"Ta không ngờ Thế Giới Pháp Tắc ở vị diện này chơi lớn đến vậy."
Thiên Y từ hành lang nhà vệ sinh ló đầu nhìn ra, bầu không khí căng thẳng phía trước quả thật khiến cô có chút khó thở.
Bên ngoài, Đường Tô Tô bị một tên cướp chĩa súng vào, nét mặt trắng bệch. Cách đó vài bước là một tên cướp khác đang đe doạ nhóm khách hàng còn lại đồng thời ép họ giao ra những vật tư quý giá. Trong đám con tin có một cái đầu nhỉnh hơn hẳn những người còn lại, tuy đeo khẩu trang kín mặt nhưng một người ngoài cuộc như cô không hiểu tại sao có thể nhìn thấy vầng sáng mờ mờ phát ra từ người hắn, hơn nữa cách lớp quần áo cũng có thể nhìn ra dáng người hoàn mĩ, thằng cha này không nghi ngờ gì nhất định là nam chính.
Rõ ràng cô cùng Đường Tô Tô chỉ định vào ngân hàng rút chút tiền lẻ, tiện thể đi vệ sinh thôi mà chưa đầy phút cái ngân hàng này đã bị cướp?
Lại còn là cướp có vũ trang?
Còn bắt Đường Tô Tô làm con tin?
Trong đám con tin còn lại còn lòi ra nam chính đang nguỵ trang?
Mặc dù biết rằng nguyên chủ là bạn thân thiết của Đường Tô Tô, thay đổi vận mệnh của nguyên chủ cũng đồng nghĩa với việc cốt truyện cũng sẽ thay đổi theo, nhưng má nó cái loại tình cảnh phát sinh không có trong kịch bản này cũng hơi quá rồi đi?
Đây là văn showbiz nội đấu ngoại đấu kết hợp tình yêu võng du chứ không phải Bang Chủ Hắc Bang Và Ảnh Hậu Showbiz có được không!!!
Thiên Y len lén nhìn toàn cảnh một giây, sau đó khép cửa, đi một mạch vào trong buồng vệ sinh xa nhất rồi chốt cửa lại.
"Bởi vì nam nữ chính gần đây gặp nhau quá ít sao, hay là vì ta đã ảnh hưởng quá nhiều đến cốt truyện?"
Thiên Y co chân ngồi lên thành bồn cầu, không tự chủ cắn móng tay, không thể nào, mặc dù cô có làm cái này cái kia, nhưng cô không hề làm gì quá mức liên quan đến nữ chủ? Hơn nữa ngoại trừ kịch bản, trong ký ức của nguyên chủ cũng không hề có chuyện ngân hàng bị cướp? Chẳng lẽ là do nguyên chủ không chú ý?
Một việc nằm ngoài dự kiến đến không ngờ, mặc dù cô có cốt truyện cũ cũng như ký ức của nguyên chủ, nhưng có vài việc cô không thể giải thích được.
[Trông ký chủ có vẻ lo lắng.] Hệ Thống khó hiểu nói [Hiệu ứng bươm bướm xảy ra là chuyện bình thường, ký chủ phải quen với việc này rồi chứ?]
Đi qua mấy cái thế giới rồi, ký chủ có bao giờ quan tâm mấy chuyện lông gà vỏ tỏi này?
"Lần này không giống." Thiên Y suy nghĩ, sau đó đột nhiên hỏi "Bình thường Thế Giới Pháp Tắc sẽ tự mình tạo ra những sự kiện như thế này để nam nữ chính đến với nhau sao?"
Nếu thế thì thứ đó quá rảnh rồi, cứ như chơi đồ hàng ý nhỉ.
Chơi đùa với mọi sự kiện trên thế giới cứ như một đứa trẻ chơi búp bê vậy.
[Không phải đâu.] Hệ Thống đều đều nói [Thứ duy nhất Thế Giới Pháp Tắc quản lý chỉ có nam nữ chính mà thôi, tâm trí con người đâu phải thứ muốn là điều khiển được.]
Nó ngừng một chút, sau lại nói [Nói theo ngôn ngữ của loài người, thì những vị diện đều được duy trì bởi những thuật toán khác nhau, giống như một cái máy tính, Thế Giới Pháp Tắc chỉ đóng vai trò là hệ điều hành chung mà thôi, còn những sự kiện xảy ra hàng ngày trên vị diện này, là những thuật toán nhỏ tự động cùng nhau tạo nên một thuật toán lớn và phức tạp.]
