Ngày hôm sau, lớp học cũng đã bắt đầu. Về cơ bản, đây là một lớp dạy những liên quan đến phép thuật. Đầu tiên là các học sinh được học sâu về kiến thức cơ bản của phép thuật, rồi sau đó mang nó vào thực tế. Cũng giống như học toán vậy, ban đầu cũng học công thức rồi áp dụng chúng để giải nhiều bài tập khác nhau.
Những gì lớp Souji được học được vào hôm nay là những kiến thức cơ bản của phép thuật thuộc tính vô.
Có năm thuộc tính chính là hoả, thuỷ, phong, thổ và lôi, ngoài ra còn có bóng tối, ánh sáng và thuộc tính vô.
Thuộc tính vô là loại phép thuật không có thuộc tính đúng như tên gọi của nó. Ví dụ, mỗi vật thể hoặc những phần của cơ thể con người có thể được cường hoá bằng phép thuật thuộc tính vô. Thứ cậu học được hôm nay cũng chính phép thuật cường hoá.
"E hèm, như các em đều biết, phép thuật thuộc vô vẫn mang màu sắc phép thuật của mỗi người. Mỗi khi sử dụng phép thuật, màu sắc của phép thuật của người dùnh có thể ảnh hưởng độ hiệu quả của phép thuật đó. Ví dụ, nếu một người có màu xanh của phép thuật thuộc tính nước dùng mười điểm ma lực để thi triển chiêu Waterball thì có thể đạt một trăm điểm sức mạnh, nhưng với người có màu đỏ của phép thuật thuộc tính lửa, thuộc tính bị khắc chế bởi thuộc tính nước cũng kích hoạt chiêu Waterball bằng mười điểm ma lực thì chỉ có thể đạt năm mươi điểm sức mạnh là cao nhất rồi. Nghĩa là màu sắc phép thuật của mỗi người và thuộc tính của phép thuật được dùng có liên quan với nhau, nhưng phép thuật thuộc tính vô nó lại khác. Ví dụ, ngay cả khi bạn sử dụng mười điểm ma lực để kích hoạt phép thuật thuộc tính vô, thì phép thuật được thi triển sẽ có sức mạnh tương đương với tất cả các thuộc tính khác."
Vào lúc này, Pluferic sensei, giáo viên chủ nhiệm lớp Souji, viết một mục khác lên trên bảng đen.
Pluferic sensei là một giáo viên nam cao tuổi, để râu.
"Hoả yếu với thủy, mạnh với phong. Thủy yếu với lôi, mạnh với hoả. Phong yếu với hoả, mạnh với thổ. Thổ yếu đối với phong, mạnh mạnh với lôi. Lôi mạnh với thủy, yếu với thổ, đó chính là quy luật của năm thuộc tính cơ bản, là nền tảng của việc học phép thuật. Theo tôi nghĩ, những người đang nhắm đến những nghề chiến đấu với các con quỷ như mạo hiếm giả hay hiệp sĩ thì phải biết vận dụng nhanh tốt cái quy luật này. "
Sau đó, Pluferic sensei đã viết một mục khác lên bảng.
"Huh, tôi đã nói hơi nhiều về các phép thuật thuộc tính rồi, hôm nay tôi dạy về phép thuật cường hoá, đây là một loại phép thuật thuộc tính vô như tôi đã nói ở phần đầu. Phép thuật này là một phép thuật khá hữu ích. Nó có thể giúp cường hoá cơ thể hoặc gia cố một thứ gì đó để tấn công. Chẳng hạn như, bạn có thể tăng độ cứng để cải thiện khả năng phòng thủ, cường hoá sức mạnh cho đôi chân thì có thể giúp bạn chạy nhảy nhanh hơn, hay cường hoá toàn bộ cơ thể để tăng khả năng thể chất, cải thiện khả năng tái tạo để vết thương hồi phục nhanh hơn, thậm chí bạn cũng có thể cường hoá sức mạnh phép thuật. Ngoài ra, phép thuật trị liệu cũng được coi là một loại phép thuật thuật cường hoá. Tóm lại, để sử dụng được phép thuật cường hoá chúng ta phải biết cách truyền phép thuật vào những vật cần cường hoá. "
Sau khi đưa ra một số lời giảng về phép thuật, Pluferic sensei lấy ra những quả trứng.
