"Đinh, mở ra vị diện, hình bóng phong hoa sau khi sống lại."
Đây là một vị diện ngành giải trí.
Nữ chính Hạ Thời Hân, da trắng mỹ mạo khí chất tốt.
Bắt đầu từ lúc bảy tuổi tiến quân ngành giải trí, bây giờ đến hai mươi bảy tuổi đã cầm tới tay vòng nguyệt quế ảnh hậu.
Là nữ diễn viên có nhân khí lớn nhất trong ngành giải trí.
Fan hâm mộ có mấy vạn, diễn kỹ tốt, dung mạo tuyệt mỹ, bạn trai ấm lòng, khuê mật thiện đãi.
Bạn trai của cô là Phó Lâm Càn, cũng là nam thần đỏ nửa bầu trời trong ngành giải trí.
Làm người ôn nhuận như ngọc, khí chất tốt, đối đãi với Hạ Thời Hân cũng tốt không thể tốt hơn.
Vô số fan hâm mộ đều chúc phúc hai người cả đời ngọt ngào.
Mà khuê mật là Mạt Quang cũng luôn thân thiết như chị em.
Một người như vậy, quả thực là con cưng của trời.
Nếu như nói duy nhất một điểm không tốt, đó chính là cô là một đứa cô nhi.
Nhưng một người như vậy, lại bởi vì một trận tai nạn xe cộ mà chết!
Cứ như vậy chết!
Sau khi Hạ Thời Hân chết, linh hồn tung bay ở trong không trung, bất tri bất giác đi theo bạn trai của mình.
Phó Lâm Càn một thân âu phục màu trắng, một mặt thâm tình đứng trước ống kính, đau thương nói:
"Đối với việc bạn gái của tôi bỏ mình, tôi thật sự rất đau khổ, Thời Hân cô ấy...!Aizz, có điều, tôi tin tưởng, Thời Hân trên trời có linh, nhìn thấy các fan hâm mộ vẫn yêu thương cô ấy, tưởng niệm cô ấy, nhất định sẽ phi thường vui vẻ."
Một bên Mạt Quang mặt mũi tràn đầy đau thương, nghẹn ngào nói:
"Thời Hân, Thời Hân, tớ thật rất nhớ cậu, cậu nói cậu..."
Cho nên người người đều bị thái độ của Mạt Quang cùng Phó Lâm Càn làm cho cảm động, nhao nhao an ủi:
"Không sao đâu, ảnh hậu đã chết rồi.
Hai người còn phải tỉnh táo lại."
"Ảnh hậu thấy hai người thương tâm như vậy, cô ấy cũng sẽ khổ sở."
"Hai người nhất định phải thật tốt, như vậy ảnh hậu cũng sẽ cảm thấy vui mừng."
Liền Hạ Thời Hân nhìn thấy như vậy, trong lòng cũng rất ấm áp, may mắn mình sao mà may mắn gặp được một khuê mật cùng bạn trai tốt như vậy.
Nhưng ngay tại nơi mà người khác chú ý, khóe miệng Mạt Quang lặng yên không một tiếng động cong lên một tia đắc ý, chớp mắt là qua.
Sau khi buổi họp báo kết thúc, Phó Lâm Càn mang theo Mạt Quang rời đi.
Mà Hạ Thời Hân thì đi theo phía sau bọn họ.
Rất nhanh, Hạ Thời Hân liền phát hiện một chân tướng khiến mình đau đến không muốn sống!
Bạn trai của cô Phó Lâm Càn, cùng khuê mật Mạt Quang, sớm đã có một chân!
Trở lại trong biệt thực của cô cùng Phó Lâm Càn:
"Tiểu Quang, em xem, Hạ Thời Hân rốt cục chết rồi, chúng ta rốt cục có thể cùng một chỗ."
Phó Lâm Càn ôn nhu ôm lấy Mạt Quang.
Mạt Quang cắn cắn môi, nước mắt lượn vòng, bộ dáng mười phần Bạch Liên Hoa:
"Lâm Càn, thế này có phải là không tốt lắm với chị Thời Hân hay không."
Phó Lâm Càn duỗi ngón tay điểm một cái trên trán Mạt Quang, bất đắc dĩ nói:
"Em nha, chính là quá thiện lương.
Yên tâm, những chuyện này đều giao cho anh làm, em chỉ cần yên lặng làm vợ của anh."
Mạt Quang trên mặt hiện lên hai mảnh đỏ ửng, xấu hổ cúi đầu xuống:
"Vâng."
