Khung cảnh kết hôn trong trò chơi rất náo nhiệt, trừ bỏ cô dâu là kẻ đầu sỏ thì không ai biết chú rể đêm nay có bao nhiêu buồn bực. Bị Tô Vị Tích cúp điện thoại còn quăng thêm một câu "Bắc Bắc xấu xa", tâm tư Nam Hướng Bắc rối bời, cô hít sâu hạ quyết định chờ kết hôn xong sẽ gọi điện thoại dỗ dành đứa nhỏ kia, cô nghĩ bé con biết nghe lời như Tiểu Tích chắc là rất dễ dỗ ngọt, ai ngờ lúc mở chat voice cùng Tô Hướng Vãn, thanh âm bên kia bỗng trở nên có chút giận dỗi.
"Từ Tâm, em không thích để chị nghe được giọng nói của em đến vậy sao?".
Đây là lần đầu tiên Tô Hướng Vãn dùng ngữ khí như vậy với cô, trái tim vốn đang bất an áy náy giờ càng thêm lo lắng không yên, cô mấp máy môi, "Em...".
Nghe thấy Nam Hướng Bắc nói ra một từ, nụ cười trên mặt Tô Hướng Vãn liền tắt đi, nàng nghiêm túc nhìn màn hình máy tính, chờ Nam Hướng Bắc nói chuyện. Nhưng Nam Hướng Bắc không có can đảm thẳng thắn ngay lúc này, những lời sắp nói ra lại bị cô nuốt trở về, lựa chọn đánh chữ gửi qua Tô Hướng Vãn.
Nam Cung Từ Tâm: "Đại sư tỷ, thật xin lỗi, về sau...... Về sau một ngày nào đó, em nhất định sẽ tiếp cuộc gọi của chị."
Tô Hướng Vãn nhíu mày, khẽ cắn môi. Qua hồi lâu, nàng rốt cuộc mở miệng, "Được rồi, nhanh đến thành đông, chuẩn bị bái đường."
Không thể nghe ra cảm xúc gì từ chất giọng bình tĩnh ấy nên Nam Hướng Bắc không dám hỏi nhiều, chỉ đánh ra một chữ "Ừ...", thấy đội rước dâu sắp đến trang viên, cô tạm thời vứt bỏ suy nghĩ tạp nham, đợi vừa tới nơi, cô điều khiển Nam Cung Từ Tâm xuống ngựa, tiến lên nhấp chọn NPC.
Tô Mạc Che được một NPC nha hoàn dìu xuống kiệu, theo Nam Cung Từ Tâm vào trong trang viên, bốn phía đại sảnh treo đầy đèn lồng đỏ, cửa sổ dán chữ "Hỷ", trên bàn đặt vô số nến đỏ.
Giờ lành vừa đến, tân lang tân nương đứng ở vị trí bái đường, xung quanh tràn ngập khách mời, vài đệ tử Tiêu Dao phụ trách đánh đàn thổi sáo tụ chung một chỗ, âm nhạc vang lên, sau khi người chủ trì hô lên câu đầu tiên, tân lang tân nương bái lạy thiên địa.
Nam Cung Từ Tâm và Tô Mạc Che chưa kịp bái đến cái thứ hai thì đột nhiên ngoài cửa một đám người xông vào, dẫn đầu là La Khắc Địch, họ ở trạng thái chủ động công kích, mà đối tượng công kích rõ ràng chính là đôi phu thê đêm nay.
[ môn phái ] Phó Quân Quân: Ta biết thế nào cái tên La cặn bã cũng dẫn người đến phá hôn lễ, mọi người bảo vệ tốt đại sư tỷ.
Hôn lễ trong "Trường kiếm giang hồ" biến thái ở chỗ, hệ thống có đặt ra một phân đoạn cướp dâu. Tình huống này không nhất định sẽ xảy ra, bởi vì không phải hôn lễ nào đều có người đến cướp dâu, cái gọi là "cướp dâu" kỳ thật cũng không phải chân chính bắt cô dâu đi, đơn giản là cho người ta cơ hội đến phá hôn lễ mà thôi, một khi tân lang tân nương bị giết chết, nghi lễ liền chấm dứt, tất cả trình tự vốn có đều tiêu tan. Nói cách khác, nếu cướp dâu thành công, tiền chi cho hôn lễ trước đó sẽ mất trắng.
Nháy mắt đại sảnh loạn thành một mảnh, Nam Cung Từ Tâm và Tô Mạc Che được bảo vệ sâu bên trong, Nam Hướng Bắc rất muốn rút kiếm đi lên giết cái bọn đến phá hôn lễ của mình tuy nhiên lý trí cho biết cô không nên làm vậy.
Xui rủi cô mà chết thì hôn lễ sẽ lập tức kết thúc, hôn lễ hoàn mỹ dành cho đại sư tỷ chẳng còn ý nghĩa nữa.
