Kuro no Seiken Tsukai

chương 0: mở đầu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lịch sao năm 1014.

Vào ngày hôm nay, Souji Bowsfield tròn bảy tuổi. Cậu có một em trai và một em gái bằng tuổi. Mặc dù ba người đều có cùng cha nhưng lại được sinh ra từ những người mẹ khác nhau. Vì mẹ mất khá sớm sau khi sinh ra cậu nên Souji chẳng nhớ rõ mẹ mình là người như thế nào.

Bowsfields là một gia tộc có truyền thống phép thuật lâu đời. Trong ngôi nhà này, sức mạnh phép thuật là tất cả. Souji không có mẹ nên cậu được cha nuôi dạy sau khi sinh ra.

Từ khi còn bé, Souji đã không thể sử dụng phép thuật, dù cậu có một lượng ma lực rất lớn nhưng cậu lại không thể điều khiển được nó, cứ mỗi lần cố gắng thi triển phép thuật thì lượng ma lực cậu tích tụ được trong tay lại vỡ tan ra. Thậm chí cậu còn không thể dùng những phép thuật đơn giản mà những đứa trẻ cùng tuổi khác có thể thực hiện được.

Cũng chính vì thế mà ở trong nhà, Souji luôn bị khinh thường. Cha mẹ, em trai, ngay cả những người hầu cũng nhìn cậu với đôi mắt lạnh lùng. Và để tránh làm xấu mặt gia tộc mình, cậu không được phép đi học.

Ở thế giới này, những đứa trẻ vào lúc tròn bảy tuổi sẽ phải thực hiện một nghi thức được gọi là xác định màu sắc, một nghi thức để đánh giá phép thuật. Khi đến sinh nhật bảy tuổi của mỗi người, phép thuật sẽ trở nên có màu, màu sắc đó sẽ tiết lộ những thuộc tính phép thuật.

Ngoài ra, việc hoàn thành nghi thức xác định màu sắc cũng có nghĩa là đứng vào vạch xuất phát trên con đường làm một pháp sư.

Cha cậu, Aaron Bowsfield thường lạnh lùng với Souji, nhưng vào hôm nay cậu được đối xử đặc biệt. Ông cũng biết cậu dù vẫn còn là một đứa trẻ nhưng lại có lượng ma lực lớn hơn cả người lớn. Nếu có thể kiểm soát tốt được nó, cậu sẽ trở thành một pháp sư tài giỏi. Trong nghi thức xác định màu sắc này, Aaron đang mong chờ cái gì đó có thể thay đổi sức mạnh phép thuật của Souji, ngược lại nếu nó không thay đổi thì cậu chẳng còn gì.

"Souji, nghi thức sẽ hoàn thành sớm thôi. Nào, bắt đầu thôi..."

Nghi thức được thực hiện ở dưới tầng hầm của gia tộc Bowsfield. Cha cậu nở nụ cười dịu dàng rồi đẩy cậu về phía một viên pha lê trong suốt đặt ở trung tâm tầng hầm.

Cái nhìn cuối cùng của người cha tràn kỳ vọng, ông hy vọng Souji sẽ mang lại kết quả tốt trong nghi thức này. Còn em trai cậu thì vẫn nhìn chằm chằm vào cậu với ánh mắt lạnh lùng.

Bước đến bên cạnh viên pha lê, Souji hít một hơi thật sâu rồi chạm nhẹ vào nó.

Một lúc sau, viên pha lê bắt đầu phát sáng. Ánh sáng đó thể hiện lượng ma lực của Souji.

Aaron, cha của Souji và là người đứng đầu gia tộc Bowsfield, đã thốt lên "Ooh" vì thấy lượng ma lực khổng lồ của con trai mình.

Nhưng ngay sau đó, giọng nói của ông nhỏ dần. Đó là bởi ánh sáng phát ra từ viên pha lê mà Souji chạm vào đang trở thành màu đen. Ban đầu ông tưởng đó là một sự sai lầm, nhưng khi dụi mắt nhìn lại thì màu của ánh sáng đó vẫn không thay đổi.