Chỉ là đáy mắt lại là nhịn không được đắc ý.
Hạ Thời Hân, cô rốt cục chết!
Cô có biết hay không, tôi đợi một ngày này đã bao lâu!
Phó Lâm Càn nhìn Mạt Quang xấu hổ, cuống họng bỗng nhúc nhích một cái, thanh âm hàm ẩn tình dục cùng khàn khàn:
"Tiểu Quang..."
Mạt Quang cũng thuận thế tựa ở trong ngực Phó Lâm Càn, nũng nịu nói:
"Lâm Càn."
Phó Lâm Càn đáy mắt xẹt qua một tia lục quang, bế ngang Mạt Quang đi về phía giường.
Hạ Thời Hân cứ như vậy gắt gao nhìn hai người Phó Lâm Càn và Mạt Quang lăn giường trên giường của mình.
Chỉ là cảm giác trong lòng tràn ngập phẫn nộ.
Muốn xông lên chất vấn, vì cái gì! Vì cái gì!
Trên thực tế, cũng hoàn toàn chính xác làm như vậy.
Thế nhưng linh hồn của cô lại trực tiếp xuyên qua hai người.
Hai người tình mê ý loạn tiến vào cao trào, căn bản không biết có một người đang nhìn chăm chú bọn hắn.
Sau một trận lật đỏ sóng, Mạt Quang mặt mày ngậm môi, đuôi mắt đều mang theo thoải mái.
Phó Lâm Càn hôn lên trán Mạt Quang một cái.
"Tiểu Quang, anh không thể ở đây quá lâu, anh đi trước."
Mạt Quang xấu hổ nhẹ gật đầu.
Thẳng đến khi Phó Lâm Càn đi, Mạt Quang nhếch miệng lên cười lạnh, cầm lấy ảnh chụp của Hạ Thời Hân đặt ở trên tủ đầu giường.
Trên mặt không hề che giấu ác độc cùng oán hận: "Hạ Thời Hân, cô rốt cục chết! Cô có biết hay không tôi đã đợi một ngày này bao lâu rồi!"
"Dựa vào cái gì! Từ nhỏ đến lớn, cô đều ưu tú hơn tôi, tôi chính là muốn cướp đi hết thảy của cô."
"Cô còn không biết nhỉ, tôi cùng Lâm Càn đã ở cùng nhau từ ba năm trước rồi.."
"Cô nhìn một chút, Hạ Thời Hân, bây giờ cô sẽ chỉ bị tất cả mọi người dần dần quên lãng, mà từ hôm nay trở đi, hết thảy phong quang đều thuộc về tôi!"
"A đúng rồi, tai nạn xe cộ chính là Lâm Càn tự tay chế tác, chính là vì để tôi cùng hắn danh chính ngôn thuận cùng một chỗ!"
"Cô xem cô đi, thật thảm!"
Hạ Thời Hân khiếp sợ nhìn thần sắc xấu xí của Mạt Quang, phảng phất giống như tiếp nhận phải chuyện khó tin nhất.
Hoá ra, cô thực tình thiện đãi bạn bè, vậy mà người bạn này sớm đã có một chân với bạn trai của cô.
Hoá ra, Mạt Quang vẫn luôn đố kỵ cô, hận cô không thể đi chết như thế!
Thế nhưng cô là thật tâm đối đãi với Mạt Quang mà!
Hạ Thời Hân càng nghĩ càng không cam lòng.
Vì sao lại là thế này!
Nếu như có thể cho cô làm lại một lần, cô sẽ không còn tin tưởng một đôi tra nam tiện nữ này.
Ngay tại lúc Hạ Thời Hân lòng tràn đầy không cam lòng, bỗng nhiên một trận sức kéo, khiến Hạ Thời Hân không có ý thức.
Lúc Hạ Thời Hân lần nữa mở mắt tỉnh lại, đập vào mắt là một gia đình nhỉ còn tính là ấm áp.
Hạ Thời Hân chấn kinh nhìn mình một chút.
Cô đây là...!sống lại sao?
Bỗng nhiên, một mảng lớn ký ức xông vào trong đầu:
Hoá ra, chủ nhân của thân thể này cũng tên là Hạ Thời Hân, mà lại, cô ấy cũng là một cô nhi.
Khác biệt chính là...
Hạ Thời Hân này chẳng qua là một người du động ở tầng chót tại ngành giải trí.
Chỉ diễn mấy vai diễn viên quần chúng
không có nổi một tia nhiệt độ.
