Thiên Y chịu hết nổi rồi.
Từ sau buổi tiệc trên tàu đó đến nay, đã tròn năm ngày. Tên Tiêu Ngôn điên khùng đó ngày nào cũng thuê người gửi hoa đến đây, không những thế, hắn còn khủng bố tin nhắn của cô, làm cô phải sống trong lo sợ, ra ngoài mua đồ cũng phải cực kì lén lút.
"Duyên phận" giữa hai người nói thẳng ra thì chỉ có thể kết bằng một câu: Tự tạo nghiệt không thể sống.
Túm quần lại, ngày đầu đến thế giới này, cô đã cùng lúc va phải hai thằng dở hơi.
Một là Chu heo nọc, hai là Tiêu máu S.
Thằng thứ nhất thì quá đơn giản, có thể xử ngay tại trận, nhưng tên thứ hai thì có chút nguy hiểm.
Thiên Y trăm nghĩ vạn nghĩ đều không muốn phải gặp lại hắn ta thêm lần nữa.
Mặc dù tên điên đó không biết cắn phải thuốc gì hôm đó mà suýt nữa thì cưỡng bức cô trong thân xác nguyên chủ, nhưng cô cũng "lỡ tay" suýt gϊếŧ hắn, coi như hai người đều hoà nhau rồi, mạnh ai nấy sống đi, còn dính lấy cô làm gì?
Sau khi từ buổi tiệc hôm đó trở về, Thiên Y đã phải dặn đi dặn lại Chu Nhất là nếu có ai hỏi cô thì phải giả câm giả điếc, coi như không quen không biết, nhưng hiển nhiên là cô đã bị thằng cha này bán đứng.
Được rồi, cô cũng chẳng kì vọng gì nhiều về hắn.
Thiên Y chuyển mắt hướng về màn hình máy tính.
"Tiêu Ngôn (Eric Tiêu), tuổi, Phó Tổng Giám đốc, Phó Chủ Tịch Hội đồng thành viên ngân hàng SCB, Thạc sĩ chuyên ngành tài chính và Quản trị, từng là gương mặt trang bìa cho nhiều tạp chí kinh tế nổi tiếng và từng được nhắc tên trên Forbes."
Chà, con ông cháu cha đấy nhỉ.
Nhìn bên ngoài thì tuấn tú lịch lãm, tổ hợp cao phú soái, vậy mà bên trong thì cầm thú không bằng, đời sống riêng tư của thằng cha này không cần nhìn cũng biết loạn không chịu được.
[Hắn giàu đấy, hay ký chủ chọn hắn luôn đi.] Hệ Thống nằm một bên, nó vươn vuốt nghịch nghịch quả cầu bằng len, vô tâm vô phế nói.
"Để đi theo vận mệnh nguyên chủ, bị ngược chết à? Hơn nữa ta cũng không muốn cùng tên này lăn giường đâu." Thiên Y ngay lập tức đáp trả, cô cũng biết ngại bẩn chứ bộ.
Thiên Y chống cằm nhìn màn hình máy tính, gương mặt đẹp trai phóng đại của Tiêu Ngôn trên màn hình trông cực kì ngứa mắt, cô tắt luôn trình duyệt, không thèm nhìn nữa.
Cô mở giao diện game Thế Giới Tự Do.
[Để bảo vệ khỏi sự xâm nhập từ bên ngoài, Hệ Thống đang trong trạng thái bảo trì, xin hãy quay lại sau.]
Màn hình đăng nhập chỉ hiện duy nhất một dòng chữ.
Thiên Y nhàm chán tắt máy tính, từ hôm cô cùng Áo Xanh liên thủ, màn hình đăng nhập vẫn luôn trong trạng thái này, có vẻ như tổn thương hai người họ gây ra cho Mảnh Vỡ cũng không ít.
Không vội.
Thiên Y đứng dậy khoác vào áo gió, nhìn đồng hồ, đã gần giờ tối rồi cơ à?
Cửa hàng tiện lợi chắc vẫn còn mở nhỉ.
Cô vừa ra khỏi nhà, mới đi được ba bước, chiếc xe đỗ bên đường đột nhiên mở ra, ba tên cao lớn mặc áo đen đeo kính râm đột nhiên xuất hiện, thoắt cái đã bao vây cô ở bên trong.
Đóng phim Đặc Vụ Áo Đen à?
"Ông chủ chúng tôi muốn mời Vô Sản tiểu thư ăn bữa tối, mời đi bên này."
Sau đó lôi cô đi.
Thiên Y: Ê chờ chút, thế này là bắt cóc đúng không?
Má, khó thế cũng nghĩ ra được, cho các người hẳn like!
