Phiếu bầu cho mạt thế vô cùng cao, vậy nên vị diện này sẽ là mạt thế nhé~
Những bạn vote cho showbiz cũng đừng buồn, showbiz sẽ là vị diện thứ nha :>>>>
-------------------------
"Tô Lam? Tô Lam?"
Nghe thấp thoáng có tiếng gọi, cơ thể cùng lúc bị ai đó lắc nhẹ, Thiên Y khó chịu mở mắt, cổ có chút mỏi, cô rốt cục phát hiện bản thân đang ngồi trên một cái ghế dựa, xung quanh có không ít người, dáng vẻ giống như đang trong một cuộc họp.
Người lay tỉnh cô là một người phụ nữ tầm bốn mươi tuổi, khuôn mặt rất hiền lành, thấy cô tỉnh bèn cười một cái.
"Hiếm khi thấy em mệt mỏi đến ngủ quên như vậy, cố gắng thêm một chút, qua lần thu thập vật tư này là chúng ta có thế trữ đủ lương thực cho mọi người tới thành phố kế tiếp rồi, em sẽ không phải vất vả nữa."
Thiên Y mờ mịt gật đầu một cái, chàng trai đối diện thấy mọi người đã sẵn sàng bèn trải lên bàn một cái bản đồ, lấy ra một cái bút bi, khoanh một vòng tròn vào một địa điểm trên bản đồ.
"Siêu thị này cách căn cứ hiện tại của chúng ta tầm cây số, khu vực này thông thường có không ít Zombie, nhưng giữa trưa ngày mai trời sẽ nắng gắt, lũ Zombie này sẽ tránh vào bóng râm, chúng ta có thể nhân cơ hội này đột nhập vào siêu thị. Anh Lương, anh là người có đôi tai nhạy bén nhất, hãy canh giữ bên ngoài, nếu có chuyện gì hãy thông báo cho bọn em." Chàng trai nhìn qua người đàn ông nhỏ con phía bên phải, người đàn ông tên Lương gật đầu một cái, sau đó chàng trai quay lại, nhìn thẳng về phía Thiên Y.
"Tô Lam, tôi và anh Vương là người có khả năng chiến đấu cao nhất, ba chúng ta sẽ vào xử lý lũ Zombie bên trong, còn những người còn lại sẽ thu thập vật tư. Thời gian đặt ra là giờ đồng hồ, sau đó chúng ta sẽ gặp tại điểm tập kết để trở về căn cứ. Chị Tuyết sẽ phụ trách phân chia đồ ăn và phân bố công việc cho những người bình thường như mọi khi, mọi người thấy thế nào?" Chị Tuyết hẳn là người phụ nữ vừa lay tỉnh cô, chàng trai vừa dứt lời, mọi người đều đồng loạt đồng ý, Thiên Y cũng mơ hồ gật đầu, sau đó cuộc họp liền giải tán.
Mọi người đi rồi, Thiên Y vẫn còn ngồi lại, đánh giá căn phòng một lượt, xung quanh vô cùng tăm tối, thậm chí lúc bọn họ nói chuyện, vật chiếu sáng duy nhất của họ cũng chỉ là chiếc đèn tích điện với độ sáng ở mức thấp nhất. Mọi vật trong căn phòng này đều tương đối sơ xài, nhìn kĩ đều có thể thấy một vài nơi có xuất hiện vết máu. Tuy nhiên, không thể phủ nhận, đồ vật ở đây đều là thành tựu của khoa học kĩ thuật, hơn nữa cách xưng hô và ngôn từ cũng vô cùng hiện đại.
"Zombie?" Thiên Y nhẩm lại từ này một vài lần, sau đó ngửa mặt lên trời cười lớn.
Con mẹ nó thế giới này...tận thế à?
[Ký chủ anh minh! Chính là tận thế trong truyền thuyết, có phải là thấy vô cùng bất ngờ, vô cùng kích thích hay không hả!] Hệ thống online vô cùng đúng lúc, niềm vui lớn nhất của nó chính là nâng đỡ ký chủ trên con đường giải cứu thế giới~
Kích thích con mẹ mi!
Thiên Y trong lòng tích cực dựng ngón giữa, game của bổn cung đâu, đồ ăn thì thế nào, thế giới này rốt cuộc là cái gì vậy, bổn cung yêu cầu trả hàng!
dislike!
Hệ Thống: Ký chủ nổi giận lên thật là đáng yêu.
Lại càng muốn làm ký chủ nổi giận làm sao bây giờ.
[Thế giới càng xuống cấp, điểm thưởng càng cao, ký chủ có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ có thể nhanh chóng về nhà nha!]
Thiên Y: Ta nhìn ngươi thực sự không đáng tin.
"Cốt truyện."
[Thỉnh ký chủ chuẩn bị.]
-----------------
Nguyên chủ tên là Tô Lam, là một nữ sinh đại học tiêu chuẩn.
Vẻ ngoài xinh đẹp, học lực rất khá, tính tình có chút cao lãnh nhưng là người hết lòng với người thân, là nữ thần trong trường học, căn bản cuộc sống không có gì đáng chê trách.
Đây có lẽ đã trở thành một bộ thanh xuân vườn trường tràn ngập màu hồng, nữ chính xinh đẹp gặp một nam chính tài hoa, xứng đôi vừa lứa, hai người nắm tay nhau cùng hướng tới happy ending.
