên Nhân Cảnh được chứ?Nạp Lan Hiên cũng ngồi dậy nói:- Lão phu cũng không thể hiểu được tại sao lại như vậy chứ?Bỗng nhiên Ngưng Thiên Bích biến sắc:- Chẳng lẽ là vì Thế Thân Ngọc?Mọi người nghe vậy thì chạy sang nhìn quả nhiên Thế Thân Ngọc đã biến mất.
Mọi người thấy vậy thì âm trầm.
Hạ Càn nói:- Thú vị đó, người này chúng ta phải lưu ý, hắn có thể điều động yêu thú Tiên Nhân Cảnh đối phó chúng ta thì tất nhiên hắn không phải dạng vừa, chỉ là hắn không muốn lộ mặt Kim gật đầu:- Người này sẽ phải điều tra, tuyệt đối không thể bị động chiến này Nạp Lan Hiên tổn thất nặng nhất, thú sủng của hắn bị đánh trọng thương còn nằm ở đó đương nhiên hắn là người tức giận nhất.
Hắn nói:- Vạn Thú Sơn Trang chúng ta sẽ không để kẻ có uy hiếp tới mình được rồi hắn thu lấy thú sủng và bỏ đi.
Vạn Thú Sơn Trang có thủ đoạn đặc biệt luyện ra một giới chỉ có thể thu thú sủng vào vì vậy rất thuận tiện cho những trường hợp như vậy.
Thấy Nạp Lan Hiên bỏ đi trước, bốn người còn lại cũng rời đi, dù sao ở lại cũng không có tác dụng gì nữa.
Năm người bọn họ không ngờ mình lại làm áo cưới cho người khác.
Lần này về tông môn họ sẽ điều tra kĩ càng chuyện này.….……Lạc Nhật về đến khách đi3m nơi ở của Tố Tố, đợi một lúc thì Tố Tố cũng về đến.
Tố Tố tạo ra một kết giới ngăn cách với bên ngoài, không cho người ta nghe lén.
Lạc Nhật lấy từ Minh Nguyệt giới chỉ ra một khối ngọc to bằng đầu người, hình vuông, màu trắng rất bắt mắt.
Lạc Nhật nói:- Đây là Thế Thân Ngọc, nó được thiên địa hình thành, chỉ có thể ngộ không thể cầu, dù là một khối bằng nắm tay thì cũng đủ để người ta điên cuồng tranh đoạt.
Không ngờ lại có khối to bằng đầu người như Tố nghe vậy thì hỏi:- Nó có tác dụng gì vậy?Lạc Nhật cười nói:- Tác dụng của nó chỉ có một đó là cứu người chết sống Tố nghe vậy thì há hốc mồn, không tin vào mắt mình.
Trên đời này có chí bảo như vậy sao?.