Thiên Y ngồi ở giữa hàng ghế phía sau, bị hai tên vệ sĩ kẹp trái phải, chiếc xe lao nhanh trên quốc lộ, cô nhìn đèn bên ngoài sáng rực, đột nhiên có ảo giác đang đóng Fast and Furious, cô bị tổ chức Áo Đen bắt đi, nam chính nhất định đang đến cứu cô!
Hệ Thống ở nhà đang loạn lên không biết nên cứu kí chủ thế nào, nghe được đoạn suy nghĩ này của Thiên Y, nó bình tĩnh ngồi lại, móng vuốt chuyển sang kênh thời sự, hậu quả của việc cày quá trăm bộ phim trong tuần, ký chủ ngáo phim cmnr.
Đúng là không nên hít phim quá phút một ngày, xem thời sự mở mang trí óc mới là vương đạo.
Thiện tai.
Bên này, Thiên Y bị ngáo phim đột nhiên nhảy lên giằng co với đám bắt cóc áo đen.
"Thả ta ra, các người bắt nhầm người rồi!"
Thiên Y giở đủ mọi ngón nghề của các nhân vật nữ chính khi bị bắt cóc, cào, cấu, cắn, giãy dụa, đám bắt cóc lại không dám làm cô bị thương, kết quả là, khi đưa Thiên Y đến nơi được chỉ định, đám người áo đen toàn thân tơi tả, trên mặt thậm chí còn có mấy vết cào đang rướm máu.
Đám áo đen: Cái này phải tính vào tai nạn lao động!
Thiên Y tự cho là mình nhập vai rất đạt, lúc đứng đối diện Tiêu Ngôn còn bắn cho hắn một ánh nhìn không mấy thiện cảm.
Vì thế, khung cảnh hiện tại có thể miêu tả đại khái là: Trong căn phòng VIP của một nhà hàng sang trọng nhất nhì, người đàn ông quyến rũ tuỳ ý ngồi trên ghế, ly rượu vang đỏ trên tay sóng sánh, đứng hai bên là một dàn vệ sĩ áo đen toàn thân tơi tả, đối diện là một cô gái tóc tai rối bời, mặc áo phông hoạt hình, chân đạp dép tổ ong, nhìn đối phương như thể hắn cùng cô ta có thù gϊếŧ cha...
Khung cảnh thật quá đẹp, quá ấn tượng, người dẫn truyện xin mạn phép vào toilet cười một chút.
Tiêu Ngôn nhìn người trước mặt bằng khoé mắt hơi giật, ấn tượng của hắn với cô ta hình như không phải như thế này...
"Cô... rất có cá tính." Đúng là hắn mang cô đến đây có chút cưỡng ép, nhưng cũng không đến mức này đi?
Thiên Y vì trốn Tiêu Ngôn đã cả ngày ăn snack cầm hơi, vật lộn với đám vệ sĩ trên đường cũng cạn kiệt sức lực, cô dứt khoát thoát vai, bình tĩnh ngồi xuống ghế, cầm thực đơn gọi món.
Đám vệ sĩ lui ra ngoài, phục vụ sau khi tiếp nhận món ăn cũng lui ra, căn phòng rất nhanh chỉ còn lại hai người là Tiêu Ngôn và cô.
"Ngài Tiêu, ngài rất rảnh sao?" Thiên Y mặc kệ ly rượu vang bên cạnh, tự rót cho mình một cốc nước, tuỳ ý hỏi Tiêu Ngôn.
"Không rảnh, nhưng thời gian ăn cùng cô một bữa cơm lại không thiếu." Tiêu Ngôn mỉm cười cực có phong độ thân sĩ, hắn cầm một chiếc túi giấy lớn đẩy về phía cô "Đôi giày tiểu thư quên trên tàu, hôm nay chỉ là muốn đem trả tiểu thư, tiện thể mời cô bữa cơm mà thôi."
"Ồ, may quá." Thiên Y đưa tay tiếp nhận túi "Cuối cùng cũng không phải đền đôi giày rồi, ngài biết đấy, đôi này đắt tiền lắm."
Đồ đi thuê mà, cô không muốn mất uy tín, sau này có khi còn phải quay lại nữa.
Tiêu Ngôn cười lên "Nếu Diệp tiểu thư thích, Tiêu mỗ có thể tặng cô vài đôi."
Thức ăn nóng hổi được đưa lên, Thiên Y tao nhã cắt miếng thịt bò thượng hạng, vì được ăn mà giọng có chút vui vẻ "Không cần, Chu tổng sẽ ghen mất."