"Màu... màu đen ... ...? Phép thuật bóng tối!?"

Ông không muốn tin nhưng đó là một thực tế không thể phủ nhận.

Sau khi cảm thấy bầu không khí thay đổi, Souji nhìn xung quanh. Tuy nhiên, những gì cậu có thể thấy là biểu hiện ghê tởm từ những người đang đứng ở đó.

"Phép thuật màu đen là ... phép thuật thuộc tính bóng tối của loài quỷ ... ..., một thứ như thế được sinh ra từ gia tộc Bowsfield ... ... là một trong mười hai gia tộc đứng đầu về phép thuật... thì ...! "

Aaron lẩm bẩm. Nghe thấy như vậy Souji biết rằng việc có phép thuật màu đen là một điều không tốt lành gì cả. Bây giờ cậu chỉ muốn nói ở đây chắc chắn có cái gì đó sai sót.

"Thưa cha ... con, con, con ..."

"Im ngay!"

Aaron hét lên cắt đứt lời nói của Souji. Biểu cảm của ông không còn một nụ cười dịu dàng như trước nữa, mà thay vào đó là một biểu hiện của ghê tởm và sẽ không nghe bất kì lời nói nào từ cậu nữa.

"Không không không không không không không không không không không không không không không không không không không không không không phải! Mày không phải con của tao!”

Aaron rõ ràng cũng rất buồn vì thực tế trước mặt ông không thể chấp nhận được. Cùng lúc đó, đứa con trai bảy tuổi của của ông bị coi như một sinh vật ghê tởm.

Bình thường, khi một đứa trẻ bảy tuổi nhận được màu sắc phép thuật thì nó thường vào trong năm màu: đỏ, xanh dương, xanh lá cây, vàng và tím, những người có màu đen là rất hiếm.

Từ thời xa xưa, phép thuật thuộc tính bóng tối đã trở thành biểu tượng của loài quỷ, những kẻ đã mang lại cho nhiều nơi vô số các thảm họa. Vị vua quỷ được gọi là Ma Vương... cũng là kẻ gây nên Chiến tranh Star lần đầu tiên kéo dài trong sáu mươi năm với năm chủng tộc, bao gồm cả tộc quỷ và con người. Ngoài ra, phép thuật của màu đen còn được gọi là "phép thuật xâm lược".

Nếu có một đứa trẻ mang sức mạnh phép thuật như vậy được sinh ra ... thì đây sẽ là một sự nhục nhã đối với gia tộc Bowsfield.

"......... Cút khỏi ra nhà này ngay..."

"... E?"

"Hãy ra khỏi gia tộc này ngay lập tức! Mày không còn là người của gia tộc Bowsfield nữa!"

Souji gụt mặt xuống, bật khóc và chạy ra khỏi phòng nghi lễ dưới lòng đất.

Cậu không thể tin nổi, mới sáng nay, chỉ vài giờ trước ... cậu đã rất vui vẻ khi được trò chuyện cùng với gia đình. Nhưng chỉ sau một khoảnh khắc cậu chạm vào viên pha lê, ánh mắt người cha nhìn cậu đã hoàn toàn thay đổi, đó không phải ánh mắt để nhìn con trai mình mà là ánh mắt để nhìn một con quái vật.

Ngôi nhà của gia tộc Bowsfield được xây dựng ở cuối núi nhằm để che giấu những nghiên cứu của họ. Souji vẫn tiếp tục chạy ra khỏi ngôi nhà, cậu bắt đầu suy nghĩ là mình từ nay trở đi cậu sẽ phải làm gì, phải sống như thế nào.

Những cơn gió thổi mạnh khiến người cậu lạnh cõng. Trong lúc đang suy nghĩ, Souji bị ba ánh sáng màu đỏ chiếu vào lưng. Khuôn mặt cậu biến dạng vì đau đớn còn người cậu thì lăn nhào xuống chân núi.