Cho đến khi...tận thế đến.
Một ngày nọ, trên trời xuất hiện mưa sao băng, thực chất là hàng ngàn vật thể không xác định rơi xuống bề mặt Trái Đất. Loại vật thế không xác định này đã lan truyền một loại virus ký sinh, gây nên sự bùng phát dịch bệnh ở những khu vực cận vật thể không xác định. Loại virus này chủ yếu lây lan ở người, với triệu chứng ban đầu là cơ thể mất nước, mệt mỏi, sốt phát ban và cuối cùng là chìm vào một giấc ngủ li bì, không khác gì với những triệu chứng cảm sốt thông thường. Tuy nhiên, khi người bệnh tỉnh lại, họ sẽ rơi vào trạng thái điên loạn, mất trí, mọi chức năng trao đổi chất sẽ bị đình chỉ, người bệnh sẽ rơi vào trạng thái phân hủy. Đây là giai đoạn cuối, khi virus đã di căn lên não. Mọi hoạt động của cơ thể sau đó đều do virus điều hành, hành động hoàn toàn dựa theo bản năng với một số giác quan được tối ưu hóa như tai và mũi. Tiếp xúc trực tiếp qua đường máu và nước bọt với người bệnh là phương pháp lây truyền duy nhất, giống như trong các bộ phim, người nhiễm bệnh được gọi là Zombie. Cách xử lý duy nhất với người bệnh là làm chết não, nơi virus chiếm đóng, bằng cách này hay cách khác.
Tuy nhiên, một số ít người bị nhiễm virus nhưng thay vì trở thành Zombie, cơ thể họ sản sinh ra hệ thống miễn dịch dung hòa virus và cơ thể, lúc đó một số bộ phận trong cơ thể sẽ được tối ưu hóa, vượt xa khả năng của loài người, những người như vậy được gọi là Dị Năng giả.
Tô Lam là một trong những người may mắn có thể dung hòa virus, các bó cơ trong cơ thể được cường hoá trở lên mạnh mẽ và cứng cáp, gọi một cách đơn giản, Tô Lam đã trở thành dị năng giả hệ sức mạnh.
Với năng lực này, cô dễ dàng mang theo gia đình gia nhập vào một nhóm người, cuộc sống tận thế cũng trở nên không quá mức chật vật. Về sau này, nhóm người càng lúc càng bành trướng, tuy nhiên không hiểu sao Tô Lam lại dính dáng đến không ít những hiểu lầm không đáng có, tuy nhiên lúc này nhiều hiểu lầm không đáng có xảy ra khiến Tô Lam trong căn cứ bị ghẻ lạnh.
Trong khi em gái Tô Thanh của cô càng lúc càng thể hiện hào quang vô hạn, Tô Lam danh tiếng lại càng lúc càng tệ, cô lại là kiểu người có chuyện sẽ không thể hiện ra ngoài mặt, cùng không biết thanh minh với ai, cho nên cứ như thế, cô bị đuổi ra khỏi nhóm người. Thậm chí cả cha, người cô luôn tin tưởng nhất cũng quay mặt với mình, Tô Lam vô cùng tuyệt vọng, nhưng dường như vận xui đến với cô vẫn còn chưa kết thúc.
Sau khi bị đuổi khỏi nhóm, năng lực của cô không hiểu sao đột nhiên biến mất.
Sức mạnh của một dị năng giả chỉ biến mất khí họ chết, hoặc bị kẻ xấu bằng cách nào đó làm cho nó biến mất.
Tô Lam không phải người ngu dốt, cô biết có kẻ muốn hãm hại mình, nhưng chỉ là trăm nghĩ vạn nghĩ, cô vẫn không thể nghĩ ra nổi, kẻ nào lại có thể căm thù cô tới như vậy.
Đơn độc một mình, lại không có dị năng, không bao lâu cô đã phải bán chính thân xác mình cho nhưng dị năng giả lai vãng để đổi lấy thức ăn, vì sống còn mà trở thành một nô lệ tình dục, nhục nhã trăm bề. Khi đã không còn bất cứ giá trị lợi dụng nào, bọn chúng liền bỏ mặc cô cho đến chết.
Nếu có cơ hội được sống tiếp, Tô Lam chỉ có một nguyện vọng: Tìm ra kẻ đã hãm hại cô, muốn người đó phải trả một cái giá thật đắt.
Thiên Y sau khi nhận trong ký ức của nguyên chủ chỉ có thể phun ra một cái bình luận.
"Cốt truyện đâu?"
[Không có a.]
"Vì cái gì không có?"
[Thế giới cận sụp đổ không có Thế Giới Phép Tắc, không có cốt truyện.]
Thiên Y gật đầu, rất tốt, lại bớt việc.
[Ký chủ dường như cảm thấy rất ít việc, rất tốt, ta bây giờ liền ban hành một cái nhiệm vụ ẩn, thỉnh ký chủ làm việc vui vẻ ~] Hệ Thống vừa dứt lời liền Ting một tiếng, trên mặt cô hiện lên một cái màn hình, ba chữ nhiệm vụ ẩn hiện lên chói mắt.
[Nhiệm vụ ẩn: Đấng cứu thế tại mạt thế: Cứu vớt thế giới.]
Thiên Y: Thật con mẹ nó ngắn ngọn súc tích.