"Bây giờ tôi sẽ gia cố quả trứng này. Bình thường nếu thả quả trứng xuống sàn thì nó sẽ vỡ, nhưng khi tôi đã gia cố quả trứng này bằng phép thuật cường hoá thì nó sẽ không sao. Mục đích của tiết học này là làm cho quả trứng không bị vỡ khi thả chúng rơi xuống những cái bát này.”
Sau đó trứng và bát được phân phát cho tất cả học sinh trong lớp. Rồi Pluferic sensei lại bảo các học sinh của mình tập trung lên bảng.
"Như câu thần chú tôi đã dạy trước đó, “Plus force”. Bây giờ chúng ta hãy thử trong thời gian còn lại cho đến khi tiết học này kết thúc."
Sau đó, các câu thần chú bắt đầu vang lên trong lớp học. Raid cũng kích hoạt phép thuật tăng cường rồi chờ đợi một lúc. Quả trứng của cậu được bao phủ bởi ánh sáng vàng.
"Yoshi. Nó như thế này...được chưa nhỉ?"
Khi Raid thả trứng vào bát thì nó vỡ một chút. Tuy nhiên, chỉ có nửa trên của quả trứng mới có những vết nứt. Souji nhìn xung quanh lớp thì thấy những học sinh khác đều bị giống như Raid.
"Còn rất nhiều trứng được để ở trước bàn giáo viên, vì vậy cứ cố gắng hết sức đi. Còn những quả trứng vỡ thì để chúng vào trong chiếc hộp này. Và đừng thả chúng rơi xuống sàn lớp đấy!"
Các học sinh đi tới đi lui đến trước cái bàn giáo viên. Raid cũng là một trong số họ, và trong lần thất bại thứ ba trông cậu khá bực tức.
"Bực quá, tại sao nó cứ như vậy nhỉ?"
"Đó là bởi vì phép thuật cường hoá không lan ra toàn bộ quả trứng. Còn trong trường hợp của Raid, một phần của quả trứng được nhận được nhiều ma lực hơn các phần còn lại, nên chỉ có những phần khác là bị vỡ. Nếu cậu cố gắng quan sát nó... thì sẽ nhận ra điều đó thôi. "
Souji thả quả trứng vào bát sau khi sử dụng phép thuật để gia cố nó đồng thời cũng không để cho ai phát hiện ra màu sắc phép thuật của mình. Quả trứng đập vào bát mà không để lại bất kì vết nứt nào.
"Oh, thật tuyệt vời!"
"Oh, trò làm rất tốt!"
Không chỉ Raid mà cả Pluferic sensei cũng reo lên. Sau đó ông cầm quả trứng của Souji lên và quan sát nó.
"Hừm, lượng phép thuật được phân trên toàn bộ quả trứng rất đồng đều, đây là một sự kiểm soát phép thuật tuyệt vời. Đúng có vài học sinh cũng làm tốt, nhưng về độ chính xác trong điều khiển phép thuật thì trò làm thật tuyệt."
Những giọng nói ầm ầm vang lên trong lớp, mọi người đều ngạc nhiên khi Souji được đánh giá vượt trội hơn cả Ferris, người thuộc Thập nhị gia tộc. Sau đó, lớp học kết thúc mà không gặp vấn đề gì, ngoại trừ việc Raid đang ôm đầu, bởi vì cậu nằm trong số những học sinh chưa thể làm tốt được phép thuật cường hóa và sẽ phải tiếp tục trong tuần tới.
Sau tiết học đó, Souji còn có một tiết khác, nhưng vì đó chỉ là một bài giảng, nên Souji không cần phải xoay sở để không ai nhận ra màu sắc phép thuật mình. Khi buổi học kết thúc, đến giờ nghỉ trưa, vì thế Souji đến căn tin với Raid. Sau khi gọi món xong, Souji ngồi xuống một chỗ, ăn thật nhanh xong bữa trưa.
"Gomen[note15864]. Tớ phải đến thư viện bây giờ vì có vài thứ cần tìm."
Thư viện được mở cửa từ hôm nay. Souji vội vã đến thư viện để có thể thực hiện được mục đích của mình ở ngôi trường này. Giờ nghỉ trưa có hạn, nên cậu không thể chậm trễ.
Thư viện của trường nhìn bên ngoài là một tòa nhà kiểu phương Tây cũ. Bên trong có một lượng lớn sách và một chiếc cầu thang hình xoắn ốc. Souji bị choáng ngợp trước cảnh tượng này, cậu quyết định tìm những cuốn sách mình muốn, nhưng với số lượng sách này thì cậu không biết chúng nằm ở đâu. Tuy nhiên, một cái gì đó giống như một bảng hướng dẫn được đặt gần đó.