[Các thuật toán luôn luôn thay đổi, loài người gọi nó là những biến số. Khi biến số xuất hiện, nó chỉ góp một phần rất nhỏ vào thuật toán lớn, và thông thường giá trị của thuật toán lớn đó vẫn sẽ được giữ nguyên. Nam nữ chính chỉ là một biến số trong thuật toán đó mà thôi.]
[Nhưng khi virus xuất hiện, những biến số nhỏ này thay đổi thường xuyên hơn, và đôi khi, chúng ảnh hưởng tới thuật toán lớn.]
"Ngươi đang nói con virus đó là ta sao?"
[Nếu không phải sự xuất hiện của người, thì những thay đổi ở thế giới này có thể là do ai chứ?]
Nó mới nhận ra gần đây thôi, nhưng ký chủ là một con virus có thể thay đổi những thuật toán lớn.
Ví dụ như vị diện khi mà ký chủ thay đổi một triều đại, hay như vị diện ký chủ bằng cách nào đó nâng cấp cả một thế giới.
Được đem đến bởi nó, một phần mềm diệt virus.
Một sự mâu thuẫn nghe có vẻ vô lý nhưng lại rất thuyết phục.
Dùng một con virus để diệt một con virus khác, không phải nó quá thông minh sao muahahahaha!
[Mà ai biết được, có thể là do Mảnh Vỡ làm, mặc dù ta chẳng cảm nhận được chút tử khí nào cả.] Hệ Thống kết luận.
Thiên Y cúi đầu cắn móng tay, không biết đang nghĩ gì.
Làm cách nào mà cô thay đổi game chỉ định của nam nữ chính, hay làm sao mà vụ cướp ngân hàng này lại xuất hiện ngoài dự kiến của cô, cô không thể giải thích được.
Cô không thể kiểm soát biến số do mình tạo ra ư?
Ở những thế giới trước, cô luôn có thể tính toán được sức ảnh hưởng từ hành động của mình. Nhưng hiện tại có gì đó... không được đúng.
Giống như ở thế giới mạt thế trước, ký ức của nguyên chủ không trùng khớp với cốt truyện đều là do sự xuất hiện của Tô Thanh hắc hoá, có lẽ thế giới này cũng vậy.
"Một con virus khác."
Mảnh Vỡ đã có thể lộng hành đến trình độ này hoặc một nhân tố khác đã xuất hiện trước cả cô, dẫn đến cốt truyện chỉ định ban đầu vì nó mà thay đổi.
"Phiền phức thật."
[Ký chủ đang nói gì vậy?] Ký chủ độc thoại nội tâm nãy giờ nó không hiểu gì luôn á. [Chuyện này để sau đi, ký chủ ít nhất cũng nên báo cảnh sát chứ.]
Thiên Y "Ờ" một tiếng, rút điện thoại, dứt khoát nhấn .
Đường dây kêu tít tít, sau đó một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên.
{Đường dây cứu trợ khẩn cấp xin nghe, anh/chị cần giúp gì ạ?}
Cứu trợ khẩn cấp?
"Xin lỗi, nhầm số." Thiên Y dứt khoát cúp máy.
Báo cảnh sát không phải số này.
Hệ Thống: Ký chủ có thể nhờ người ta nối máy mà...
Thiên Y dựa vào ký ức của nguyên chủ bấm vào dãy số khác, lần này thì có vẻ đúng rồi, nhưng khoảnh khắc mở miệng, cô dừng một chút, dường như đang cố điều chỉnh gì đó.
"C-cứu tôi với..."
Giọng cô run rẩy, dường như đang đè nén thanh âm, lại dường như đang kìm xuống cơn nấc nghẹn.
"Đ-địa chỉ tại ngân hàng ABC đường XX, vâng... tôi... tôi biết rồi...."
"Tôi tên là..."
"Tôi nghĩ khoảng tên... vâng... có súng..."
"Giữ máy ư... vâng, t-tôi làm được.."
Thiên Y đang rất phối hợp làm theo người hướng dẫn đầu dây bên kia, một tiếng "Cạch" đột nhiên vang lên, biểu thị có ai đó vừa vào nhà vệ sinh.
{Chó thật.}
Người hướng dẫn chỉ nghe được mỗi câu này, sau đó điện thoại chỉ còn những tiếng "Tút ...tút" kéo dài.
"Cô gì ơi? Xin chào?" Người trực điện thoại vẻ mặt mộng bức "C-chó ư?"