Trans+Edit: Kurogane
-------------------------------------------------------------------------------------
Bên trong căn nhà nhỏ, thứ đập vào mắt chúng tôi duy chỉ có chiếc giường đơn sơ, cùng với vài ngăn kệ trống trơn chẳng có vật gì ở bên trên, và sau cùng là một chiếc bàn. Ban đầu, vật dụng trong căn nhà vốn là có nhiều thứ lắm đi, nhưng theo sau sự việc Dungeon bị phát hiện, chắc hẳn hầu hết đồ vật bên trong đều bị tịch thu mất rồi. Dường như nơi này đã nhiều năm rồi không có người ở, bằng chứng là những vật dụng ở đây đã không được sử dụng qua trong một quãng thời gian dài và đều bám đầy bụi bặm. Nếu có thứ gì đó được sử dụng đi nữa thì chẳng qua là lối đi thông đến Dungeon dưới lòng đất, ẩn giấu ngay bên dưới chiếc giường kia mà thôi. Gerard đẩy chiếc giường sang một bên và rồi mở toang cánh cửa trên sàn nhà ra, kiểm tra bên trong.
“Vậy ra đây là cửa vào Dungeon dưới lòng đất sao. Bên dưới tối quá, chẳng nhìn thấy rõ cái gì cả...” (Kelvin)
Sâu bên trong cánh cửa đối diện tầm mắt tôi hoàn toàn là một mảnh đen nghịt, chẳng có lấy một tí nguồn sáng nào. Để tiến sâu vào trong, điều thiết yếu là cần phải sở hữu kỹ năng [Dạ Thị*1[note9915]], chuẩn bị đuốc, hoặc là thông qua phép thuật nào đó giúp mở rộng tầm nhìn vào ban đêm.
“Efil, em hãy thắp sáng chỗ này lên một chút giùm anh.” (Kelvin)
“Vâng ạ. Xin anh đợi trong giây lát, em sẽ dùng kỹ năng [Hỏa Chiếu – Lambent] để thắp sáng ngay đây.” (Efil)
Theo lời tôi, Efil bắt đầu niệm chú phép thuật [Xích Ma Pháp] cấp E: [Hỏa Chiếu – Lambent]. Ngay sau đó, một đốm lửa hình tròn nho nhỏ liền xuất hiện, chiếu sáng rực rỡ khu vực xung quanh. Rồi Efil điều khiển quả cầu lửa tạo bởi [Hỏa Chiếu – Lambent] đi xuống bên dưới lòng đất.
“Tốt rồi, với điều này tầm nhìn của chúng ta đã được bảo đảm. Tiên phong là Gerard, sau đó tôi cùng Efil sẽ theo gót ông chú. Còn Clotho thì, nhờ em bảo vệ đằng sau chúng ta giùm.” (Kelvin)
Bám ở trên vai Efil là một chibi Clotho với kích thước cơ thể vô cùng nhỏ bé, nguyên bản đây là một phân thân nhỏ được tách ra từ bản thể chính của Clotho, tuy chỉ là phân thân nhưng nó nắm giữ phần lớn sức mạnh của bản thể gốc.
“Còn ai có ý kiến gì không? Nếu không thì quyết định như vậy đi, giờ chúng ta bắt đầu xuống theo thứ tự.” (Kelvin)
“Tuy hiện tại tôi không cảm thấy được dấu hiệu bất thường nào ở đây, thế nhưng mọi người cũng đừng vì vậy mà buông lỏng cảnh giác đó.” (Kelvin)
“Gerard-san, xin hãy cẩn thận.” (Efil)
Lối vào được chiếu sáng tựa như một cái đường hầm dẫn chúng tôi hướng thẳng xuống khu vực Dungeon sâu dưới lòng đất vậy. Trong khi bước đi theo sau Gerard, tôi tranh thủ dùng cảm nhận của mình để dò xét thử xem có dấu hiệu tồn tại của sinh vật sống nào ở gần đây không, tiện thể xác nhận mọi thứ chung quanh luôn. Nếu trong này không tối quá thì tốt rồi, khi đó tôi có thể tận dụng kỹ năng [Thấu Thị] của Efil để xác nhận rõ tình huống phía trước, cơ mà lúc này thì địa điểm không được tốt cho lắm. Được cái là trước đó từ Rio, chúng tôi đã nghe nói qua thông tin về địa điểm của căn phòng ẩn giấu - nơi phong ấn ác ma, nên cũng không tệ đến nỗi cả nhóm bị lạc đường đi, thông tin này quả thực giúp cho chúng tôi không ít.
“...Quái vật, dường như không xuất hiện nhỉ!” (Efil)
Đúng như lời Efil nói vậy, từ nãy đến giờ chúng tôi đã đi được một quãng đường tương đối xa, nhưng ngay cả bóng dáng một con quái vật cũng không thấy đâu cả. Nếu đây là một Dungeon thông thường, chúng tôi hẳn là đã nhiều lần đụng độ phải quái vật trên đường đi rồi.