Lần này, bởi vì người đại diện của cô ấy cứng rắn muốn đưa cô ấy lên giường của người đàn ông khác, cho nên cô ấy trốn thoát.
Cỗ thân thể này chỉ có hai mươi ba tuổi, Hạ Thời Hân quyết định.
Nhất định phải xông xáo trong vòng giải trí, trả thù cặn bã nam và bạch liên hoa!
Sau khi Hạ Thời Hân số g lại, giống y như bật hack.
Thần cản giết thần, ma cản giết ma.
Mạnh mẽ vang dội giải ước với người đại diện.
Bị một đạo diễn lớn nhìn trúng, sau đó liền nói Hạ Thời Hân là nhân vật thích hợp nhất.
Thế là, Hạ Thời Hân liền bắt đầu đỏ lên.
Vừa lúc chính là, BOSS lớn nhất của công ty Thời Hân chính là nam chính Mousse!
Mousse là người cầm quyền của công ty điện ảnh hàng đầu!
Năm nay hai mươi bảy tuổi, không gần nữ sắc, làm người lãnh khốc.
Đương nhiên rồi.
Nam chính nhất định phải sạch sẽ cả thể xác lẫn tinh thần.
Lần đầu tiên nắm tay, lần đầu tiên hôn môi, lần đầu tiên yêu đương, lần đầu tiên lên giường, tất cả lần đầu tiên đều phải thuộc về nữ chính.
Đồng dạng, nữ chính cũng như vậy.
Nam chi sh đụng phải nữ chính, nháy mắt phát hiện trên thân nữ chính đặc biệt sức quyến rũ.
Người ta là nữ chính, bất kể như thế nào đều sẽ hấp dẫn nam chính.
Bắt đầu từ đó là kịch bản bá đạo tổng giám đốc yêu ta.
Lãnh khốc tổng giám đốc biến thành trung khuyển.
Một đường vì Hạ Thời Hân hộ giá hộ tống, cưng chiều tận xương.
Mặc cho Hạ Thời Hân chân đạp cặn bã nam ngược bạch liên hoa, cầm xuống tượng vàng Oscar!
Cuối cùng, nam nữ chính vui sướng cùng một chỗ.
Thịnh thế hôn lễ, dẫn đến vô số người ước ao ghen tị.
Nhưng biến cố liền xuất hiện của vị diện này chính là nhiệm vụ giả Đào Nhã.
Ả khóa lại hệ thống công lược, dốc lòng muốn công lược tất cả nam thần của vị diện.
Thế là, nam chính tự nhiên bị ả khóa chặt.
Cho nên, tiết mục bá đạo tổng giám đốc yêu ta biến chuyển.
Từ đó bên ngoài, Đào Nhã còn công lược ban trai của kiếp trước của nữ chính Phó Lâm Càn, các tiểu thịt tươi đang hồng hồng đỏ đỏ, vân vân...
Mà nữ chính không có nam chính hộ giá hộ tống.
Mặc dù thiếu một ngón tay vàng nghịch thiên, nhưng đến cùng vẫn là có thể cầm xuống một địa vị trong ngành giải trí.
Nhưng Đào Nhã phi thường căm hận những nữ chính này.
Ả cho rằng, những nữ chính này dựa vào cái gì không cần tốn nhiều sức liền có thể đạt được hết thảy chứ.
Cho nên, Đào Nhã liền để nam chính làm cho Hạ Thời Hân thân bại danh liệt.
Lúc này nam chính đã hãm thật sâu vào trong tình yêu của Đào Nhã, tự nhiên là Đào Nhã nói cái gì chính là cái đó.
Thế là, kịch bản bên trong có một đôi thịnh thế tình yêu còn chưa ra đời đã chết yểu.
Nữ chính coi như có khí vận, cũng đánh không lại mấy người ái mộ Đào Nhã.
Huống hồ, ngón tay vàng lớn nhất sau khi trùng sinh chính là nam chính, hiện tại không có nam chính, khí vận của cô tự nhiên cũng bị tiêu hao hơn phân nửa.
Thế là, Hạ Thời Hân rơi vào một kết cục thân bại danh liệt.
Khi chết cô thật sâu không cam lòng.
Vì cái gì, vì cái gì.
Lại một lần vẫn là kết cục như vậy!
Đáng tiếc, không có ai sẽ vì cô giải quyết nghi hoặc.
Nhiễm Bạch ung dung tỉnh lại, một đôi con ngươi thuỷ quang liễm diễm khiến người nhìn vào không rõ cảm xúc.
