Không giống với Lạc Vân Thanh tới sớm để báo danh, Đường An là về nhà, nhà hắn liền ở tại Thủ Đô tinh.
Lúc trước là vì Đường An lười nhác nên mới chạy tới nhà cô ở nông thôn, nhưng hiện tại cũng nên trở về, nếu không cũng chỉ có thể chờ chuyến bay tiếp theo, hắn tính qua, thỏa thỏa sẽ bỏ qua ngày báo danh.
Lữ trình ba ngày kỳ thực rất nhanh, làm một cái quen thuộc, Đường An không chỉ không dễ ở chung mà còn phi thường nhiệt tình.
Sau khi biết Lạc Vân Thanh lần đầu tiên tới Thủ Đô tinh, liền bắt đầu thao thao bất tuyệt giới thiệu cho cậu các tình huống ở Thủ Đô tinh, còn có một số tin tức mà hắn nghe được ở học viện Liên bang đệ nhất, cuối cùng còn vỗ ngực cam đoan, nếu Lạc Vân Thanh sau này có yêu cầu gì đều có thể tìm hắn.
Chỉ có thời điểm chính thức báo danh mới có nhân viên tiếp đón ở cửa, báo danh trước là không có, nhưng bên giáo vụ trường học cũng sẽ an bài một chỗ trong sân trường đơn giản tiếp đón tân sinh.
Đường An đối với đại học liên bang còn tình quen thuộc, trực tiếp đưa Lạc Vân thanh tới chỗ báo danh trước ở trường học rồi mới rời đi, lúc rời đi còn thêm Lạc Vân Thanh vào danh sách bạn tốt.
Mỗi năm đều sẽ có một bộ phận tân sinh vì các loại nguyên nhân mà tới trường học trước, là trường học tốt nhất Liên Bang, Liên Bang đại học chắc chắn sẽ suy xét đến điểm này, cho nên khu tiếp đón nhỏ trong sân trường sau khi phát ra thông báo trúng tuyển đầu tiên liền bắt đầu mở ra, nhưng người làm cũng không phải là giáo viên công chức ở trường học, mà là học sinh năm hai, năm ba, năm bốn của trường làm việc ngoài giờ.
Vừa vào cửa, một nữ sinh trong tay cầm một quyển sách đang xem ngẩng đầu, khi nhìn đến bộ dáng tươi đẹp của Lạc Vân Thanh tiến vào, thái độ rất tốt buông sách trên tay, nhiệt tình tiếp đón.
Lần này cư nhiên có học đệ đẹp như vậy, Lý Giai Kỳ rất là cao hứng, khi giới thiệu trường học càng là đưa Phật đưa đến Tây Thiên (giúp đỡ đến cùng), còn tìm lão sư mình quen biết ở phòng giáo vụ, trước tiên đem cậu báo danh chuẩn bị cho tốt.
Không có cách nào, đây là thế giới nhan khống (yêu cái đẹp), người lớn lên xinh đẹp chính là có ưu đãi.
"Hiênj tại còn chưa có người nào tới báo danh, trước giúp cậu chuẩn bị cho tốt, qua mấy ngày nữa cậu liền không cần tới chen nữa." Lý Giai Kỳ cười tủm tỉm nói.
Báo danh sớm tương đối phiền toái, cần phải qua hệ thống chỗ giáo vụ mới có thể tiến hành thao tác. Bọn họ không có quyền hạn, hơn nữa hiện tại cũng không phải thời gian báo danh, lão sư không ở phòng giáo vụ, bình thường mà nói bọn họ chỉ cần hỗ trợ đề điểm một chút cho tân sinh, nói cho bọn họ trường học đại thể là nơi như nào, có chỗ lợi nào, sau đó khai giảng cần phải mua cái gì....cuối cùng đem thẻ vào cổng và chìa khóa ký túc xá cho bọn họ là hoàn thành nhiệm vụ.
............
Học viện Liên Bang đệ nhất là trường học có lịch sử lâu dài nhất ở Liên Bang, vì để bắt kịp thời đại, tăng cường cảm giác hạnh phúc của học sinh, ký túc xá thường xuyên tiến hành sửa chữa và xây dựng thêm, cho nên ký túc xá hiện tại có tốt có xấu, có thể ở chỗ nào hoàn toàn dựa vào vận khí, người vận may tốt có tiểu biệt thự ở là không thành vấn đề, vận may kém chỉ có thể ở phòng sáu người một gian.
Ký túc xá tốt có hạn, trước mắt không có khả năng mỗi một học sinh đều được hưởng thụ. Trước kia phân ký túc xá là dựa vào ngành học an bài, mà đám học sinh đến sau bị an bài đến ký túc xá kém chất lượng tập thể kháng nghị, rơi vào đường cùng trường học đành phải quy định: Về sau phân ký túc xá do rút thăm quyết định! Học sinh tự mình rút, rút phải dạng gì thì liền ở dạng đó.Còn ở chung? Trường học đưa ra đánh giá là: Ở chung không tồi! Học sinh chuyên khoa có thể quen biết lúc đi học, thời điểm sinh hoạt cũng nhận thức một ít học sinh chuyên khoa khác, có thể mở rộng vòng giao tế, khá tốt.