“Có khả năng là đã có sự cố gì đó phát sinh rồi không chừng.” (Kelvin)
Thời điểm khi tiến vào Dungeon, tôi liền thoáng cảm thấy có gì đó không đúng ở đây. Không có mấy khí tức của sinh vật sống ở trong này. Nếu có quái vật cấp D của Dungeon xuất hiện, vậy thì cũng chẳng phải chuyện kỳ quái gì, thế nhưng, đến giờ này mà còn không có lấy một con quái nào xuất hiện, điều này quả thực khiến cho người ta có cảm giác rợn cả tóc gáy mà.
“Vậy tính sao bây giờ? Hay là chúng ta quay trở về?” (Efil)
“... Không, ít nhất phải nhìn qua một chút tình huống của căn phòng ẩn giấu cái đã.” (Kelvin)
Chúng tôi cứ như vậy hướng mục tiêu là căn phòng ẩn dưới lòng đất mà tiếp tục cất bước đi tới.
—— Và cuối cùng, chúng tôi cũng đặt chân đến trước cửa căn phòng nơi phong ấn ác ma mà ngay cả một lần chiến đấu cũng không có.
『 Master! 』(Melfina)
“A, tôi cảm giác được khí tức bên trong căn phòng. Có cái gì đó ở bên trong…” (Kelvin)
“....? Có ác ma trong đó không vậy?” (Gerard)
Không sai, quả thực bên trong có khí tức của ác ma. Nhưng mà, lại có đến 2 khí tức. Một cái khí tức hẳn là của ác ma đang bị phong ấn. Bởi ngay từ đầu, cái khí tức này hoàn toàn không có một chút động tĩnh gì cả. Khí tức còn lại thì cùng ác ma bất đồng, cái này thực sự là khí tức của sinh vật gì. Lẽ nào khí tức này là...loài người? Không đúng, nhưng mà...
“...Có vẻ như có khí tức của ác ma và một khí tức khác nữa ở bên trong. Thay vì tập trung cảnh giác vào khí tức ác ma, trái lại, chúng ta tốt hơn hết nên cẩn thận với cái khí tức khác bên trong thì hơn.” (Kelvin)
“Khí tức không phải của ác ma sao?” (Gerard)
“Ừm, ngược lại mà nói thì khí tức ác ma khá là yếu ớt. Xem ra, chân chính nguy hiểm là cái khí tức khác bên trong căn phòng mà chúng ta không nắm rõ.” (Kelvin)
“Nếu vậy, mục tiêu chinh phạt thì phải làm sao giờ?” (Efil)
Ừ thì, quả thật đối tượng của nhiệm vụ chinh phạt lần này là ác ma. Chừng nào ác ma còn chưa bị hạ gục, thì chúng ta đừng mong lấy được một đồng một cắc tiền thưởng nào từ lão già Rio....
“Trước tiên phải vô hiệu hóa kẻ mang khí tức nguy hiểm có thể uy hiếp đến sự an nguy của chúng ta cái đã. Sau đó mới cân nhắc chuyện xử lý ác ma đang bị phong ấn như thế nào.” (Kelvin)
Tùy theo tình huống, nói không chừng còn có thể thu phục kẻ đó làm bộ hạ nữa.
“Umu. Đã rõ.” (Gerard)
“Em cũng sẽ cố gắng hết mình.” (Efil)
Tôi buff lại hết tất cả những phép bổ trợ hiện có cho mọi người, nốc dăm ba lọ thuốc phục hồi để hồi đầy lại thanh MP, và thế là việc chuẩn bị cho trận chiến cũng kết thúc.
“Vị trí trung tâm của phòng là nơi phong ấn ác ma, đằng sau còn có cái gì đó nữa. Tóm lại, khi bước vào trong mọi người hãy cẩn thận quan sát tình hình để mà dễ bề hành động. À, còn một điều nữa cần phải nhớ kỹ đó là tuyệt đối không được hạ thấp cảnh giác cho dù có thấy cái gì đi nữa!” (Kelvin)
Sau khi dặn dò mọi người xong, tôi gật đầu ra hiệu cho Gerard hành động. Đi đôi với hiệu lệnh của tôi, Gerard tức thì đạp cửa xông thẳng vào bên trong căn phòng.
