Ký Chủ Tà Ác, Mọi Người Mau Tránh Ra!

chương 81: ở giới giải trí yêu qua mạng (12)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vụ cướp này có mặt nam chính Trình Ảnh, rất nhanh trèo lên trên hotsearch.

Đường Tô Tô thân là con tin, cũng là người trong showbiz nên cũng chiếm một chân trong bảng xếp hạng, trong cái rủi có cái may, độ nhận diện trong thời gian ngắn tăng lên đáng kể.

So với một người mới trở thành con tin cách đây không lâu thì Thiên Y không thể phủ nhận là nữ chính khôi phục thật sự nhanh.

Đường Tô Tô ngoại trừ nhận được nhiều phỏng vấn, gần đây còn được Trình Ảnh nhắn tin hỏi thăm, Thiên Y không thể không nghi ngờ trò mèo này là do Thế Giới Phép Tắc tự tạo ra để kéo nam nữ chính lại bên nhau.

Có thêm một chút quốc dân độ, Đường Tô Tô cũng bắt đầu nhận nhiều show hơn, còn Thiên Y vẫn lẹt đẹt không nghề ngỗng gì, an an ổn ổn làm một mỹ nữ vô dụng an tĩnh.

Thiên Y log in vào Thế Giới Tự Do, nhẹ giọng hỏi Hệ Thống "Ngươi điều tra chưa?"

[Kiểm tra rồi, không truy được địa chỉ IP, cái game này cứ như biến ra từ trong không trung vậy.] Hệ Thống ngay lập tức online [Ngoài ra thì không có gì bất thường.]

Thiên Y gật đầu, khung cảnh sau khi đăng nhập y hệt cách đây không lâu, cô một thân áo vải, đứng trong hang động, tên NPC áo xanh kia vẫn đang bị xích, ánh mắt nhắm nghiền.

Chỉ khác một chỗ duy nhất là, toàn bộ hang động này ngập tràn hoa.

Cô trồng đấy, dù sao cũng không có gì làm.

Thiên Y đã vào game thêm vài lần kể từ lần đầu tiên lạc vào cái phó bản chết dẫm này.

Cô điều khiển nhân vật đi một vòng.

Cái phó bản này dù đăng nhập thêm bao lần cũng không tạo mới, xác quái vật cùng vật phẩm rơi vẫn còn đó, cũng không thấy cái cửa thoát hiểm nào cả.

Cái game chết tiệt này có thể theo thường thức một chút được không?

??? [Thường]: Ngươi đã trở lại.

Màn hình chat [Thường] hiện lên thông báo.

Thiên Y lại về chỗ tên NPC áo xanh.

Bộ phận cảm biến của tên này vẫn chậm như thế, cô vào game này cũng được mấy phút rồi.

??? [Thường]: Mấy hôm nay ta không cảm nhận được linh hồn ngươi, ngươi đi đâu vậy?

NPC [Thường]: Ta đăng xuất có tí việc.

Lại còn bày đặt cảm nhận linh hồn nữa.

??? [Thường]: Đăng xuất là gì?

NPC [Thường]: Là thoát game.

Được rồi, cô giải thích cho hệ thống tự động làm cái quái gì chứ.

Tên này từ lúc cô ở đây đến giờ toàn hỏi mấy câu vớ vẩn.

So với người máy được lập trình thì, hắn khá là thông minh.

Có lẽ là trí tuệ nhân tạo chăng, dù gì thì cái game này tạo cho cô cảm giác là cái quái gì cũng có thể xảy ra.

??? [Thường]: Ta không hiểu ngươi nói gì, nhưng bao giờ thì ngươi định cứu ta?

Hệ Thống nhìn Thiên Y đam mê trồng rau nuôi gà trong phó bản ẩn này liền thấy sốt ruột thay cho cô [Hắn yêu cầu tháo xích thì ký chủ cứ tháo đi, chúng ta dây dưa trong phó bản thế này đến bao giờ nữa.]

Thiên Y nhìn màn hình "Ngươi không thấy gì sao?"

[Thấy gì?] Nó thấy gì đâu.

"Đúng rồi đấy." Ngón tay Thiên Y đều đều gõ lên bàn "Cho dù tên npc này nói chuyện với ta từ đó đến giờ, nhưng không có cái bảng thông báo nào cả."

Bình thường khi đối thoại với một npc, mọi trạng thái hay nhiệm vụ được giao sẽ được thông báo lên màn hình.

"Hắn không ngừng nói ta cứu hắn, nhưng hệ thống game lại không phát động nhiệm vụ, ngươi nghĩ lý do là tại sao?"

Thiên Y chống cằm hỏi Hệ Thống.

[...Ta không biết.] Hệ Thống ngay lập tức chịu thua [Tại sao?]

