276 - Bạn (2)
Tự nhiên thấy chột da.
--
「Hôm nay tôi bận việc cá nhân nên đừng nói chuyện lịch sự nha Kurono-san, a ý là, nói chuyện tự nhiên được không ha Kurono-kun」
Cô ấy đột nhiên gần gũi như thế hơn so với khi ở Công hội, chỉ là có bao nhiêu tên đàn ông sẽ gục ngã trước tư thế của cô ấy.
Ít nhật Tôi nên đồng ý với cô ấy trước đã.
「Nhân tiện, Erina-san――」
「Erina, được mà」
Cô ấy nháy mắt tôi, Lily thường làm thế, để chỉnh lời nói cho tôi.
「Erina sao ở học viện?」
「Tôi tốt nghiệp khóa học dân sự nên tôi đang đi gặp đàn em」
Tôi nghĩ cô ấy mới tốt nghiệp không lâu, và tôi nghĩ điều đó có lẽ đúng.
「À tiện đây Kurono đi cùng không?」
「Thôi, tôi cần đi gặp vài người」
Đây chắc chắn là một lời mời hấp dẫn nhưng tôi có kế hoạch học ma thuật cùng Nell-san.
「Ara, cậu có hẹn trước tiếc nhỉ」
「Thật không may」
「Không sao, để lần sau nha」
Tôi tự hỏi về――điều đó, hay chỉ đơn giản là sự hiếu khách?
Và gần đây tôi thường quên đi sự thật rằng tôi đang dành thời gian để la cà xung quanh.
À, khoảng thời gian ở cùng với Nell-san thật bình yên, cùng với đó tôi cũng học được ở cô ấy về ma thuật và cách rèn luyện năng lượng ma thuật.
Trong trường hợp đó, tôi nên hạn chế giết thời gian cùng với Erina.
Bởi ngay cả bây giờ Lily Fiona có thể đang tích cực làm việc.
Tôi cũng cần cho họ thấy mình tiến bộ thế nào khi họ trở về.
Nếu có thể tôi muốn cho họ thấy ma thuật nổ của tôi bằng cách sử dụng thánh hộ lửa, và khiến họ thốt lên 「dữ dội quá」
「Cậu nhớ đến hội sớm vì gần đây không đến, nên tôi có hơi buồn」
Người như chị ấy mà cũng nói được từ ‘buồn’, một người có tài năng kích thích động lực cho cánh mày râu.
Để chuyện đó sang một bên, sự thật là tôi đã không đến công hội.
Lần cuối tôi đến đó là để giao trả nhiệm vụ băng cướp vùng Spada, nên chắc đã được hai tuần.
Hiện tại, ba thành viên 『Element Master』đang bị chia cắt, chứ không vì tôi không muốn làm nhiệm vụ một mình đâu.
Đúng, đúng thế, tôi đang có cơ hội để học được những ma thuật đen mới, và cũng kiếm thêm được chút tiền.
「Xin lỗi, mai đến vậy, à nhớ đem thêm nhiệm vụ chỉ định nữa」
「Ufufu, tôi sẽ đem đến cho cậu một nhiệm vụ cực khó, Kurono-kun」
「Thôi, tôi chỉ đang có một mình nên đừng cho cái nhiệm vụ nào nguy hiểm」
Có lẽ sau khi tôi cứu cô ấy khỏi tên Joto giết người hàng loạt nên cô ấy đánh giá tôi cao quá mức.
Không, có thể cô ấy chỉ đang đùa.
「Một mình, tổ đội bị giải thể à?」
「Đừng nói thứ đáng sợ như thế, chỉ là chúng tôi đang có việc riêng――」
Sau đó chúng tôi vừa nói vừa đi cùng nhau.
Tôi kể cô ấy nghe các thành viên nhóm tôi rời Spada để đi tập luyện, việc chúng tôi đang tìm kiếm một quái vật bậc 5 nào đó vân vân… tôi kể mọi thứ mà tôi nghĩ là không có vấn đề gì cho cô ấy.
Đồng thời tôi nghe nhiều điều từ Erina.