"Eto... liên quan đến lời nguyền... A, đây. Ở dưới tầng hầm à."
Souji tìm thấy một nơi có khả năng những cuốn sách cậu muốn đang nằm ở đó, rồi cậu đi tìm cánh cửa xuống dưới tầng hầm.
Nhưng xuống cánh cửa đó thì phải đi qua quầy. Souji nói với người thủ thư ngồi đang ở quầy.
"Ano, cho tôi hỏi."
"Vâng, bạn có chuyện gì vậy?"
"Tôi muốn đi xuống tầng hầm"
Người thủ thư nở nụ cười cùng với sự ngạc nhiên bởi lời nói của Souji.
"Tầng hầm?"
"Vâng, tôi nghĩ cuốn sách tôi đang tìm ở dưới tầng hầm, vậy nên tôi muốn xuống đó."
"Xin lỗi, nhưng bạn học lớp mấy? Trông như học sinh năm nhất vậy..."
"Vâng. Tôi là học sinh năm nhất"
Có vẻ như người thủ thư đã đánh giá như vậy khi thấy bộ đồng phục mới tinh của Souji. Souji nhíu mày, cậu cũng chẳng định nói dối về năm học của mình.
"Vậy thì cậu chưa thể chưa tầng hầm được."
"Hmm, tại sao?"
"Vì đó là quy định. Nếu không phải là học sinh năm ba hoặc các học sinh nằm trong top 50 ở học viện này thì không được đọc sách ở dưới tầng hầm."
"Xếp hạng học viện...?"
Người thủ thư dường như nghĩ rằng Souji không biết gì và bắt đầu giải thích.
"À, phải rồi. Trong ngôi trường này, các học sinh cạnh tranh thứ hạng với nhau thông qua các trận đấu xếp hạng. Nếu cậu dành chiến thắng trong những trận chiến đó thì sẽ được xếp hạng cao và đồng thời sẽ có một số ưu tiên nhận từ học viện. Một trong số đó là được gia tăng quyền đọc sách trong thư viện này. Với những quyển sách bị hạn chế hoặc không được đọc trừ khi lên lớp cao hơn, nếu thứ hạng cậu càng cao thì cậu sẽ có quyền được đọc càng nhiều những quyển sách đó."
"Bạn nói rằng tôi phải nằm trong top 50, nhưng là top 50 trong tổng số bao nhiêu người?"
"Ừm... thì bởi vì mỗi khối có 5 lớp, mỗi lớp có khoảng 50 người... Có lẽ là top 50 trong tổng số 750 học sinh?"
(Mình phải kiếm được bao nhiêu điểm để vào vị trí đó chứ?) Souji bất giác thở dài. Tuy nhiên, cậu không thể đợi đến khi cậu lên năm ba. Cậu muốn hoàn thành mục đích của mình càng nhanh càng nhanh càng tốt.
"Các trận đấu xếp hạng chỉ được tổ chức bốn lần một năm vào mỗi mùa. À, nếu cậu đăng kí thành công thì cậu có thể chiến đấu và kiếm điểm, nhưng với điều kiện là cậu phải nằm trong một đội tham gia trận chiến xếp hạng..."
Nói cách khác, để có thể tham gia trận chiến xếp hạng thì Souji phải gia nhập một đội. Tuy nhiên, khi cậu đã biết điều này sớm thì cậu sẽ có nhiều thời gian hơn để gia nhập một đội trước khi trận chiến xếp hạng được tổ chức. Trong lúc Souji đang mải suy nghĩ, thì người thủ thư lại nói tiếp.
"À, đúng rồi. Những người thuộc Thập nhị gia tộc sẽ được uỷ quyền đặc biệt. Và vừa rồi cũng có một người thuộc Thập nhị gia tộc đã tìm kiếm thứ gì đó dưới tầng hầm đấy."
Thập nhị gia tộc... Souji nghĩ đến August và Ferris, và ... con của gia tộc Bowsfield.( Hay là mình nhờ ai đó tìm giúp mình? Không, mình không muốn họ biết những gì mình đang tìm kiếm ở đây, dù hơi khó khăn nhưng mình đành phải tự tìm chúng vậy).
"Được rồi ...... Cảm ơn."
