Solo: Kurogane
-------------------------------------------------------------------------------------
Vậy là bữa tiệc ăn mừng đã kết thúc một cách thuận lợi mà không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, đồng thời thì cũng đã 3 ngày trôi qua kể từ ngày hôm đó.
Buổi tiệc hôm đó kéo dài đến tận đêm khuya lận, kết quả là buổi sáng hôm sau tôi thức dậy trong tình trạng vẫn còn say rượu. Bất kể là hậu bối (đàn em) hay bậc tiền bối, thậm chí là cả những bè bạn mạo hiểm giả cũng chung tay chuốc rượu tôi. Thân là chủ xị của buổi tiệc tôi không thể nào từ chối lời mời rượu của bọn họ được, thành ra là tôi uống tất, họ rót bao nhiêu ly thì tôi uống bấy nhiêu ly, và điệp khúc rót rượu và uống rượu cứ thế lặp đi lặp lại xuyên suốt cả bữa tiệc. Wow, thật không nghĩ tới, ngay cả khi đang sống ở dị thế giới nhưng mà tôi lại đi say rượu đến những 2 ngày cơ đấy . . .
Mặc khác, về phần những người bạn đồng hành của tôi thì càng thú vị hơn――
Trong trường hợp của Efil thì, bởi vì ở thế giới này khi một người đạt đến độ tuổi 15 thì họ sẽ được xem là một người trưởng thành, nên nếu xét về tuổi tác thì em ấy đã đủ tuổi để uống rượu một cách hợp pháp rồi, nhưng có vẻ như em ấy không giỏi trong khoản uống rượu thì phải. Trong suốt bữa tiệc tôi chỉ thấy Efil uống nước ép hoa quả mà thôi, vả lại, em ấy cũng không ngừng quan tâm và để ý đến tôi trong bữa tiệc nữa. Vào buổi sáng hôm sau, khi tôi vẫn còn đang say xỉn, Efil đã tận tình chăm sóc tôi, nhờ thế nên tôi đã mau chóng khỏe lại chỉ trong thời gian ngắn.
Về phần Gerard thì thôi rồi, ông chú uống rượu như kiểu liều mạng ấy, uống như thể là chưa từng được uống vậy. Tửu lượng của Gerard trên cơ tôi hẳn một bậc, lượng rượu ông chú uống còn nhiều hơn cả tôi nữa, ngay cả khi tôi đã say mướt vào sáng hôm sau thì ông chú vẫn còn sức để uống nốt chỗ rượu dư lại sau bữa tiệc. Điều này thật là khó tin đến mức phi lý. Qua bữa tiệc thì tôi biết thêm một điều, tôi cảm thấy Gerard có phần nào giống với Urd-san, cả hai đều cùng nói về những câu chuyện xưa của bản thân đồng thời tán thưởng về lòng dũng cảm thể hiện trong những trận chiến của người kia. Đây là cuộc đối thoại giữa Urd-san, một trong những mạo hiểm giả có tiếng ở thị trấn Pazu và Gerard, người nắm giữ vai trò quan trọng trong công cuộc thảo phạt ác ma. Các mạo hiểm giả trẻ đều chăm chú lắng nghe cuộc nói chuyện giữa 2 người bọn họ.
Còn Sera thì nhất rồi. Tửu lượng của em ấy là kém nhất, nhưng đồng thời, khi em ấy say khướt thì đó cũng là lúc ẻm để lộ ra phần đáng yêu đến vô cực của mình. Ngay sau khi bữa tiệc bắt đầu không lâu, Sera đã chạy ngay đến chỗ của tôi và tuyên bố rằng “Để Em rót rượu cho anh!”. Lúc đầu tôi nghĩ rằng việc này cũng tốt thôi, cho đến khi . . . Tôi nhận ra một điều rằng, có vẻ như từ trước đến nay em ấy chưa hề có kinh nghiệm trong chuyện uống rượu, thành thử, em ấy nghiêng đầu nhìn tôi với một vẻ mặt đầy sự tò mò cùng với đầu ngón tay ngậm trong miệng, khi thấy tôi uống rượu một cách ngon lành. “Hử? Trước giờ Sera chưa từng uống rượu à? Muốn thử một ly không?”, thấy Sera có vẻ như là muốn thử lắm nên tôi đã mở lời đề nghị và rót cho em ấy một ly. Sera làm một hơi cạn sạch ly rượu, sau đấy thì khuôn mặt của ẻm đỏ bừng lên, rồi em ấy nhìn tôi bằng cặp mắt đầy sự cám dỗ và quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành, và nó làm tôi không thể nào cưỡng lại được. . . Chuyện còn lại thì tôi sẽ không nói, hãy để cho trí tưởng tượng của các bạn bay xa nào.