"Chu Nhất nói rồi, hắn cùng tiểu thư không có quan hệ gì cả." Tiêu Ngôn nhấp một ngụm rượu "Hơn nữa, thứ tiểu thư muốn, hắn căn bản không cho được."
Chu Nhất đó nói với hắn, cô ta ở trên thuyền ngày hôm đó là muốn tìm một người có thể đưa cô ta lên hạng nhất.
Tay đang cắt thịt của Thiên Y hơi khựng lại, miếng thịt cực đắt tiền trong miệng cô càng nhai càng thấy thật nhạt nhẽo.
Chu heo nọc bán cô, bán đến triệt để.
Như đã dự đoán từ trước.
Thiên Y tiếp tục cắt miếng thịt trên đĩa như thể đang xẻ thịt Chu Nhất, giọng nói đều đều như thể chẳng còn gì có thể làm cô hứng thú "Trong giới nhiều hoa thơm như thế, vì sao cứ phải là một người ngoại trừ nhan sắc thì không có gì như tôi?"
"Tiểu thư rất có cá tính, cũng rất đặc biệt đối với tôi."
Tiêu Ngôn nhả ra những lời khen hoa mỹ, nói vậy cũng không sai, sau buổi gặp mặt ở khách sạn ngày hôm đó, hắn bắt đầu bị bóng đè.
Một bóng người không thấy được đường nét ngồi trên người hắn, hai bàn tay đen ngòm sần sùi như thể bị thiêu cháy bóp chặt lấy cổ khiến hắn không thể hít thở, đôi mắt nhìn thẳng vào hắn như thể chỉ cần một tia sơ sảy, linh hồn hắn sẽ bị đôi mắt kia rút cạn.
Sau đó hắn bắt đầu sợ phải đi ngủ, vì chỉ cần nhắm mắt, hắn sợ lại gặp phải cơn ác mộng kia.
Ngày đó gặp lại cô trên thuyền, Tiêu Ngôn biết, muốn tháo dây thì phải tìm người buộc, hắn nhất định phải có được cô.
Thiên Y buông dao nĩa, một tay chống cằm, tay còn lại chậm rãi gõ lên bàn, tạo nên những tiếng cốc cốc lặp đi lặp lại như tiếng mõ.
"Xem khí sắc ngài không được tốt, ấn đường biến đen, hốc mắt hõm sâu, dường như là tà khí nhập thể. Lại thêm bị sao Kế Đô chiếu mệnh, âm khí càng lúc càn càn quấy, khiến ngài tinh thần bất ổn, hay buồn phiền chán nản. Nói vắn, năm nay đại hạn, sau này vẫn còn hiểm nguy tiềm tàng, ngài nên cẩn thận."
Tiêu Ngôn chưa kịp phản ứng lại, Thiên Y đã đập bàn đứng dậy, đi vòng ra phía hắn, tự nhiên như ruồi ngồi ngay cạnh, đăm chiêu quan sát mặt hắn, lời nói ra lại trôi chảy không thôi "Có phải ngài mấy năm nay suýt gặp phải đại hoạ sát thân hay không?"
Tiêu Ngôn tròng mắt mở to, hắn có chút tìm tòi nhìn cô.
Thiên Y tự vuốt cằm, ánh mắt nghiên cứu nhìn hắn "Việc làm ăn kinh doanh trong năm nay đặc biệt không thuận lợi, chủ yếu là do yếu tố bên ngoài. Trưởng bối trong nhà đối ngài không hài lòng, ngài nếu không tìm được nguồn cơn, sinh ý trong tay nhất định sẽ bị kẻ khác cuỗm mất."
Thiên Y vừa nói xong, cổ tay đã bị siết chặt, ánh mắt Tiêu Ngôn lạnh như băng, có thể do gần đây mất ngủ có thể thấy trong mắt ẩn hiện vài tia máu đỏ tươi.
Hắn gằn từng tiếng "Cô điều tra tôi?"
Thiên Y vẻ mặt như thường, bình tĩnh cùng hắn mặt đối mặt "Ngài nói lời ấy sai rồi, tôi thứ nhất tiền ăn không có, làm gì thừa thãi đến mức thuê người điều tra ngài? Thứ hai, ngài hẳn đã cho người điều tra đến đời tổ tông tôi rồi, tài khoản ngân hàng có mấy đồng ngài hẳn cũng rõ, tôi từ đầu cũng thành thật khai báo với ngài rồi, không tiền không quyền, ngoại trừ nhan sắc này chỉ chẳng có gì cả."
Có thể do ánh mắt Thiên Y quá mức thành thật, Tiêu Ngôn buông ra tay cô, như có như không hừ một tiếng "Mê tín dị đoan."