"Cảm ơn học tỷ." Lạc Vân Thanh biết quy củ của học viện, cười sáng lạn vô cùng.
Hiện tại bản thân -thật-trước tiên báo danh, kia nói lên mấy ngày tới không cần phải chen chúc với người khác nha, vừa thấy liền biết là vị học tỷ này hỗ trợ đi cửa sau, Lạc Vân Thanh sao có thể không cảm kích.
"Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn, tới, lại đây chọn phòng ký túc xá nào." Lý Giai Kỳ lắc lắc tay, đem quang não quay về phía Lạc Vân Thanh.
Chỉ thấy trên màn hình là một cái nút nhận thưởng cực lớn,bên trái một hàng lác đác lưa thưa tên vài người cùng số ký túc xá, trừ cái đó ra không còn gì nữa.
"Học đệ lát nữa khi cậu rút thăm trúng thưởng tốt nhất nhẩm trong lòng đến hai mươi, sau đó bắt đầu ấn, nghe nói như vậy sẽ được ký túc xá tương đối tốt." Lý Giai Kỳ hứng thú bừng bừng giới thiệu biện pháp nhận thưởng trước mắt nghe có vẻ linh nghiệm nhất của học viện.
Biện pháp này có rất nhiều người nêu lên trên diễn đàn! Tuy nói dựa theo phương pháp này cũng không có ai rút được biệt thự hai người tốt nhất. Nhưng mà....cũng không mấy ai rút phải đống phòng kém cỏi tràn ngập đầy "hương vị lịch sử" sáu người một gian kia!
"Không đúng, sư đệ cậu dừng tay quá sớm~" Lý Giai Kỳ nhìn Lạc Vân Thanh tùy tiện ấn một cái liền dừng tay, trực giác muốn hỏng việc.
Vị học muội ngày hôm qua mới tới cũng tùy tiện nhấn như vậy, kết quả liền chọn phải ký túc kém cỏi nhất sáu người một gian kia.
Nàng lúc trước cũng ở sau người một gian, tuy mỗi người một cái phòng đơn nhỏ, nhưng cái tiểu phòng đơn kia chỉ có thể đặt một cái giường đơn cùng một tủ quần áo lót, các đồ vật khác không còn chỗ để, chỗ nhỏ không chịu được. Hơn nữa quan trọng nhất chính là xác suất cao gặp gỡ phải bạn cùng phòng kỳ ba, dù sao bạn cũng phòng số lượng vốn dĩ liền lớn.
Quan trọng nhất chính là....muốn đổi phòng cũng không có ai đồng ý đổi, dù sao đây là phòng kém nhất, nếu tốt hơn một chút, thật không chịu được bạn cùng phòng, đánh báo cáo sau đổi một cái phòng kém hơn chút còn có thể.
"M1-ký túc xá số 01". Lạc Vân Thanh nhìn hàng chữ hiện lên trên màn hình đọc.
Khu M là khu biệt thự mới mà đại bộ phận các giáo sư của trường học ở kia?
Lạc Vân Thanh lúc trước có xem qua bảng tóm tắt về trường đại học Liên Bang, nhưng thật đúng là không lưu ý khu ký túc xá, có thể nhớ ra khu M vẫn là vì khu M là khu năm trước mới kiến thiết thành ký túc xá, hơn nữa ý định ban đầu là vì các giáo sư trong trường mà xây nên.
"M1-01?" Lý Giai Kỳ không thể tin tưởng!
"Đúng vậy." Lạc Vân Thanh bị tiếng thét bất ngờ của Lý Giai Kỳ mà hoảng sợ.
Chần chờ một chút, khẽ gật đầu.
Lý Giai Kỳ:......
Ta có thể nói gì? Vì cái gì ký túc xá tốt nhất liền đơn giản như vậy bị bắt đến? Chẳng lẽ hệ thống nhận thưởng cũng nhìn mặt sao? Lý Giai Kỳ quả thực hoài nghi nhân sinh.
"Chúc mừng chúc mừng, đây là ký túc xá tốt nhất trước mắt. Khu M ký túc xá, khu biệt thự hai người, mở ra cho học sinh số lượng không đến 1/5 toàn bộ khu vực, học đệ cậu đều có thể bắt được, vận khí thật tốt. Nhưng ở bên trong tất cả đều là giáo sư ở nơi này, xem như có tốt có xấu, tốt là hoàn cảnh phi thường tuyệt đẹp, xanh hóa rất cao....xấu chính là các ngươi không thể chơi bời, đặc biệt là nửa đêm, nếu không...." Lý Giai Kỳ cho một cái biểu tình tự ngươi hiểu là được.