Điều đáng lo ngại nhất không ngờ lại là Melfina. Bởi vì Melfina không thể tham gia vào bữa tiệc, nên chuyện này đâm ra khiến cô nàng hờn dỗi. Thiệt là hết nói nổi mà, cô là một thiên thần đấy Melfina, đừng vì mấy chuyện cỏn con như vầy mà rầu rĩ như tụi con nít bị cho ra rìa bởi không được phép nhập hội với đám người lớn chứ . . .
『Tôi không có hờn dỗi. Tôi chỉ là đang nghĩ về chuyện lúc nào thì anh mới có thể triệu hồi tôi được đây, mà thôi. 』(Melfina)
Dù không thể thấy nhưng tôi có thể mường tượng ra việc Melfina đang bĩu môi nói chuyện, bởi cái giọng điệu khi nói của cô nàng vẫn còn mang đậm nét cáu kỉnh. Cho dù cô có nói như vậy đi nữa thì, cô cũng biết rồi đó, tôi không thể nào triệu hồi được cô ngay cả khi tôi đã nâng cấp kỹ năng [Năng Lượng] lên hết cỡ để tăng lượng MP đến mức tối đa đấy? Lượng MP cần để triệu hồi cô lẽ nào vượt mức 2000 MP của tôi à?
『. . . A 』(Melfina)
Chuyện gì vậy.
『. . . Với người giữ chức nghiệp là thần như tôi thì, lượng Ma Lực cần thiết để triệu hồi sẽ được mở rộng ra gấp mấy chục lần, sao tôi lại quên mất điều này cơ chứ. 』(Melfina)
Okay, cô bỏ cái nghề “thần” này đi được rùi đóa. Nếu không thì không biết đến đời nào tôi mới triệu hồi được cô đâu.
『Mặc dù tôi không muốn làm như vậy, nhưng mà . . . cũng không còn cách nào khác nhỉ. 』(Melfina)
Hể? Cô thực sự sẽ bỏ chức thần luôn à, giỡn hay thiệt vậy chời?
『Không, tôi định là sẽ sử dụng hóa thân*1[note10099] của mình. 』(Melfina)
Ồ, ý tưởng của cô cũng thật là tuyệt vời đó.
『Chuyện thần linh bất thình lình giáng thế xuống hạ giới cũng không phải là điều bất thường hay kì lạ gì cả. Trong trường hợp đó, thần sẽ dùng tới phân thân của mình, hay nói cách khác là hóa thân, để che dấu đi chuyện bản thân là một vị thần. Tất nhiên, mặc dù không thể sử dụng hết sức mạnh vốn có . . . Nhưng xin anh đừng lo lắng, bởi vì diện mạo của hóa thân khi được triệu hồi cũng không thay đổi gì so với bản thể gốc đâu. Ngay cả khi anh lại lần nữa rơi vào tiếng sét ái tình, và yêu tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên thì, việc này vẫn ổn thôi. 』 (Melfina)
Cái gì mà “xin anh đừng lo lắng” chứ . . . Cơ mà việc này cũng không sao cả, nếu cô làm vậy thì có thể ngăn chặn lượng MP tiêu thụ được sử dụng để triệu hồi không?
『Tôi cũng không biết nữa. Bởi vì từ trước đến nay chưa từng có trường hợp nào có thể triệu hồi “thần” thành công bằng kỹ năng [Triệu Hoán Thuật] cả. Vậy nên, về điểm này thì tôi cần phải điều chỉnh một chút rồi. . . cả phương diện quanh kỹ năng nữa. . . 』(Melfina)
Này, Melfina?
『Master, xin anh hãy cho tôi một chút thời gian.』(Melfina)
Hể, nữa sao! ?