Cái game này dở hơi ngay từ khi bắt đầu mà, chắc người sản xuất game thích vậy?

"Ta làm sao biết tên mở phó bản này có ý đồ gì?" Thiên Y nhún vai.

Cô nghĩ một hồi, lại nói "Đây là một cái phó bản ẩn, npc lại là một trí tuệ nhân tạo nữa. Ngươi nói xem có phải nếu ta tìm đúng từ khoá thì nhiệm vụ ẩn sẽ xuất hiện hay không?"

Thiên Y xoa xoa tay gõ bàn phím.

NPC [Thường]: Ngươi vội thoát ra làm cái gì? Chúng ta ở đây hai người cũng nhau vui đùa có phải tốt hơn hay không?

???: ... Chỗ nào giống vui đùa?

??? [Thường]: Ta còn phải tìm người.

"Đấy, vào mạch truyện rồi này."

Thiên Y cười nói với Hệ Thống, tay lại tiếp tục gõ bàn phím.

NPC [Thường]: Ngươi tìm ai, cần ta giúp gì không?

??? [Thường]: Ta cần ngươi giúp ta tháo cái xích ra, vậy thôi.

NPC [Thường]: Không được đâu huynh đệ, tiễn Phật phải tiễn đến Tây Thiên, hai người tìm thì nhanh hơn chứ.

NPC [Thường]: Ngươi nói xem là người nào, ta nhất định sẽ sát cánh với ngươi đến cuối cùng.

Vì kho báu!

??? [Thường]: ... Ta hiểu rồi.

??? [Thường]: ...Ngươi gần đây trồng rất nhiều hoa.

Thiên Y: Nói nhảm gì vậy? Đang mạch truyện mà.

??? [Thường]: Nếu ngươi vì muốn ở bên ta mà làm thế này thì chết tâm đi, ta đã có người trong lòng rồi.

Thiên Y: ...Đứa nào viết lập trình cho thứ này? Lăn ra đây, chúng ta thật sự cần nói chuyện.

Sự kiên nhẫn cả tuần trời của Thiên Y trong cái phó bản này dường như đã đến đỉnh điểm.

NPC [Thường]: Một tên người máy mà cũng dám nói chuyện yêu đương với ta.

??? [Thường]: Ta là con người.

??? [Thường]: Con người và người máy có thể trông giống nhau, nhưng bản chất thì khác biệt. Ta không ngu ngốc đến mức không phân biệt được bản thân mình là ai.

Thiên Y: Thế thì ngươi thật sự ngu ngốc.

NPC [Thường]: Ngươi đang nói rằng mình cũng là người chơi giống ta?

??? [Thường]: Người chơi là sao? Ta không hiểu ý ngươi.

Đấy, câu trước câu sau vả nhau chan chát.

NPC [Thường]: Ngươi thậm chí còn chẳng nhận ra cái thế giới ngươi đang sống chỉ là game.

NPC [Thường]: Ngộ nhận bản thân là người là một việc rất nguy hiểm đấy.

Thiên Y quyết định thoát phó bản mà không cần đến con bot này.

Cô thấy phiền rồi, nhiệm vụ ẩn cũng chỉ đến thế.

??? [Thường]: Ngươi làm gì thế?

Thiên Y điều khiển nhân vật nghênh ngang đi về phía hàng Cây Ăn Thịt cô mới trồng.

NPC [Thường]: Đừng tưởng chỉ có ngươi mới kéo được ta thoát khỏi đây.Thanh máu của Thiên Y đang tụt xuống với tốc độ mắt thường nhìn thấy được.

??? [Thường]: Dù ta có không thích ngươi, ngươi cũng không nên vì chuyện này mà tự sát chứ?

Thiên Y: ....

Thứ này nhập vai cũng quá sâu.

Cô quyết định mặc kệ hắn, dù gì sau khi nhân vật này chết cũng sẽ quay về điểm hồi sinh.

Khoảnh khắc nhân vật của Thiên Y ngã xuống cũng là lúc màn hình hiện lên thông báo.

Thiên Y: ....?

Khoan đã....??....

Ơ kìa.... Cái quái gì vừa xảy ra vậy?

Nước đi này ta tính nhầm, cho ta đi lại được không?

"Urg..."

Trên trán Thiên Y chảy xuống một dòng mồ hôi lạnh.

Cạch

Con chuột trên bàn bị tay Thiên Y vô tình hất văng xuống đất.

[Ký chủ?]

"Ta...thấy hơi mệt."

Thiên Y cắn răng giữ lấy cổ tay, che đi dấu ấn đỏ như máu, lảo đảo tiến về giường. Trong cơn mơ hồ, cô chỉ nghe thấy tiếng nói chắc nịch của Hệ Thống.

[Mảnh Vỡ xuất hiện rồi.]

Truyện Chữ Hay