Mọi chuyện xảy ra ở một ngày nào đấy trước khi tôi quen với cuộc sống mới.
Lúc ấy tôi đang vẽ bản thảo manga trong phòng của mình.
Dùng cách nói bảo thủ nhất, tôi đang trong một trạng thái vô cùng tốt. Bút vẽ nhẹ nhàng di chuyển như đang khiêu vũ.
Chỉ mấy phút nữa thôi là có thể hoàn thành bản thảo dài 50 trang, thật sự là thần tốc.
"Xin lỗi sensei, tiến độ thế nào rồi?"
Trong lúc tôi đang kiểm tra chỉnh sửa lần cuối, một cô bé vô cùng đáng yêu bước vào phòng.
Em ấy là Nijou Touka, đang là học sinh tiểu học năm thứ năm, đồng thời cũng là một tiểu thư nhà giàu siêu cấp, dù cho có vung tay ném tiền hàng tỷ đi nữa thì mặt cũng không đổi sắc.
Vì đủ loại lý do, hiện tại thì tôi đang ăn bám em ấy.
"Vẽ xong rồi~!"
"Ồ, thật vậy sao?"
"Với anh thì cái trình độ này đơn giản vô cùng."
"Không hổ danh là sensei! Thật thiên tài!"
"...Nè, có thể cho em xem một chút không?"
Mặt cô bé đỏ ửng, có vẻ khá hưng phấn, vừa cúi đầu vừa nhướng mắt nhìn tôi, ngượng ngùng hỏi.
Thật ra cô bé là fan hâm mộ cuồng nhiệt của manga do tôi vẽ.
"Tất nhiên. Đối với anh, độc giả đầu tiên tốt nhất chính là Touka."
Tôi nở một nụ cười dịu dàng, đưa bản thảo ra phía trước.
"Hì hì, cảm ơn sensei, em cảm thấy vinh hạnh lắm!"
Touka vô cùng cao hứng, nâng bản thảo bằng cả hai tay.
Lễ phép kính cẩn như đang nhận bằng tốt nghiệp.
Tuy cảm thấy hơi ngượng, nhưng cảm giác thế này cũng không tệ.
"Oa! Câu chuyện lần này là về ma pháp thiếu nữ sao... Có vẻ rất thú vị!"
Con ngươi lấp lánh ánh sao, Touka lập tức bắt đầu đọc.
Ngoại trừ cô bé, tôi không thấy còn bé gái nào có thể lật giấy đọc trong vẻ mặt hạnh phúc như vậy.
Trong lúc tôi còn đang ngắm nhìn bóng người tựa thiên thần của Touka---
"Tôi tới làm phiền đây."
"Nyan, em đến chơi này."
Hai cô bé xinh đẹp ngang ngửa Touka đặt chân vào gian phòng này.
Người đầu tiên là Tanzawa Chizuru, là một thiếu nữ xinh xắn buộc tóc hai đuôi, thoạt nhìn có vẻ hơi xông xáo.
Người còn lại là Komori Sana, cô bé có một mái tóc ngắn, đầu đội băng tóc tai mèo.
Hai người họ là bạn học của Touka, đồng thời cũng là tiểu thư nhà giàu siêu cấp như cô bé.
"Ồ, Haru, anh vẽ xong hết bản thảo rồi à?"
"Xem như vậy đi."
"A, giỏi thật. Dù chỉ là thằng ăn bám, nhưng khi cần làm việc vẫn biết phải làm thế nào nha..."
"Nyan, em cũng muốn xem."
Sana từng bước nhích đến gần rồi dùng sức ôm chặt lấy tôi. Vừa làm nũng vừa cầu khẩn.
"Vậy thì đợi Touka đọc xong sẽ tới lượt em."
"Ừm, cảm ơn anh, onii-chan."
"A..., tôi cũng muốn."
"Tốt tốt."
Vì Chizuru cũng nhích đến bên cạnh, nên tôi xoa đầu em ấy bằng cái tay còn lại.
"..., tôi không muốn cái này, đồ đần! Tôi muốn đọc manga kìa!"
Gương mặt Chizuru đỏ bừng cả lên, giọng điệu cũng trở nên bất thường... Nhưng mà cô bé cũng không có vẻ gì là muốn tách ra khỏi tôi cả.
Tuy rất xấu miệng và không thẳng thắng, nhưng thật ra cũng rất yêu quý tôi.
Khoảng chừng một phút sau, thời gian ôm ấp kết thúc.
Tôi rút tay ra khỏi đầu hai cô bé, duỗi người "A~" một tiếng.
"Onii-chan, anh mệt hả?"
"Ừm, có một chút."
"A...~ ừ... Đã vậy thì, nếu muốn tôi mát xa cho anh, không phải là không được."
"Nyan, ý kiến hay đấy."