Ưu nhã đứng dậy, nhìn về phía tấm gương.
——
Trong gương, là gương mặt của một thiếu niên.
Nhiễm Bạch: "..."
"Khụ khụ, ký chủ, cô tôi ta giải thích, giải thích!"
Phong Lạc vội vàng nói, sợ Nhiễm Bạch tức giận
Một đôi cặp mắt đào hoa mỉm cười:
"Được, ngươi nói."
Vốn dĩ, cỗ thân thể này là nữ giả nam trang.
Về phần tại sao nữ giả nam trang.
Cái này có chút hiếm thấy.
Bởi vì, chủ nhân của thân thể này có hướng giới tính là cong!
Cô thích con gái, không phải là thích đơn thuần thích, mà là cái chủng loại muốn ngủ với con gái.
Cỗ thân thể này tên là Phong Bạch, là một đứa trẻ lớn trên trong cô nhi viện.
Lúc còn nhỏ phân biệt thị phi mơ hồ, lại thêm là cô nhi viện kia căn bản là cái lòng dạ hiểm độc, mặc kệ trẻ nhỏ.
Thế là, Phong Bạch liền lớn lên lệch đi.
Theo tuổi tác trường thành, Phong Bạch dần dần biết nữ sinh cùng nữ sinh cùng một chỗ là không thể nào.
Thế là, cô liền đóng vai nam trang.
Về phần đến cùng là tại sao không bị ai phát hiện.
Chỉ có thể nói, là kịch bản cần, nữ chính cần cô, vì vậy thiên đạo ba ba mắt nhắm mắt mở bỏ qua những vấn đề râu ria mà mở đường cho cô.
Phong Bạch tướng mạo yêu nghiệt, cũng không phải khuynh hướng nữ khí, đây cũng là vấn đề không có ai phát hiện ra cô ấy là con gái.
Phong Bạch bây giờ cũng thu hoạch được một chút danh khí trong ngành giải trí, trở thành một tiểu thịt tươi được người yêu mến.
Mà cô ấy cùng nữ chính gặp nhau, chính là cộng tác diễn một bộ phim truyền hình.
Từ đây, yêu không thể ngừng với nữ chính.
Nhưng trong lò v Hạ Thời Hân chú định trong lòng chỉ có nam chính.
Cho nên Phong Bạch chỉ có trở thành một cái "nam số ".
Mà kẻ xam nhập đến, liền chọn trúng Phong Bạch, thế là bắt đầu công lược Phong Bạch.
Kịch bản của kẻ xâm nhập cũng không hoàn chỉnh, cho nên cũng không biết thân phận của Phong Bạch y, chỉ biết đây là một người đàn ông.
Sau khi không cẩn thận phát hiện Phong Bạch là nữ!
Cảm thấy Phong Bạch lừa gạt ả, thế là tuôn tin tức Phong Bạch là nữ ra ngoài.
Rất nhiều nữ sinh đều không chịu nhận nam thần mà mình thích lâu như vậy lại là con gái.
Thế là, bắt đầu đủ loại công kích Phong Bạch.
Fan hâm mộ chính là một sinh vật như vậy.
Khi bọn hắn thích ngươi, có thể vì ngươi cuồng nhiệt.
Nhưng khi bọn hắn không thích ngươi, sẽ chỉ vứt bỏ ngươi sang một bên, không thèm để ý chút nào.
Phong Bạch không biết tại sao trong một đêm lại biến thành cái dạng này, đi tìm Đào Nhã, lại vô tình đạt được một câu:
"Chúng ta không có bất cứ quan hệ nào."
Tình yêu bị phản bội, trên mạng lời lẽ sai trái, khiến Phong Bạch triệt để sụp đổ.
Cuối cùng hậm hực tự sát trong phòng tắm.
Phong Bạch tự sát cũng không gây nên một tia gợn sóng.
Ngay sau khi Phong Bạch chết.
Còn có phóng viên lấy cái chết của cô để trộn lẫn.
Phát ra đủ loại tin tức.
Cũng có người vì Phong Bạch chết mà cảm thấy tiếc hận, đáng tiếc cho một cô gái có diễn kỹ cao siêu cứ như vậy chết rồi.
Nhưng ngành giải trí chính là một nơi có mới đổi cũ như vậy, vĩnh viễn sẽ không vì một người mà dừng lại.
Mà Phong Bạch người này cũng dần dần bị quên lãng, dần dần không ai nhớ kỹ Phong Bạch..