"Goo ah ah !? Cái gì vậy ...?"

Ánh sáng đỏ, nói cách khác, lưng cậu bị đốt cháy bởi phép thuật thuộc tính lửa. Trong cơn đau dữ dội, cậu ngửa mặt nhìn lên, với tầm nhìn mờ nhạt, Souji thấy bóng dáng của những người trông khá quen đang bước đến gần. Đó là những người hầu của gia đình Bowsfield.

"Tại sao, tại sao ..."

"Đây là mệnh lệnh của ông chủ"

"Là không được cho con quái vật trốn thoát."

Những người hầu của gia tộc Bowsfield, mặc những chiếc áo choàng màu đen, nhìn xuống Souji với một đôi mắt băng giá. Souji, người nhận ra mình sắp bị giết , cố gắng chạy trốn. Nhưng đợt tấn công phép thuật tiếp theo ngắm trực tiếp vào cả hai chân khiến đôi chân cậu bị thiêu rụi và biến thành màu đen xì.

"Ah ah ah ah ah ah ah ah ah aa aa aa aa aa!”

Souji hét lên như một con thú. Dù vậy những tên người hầu vẫn không buông tha và tiếp tục tấn công. Những mũi tên sét bắn ra đâm thẳng vào khắp cơ thể cậu tạo ra một cú sốc điện toàn thân khiến cậu không thể hét lên được nữa.

"Gah ... ah ... ư.. ư..."

Một tên người hầu nắm lấy đôi chân đen thui của Souji hiện không còn di chuyển được nữa, còn một tên khác giữ tay cậu ở phía đối diện. Sau đó, cổng dịch chuyển được mang đến để kết nối không gian gia đình Bowsfield với một không gian khác.

"Sau tất cả, mày chỉ là đống rác thải của gia tộc Bowsfield mà thôi, đến lúc phải vứt đi rồi."

"Vứt ... đi...?"

"Đúng vậy. Bọn tao sẽ loại bỏ mày ngay bây giờ. Hãy chết như một con quái vật đi."

Sau đó, Souji bị ném vào cổng dịch chuyển. Sau một lúc lơ lửng trong không khí, cậu ngã xuống đất, cơ thể cậu bị vùi dập, rồi lăn lộn.

Đây là trong khu rừng tối như khu rừng của gia tộc Bowsfield. Chỉ có khác biệt với khu rừng trước là những cây xung quanh ở đây rất to và đã bị cháy rụi. Ngoài ra, cậu còn có thể cảm nhận thấy sức mạnh ma thuật của loài quỷ được rất rõ ràng. Souji nhanh chóng hiểu rằng mình bị chuyển đến khu rừng nơi sinh sống của những con quỷ rất mạnh. Cậu cũng nhận ra sự nguy hiểm và vô vọng của mình khi bị bỏ lại một mình ở một nơi như thế này. Trong lúc tuyệt vọng, một con quỷ khổng lồ bước đến, dẫm nát các bụi cây xung quanh.

Đó là một con rồng với thân hình cao khoảng mười mét và xuất hiện trước mặt cậu, con mắt nó đã xác định được con mồi ngay phía trước. Không như golbin hay orc, rồng là một sinh vật rất mạnh.

Souji vô cùng sợ hãi khi lần đầu tiên nhìn thấy con rồng, nhưng cơ thể lại không cử động được, cậu chỉ biết nằm run rẩy một chỗ. Con rồng tiến đến chỗ cậu, phát ra một gầm, rồi mở cái miệng lớn, nhe hàm răng sắc nhọn về phía Souji. Cậu không thể khóc nhưng nước mắt cứ tuôn rơi.

"Ư... ư...Cứu tôi với ..."

Đột nhiên cơ thể cậu như bị nuốt chủng bởi thứ gì đó, nhưng đó không phải là hàm răng của con rồng. Cậu không biết cơ thể mình sẽ như thế nào mà chỉ gắng tận hưởng cái chết đang đến gần. Nhưng lại chẳng có cảm giác đau đớn gì, Souji đoán là do ý thức của cậu đang dần biến mất nên mới không còn cảm giác gì.