............
Khu biệt thự bên kia bởi vì không có nhiều người ở lắm, cho nên không có bảo vệ coi cổng riêng, nhưng khi tiến vào khu M vẫn yêu cầu nghiệm chứng vân tay, cho nên Lý Giai Kỳ đăng ký vân tay cho cậu.
Đăng ký xong dấu vân tay, thấy đồ đạc của cậu rất nhiều thuận tiện gọi một chiếc xe "tiểu ong nghệ" lưu thông trong trường cho cậu.
Xe này vừa giống như xe để ngắm cảnh, một xe có hai hàng chỗ ngồi, một hàng có thể ngồi ba người, phía sau là một cái cốp, có thể dùng để để hành lý hoặc là dụng cụ học tập.
Nhìn thân thể gầy yếu của Lạc Vân Thanh, tự giác khỏe mạnh hơn cậu Lý Giai Kỳ vốn đang muốn giúp cậu cho hành lý lên xe, nhưng bị Lạc Vân Thanh vẻ mặt hắc tuyến cự tuyệt.
Đây là có bao nhiêu tàn phế mới có thể yêu cầu nữ sinh hỗ trợ xách hành lý?
"Học đệ có rảnh thì lại đây cùng nhau chơi nha." Đi xa rồi, Lý Giai Kỳ còn nhiệt tình vẫy tay.
Lạc Vân Thanh tâm tình thực tốt trả lại một cái tươi cười.
Mặc kệ là Đường An hay Lý Giai Kỳ, hai người đều nhiệt tình khiến Lạc Vân Thanh đối với ngôi trường xa lạ này rất có hảo cảm.
Nghỉ hè, đường trong đại học Liên bang phi thường ít học sinh, chờ đến khu M lại càng xa xa không thấy một người nào cả.
Thuận lợi tiến vào ký túc xá của mình, Lạc Vân Thanh nhìn quanh mọi nơi, cảm thấy rất vừa lòng.
Đây chính là tiểu biệt thự hai tầng tốt nhất trong trường trước mắt nha, tuy chỉ tầm 100 mét vuông, nhưng chỉ có hai người ở nha!
Dưới lầu là phòng tập thể thao, phòng bếp, thư phòng cùng phòng tiếp khách. Trên lầu là hai cái phòng lớn cùng một cái thư phòng, một phòng ngủ cho khách.
Hai phòng ngủ chính rất lớn, diện tích cơ hồ giống nhau, đều chiếm nửa vòng tròn ban công, hơn nữa đều quay về hướng Đông. Mà phòng cho khách cùng thư phòng quay về phía Tây.
Lạc Vân Thanh không nghĩ người khác đi xuống lầu còn phải qua cửa phòng mình cho nên lựa chọn phòng ngủ chính là gian dựa vào mặt trong.
............
Mở ra rương hành lý, lấy ra khăn lông chuyên dụng rửa sạch, Lạc Vân Thanh bắt đầu làm vệ sinh, tuy thoạt nhìn giống như thực sạch sẽ, nhưng có lẽ bụi bặm vẫn là rất nhiều.
Hì hục suốt bốn năm tiếng, Lạc Vân Thanh mới coi như làm xong. Xoa eo nhìn thành quả lao động của mình, thật là lão hoài an ủi.
Nếu không phải trường học không cho phép học sinh sử dụng người máy, Lạc Vân Thanh thật sự sẽ mang một cái người máy dọn dẹp vệ sinh tới đây, dù sao thật sự là quá tiện lợi.
Nhưng mà...... Đáng tiếc nha.
Chuẩn bị xong phòng mình Lạc Vân Thanh xuống lầu một, phòng bếp trống trơn cái gì cũng không có, muốn tự mình nấu cơm còn cần mua nồi niêu xoong chảo, vì thế cậu ghi lại đồ vật muốn mua, tính lát nữa đi dạo siêu thị một chút.
Vốn dĩ những thứ này đều có thể mua trên mạng, nhưng từ sau khi đến tinh tế, cho dù là trường học hay Nông nghiệp tinh, Lạc Vân Thanh liền chưa thấy nơi nào có nhiều người, điều này khiến cho người luôn tiếp xúc ở biển người tấp nập trước kia như cậu rất không quen.
Trước kia mặc kệ là đi đâu đều là người chen người nha, hiện tại cư nhiên liền không thấy mấy người, này không khoa học. Lạc Vân Thanh sâu sắc muốn đi tới chỗ có nhiều người giảm xóc một chút.
Nói đi là đi, từ bản đồ tìm ra một khu thương nghiệp tốt nhất gần đây, Lạc Vân Thanh lấy ra thiết bị đầu cuối mở ra app trường học mới vừa download, liên hệ "tiểu ong nghệ" trong trường, khóa cửa biệt thự chuẩn bị rời đi.