Thời gian thấm thoát thoi đưa, chính là đảo mắt đã qua thời gian một tháng, nếu như trong khoảng thời gian này có chuyện gì khiến mọi người sợ hết hồn hết vía, có lẽ chính là Tề phi chết rồi.
Cho dù ai cũng không nghĩ ra, Tề phi nhìn như dịu dàng đạm bạc cũng không tranh quyền đoạt lợi thế nhưng Thận Hình Tư tra hỏi thì nói ra nhiều việc ngấm ngầm xấu xa như vậy.
Trong này không chỉ có bao gồm sát hại Đức Phi, tính toán sát hại nhị hoàng tử, ý đồ mưu hại Thẩm quý phi, còn bao gồm rất nhiều tổn thương đối với những phi tần khác. Phàm là người trúng chiêu, chợt hiểu tại sao nhiều năm bản thân mình không có thai, trong một lúc tình cảm quần chúng trong cung này sôi nổi.
Chỉ là trừ một điểm này, người khác cũng đã nhìn ra quả thật Thận Hình Tư này không phải là chỗ đơn giản.
Dù kiên cường cỡ nào thì nơi đó chẳng qua đều là chuyện cười, chỉ cần người đi vào, cho dù là người như Tề phi đều sẽ cung khai tất cả mọi thứ mình làm.
Sau đó, cuối cùng hoàng thượng cũng nhớ tới tình cảm ngày trước, không tra hỏi nữa, một thước lụa trắng. Rốt cuộc thì giống với cái chết của Đức Phi.
Có lúc chính là như thế, nhân quả báo ứng, tuần hoàn chính xác.
Ai cũng khó nói được rốt cuộc là như thế nào, Đức Phi hại Tề phi, Tề phi báo thù nhưng bản thân cũng làm mất mạng.
Ngay cả hoàng thượng cũng là một tiếng thở dài, huống chi những nữ nhân khác trong cung.
Trừ lần đó ra, triều đình cũng hỗn loạn biết bao.
Gia tộc Đức Phi dĩ nhiên trợn mắt đối mặt với Tề gia của Tề phi, trở mặt hoàn toàn.
Gia tộc Đức Phi cho rằng Tề phi không chỉ có giết người, còn ý đồ mưu hại nhị hoàng tử, đây là kẻ ác cỡ nào. Mà Tề gia của Tề phi lại cho rằng không có nhân lấy đâu ra quả. Nếu như không phải lúc trước Đức Phi hành động ác độc, sao chuyện sẽ tiếp tục phát triển.
Hai nhà trở mặt, trong lòng Cảnh đế đều là vui khi việc thành.
Phụ thân Đức Phi tuy là Đế Sư của Cảnh đế nhưng mà tính cách vẫn đi liền đặc điểm gia tộc, Cảnh đế hy vọng nhà ông không rơi xuống.
Muốn nói vì sao Cảnh đế canh cánh trong lòng đối với mấy thế gia, cũng không phải bởi vì đơn thuần có thành kiến đối với thế gia, ngược lại, thật ra thì Cảnh đế trước là muốn ban trách nhiệm nặng nề đối với thế gia. Nhưng theo tình thế phát triển, hắn hiểu được những thứ này chẳng qua đều là lời nói vô căn cứ.
Trong kinh thành này thế gia hiện hữu đều là thế gia vọng tộc trên trăm năm, cũng không hy vọng có thay đổi gì. Bọn họ ư, không phải quốc gia này cường thịnh như thế nào mà là vinh hoa phú quý của bản thân bọn họ duy trì như thế nào.
Hơn nữa có lẽ vì văn học Bát Cổ dư thừa, nhìn chuyện không thể nhanh chóng thức thời, tư tưởng dừng lại ở thế hệ trước. Không chỉ có như thế, nếu như bọn họ chỉ khăng khăng hạn chế cũng thôi đi, mấu chốt là còn không ít người thân ở chức vị quan trọng, về tuyển chọn với phân công một vài quan viên cũng thích bồi dưỡng hệ chính, dùng người không khách quan.