『 Tôi phải đem hóa thân điều chỉnh lại một chút mới được. Nếu nó hoạt động tốt thì anh có thể triệu hồi được cũng không chừng. Việc này không nên kéo dài chậm trễ hơn nữa, vậy giờ, xin phép! 』 (Melfina)
――― Và rồi, tôi bỗng cảm thấy ý niệm của Melfina lại một lần nữa rời khỏi “Thuộc cấp network”. Tôi tự hỏi, thời điểm chúng tôi gặp lại nhau vào lần tới không biết là đến khi nào nữa . . . Tôi mong rằng cô ấy sẽ hoàn thành xong việc điều chỉnh hóa thân của mình sớm một chút.
Gác chuyện của Melfina sang một bên, mấy người chúng tôi giờ đang tập trung tại công xưởng chuyên dùng của Guild. Để cùng nhau trao đổi và thảo luận về một đề tài. Và đề tài thảo luận đó chính là ――
“Vậy thì, buổi hội nghị thảo luận về trang bị mới giờ đây chính thức bắt đầu.” (Kelvin)
“Em sẽ cố gắng hết sức mình.” (Efil)
Gọi là hội nghị thảo luận về trang bị mới thế thôi, chứ thật ra mục đích chính là giao hàng mới ra lò cho mọi người. Bởi vì qua trận chiến với Victor lần đó mà cả tôi cùng Efil đều đã lên cấp, chúng tôi rốt cuộc cũng hoàn thành việc nâng cấp kỹ năng [Rèn Đúc] và kỹ năng [May Mặc] lên cấp S. Mặc dù lúc trước tôi đã cố gắng hết sức mình nhưng cũng chỉ chế tạo ra trang bị cao nhất là cấp A mà thôi, nhưng bây giờ thì khác, với kỹ năng [Rèn Đúc] cấp S, giờ đây tôi đã có thể tạo ra nhiều trang bị với cấp bậc cao nhất rồi.
“Umu, bề tôi đang đợi nó đây!” (Gerard)
“Trang bị chiến đấu mới của em cũng đã hoàn thành rồi sao.” (Sera)
Trong 3 ngày qua, tôi đã chế tạo một số trang bị mới cho tất cả mọi người trong nhóm, do tôi đã nâng cấp kỹ năng lên cấp S, nên tốc độ làm ra trang bị mới cũng vì thế mà nhanh hơn khi trước rất nhiều. Tôi thậm chí còn có cảm giác, miễn là có tài liệu thì tôi có thể chế tạo ra bất cứ thứ gì cũng được.
“Trước tiên là Sera đi, ưu tiên cho người mới lần đầu tiên tham gia. Vũ khí sẽ do anh phụ trách, còn phần áo giáp thì sẽ do Efil đảm nhiệm. Theo yêu cầu của em, phần khớp nối của vũ khí sẽ được làm từ áo giáp của Victor . . . điều này thực sự ổn không?” (Kelvin)
“Vâng, không sao cả.” (Sera)
Đây là lần đầu tiên tôi chế tạo trang bị cho Sera. Thời điểm khi tôi hỏi Sera rằng liệu em có bất kỳ yêu cầu nào không, Sera liền bảo mình cần một trang bị dựa trên sở trường của bản thân là Quyền Thuật làm cơ sở, hơn nữa, vật liệu sử dụng để chế tạo là phần áo giáp của Victor đã được thu thập như là bằng chứng của việc chinh phạt ác ma. Khi ấy, tôi đã do dự liệu rằng mình có thể sử dụng tài liệu của Victor, một ác ma thân thuộc và có thể xem là gia đình đối với đồng đội của tôi, để chế tạo trang bị không? Nhưng Sera đã nói với tôi rằng em ấy không quan tâm về điều đó.
“Bằng cách này, em nghĩ rằng Victor sẽ cho em mượn một phần sức mạnh của ông ấy . . .” (Sera)
Nếu đây là quyết định của cô ấy thì tôi sẽ tôn trọng nó.