Thiên Y lại không để bụng, cô kéo đĩa thịt của Tiêu Ngôn về phía mình, cực kì săn sóc mà cắt luôn giùm hắn "Ngài nói thế nào cũng được, vận khí năm nay của tôi cũng là đại hung, hôm nay gặp ngài, cảm thấy hung hung kết hợp sẽ thành đại cát, tôi và ngài tự nhiên có thể trở thành quý nhân phù trợ lẫn nhau."
Thiên Y cười đến hai mắt cong cong, tay cô điểm nhẹ ấn đường Tiêu Ngôn, nhìn như thể hành động thân mật giữa hai người yêu nhau "Sau buổi gặp hôm nay, tôi chúc ngài thần thanh khí sảng, ngủ ngon mơ đẹp."
Cô khoan thai đứng dậy, xách lên túi giày, lắc lắc nhìn hắn "Cảm ơn ngài giúp tôi mang giày về, lại đãi bữa ăn ngon như vậy, để trả ơn, tôi sẽ đáp lễ lại một món quà khiến ngài kinh hỉ."
Thiên Y đi ra ngoài, nhìn đám vệ sĩ đang rúm ró quan sát cô, sợ cô lại lên cơn điên "Cảm phiền mấy ngài đưa tôi về với."
Một tên vệ sĩ nhìn về Tiêu Ngôn giống như muốn hỏi ý kiến hắn, Tiêu Ngôn đang ngẩn người hồi thần lại, hắn gật đầu, Thiên Y cứ thế được đưa về mà không chút sứt mẻ gì.
Thiên Y về đến nhà, ngả người lên giường, Hệ Thống lúc này mới chậm rãi tiến về phía cô hóng hớt.
[Ký chủ thành thầy bói từ khi nào vậy, nói hươu nói vượn mà hắn cũng tin, thật sự là kì tích.]
Thiên Y ngáp một cái, khoan thai trả lời nó "Hươu vượn gì chứ, đa số là sự thật mà."
Hắn đầu năm bị giáng chức một lần, từ Chủ Tịch hội đồng thành viên xuống thành phó chủ tịch, chứng tỏ trưởng bối không hài lòng, kinh doanh trì trệ, cái này tìm báo cáo công ty là ra, có gì khó đâu.
Sự kiện cướp ngân hàng gần đây vừa khéo nằm dưới quyền quản lý của hắn, thời gian qua lâu như vậy, chủ mưu tìm mãi không ra, tiền chẳng thấy đâu, mấy bài báo lá cải phân tích như thật, nói rằng camera vừa lúc bị hỏng, công ty có nội gián, các loại thuyết âm mưu vân vân, chứng tỏ hắn năng lực yếu kém, cổ phiếu đi xuống, đương nhiên là tinh thần bất ổn, buồn phiền chán nản rồi.
Còn chưa kể, hắn có thời gian lên thuyền ăn chơi, nơi cắt đứt với mọi liên lạc trên đất liền, lại rảnh rỗi đến mức đeo bám cô như thế, hẳn là đang trong trạng thái bị đình chỉ, bằng không một kẻ như hắn thiếu gì công việc.
"Hắn chấp nhất với ta như thế, hẳn là buổi gặp hôm đó của chúng ta gây cho hắn chướng ngại tâm lý, hôm nay ta nhìn rồi, hắn bị nhiễm phải ít tử khí, đối với kẻ tinh thần không vững, chút đó chỉ đủ khiến hắn ăn không ngon ngủ không yên, ta nhân cơ hội lấy đi rồi, cho hắn thả lỏng một chút, dù sao sau này vẫn có thể cùng nhau hợp tác."
Hệ Thống gật đầu như giã tỏi, hoá ra lúc ký chủ gặp tên đó là đã chuẩn bị đầy đủ rồi, hại nó lo lắng hẳn mười phút.
Nó nhìn Thiên Y, ký chủ ngẩn người nhìn trần nhà, nhìn qua có chút đăm chiêu.
"Hệ Thống..." Thiên Y mở miệng.
[Vâng, ký chủ.]
"Diễn xuất của ta..." Thiên Y sờ cằm "...hình như vẫn chưa được xuất sắc lắm."
Hệ Thống: ...Không phải "chưa được xuất sắc lắm", mà là "chỉ vừa đạt yêu cầu" thôi có được không hả!
Hệ Thống tâm mệt.
Thiên Y đột nhiên ngồi bật dậy.
"Gói nạp lần đầu đã có rồi, ta bây giờ phải nâng cấp kĩ năng thôi."
Hệ Thống lại có dự cảm không lành.
—————
Con nai vàng: Chap siu dài, chúc mừng năm mới!