Như là cô ấy đang tìm cho mình một người bạn trai, cô ấy đang tìm cho mình một người đàn ông mạnh mẽ cao lớn và sẽ giang tay cứu cô ấy trong tình huống nguy hiểm, cô ấy đang tiết lộ những thứ riêng tư cho công chúng biết.
Chắc hẳn là, cô ấy đang tính câu dẫn một tên nhóc còn đang đi học như tôi, nếu xét độ tuổi và cách nói năng ấy, chị ấy quả là một tiếp tân đáng sợ.
Nhưng tôi sẽ không bị lừa đâu, nó chỉ khiến tôi có hơi tò mò, và hết.
Với chuyện này rồi chuyện kia, tôi chia tay Erina và vội hướng tới khu ký túc xá cũ, nơi mà Nell-san có thể đang đợi.
.
.
.
「Kurono-san, mình nghiêm túc đấy, bạn có nghe mình nói không?」
Ể, có lẽ nào, thức ăn mình làm, đang dở đi? Tôi cần tham khảo thêm ý kiến.
Lúc mà tôi tới được ký túc xá cũ ấy, tôi quả nhiên đã phải để Nell-san đợi trước cửa.
Đó là lỗi tính toán với người muốn về nhà trước, vì vậy tôi không để ý lắm, nhưng vấn đề ở đây là bạn ấy đang nói gì đó với nét mặt khác lạ như là bạn ấy đang nghĩ chuyện gì kỳ quặc.
Nếu tôi đáp lại lời bạn ấy dựa theo sắc mặt, tôi chắc là bạn ấy sẽ hỏi lại, nhưng vấn đề là gì khi nó có thể khiến nàng công chúa này trở nên lo âu như vậy. Và nếu đó là điều gì đó quá chính trị tôi không chắc có thể trả lời được.
Hiện tại, tôi đang cần bạn ấy nói trực tiếp ra nếu không câu truyện này sẽ không thể tiếp tục. Tôi cần mời bạn ấy vào căn phòng, nơi trở thành phòng học của Nell-sensei.
Tôi ngồi trên chiếc ghế với bàn học phía trước, và Nell ngồi trên giường. Đó là vì trí chúng tôi hay dùng khi có chuyện cần bàn.
Vì sự sắp xếp này mà giường của tôi thường bị bám lông, nhưng hãy cứ kệ nó.
「Vậy bạn muốn nói về chuyện gì?」
「A, ùm……..thì, Kurono-san……..」
Vấn đề mà bạn ấy gặp có vẻ rất khó nói, và bầu không khí quanh đây có vẻ đang trầm xuống. Mình nên nghiêm túc thì hơn.
「mình……..Kurono-san nghĩ thế gì về mình」
Sau hồi lâu do dự bạn ấy hỏi tôi một câu khá là trừu tượng.
Mình nghĩ gì về bạn ấy, mục đích bạn ấy định làm gì khi hỏi câu ấy――chờ chờ, bạn ấy tính hỏi mình mình có ý với bạn ấy??
Đợi chút, phải chăng mình đang tưởng bở.
Phải, đây nhất định không bị mắc lừa trước câu hỏi gây hiểu nhầm cho người nghe, trong một ngày 2 lần liên tiếp đâu.
Nên, tôi sẽ không hí hửng, tôi chỉ cần cẩn thận giải đáp thắc mắc ấy.
「Kurono-san nghĩ thế gì về mình」
Đợi chút đã nào Nell, mình đang nghĩ đây cho nên bạn đừng lặp lại nó nếu muốn nhấn mạnh câu hỏi.
「À ờ ý bạn là gì?」
Tôi không tập trung suy nghĩ được nên đành hỏi lại.
「Ý là…...như Kurono-san xem mình như một người bạn…...」
Sự xuất hiện đôi má ửng hồng, và với lời nói của bạn ấy như đang tô điểm vẻ thẹn thùng trước người mình thầm thương. Thế nhưng, câu mà bạn ấy nói thật là hay, chỉ là bạn hay là không.
Vâng, thật là tụt hết cảm xúc, không, chỉ là do cảm nhận về bạn ấy thôi.