Souji chào người thủ thư và rời khỏi quầy. Cậu là chắc chắn sẽ tham gia vào các trận chiến xếp hạng. Tuy nhiên, cậu muốn kiếm được đủ điểm với thời gian ngắn nhất có thể... Cậu muốn hoàn thành mục đích của mình càng nhanh càng tốt. Bỗng nhiên có một con mắt nhìn chằm chằm vào Souji qua khoảng trống của cánh cửa xuống tầng hầm, đồng thời một tiếng thở dài được cất lên. Khi người đó bước ra khỏi quầy, cậu ta đi thẳng đến chỗ Souji.
"Này, thằng nhà quê"
Đó là August, người đang nở nụ cười toe toét trên mặt.
Souji đáp lại với một tiếng thở dài bất đắc dĩ.
"Có chuyện gì?"
"Tao đoán rằng mày đang cố gắng để xuống tầng hầm phải không. Thật xấu hổ. Một người thằng nhà quê như mày thì không thể ở dưới đó được đâu."
"Có vẻ như vậy thật nhỉ."
Rõ ràng, August đã nghe cuộc nói chuyện giữa Souji và người thủ thư.
"Mày có định tham gia vào các trận chiến xếp hạng trường không?"
"Nếu có thì sao?"
Dù thế nào đi nữa, Souji cũng sẽ tham gia. Cậu phải tìm vài quyển sách ở trong tầng hầm càng sớm càng tốt.
"Ha~tsu, Mày nghĩ rằng một con quái vật như mày, người có phép thuật bóng tối sẽ chiến thắng ư?"
Rốt cuộc, vào thời điểm đó, August đã biết Souji đã dùng phép thuật bóng tối để xoá bỏ phép thuật của mình. Hắn đang muốn đe dọa Souji là sẽ nói với các học sinh trong trường rằng Souji có phép thuật bóng tối.
"Thật bất ngờ khi đệ tử của Sophia Bowen lại là một con quái vật đấy."
"À, về chuyện đó thì tôi cũng phải ngạc nhiên về chính bản thân mình đấy."
Khi Soruji nhún vai, August có vẻ như không thích câu trả lời của cậu.
"... Hừm. Tao chắc chắn sẽ không quên chuyện mày nhuộm phép thuật đẹp đẽ của tao bằng cái thứ phép thuật bẩn thỉu của mày đâu. Ok, nếu mày không muốn nói mọi người biết mình có phép thuật bóng tối... thì đừng có mà tham gia các trận đấu xếp hạng."
Khuôn mặt của August bắt đầu mỉm cười hiện rõ vẻ ma quái của mình. Nhưng để có thể xuống được tầng hầm của thư viện thì Souji chỉ còn cách là phải tham gia các trận đấu xếp hạng và kiếm điểm càng nhanh càng tốt.
"Mày vẫn không hiểu sao? Đó là lời khuyên đấy. Hoặc là mày sẽ làm vấy bẩn khuôn mặt sư phụ của mình và cả người bạn Tầng dưới của mày nữa đấy.”
"Tôi từ chối"
Souji ngay lập tức phủ nhận lời nói của August.
"Cái... cái gì cơ?!"
"Tôi không có gì để nói với cậu. Vả lại chuyện đó cũng chẳng quan trọng với tôi. Và nó làm xấu mặt sư phụ tôi thì những gì tôi phải làm là rời bỏ cái danh nghĩa đệ tử của sư phụ."
"Cái.... Nếu vậy thì mày sẽ từ bỏ làm đệ tử của Sofia Bowen ư?
Đệ tử của Sophia Bowen. Đó là thứ mà nhiều người đều muốn có, cho dù đó là một phù thủy hay một Star Master đi nữa đấy một điều bình thường. August rất ngạc nhiên bởi lời nói vừa rồi của Souji, người có thể dễ dàng ném nó đi, đồng thời hắn cho rằng hành động đó thật ngu ngốc.
"À, phải tôi cảnh báo trước cho cậu. Vào lần tới nếu cậu tiếp tục tấn công Raid bằng phép thuật thì đừng có trách tôi tại sao!”
Một khoảnh khắc im lặng nhấn chìm hai người. August tỏa ra sát ý khi nhìn vào Souji, Souji cũng nhìn vào hắn rồi đứng dậy.
"... Mày sẽ phải hối hận vì đã trở thành kẻ thù của tao.”
"Xem ai mới là người phải hối hận đây."
Sau đó, họ quay sang nhau và bước ra ngoài.