Khiến những người có kiến giải, có tài học chân chính cũng không thể đựơc phân công, ngược lại thì bọn họ cũng giống với loại người cổ hủ nắm quyền.
Có lẽ quốc sự đời hắn sẽ không có chuyển biến xấu gì, nhưng cứ thế mãi thì tương lai như thế nào? Mặc cho bọn họ tiếp tục như thế thì quốc gia này sẽ "Bị bệnh".
Phụ hoàng thấy được khối u ác tính này nhưng đã không kịp loại trừ, vậy thì hắn phải làm xong, không thể để khối u ác tính này lại cho con trai mình.
Dù là gia tộc Đức Phi hay gia tộc Tề phi đều là loại thế lực thế gia điển hình này, hai nhà trở mặt vô ích với người khác, lại là hết thảy muôn vàn tốt đẹp với hắn.
Phó Cẩn Nghiên tra ra chân tướng, tất nhiên chọc cho Tề gia tức giận mà bản thân gia tộc Đức Phi lại yếu hơn Tề gia, tin chắc Phó gia biết làm thế nào, d!^Nd+n(Q%[email protected] dù sao cũng đã đắc tội Tề gia không bằng giúp đỡ bên Đức Phi công kích Tề gia, chỉ cần Phó gia trợ giúp, Cảnh đế mỉm cười, có lẽ hai bên tổn hại đã là chắc chắn.
Bên Chu gia kia, công chúa giả cũng quậy đến long trời lở đất, chỉ đợi thu lưới.
Bước đầu tiên của hắn chính là Đức Phi gia, Tề gia, Chu gia rơi đài.
Muốn nói cũng trừng trị Phó gia, Cảnh đế cũng không cho rằng như vậy, Phó tướng là người giỏi về tính toán, trong triều đình cũng thật lòng duy trì hắn, mà Phó Cẩn Du nghĩ tương đương với chính kiến hắn, hắn cũng sẽ không chặt đứt cánh tay của chính mình.
Suy nghĩ một chút mọi người trong cung, trong khi quét sạch thế lực triều đình, hắn cũng sẽ quét sạch hậu cung này một chút xíu, tuyệt đối sẽ không để cho Nguyệt Nhi của hắn có một chút rắc rối.
Ánh mắt Cảnh đế lóe lóe.
Trước kia không có yêu, tất nhiên là hắn không có phát hiện, nhưng hôm nay nhìn lại Nguyệt Nhi, hắn lại có thể nhận thấy Nguyệt nhi có gì đó không đúng.
Nàng không có nói yêu mình như vậy, hoặc là nói thời gian lâu dài, ánh mắt nhìn hắn tuy là nhu tình mật ý lại vừa có vài tia phòng bị.
Tuy phòng bị này không thường gặp, lại cực nhanh liền trượt đi nhưng ngược lại hắn cũng bắt được.
Không hiểu vì sao nàng như thế lại dường như có thể hiểu vì sao nàng như vậy.
Nghĩ đến hành động ngày xưa của mình, Nguyệt Nhi lo lắng cũng là bình thường thôi.
Chính là tảng đá, thời gian dài cũng sẽ bị ủ nóng, huống chi là cô nương đơn thuần như Tiểu Nguyệt Nhi.
Những kế vặt kia của nàng nhìn trong mắt hắn chỉ có thú vị nối tiếp.
"Lai Hỉ."
"Nô tài." Lai Hỉ nhanh nhẹn vào cửa.
"Gần đây quý phi nương nương bận cái gì?"
"Hồi hoàng thượng, mấy ngày nữa chính là mấy Tiểu Chủ Tử tròn tuổi rồi. Quý phi nương nương đang bận việc này."
Cảnh đế nghe xong gật đầu, nha đầu này đúng là không chịu nghe lời đây, lúc trước hắn đã bàn giao chuyện này cho phủ Nội Vụ rồi, nàng chỉ cần kiểm định là được. Hôm nay, tất cả mọi thứ đều xử lý thỏa đáng, không biết nàng còn bận rộn cái gì.