Sau đó, Souji bắt đầu nhận thấy sự thay đổi bất thường của cơ thể mình.

Cơ thể cậu đáng đã bị ăn thịt nhưng lại được bao phủ trong ánh sáng đen.

Cơn đau đã thuyên giảm và Souji cảm thấy chân tay mình đã cử động được trở lại. Tuy nhiên, cùng với cảm giác cơ thể được chữa lành thì đầu cậu lại đau như búa bổ, kí ức bị rối loạn như một cơn bão cát. Hình ảnh xuất hiện trong đầu cậu rõ ràng không phải của thế giới này.

Thế giới đó không có ma thuật, không có quỷ, cậu chỉ là một học sinh được sinh ra trong một gia đình bình thường, lớn lên như những người khác. Một ngày nọ, vì cố gắng cứu một cô bé ở ngoài đường mà cậu chết.

"Ah!"

Những cơn đau đầu vẫn tiếp tục, Souji bắt đầu lấy lại được những kí ức không thuộc thế giới này. Ngay khi cơn đau biến mất, cậu nhớ ra tất cả, đồng thời cũng cảm thấy cơ thể mình đã hồi phục hoàn toàn.

Souji rất ngạc nhiên trước dòng ký ức mình và hiện tượng kì lạ xảy ra với cậu. (Tại sao cơ thể mình lại có thế hồi phục như thế này nhỉ mặc dù mình không thể sử dụng phép thuật? Rõ ràng đây là phép thuật mà. Nhưng tại sao? Tại sao? Và cả những kí ức của mình nữa?)

Để ý thấy con rồng vẫn còn ở phía trước, cậu co chân chạy ngay lập tức. Đến lúc nhìn lại thì thấy con rồng ở khá xa, nó còn không thèm đuổi theo ....

Tuy nhiên, với tư cách là con quái vật cấp S, nó nhanh chóng vỗ cánh bay đến chặn đầu Souji. Khi cậu cố gắng chạy thoát lần nữa thì nó mở miệng bắn ra một quả cầu lửa khổng lồ to khoảng năm mét, làm cháy những chiếc cây xung quanh và hướng đến chỗ cậu. Souji không thể sử dụng ma thuật để ngăn chặn một đòn tấn công như vậy.

Đột nhiên một tia sáng đâm xuyên qua quả cầu lửa rồi cắt con rồng ở phía sau ra làm đôi, máu nó bắn như mưa. Souji sững sờ và nhìn người đang đứng trước mặt cậu đã hạ rồng chỉ bằng một đòn. Vì trời khá tối, cậu chỉ biết đó là một người phụ nữ mặc một chiếc áo choàng đen và cầm một cây gậy trong tay.

"Không thể nào! Tại sao lại có một đứa trẻ ở “khu vực cấm được chỉ định đặc biệt” như thế này."

Người phụ nữ đang nhìn Souji có vẻ khá mạnh, chẳng hạn như vừa giết chết con rồng cấp S một cách đơn giản. Mặc dù thế nhưng đôi mắt cô lại không phải là sự ghét bỏ của cha cậu. Cô đang không hiểu tại sao một đứa trẻ bảy tuổi lại xuất hiện ở một nơi như thế này.

Người phụ nữ tiếp cận cậu và hỏi.

"Tại sao cậu bé lại ở chỗ này?"

Souji chỉ biết im lặng. Sau đó, khuôn mặt cô nhăn lại và nói, "Xin lỗi" rồi đưa ra đề nghị.

"Cậu đi với tôi chứ? Tôi không phiền đâu."

Bàn tay cô đưa về phía Souji, cậu lặng lẽ nắm lấy nó.

Souji và pháp sư mạnh nhất, một Star Master.

Đây là cuộc gặp gỡ của của cậu với Sofia Bowen.

Truyện Chữ Hay