"A... Thế thì, nhờ hai em vậy."
Giống như bị hai cô bé dẫn dắt, tôi nhích đến bên giường.
Rồi ngã người nằm lỳ trên đó, để Chizuru mát xa hai vai còn Sana thì mát xa eo.
Tuy nói là mát xa, nhưng chỉ với sức lực của nữ sinh tiểu học thì thật sự chả có cảm giác gì, bất quá, lòng tốt của hai cô bé khiến tôi rất cao hứng.
"Sensei, bản thảo lần này hay lắm!"
Sau một thời gian ngắn, cuối cùng Touka cũng đọc xong manga, và rồi:
"--Hai cậu đang làm cái gì vậy...?"
Em ấy nhận ra tình huống bên này, đặt bản thảo lên bàn, hoảng hốt chạy tới.
"Tớ đang chăm sóc Haru..."
"Nyan, ma pháp hồi phục."
"Sao có thể như vậy, thật dối trá! Tớ cũng muốn chăm sóc sensei!"
Touka cũng ngồi lên giường, nắn bóp xương vai tôi vằng đôi tay nho nhỏ của mình.
"Sao rồi sensei, thoải mái không?"
"Tôi làm thoải mái hơn đúng không?"
"Nyan, em mới thoải mái nhất!"
Giống như đang cạnh tranh, ba cô bé chơi đùa với cơ thể tôi.
...Không đúng, tuy sự cố gắng của các em là chuyện tốt, nhưng nếu như dùng thêm chút sức nữa thì sẽ càng tốt hơn--
Khoan đã, chờ một chút!
Chỗ đó thì không được! A... Không được mà... A... A... A------!
----------Đúng lúc đó, tôi bừng tỉnh.
Mất một lúc lâu tôi mới có thể nắm giữ tình hình.
Tôi đang nằm trên giường mình, ngửa mặt lên ngủ.
Tuy vẫn là cái giường này, nhưng mấy em gái tiểu học đang ngồi trên người tôi thì không có.
.........Ặc ặc......
Bây giờ còn mơ thấy giấc mộng kiểu này, có ý gì chứ...
Tôi ngẩng đầu nhìn lên trần nhà trên cao, thở dài một hơi.
...Được rồi, không sai, vậy cũng đúng.
Mấy chuyện mơ mộng không thực tế này thì vốn dĩ đâu thể xảy ra chứ...
Mặt khác, nếu muốn nói cái chỗ nào không... Thực thế nhất, chính là việc tôi vẽ xong bản thảo nhanh tới vậy.
Còn là hoàn thành 50 trang chỉ trong mấy phút nữa chứ, việc này xét trên phương diện vật lý là hoàn toàn không thể, tôi mà có một nghìn cánh tay thì may ra.
Đúng lúc này, tôi cảm thấy có gì đó là lạ.
Trong chăn có vẻ ấm hơn bình thường một chút...
Nhìn kỹ thì nó còn đang nhô cao lên một cách lạ thường nữa...
Tôi nhướng người ngồi dậy, lật chăn ra xem--
"...Mấy em làm gì ở đây?"
"A,... Tỉnh rồi."
"Thật tình, tại Chizuru cọ quậy đó."
"Nyan, phong ấn bị phá, cuối cùng anh hùng cũng tỉnh giấc..."
Quả nhiên đúng như tôi nghĩ, nhóm ba loli đang trốn ở đấy.
"Xin lỗi sensei, trong lúc anh đang nghỉ ngơi còn làm anh tỉnh lại thế này..."
Cúi đầu xin lỗi tôi với bộ dáng khiêm tốn, loli thuộc phái thẳng thắng chính thống, Nijou Touka.
"Mà cũng giữa trưa rồi. Có trách thì trách anh ta tới lúc này mà vẫn còn ngủ nướng ấy."
Cao ngạo, nói chuyện hợp lý, loli nóng nảy có chút xông xáo, Tanzawa Chizuru.
"Onii-chan, sớm an."
Chào tôi với phong cách của riêng mình, loli thiếu gân, Kamori Sana.
...Thì ra là vậy, ra đây là lý do khiến tôi mơ thấy giấc mơ như thế...
Theo lời mấy cô bé, do bị ảnh hưởng bởi hội nghị của công nhân viên chức trong trường, nên hôm nay được về sớm, vì vậy nên mới hẹn nhau chạy tới phòng tôi chơi đùa, nhưng nhân vật chính là tôi thì đang ngủ, thế nên mấy em ấy liền rảnh rỗi...
Nhưng thân là thiếu nữ lại chui vào chăn của đàn ông con trai, như vậy thì không ổn chút nào.
Mà kệ, việc này cứ để cho Maya-san dạy lại bọn họ.
Cái loại ăn bám loli như tôi mà nói thì chẳng có sức thuyết phục gì cả.