Lai Hỉ dường như là nhìn thấu ý chủ tử, lắm mồm bồi thêm một câu: "Quý phi nương nương nói, ngày đó sẽ mở yến tiệc chiêu đãi không ít vương công đại thần, trong cung này nhiều người biết khó giữ bí mật, thực không thể làm được thiện mỹ."
Cảnh đế bật cười.
"Sợ rằng lần này là lần đầu tiên nàng chuẩn bị yến hôi cỡ lớn, trong lòng thấp thỏm thôi."
Nhắc tới Nguyệt nha đầu ngược lại có mấy phần buồn cười, từ lần trước Gia Nhi bị thương, trong cung mọi người cũng hoài nghi thân phận Quả Nhi. Thật ra thì tất nhiên Tịch Nguyệt cũng hoài nghi nhưng người lại vẫn cứ dùng như thường, cũng không có một chút khác thường, cũng không hỏi nhiều.
Nhưng thời gian lâu dài, hình như có vài lời không tiện nói thẳng với hắn, chính là Quả Nhi bên cạnh nhắc tới.
Ngược lại nàng xem Quả Nhi trở thành cái loa rồi. Cũng không suy nghĩ một chút, nếu như Quả Nhi không bẩm báo chuyện này thì không phải uổng phí tâm tư này của nàng?
Mình cưng chiều nàng như vậy, ngược lại nàng không chịu tới nói trực tiếp, nhất định phải lượn quanh một vòng, thật là một tiểu nha đầu kỳ quái.
Mọi việc làm đến thiện mỹ? Có lẽ câu trước đó mới là trọng điểm đấy.
Nàng đây là thay đổi biện pháp nhắc nhở hắn.
Trong cung nhiều người phải chú ý an toàn thật tốt, dieenddafnleequysddoon bây giờ con còn nhỏ, có thể không cẩn thận khắp nơi sao?
Cảnh đế cũng hiểu, hiện giờ mặc dù trong cung là một khối thùng sắt, nhưng hắn nhất định không dám nói mình có thể làm đến không chê vào đâu được.
Cho nên, bọn họ vẫn cần nâng tinh thần lên mười hai vạn phần.
"Dặn dò xuống, an toàn trong cung này nhất định phải tăng cường thêm mấy phần. Không chỉ có như thế, cũng nhìn chằm chằm phi tần hậu cung hết mức, không được để cho các nàng gây sóng gió. Đúng rồi, Lệ tần vẫn đến chỗ Thái hậu mỗi ngày ư?"
Lai Hỉ trả lời: "Đúng vậy. Thái hậu nương nương không gặp nàng như thường lệ."
"Vậy Lục vương gia?"
"Lục vương gia cũng vào cung gặp Thái hậu mỗi ngày, có điều hai người cũng không chạm mặt, Lệ tần nương nương đều là sau khi Lục vương gia rời đi mới đi qua."
Cảnh đế cười lạnh một tiếng: "Tình lang tâm tâm niệm niệm như vậy thì lại thấy cũng không dám thấy mặt một lần sao?"
Chu Vũ Ngưng và Lục vương gia, làm sao Cảnh đế không biết được.
Lai Hỉ bên cạnh im lặng không lên tiếng, dù cho Lệ tần cũng không được cưng chiều nhưng luôn là hậu phi hoàng thượng.
Thân là hậu phi lại tâm tâm niệm niệm với Lục vương gia, làm sao hoàng thượng có thể thoải mái?
Nói không dễ nghe, đây không phải là nón xanh sao?
Tuy thân thể là sạch sẽ nhưng mà tâm hồn lại không phải.
Dĩ nhiên, Lai Hỉ chỉ là oán thầm lời này trong lòng thôi.
Trừ phi hắn chán sống rồi, bằng không tuyệt đối không dám nói hưu nói vượn.
"Lệ tần nương nương cũng là tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận."
"Tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận? Chu gia bọn họ dám đưa cô gái có đức dung kém cỏi cỡ này đến trong cung, thật sự cho rằng trẫm là một người dễ chung sống? Chờ chuyện Chu gia hoàn thành, đưa công chúa giả đến Chu gia."