「Tôi nghĩ về Nell-san như một người bạn bình thường」
Chỉ mới gần đây tôi mới gặp lại bạn ấy, và chỉ mới một tuần từ khi chúng tôi nói chuyện bình thường với nhau, hơn nữa chúng tôi trở nên thân thiết cũng đều nhờ sự trợ giúp của những buổi giao lưu ma thuật và bếp núc. Tôi cho là vậy.
Tuy nhiên, sự khác biệt về địa vị xã hội có thể là vấn đề. Sau tất cả, bạn ấy là công chúa, còn tôi chỉ là một tên sai vặt thám hiểm-san, chúng tôi là hai con người ở hai thế giới khác.
Tình cảm tôi dành cho Nell-san có thể tương tự một học sinh cao trung sẽ cảm thấy khi có thể nói chuyện bình thường với bạn nữ cùng lớp.
Nó có thể khi nói bạn ấy là bạn, nhưng tôi nghĩ thật tốt khi có thể xem bạn ấy là bạn.
「A xin lỗi. Nếu Nell-san không nghĩ thế, tôi nghĩ mình thật hơi quá」
「Không! Không phải như thế! Mình cũng nghĩ Kurono-san là một người bạn rất tốt!」
*boing boing boing* hai ngọn núi che giấu sau lớp áo trước ngực rung lắc dữ dội.
Đó là bởi Nell-san chồm người tới trước tôi.
Tôi cũng ngạc nhiên khi bạn ấy khẳng định tôi là bạn bạn ấy với thái độ thái quá như vậy.
「Là-là vậy ư, thật tốt quá」
Có thể bạn ấy thấy mình có phần hơi quá khích nên bèn chỉnh lại tư thế.
Đôi cánh bạn ấy vẫn còn đang vỗ như để thay cho nét khó xử. Và chiếc giường lần nữa bị phủ lông nên lát tính sau.
À trong nhiều ngày ở cùng với Nell-san, tôi nhận thấy bạn ấy là một người rất giàu cảm xúc, vì vậy khi thấy được cử chỉ ấy chỉ càng khiến tôi bị cuốn hút.
Hay đúng hơn vì bạn ấy quá dễ thương nên dù bạn ấy có làm gì đều chỉ là chuyện nhỏ, bản chất đàn ông là thế.
「Và, bạn muốn hỏi tôi là bạn hay không phải không?」
「Ùm, một nữa 」
「Vậy, còn nữa kia?」
「Ể, eto…...ý mình là mình không giỏi giao tiếp với bạn
」
Bạn ấy trở nên xấu hổ hơn khi nói ra lời ấy.
Vâng, tôi cũng không có nhiều bạn bè nên không thể cười được.Tôi chỉ có Wil là bạn tôi nếu tính riêng Spada, đương nhiên trừ Nell-san.
「Thế à ùm, có sao không khi nghe cụ thể? 」
「Vâng, mình muốn Kurono-san nghe 」
Ra vậy, bây giờ mới bước vào phần chính
「 Như bạn biết, Kurono-san, mình là đệ nhất công chúa Avalon. Mình du học ở Spada này là việc được công bố rộng rãi, nên mình không tin có ai đó trong Học Viện này sẽ không biết đến mình」
Trừ khi thông tin bị ngăn chặn ở mức độ lớn, không thể nào có chuyện chủ đề và một nhân vật hoàng gia đi học sẽ trở thành chủ đề lớn.
Thậm chí nếu tôi không quen thân Wil với Nell-san, tôi cũng sẽ vô tình nghe những tin đồn về họ khi đang lang thang.
Nếu nói về những tin đồn tôi cũng nghe về danh tiếng của Nell-san ở Học viện.
「 Nell-san được gọi là hoa khôi của học viện, nên tôi nghĩ nhất định có nhiều bạn」
Ngay cả khi không tín tới party bậc 5 『Wing Road』, thì số tin mà tôi nghe được về công chúa Avalon, chắc đều là tin tốt.
Bạn ấy không chỉ mang vẻ đẹp của thiên thần mà tính cách cũng rất thánh thiện dẫn đến giúp tôi mà không cần hỏi xin từ khổ chủ, vì vậy hình ảnh của bạn ấy nhất định được tích lũy từ những việc tốt đó.