Nam Cung Từ Tâm: "Đại sư tỷ, nhóm phó sư tỷ có tới tám đội, yên tâm đi.".
Tối qua mọi người đã thương lượng, kể cả Thủy Thanh Thanh bên phái Nga Mi cũng sẽ thành lập đội hộ tống.
"Ừ." Thản nhiên trả lời Nam Hướng Bắc, Tô Hướng Vãn nhìn hình ảnh hỗn loạn trước mắt, mày hơi nhíu lại rồi nhanh giãn ra.
Có đoàn bảo hộ nên bọn người cướp dâu không thể tiếp cận, dù dự đoán được đêm nay sẽ có người đến phá việc tốt nhưng khi nhìn bộ dáng sát nhân của đám La Khắc Địch, Nam Hướng Bắc vẫn vô cùng tức giận.
Đêm nay nhân vật Nam Cung Từ Tâm không được làm gì hết, chỉ có thể dựa vào sự trợ giúp của các bằng hữu. Nam Hướng Bắc lẳng lặng ghi nhớ tên những người đến cướp dâu đêm nay, cô quyết định về sau gặp bọn họ trên đường nhất định sẽ đụng đâu giết đấy, vì mục tiêu này, tương lai cô cần cố gắng nhiều hơn.
Người đến phá hoại hôn lễ thật ra không nhiều lắm, thậm chí đội ngũ Nga Mi do Thuỷ Thanh Thanh mang đến còn chưa kịp động thủ thì đám cặn bã kia đã bị các đệ tử Tiêu Dao diệt sạch, hệ thống thông báo đã hết phân đoạn cướp dâu, hôn lễ được cử hành bình thường.
Nam Hướng Bắc mau chóng phát tin cảm tạ mọi người giúp đỡ, nhìn màn hình chuyển sang cảnh bái đường, cô mới hoàn toàn nhẹ nhõm.
Sau bái đường dĩ nhiên là tiệc cưới, Nam Hướng Bắc đã hẹn đệ tử Tiêu Dao múa kiếm tập thể trong đình viện, Tô Hướng Vãn nhìn động tác đồng loạt đều nhau của nhóm đệ tử trong trang phục phái Tiêu Dao, nhất thời có chút ngây người.
Đây thật là niềm vui bất ngờ, nàng không biết bọn họ sẽ vì nàng và Nam Hướng Bắc mà làm nhiều chuyện đến vậy.
Lúc tám giờ bắt đầu không có ai gửi thiệp chúc phúc các nàng, bây giờ thì gửi tới tấp, còn tình hình kênh môn phái Tiêu Dao thì....
[ môn phái ] Phó Quân Quân: Mọi người cùng nói với ta nào, Tiểu Túng nếu ngươi dám phụ lòng đại sư tỷ, chúng ta liền thiến ngươi.
[ môn phái ] Âu Dương Vô Khuyết: Tiểu Túng nếu ngươi dám phụ lòng đại sư tỷ, chúng ta liền thiến ngươi.
[ môn phái ] Ngô Kiệt Tào: Tiểu Túng nếu ngươi dám phụ lòng đại sư tỷ, chúng ta liền thiến ngươi.
[ môn phái ] Cố Cô Cô: Tiểu Túng nếu ngươi dám phụ lòng đại sư tỷ, chúng ta liền thiến ngươi.
......
Nhìn kênh môn phái ồn ào một câu y hệt nhau, Tô Hướng Vãn vừa cảm động vừa thấy buồn cười. Nàng rõ ràng hơn ai hết, Nam Cung Từ Tâm, cũng chính là Nam Hướng Bắc, là một cô gái hàng thật trăm phần trăm, như thế nào thiến được chứ?!
Nam Hướng Bắc cũng nhanh chóng phản ứng lại.
[ môn phái ] Nam Cung Từ Tâm: Ta tuyệt đối sẽ không phụ lòng đại sư tỷ !!!!!
Đáng tiếc, dòng chữ đó rất nhanh bị những câu mới hơn ào ạt nhấn chìm xuống phía dưới, Tô Hướng Vãn tận mắt trông thấy câu nói của Nam Cung Từ Tâm bị trôi tuột trong mớ lời nguyền kia, rốt cuộc không nhịn được bật cười ra tiếng.
Nam Hướng Bắc hết sức bất đắc dĩ, chẳng qua nghe tiếng Tô Hướng Vãn cười, làm cho tâm tình lo lắng trước đó tốt hơn lên, cô hít sâu, bắt đầu phát tin lên giữa màn hình trò chơi.
Nam Cung Từ Tâm: [ Ta thề, đời này ta tuyệt đối sẽ không phụ lòng đại sư tỷ.].
Vô luận là trò chơi hay ở ngoài thực tế, Nam Hướng Bắc thầm thêm một câu trong lòng.