“Ra là vậy à. Của em đây, tên của vũ khí này là [Hắc Kim Ma Nhân – Alondite], em hãy kiểm tra thử xem nó có hợp với bản thân mình không.” (Kelvin)
Tôi đem [Hắc Kim Ma Nhân – Alondite] giao cho Sera. Vừa nhận trang bị, Sera liền lập tức bị nó cuốn hút, em ấy nhìn từ phần nắm tay cho đến khuỷu tay của khớp nối được bao phủ hoàn bởi trong màu đen huyền cùng những đường vân màu vàng lấp lánh đến mê mẩn. Bởi vì tài liệu sử dụng để chế tạo là áo giáp của Victor, nên nó là một món trang bị cấp S được kết hợp từ đặc tính phòng ngự mạnh mẽ cùng tính dẻo dai và linh hoạt không làm cản trở chuyển động của các ngón tay.
“Được em đánh giá cao như vậy thì anh cũng phần nào vui mừng. . . cũng may là kiểu dáng thiết kế này phù hợp với yêu cầu của em.” (Kelvin)
Tôi cũng đã hỏi Sera về phần áo giáp, nhưng có vẻ đây là một vấn đề hơi khó với em ấy. Bởi em ấy còn không biết sở thích của mình là như thế nào nữa kia mà. Sera đã bị giam lỏng trong lâu đài từ đó giờ, nên em ấy không hình thành thói quen tự chọn quần áo cho mình, thành ra, em ấy đã giao lại toàn bộ vụ này cho chúng tôi xử. Thực sự là hết cách với cô nàng mà, vậy nên tôi quyết định nâng cao hiệu quả bằng cách thu thập những thông tin về trang phục trong kiến thức của mình rồi đưa lên “Thuộc cấp network”, sau đó thì để cho cô nàng từ trong đống quần áo đó mà chọn ra cái mình vừa ý.
“U~n. . .” (Sera)
Mặc dù tôi đã nói như thế, nhưng vì đống thông tin đó là kiến thức tôi tìm kiếm và tổng hợp từ 23 năm sống ở thế giới hiện đại. Cho nên việc hoàn thành nó cũng mất nhiều thời gian hơn tôi tưởng. Và rồi 2 ngày đã trôi qua.
“Vậy thì cái này đi, cái này trông cũng tốt đó!” (Sera)
“Ồ, cuối cùng em cũng đã quyết định được rồi sao. Đâu nào để anh xem thử . . . hể, em chọn quân phục à?” (Kelvin)
“Em muốn bộ trang phục này phải là màu đen. Vì em không muốn chỉ có mình em là mặc đồ khác với mọi người.” (Sera)
Sera chọn ra bộ đồ quân phục trong đống trang phục. Bộ trang phục này quả thật là cùng đồng phục chiến đấu rất tương xứng, vả lại, phong cách của bộ đồ cũng hợp với một mỹ nhân như Sera đến một cách lạ thường, tôi không ngờ Sera cũng có con mắt thẩm mỹ đến vậy. Mặc dù vậy, trang bị của cả nhóm là, màu đen à . . . Đó là biểu tượng màu sắc của đội chúng ta sao.
Khi đã quyết định xong xuôi, tôi liền trao những thông tin về bộ trang phục cho Efil để em ấy hoàn thành nó.
“[Cuồng Nữ Đế – Queen's Taylor], là tên của trang bị phòng ngự này . . . Mình xin lỗi, mình không thể thay đổi tên của nó được . . .” (Efil)Ừm, anh hiểu mà Efil. Cũng giống như tôi vậy, lúc trang bị được hoàn thiện thì cái kỹ năng cũng tự quyết định tên của trang bị luôn thể. Tôi đoán là điều này sẽ trở thành một hình ảnh xấu về vấn đề đặt tên cho các trang bị. Nhưng hãy yên tâm.
“Không sao đâu! Tớ thích nó, [Cuồng Nữ Đế – Queen's Taylor]! Mình nghĩ đó là một cái tên rất ngầu!” (Sera)
“Ể? Ah, vâng, cảm ơn bạn vì lời khen.” (Efil)
Trời đựu, Sera đang bạo phát cái bệnh chuunibyou à.
“Đức vua, ngài cảm thấy như thế nào về bề tôi?” (Gerard)
Gerard, người đang nóng lòng và không thể chờ đợi thêm được nữa, đã mở lời cắt ngang câu chuyện.