Mặt mày Lai Hỉ hất lên, lên tiếng: "Nô tài hiểu rồi."
Hắn là người mất đi bộ phận đàn ông, thật là không hiểu đối với thứ tình yêu này, dù không hiểu, rõ ràng công chúa Địch Ngoã này cũng không phải là người tuân thủ nữ tắc nhưng luôn có người mắc câu, theo xu hướng tham lam như thế.
Quả thật là kỳ quái!
Lai Hỉ không hiểu, thậm chí Lai Phúc cũng không hiểu, nhưng Cảnh đế lại hiểu được.
Một cô gái dung mạo như vậy, có thể vì hắn làm rất nhiều.
Công chúa Địch Ngõa gì đó, nếu là công chúa Địch Ngõa thật, sao có thể như thế?
Cảnh đế thoáng nâng lên nụ cười lạnh.
Không ai biết, công chúa Địch Ngoã này cũng đã mất bởi vì bệnh thương hàn trên đường tới Nam Thấm.
Khi đó lập tức vào kinh, nếu tuyên bố việc này ra ngoài, luôn luôn có rất nhiều rắc rối.
Tốt, hắn cũng chỉ trong nháy mắt đã nghĩ ra chủ ý này.
Tóm lại La Lệ Toa này đã tới Nam Thấm, Địch Ngoã là tuyệt đối sẽ không quản nhiều, vậy cũng không bằng lợi dụng cái gọi là thân phận công chúa này làm thêm gì đó.
Như vậy ngược lại vô cùng tốt.
Đầu tiên chính là tách Lục vương gia với Chu gia.
Lục vương gia thích mẫu thân Thẩm Tịch Nguyệt, [email protected]đlqđ@bubble editor nhưng dù như thế, lại quả thực là có thâm tình đối với Lục vương phi đã qua đời, vậy đúng là khiến Chu gia theo sát đằng sau hắn ta.
Cho dù không thành được chuyện lớn, nhưng trong triều đình luôn có một nhóm nhỏ thế lực đối chọi gay gắt với mình, cũng khiến hắn không thích.
Dùng La Lệ Toa giả được việc, quả thật có ích.
Xem ra, một cô gái xinh đẹp có thể có chỗ sử dụng, hơn nhiều lắm.
Mà La Lệ Toa giả chính là một người trong ám vệ, nàng sở trường quen sử dụng thủ đoạn như vậy, Cảnh đế tin tưởng tất cả đều sẽ vô cùng tốt.
Bước kế tiếp, chính là Chu gia diệt vong.
Cảnh đế cười thoải mái, các con ngoan của trẫm, yến tiệc tròn tuổi này, phụ hoàng sẽ tặng các con một vở kịch lớn thú vị.
Nghĩ đến không kịp các ngươi, cho dù là toàn bộ nhà cao cửa rộng hiển quý Kinh Thành này, sau hôm đó cũng sẽ có thêm một đề tài nói chuyện thú vị đây!
Trong ngày thường ra vẻ đạo mạo, ngược lại muốn để cho các ngươi thử xem mùi vị Thân Bại Danh Liệt.
Nhìn dáng vẻ Cảnh đế mặt mày hớn hở, Lai Hỉ bên cạnh run lên một chút.
Chủ tử cười thành như vậy nhất định là có người sắp xui xẻo.
Cũng không biết, cuối cùng xui xẻo là người nào.
"Lai Hỉ, thông báo Thẩm quý phi, tối nay trẫm sẽ dùng bữa tối ở Khánh An cung, để cho nàng chuẩn bị tốt."
Trải qua suy đoán một hồi, tâm tình Cảnh đế cực tốt.
Sau đó chính là định đi qua trao đổi với ái phi tốt của hắn.
Thêm một chuyện thú vị có thể khiến Nguyệt nhi có tâm lý chuẩn bị. Nếu không nàng còn có thể cho rằng mình cố tình làm hư tiệc tròn tuổi của mấy Tiểu Bất Điểm!