Chăm chú nhìn lời thề vừa được phát ra, không biết vì sao có thể đoán được chút ý tứ phía sau những con chữ này, trái tim Tô Hướng Vãn như tan chảy, giọng nói dịu dàng hơn hẳn: "Từ Tâm."
"Đại sư tỷ." Người mới phát thệ biểu đạt thái độ của mình liền hồi đáp.
"Về sau nếu em có chuyện gì gạt chị, chị có thể cho em một cơ hội." Thanh âm vẫn cực kỳ êm ái, Tô Hướng Vãn đưa mắt nhìn chú rể mặc phục trang đỏ thẫm, chậm rãi nói: "Em cần phải quý trọng cơ hội này."
Nam Hướng Bắc nghe mà giật thót, cơ hồ đã nghĩ mượn cơ hội này để nói thẳng với nàng, có điều nghĩ lại mối quan hệ giữa cô và Tô Hướng Vãn ngoài đời, cô đành ém nhẹm nó đi lần nữa, chỉ gõ ra một chữ: "Ừ!".
Sau tiệc cưới là chuyển sang động phòng, hai người bị đưa vào một phòng tân hôn xinh đẹp, xem một đoạn kịch tình cảm khiến người ta mặt đỏ tai hồng xong thì không biết làm gì nữa.
"Từ Tâm, chúng ta nói chuyện phiếm đi." Yên lặng đứng ở một nơi cùng nhau vốn là việc hai người thường xuyên làm trong trò chơi, nhưng trải qua vở kịch vừa rồi, lúc này cho dù là Tô Hướng Vãn cũng có chút không giữ được bình tĩnh.
Cái game chết tiệt này, không phải chỉ là động phòng trong trò chơi thôi a? Cởi bỏ thắt lưng cởi bỏ y phục gì chứ! Đã vậy còn cùng nhau nằm lên giường buông màn che, đây không phải là hại người ta sao! Gò má Nam Hướng Bắc sớm đã đỏ bừng, nghe Tô Hướng Vãn nói, cô vội gõ chữ: "Được!".
"Ừ." Tô Hướng Vãn nhẹ giọng đáp, nghĩ nghĩ, mắt ánh lên vẻ tinh ranh, "Từ Tâm, ở ngoài đời em có thích ai chưa?".
Nghe như sét đánh, hai má Nam Hướng Bắc càng đỏ, vành tai cũng nóng lên.
Một lúc lâu, không đợi được đáp án, Tô Hướng Vãn thở dài, "Sao không trả lời, có phải có chuyện riêng tư gì không muốn để đại sư tỷ biết hay không?".
"Không phải!" Nam Hướng Bắc vội vàng hồi phục, vốn định nói có, kết quả sắp gửi đi lại do dự thay đổi.
Nếu cô nói ngoài đời mình đã có người thương, vậy thì đại sư tỷ có giận không? Ở ngoài thích người khác mà trong trò chơi còn thổ lộ với đại sư tỷ, cảm giác thật lăng nhăng.... nhưng người ngoài đời kia cũng chính là đại sư tỷ a, chuyện này tạm thời không thể cho đại sư tỷ biết. Thật rối rắm!
Dường như lại đoán được suy nghĩ của Nam Hướng Bắc, Tô Hướng Vãn âm thầm thở dài, "Được rồi, không làm khó em, nói chuyện khác."
"Ừ!" Nam Hướng Bắc thở phào.
Tô Hướng Vãn tuỳ ý tìm đề tài khác trò chuyện thêm một chút với Nam Hướng Bắc, đưa mắt nhìn đứa nhỏ nãy giờ vẫn ngoan ngoãn ngồi yên ở sopha nhìn mình, thấy thời gian không còn sớm, nàng nói: "Từ Tâm, chị muốn đi ngủ, em cũng sớm nghỉ ngơi".
"Ừ." Nam Hướng Bắc biết ngày mai Tô Hướng Vãn phải khởi hành bay đến Dubai, biết nàng nên ngủ sớm, "Đại sư tỷ nhanh ngủ đi, ngủ ngon."
"Ngủ ngon." Tô Hướng Vãn nói xong liền tắt trò chơi, đi đến trước mặt Tô Vị Tích, ngữ khí ôn hoà không ít so với ngày thường, "Nên ngủ thôi."
"Dạ!" Tô Vị Tích nhảy xuống từ trên sopha, nó ngửa đầu có chút chờ mong, tiếp đó lại ngoan ngoãn cúi đầu, "Con đi ngủ, mami ngủ ngon."
Nhìn bộ dáng con bé, hàng mi Tô Hướng Vãn thoáng run rẩy, nàng chần chờ một lát rồi kéo tay nó, "Đi nào."
Con ngươi thoáng chốc sáng bừng, Tô Vị Tích nở nụ cười thật tươi nhìn mami: "Dạ."
Thì ra.......khi dễ Bắc Bắc sẽ làm mami trở nên dịu dàng sao?