Ngay khi bước chân vào phòng, khung cảnh ấy lập tức thu hút mọi ánh nhìn từ con mắt tôi, đó là cảnh một cô gái xinh đẹp tuyệt thế bị xích lại và treo thẳng đứng ngay tại chính giữa căn phòng, nàng nhắm mắt gục đầu tựa hồ như đang ngủ say vậy. Mái tóc của nàng vừa dài vừa bóng mượt lại mang sắc màu đỏ thẫm tựa như ngọn lửa, thêm nữa là mái tóc dài được cột theo kiểu tóc đuôi ngựa ở một bên đầu trông rất cuốn hút. Điểm đặc thù khác ở đây, chính là đôi cánh màu đen cùng cái đuôi ác ma, kèm theo hai cái sừng giống như sừng dê trên đầu. Trừ những điểm này ra, vẻ bề ngoài của cô nàng hoàn toàn y hệt như một con người bình thường vậy, thế nhưng chính vì có những đặc điểm này, mới là bằng chứng xác thực nhất không thể chối cãi nói lên việc nàng không phải là loài người. Sợ rằng, lai lịch thật sự của cô nàng này chính là ác ma. Ngay cả khi quần áo cô ấy đang mặc có xù xì và làu nhàu đến mấy đi chăng nữa, chỉ cần nhìn qua tỷ lệ vóc người vô cùng cân đối bên dưới lớp quần áo kia cũng có thể biết được một điều rằng, cổ sở hữu một thân hình vô cùng tuyệt vời và bốc lửa. Nếu bạn đã đạt đến trình độ, không, nói đúng ra là đạt tới cảnh giới thượng thừa đủ để nhận biết được vẻ đẹp thực sự của cái body đằng ấy chỉ qua một cái liếc nhìn, thì khi đó bạn sẽ biết, đây quả thật là một điều vô cùng khủng khiếp. Mặc dù thân thể đang bị xiềng xích trói buộc kia có phần hơi diêm dúa. Nhưng mà, tôi dám cam đoan một điều, đó là đàn ông đích thực nhìn ngực…à không…đó là đàn ông đích thực thì nhất định sẽ có phản ứng về mặt Tâm…Sinh…Lý nếu bị hấp dẫn bởi cái bo đỳ quyến rũ tựa như diễn viên JAV đó.Nếu không phải tôi gặp Efil trước tiên và ngủ cùng em ấy hằng đêm như một thói quen thì ắt hẳn, ngay cả tôi một thằng đàn ông 23 tuổi, cũng sẽ bị bấn loạn và không kiểm soát được bản năng của phần “con” trong người mất. Phù, cũng hên là mình thuộc cung bạch dương thích ăn cỏ chứ không phải cung sư tử thích ăn thịt, Ơ mi phò phò.
『 MASTER, xin anh hãy nghiêm túc tập trung vào giùm cái. 』(Melfina)
Ờ…hưm, tôi biết rồi. Ủa mà, sao tự nhiên mình lại đi phơi bày ra cái bộ dáng như thể đang làm trò hề ở ngay trước mắt mọi người cơ chứ! Đúng thật là mất hình tượng quá mờ. Hãy tha lỗi cho tôi vì đã làm ra cái chuyện mất hình tượng của một leader như vậy đi nhá, aha..ha.
“Thật là kỳ quái mà...” (Gerard)
Gerard nhỏ giọng lầm bầm. Ở đằng sau chỗ của mỹ nữ là một đống xương giống như là xương của quái vật vậy, nhìn đâu cũng toàn là xương, xương, và xương....Nhìn tràng cảnh xương chất đầy chất đống thật là để cho người ta có cảm giác như thể cái đống xương chất thành núi kia chiếm hết 1/3 gian phòng luôn ấy. Không phải chứ! Có khi nào núi xương đó, là kết cục bi thảm của tụi quái vật trong cái Dungeon này? Người đẹp bị giam cầm cùng với đống xương xếp cao thành núi, tình cảnh này thật là biết bao ly kỳ, nếu tôi kể cho người khác nghe thì chắc kèo là họ sẽ bảo “Làm gì có chuyện như vậy cơ chứ!” và cho rằng tôi đang bịa đặt , nhưng mà thực tế, cảnh tượng đó giờ đang xuất hiện ngay trước tầm mắt tôi đây.
—— Răng rắc, Cà rộp!
Trong phòng bỗng vang lên những thanh âm lạ lẫm, như thể là có ai đó đang nhai xương một cách ngấu nghiến vậy. Nguồn gốc của âm thanh phát ra từ chỗ sâu ở đằng sau núi xương, và kẻ tạo ra cái âm thanh ghê rợn đó chính là hung thủ đã gây ra thảm kịch này đi. Khi nghĩ đến giả thuyết ấy, tôi không khỏi có cảm giác, kẻ làm ra cái thảm kịch núi xương này mang một vầng hào quang(aura) tà ác cùng đen tối.
Chậc, cái đống xương trắng hếu này cản trở tầm nhìn quá, như vậy thì [Giám Định Nhãn] của mình sẽ không xác định rõ mục tiêu được. Đành thôi vậy, kiểm tra cô nàng ác ma trước cái đã rồi tính sau.
Đúng vào thời điểm tôi định phát động [Giám Định Nhãn], thì âm thanh mới vừa rồi còn vang vọng khắp gian phòng đột nhiên dừng bặt lại.
“...Khà khà, có vẻ là con mồi kế tiếp đã tới rồi.” (???)
Đi đôi với thanh âm vô cùng máy móc, một tên lạ mặt dần dần hiện thân từ trên đỉnh của ngọn núi xương đằng kia.