Ngoài ra, còn có Fanclub của công chúa Nell,
được thành lập bởi những người được cảm hóa bởi một cô gái có tâm hay tấm lòng bao dung, tất cả những người ấy đều là vệ sĩ tinh nhuệ của cô gái ấy.
「Vâng, mọi người ở học viện đều đối tốt với mình nhưng…….. 」
「Nhưng, họ tốt với bạn vì là công chúa, bạn muốn nói như vậy?」
「Vâng, chính xác là như vậy!」
Vậy, tôi nắm được điểm nhấn. Tôi nghĩ những thứ sáo rỗng ấy chỉ có trong tiểu thuyết hay những thứ khác, nhưng ai ngờ nó còn có mặt trong thực tế này.
「Mọi người đối tốt với mình vì mình là công chúa 」
「Còn tôi không nghĩ vì lý do đó. Tôi nghĩ các học viên khác đối tốt với bạn không chỉ vì gia thế có lẽ còn tính cách tích cực của bạn trong mắt họ, dù có thể sẽ có tin đồn không tốt」
Đó là vì sao Will, tin đồn về cậu tôi sẽ vờ như chưa nghe thấy.
Tôi biết cậu thật sự là một chàng trai tốt.
「Vâng. Mình có thần giao cách cảm, mình biết mọi người đối tốt với mình vì lợi ích cá nhân. Nhưng hình ảnh công chúa, lần nào mình cũng thấy hình ảnh ấy hiện lên trong họ đầu tiên cả 」
À hiểu, vậy dù xuất phát từ mặt tốt, bọn họ đều bị dán vào cặp kính màu hường.
Mà nghĩ theo hướng người bình thường chắc sẽ thành vậy, bạn ấy thật sự mang hình tượng công chúa, tôi nghĩ――
「Nhưng Kurono-san thì khác」
「hở?」
Một tiếng the thé bật thốt trong sự ngạc nhiên.
Nhưng Nell-san tiếp tục như thể nó không đến được với bạn ấy hoặc, bả đang lờ.
「Kurono-san nói với mình mọi thứ mà không giữ kẻ với mình. Hihi, nó làm mình thật sốc khi bạn nói thức ăn của mình thật tệ, dù cho」
Ngạc nhiên chưa! Hình như tôi lỡ thô lỗ với chị ấy.
Lần đó do tình hình diễn ra quá đột ngột nên thành ra không giữ phép được, chắc thế. Thật đội ơn Nell-san nếu không tôi sẽ bị hành hình khi dựa trên lối hành xử khi đó.
Hình như cứ như tôi bị mắc chứng đụng độ các thành viên hoàng tộc. Lần ở căn tin khi đó Nero cũng nói,
「Biết người đó là ai không? Đừng tiếp cận thiếu hiểu biết」
Đó có lẽ là chuyện thường ở thế giới này, cũng không phải cách nói hoa mỹ.
「Cũng không hẳn thế. Thật tế tôi còn lo lắng khi Nell-san là công chúa thứ thiệt」
Tôi tuyệt vọng bày tỏ lòng tôn kính đối với công chúa, nhưng tôi muốn kháng cáo,
「Fufu, Kurono-san được mà, mình biết. Kurono-san biết mình là công chúa Avalon nhưng bạn không hẳn đã biết. Bạn cứ như không biết chút gì về gia đình hoàng gia ấy, cứ như bạn đến từ một đất nước rất xa.」
Ugh, Nell-san chị thật sắc bén……
「Xin lỗi, nhưng bạn đúng, tôi hoàn toàn không biết. Những thứ như hoàng gia, quý tộc hay tầng lớp xã hội có hơi mơ hồ」
Không thể tránh né bạn ấy được. Tôi có thể nhận lỗi và yêu cầu sự tha thứ không.
「Đừng xin lỗi ạ, mình muốn một người bạn thật sự phải như Kurono-san kìa」
「Nếu bạn nói thế, điều đó giúp tôi rất nhiều」
Cả tình cảm lẫn thực tế.