"Phải rồi sensei, hôm nay chúng ta làm gì?"
Touka nhìn tôi bằng ánh mắt tràn ngập chờ mong.
"Dù là cosplay như trước, hay chơi trò chơi các kiểu, anh muốn làm gì thì cứ nói. Bọn em hôm nay có nhiều thời gian hơn bình thường, có thể trợ giúp anh thỏa thích."
Thứ gọi là trợ giúp, chính là những công việc có liên quan tới manga.
Chỉ cần tôi nói là nó quan trọng với manga, thì bất kể là sách ảnh, trò chơi, Bluray CD-ROM hay figure, Touka đều sẽ lấy tài sản cá nhân của mình mua cho tôi mà không keo kiệt chút nào. Không chỉ là về mặt tiền bạc, cô bé thậm chí tự nguyện dùng thân thể mình để đóng vai các nhân vật tôi muốn. Hơn nữa, đối với chuyện này, Sana cũng tích cực hỗ trợ, Chizuru dù sẽ oán hận vài câu, nhưng cũng sẽ tham gia cùng.
"Xin anh cứ xem chúng em là trợ thủ, tùy ý sai khiến."
"Nyan, chỉ lúc này thôi, em sẽ là ma thú sai sử của onii-chan."
"...Nhưng mà không được làm mấy chuyện biến thái đó."
Trước ba yêu cầu của ba cô bé, tôi ngẫm nghĩ một lát, rồi trả lời:
"Ừ... Vậy, trước hết cứ để anh ngủ một giấc rồi tính tiếp."
Bởi vì mới ngủ một nữa đã bị đánh thức, nên dục vọng nằm lăn ra ngủ của tôi bây giờ lớn hơn ham muốn vật chất một chút.
"Chờ chút đã, anh không định vẽ bản thảo sao?"
Chizuru là người đầu tiên phản ứng lại.
"Hôm nay anh đã vẽ quá nhiều."
"Cái gì? Không phải anh chỉ ngủ suốt thôi sao?"
"Thì vẽ trong mơ đó, còn tận 50 trang kìa, nên mệt lắm."
Thấy tôi vừa ngáp vừa nói như vậy, Touka và Sana lập tức tán dương:
"Ngay cả trong mơ cũng không quên công việc, cuối cùng thì anh giỏi tới mức nào vậy sensei?"
"Nyan, mangaka điển hình, nyan."
"...Ơ? Tại sao phải khen anh ta? Anh ta chỉ ngủ thôi mà? Ơ...?"
Chizuru hoang mang.
Nếu như Maya-san có ở đây thì có thể trợ giúp hoặc cho em ấy lời khuyên, nhưng đáng tiếc lúc này cô ấy đang bận công việc rồi.
"Như vậy, chúng ta cùng ngau đi nhủ đi!"
"Tốt "
"Nyan."
Tôi nằm dang tay dạng chân ra, Touka và Sana cũng rúc vào cạnh tôi ngay lập tức.
"Ồ~... Được rồi, nếu các cậu cảm thấy không sao, thì tớ cũng không sao."
Chizuru dù không tình nguyện, nhưng cũng làm theo.
Kết quả là---
Touka nằm trên tay phải tôi, Chizuru lấy tay trái tôi làm gối, Sana thì ôm chặt chân trái.
Nhiệt độ cơ thể, mùi thơm ngọt ngào và sự mềm mại êm ái của loli truyền tới, lấp đầy tất cả giác quan của tôi.
----Không đúng, dù có nói là ngủ cùng nhau thì cũng không cần dính chặt vậy chứ.
Thân người gần như không thể động đậy, còn tiếp tục như vậy thì muốn ngủ cũng khó.
"Hì hì, cảm thấy hơi chút rung động."
"A...~ ừm, thì ra đây là cảm giác gối đầu lên tay người khác..."
"Nyan, ma lực được nạp đầy."
Nhưng mà nhìn bộ dạng cao hứng của ba em ấy, tôi không nên yêu cầu họ tách ra phải không.
...Được rồi, vậy cũng tốt. Cho dù ngủ không được, thì cũng có hiệu quả chữa trị chậm rãi.
Từ sâu trong nội tâm, tôi nghĩ như vậy.
Có thể gặp các em ấy, tôi thật sự rất may mắn.
Ăn bám loli thật sự quá tuyệt vời...
Sau đó tôi bị Maya-san xông vào phòng đánh thức, rồi còn bị mắng rất lâu.
"Maya-san cũng muốn ngủ cùng sao?"
"...Cậu, cậu đừng cò ngu ngốc như vậy! Chuyện này tuyệt đối không thể nào!"
Maya đỏ mặt tức giận vì câu nói quấy rối của tôi.
Ừm, tính luôn cả chuyện này, thật sự rất tuyệt vời.