“Ma~, đợi xíu đã. Tôi sẽ không bỏ chạy đâu mà sợ.” (Kelvin)
Sau khi tiến hóa, Gerard đã đạt được một kỹ năng độc nhất mới là [Tự Điều Chỉnh]. Kỹ năng này là một kỹ năng tuyệt vời dùng để kết hợp các trang bị vào cơ thể của người sở hữu nó, và đồng thời khiến cho hiệu suất của trang bị được nâng cấp lên một bậc. [Chiến Hạm Hắc Thuẫn – Dreadnought] cũng được tăng cường nhờ kỹ năng này. Tuy nhiên, một khi đã cài đặt thì, các phụ kiện sẽ không thể bị gỡ bỏ, thành thử có một điểm bất lợi ở đây là, những trang bị cũ sẽ biến mất nếu như ta cài đặt những trang bị mới cùng loại vào*2[note10100]. Và một điều nữa là bạn sẽ không thể sử dụng những trang bị đã được cường hóa*3[note10101].
“Còn đây là thanh đại kiếm mà tôi tự tay chế tạo riêng cho Gerard lần này. Bởi vì tạo hình của nó cũng khá giống với thanh đại kiếm ông chú đang sử dụng hiện giờ, nên là cứ yên tâm, tôi nghĩ ông chú sẽ nhanh chóng làm quen và sử dụng món vũ khí mới này một cách dễ dàng mà thôi.” (Kelvin)
“Huh, những họa tiết trang trí trên thanh kiếm cũng không thay đổi gì mấy, nó thật là giống với thanh đại kiếm của bề tôi đến từng chi tiết.” (Gerard)
“Giống như Sera, ông chú cũng nên đi thử nó để xem có vừa tay hay không. Dù sao thì nó vẫn là một vũ khí cấp S.” (Kelvin)
―― [Ma Kiếm – Dáinsleif]. Tôi chọn vũ khí mang lời nguyền mạnh nhất trong [Kho Lưu Trữ] của Clotho, sau đó dùng kỹ năng thanh tẩy [Bạch Ma Pháp] cao cấp nhất giải trừ đi lời nguyền trên nó để giúp cho Gerard có thể sử dụng được, và thế là thanh đại kiếm mới đã ra đời. Trước khi được thanh tẩy, trên thân thanh kiếm có một vệt đỏ tươi như là mạch máu đang bò trườn xung quanh nó vậy, hơn nữa, nó còn đập thình thịch nữa chứ, nhưng bây giờ thì nó đã bị giải trừ sạch sẽ và trông tươi mới hẳn lên. Hơn hết thì, màu đen của thanh kiếm giờ đây càng rõ ràng hơn và tạo cho ta một cảm giác rằng nó thật tuyệt đẹp khi nhìn vào.
“A rế? Trang bị mới của Kelvin và Efil là gì vậy?” (Sera)
“Của anh là một chiếc áo choàng mới và một cái găng tay phòng thủ, Efil thì là một cây cung và . . .Mà thôi, thời điểm chiến đấu thì em sẽ rõ thui, nói bây giờ mất vui.” (Kelvin)
“Eh!” (Sera)
Không cần để ý tới việc Sera vẫn đang kêu la. Ngay cả khi có thể hoàn thành xong những trang bị này sớm hơn, tôi cũng phải bỏ ra những mấy đêm thức trắng không ngủ mới có thể làm kịp. Tôi đã hoàn thành lời giải thích tối thiểu của mình đủ để Sera hiểu, nên tôi nghĩ giờ là lúc mình nên đi ngủ rồi.
“Em sẽ đi cùng anh . . .” (Efil)
Efil cũng tương tự như tôi vậy.
“E tou . . . vậy thì, em cũng . . . Mà này, đừng bỏ em lại một thân một mình chứ~!” (Sera)
Sera vội vã chạy theo chúng tôi. Gerard và Clotho thì vẫn còn ở lại trong xưởng.
“Clotho này, có lẽ tình địch của công chúa lại nhiều hơn chúng ta nghĩ là đằng khác.” (Gerard)
Clotho rung nhẹ cơ thể mình như thể đang đồng ý với lời nói của Gerard vậy.