Có vẻ bài phát biểu và tự kiểm điểm bản thân của tôi không làm Nell-san thấy giận, ngược lại còn làm tôi thấy ấn tượng hơn về bạn ấy.
Nếu không phải như vậy thì một người tốt bụng như Nell-san cũng sẽ không đi chơi cùng tôi mỗi ngày.
「Đó là vì sao mình muốn Kurono-san trở thành người bạn thân nhất của mình, cũng đừng áy náy」
「Tất nhiên, tôi cũng muốn nhận được Nell-san đối xử tốt với tôi」
Tôi đáp lại với nụ cười từ tận đáy lòng. Tôi không hề phản đối khi có thể gia tăng tình bạn với người bạn thứ 2 mà tôi có ở Spada này.
Không, hơn cả thế, chúng tôi không còn kết nối với nhau qua quan hệ hợp tác, chúng tôi đã tiến tới quan hệ tình bạn.
「Cảm ơn bạn nhiều! ùm ổn không nếu…...mình hỏi bạn một yêu cầu Kurono-san?」
Nell-san rụt rè hỏi. Có vẻ bạn ấy là chuyên gia trong lĩnh vực đáp ứng mong muốn của người khác nhưng bản thân thì không nằm trong khoản ấy.
Gương mặt đỏ với cách bạn ấy luống cuống có thể khiến máu huyết sôi sục, nhưng tôi không theo trường phái đó cho nên chỉ đơn giản là đồng ý.
「Gì thế? Cứ nói đi Nell-san, đừng áy náy」
Do tôi mà bạn ấy càng áy náy hơn, thế tôi thề sẽ hoàn thành bất kỳ yêu cầu gì của bạn ấy.
Bộ dáng bạn ấy càng thêm cuống quýt, tôi cần hoàn thành mọi việc nhất có thể. Nell-san cuối cùng cũng có quyết định của riêng bạn ấy và đôi môi đang mím ấy cũng tươi tắn cất tiếng.
「Umm…...mình có thể gọi cậu là Kurono-kun được không?」
Cái này, cảm giác này cứ như một học sinh được tỏ tình trong lớp sau giờ học.
Tất nhiên tôi chưa từng có trải nghệm tốt như vậy nhưng lời Nell-san nói cùng với nét mặt xấu hổ càng tăng thêm nấc thang rung động.
Bình tỉnh nào tôi ơi, chẳng phải tôi đã tự hứa với mình, hôm nay dù có bao nhiêu việc tôi cũng sẽ hoàn thành hết.
Nói lại, hôm nay tôi khá bối rối khi thường xuyên bị mất bình tỉnh.
Tôi hứa sẽ nghe yêu cầu từ bạn ấy, nhưng một yêu cầu dễ thương như vậy ít nhất từng xẹt qua ý nghỉ tôi.
Và bất kể tình bạn như thế nào, nếu Nell-san bạn nói như thế với một tên đàn ông khác chắc chắn sẽ khiến gã hiểu lầm.
Bạn ấy hẳn là một cô nàng với quả đầu trên mây kiểu khác với Fiona――ý tôi là tôi sẽ gặp rắc rối mất, vì tôi có một chút rẻ mạt mà những học sinh cao trung sẽ biết tận dụng.
Nhân tiện, tôi sẽ nhận yêu cầu ấy, tôi không có lý do gì để làm bạn ấy buồn.
「Ùm」
Tự dưng tôi trả lời cộc lốc, có lẽ nó ảnh hưởng từ phản ứng bất ngờ, chết tiệt xấu hổ thật.
Thậm chí tôi còn lỡ đánh mắt ra chỗ khác.
「Và――」
Vậy được chưa?
Nell-san mặt đỏ bừng, bạn ấy muốn hỏi tôi gì đó rất chi nhiều.
「Nell, hãy gọi mình là Nell. Kurono-sa――Kurono-kun, bạn nói chuyện với mình như bình thường nha」
Vẻ đáng yêu hiện ra trước mắt tôi khi bạn ấy thay đổi cách xưng hô.
Không, tôi không nên mừng thầm,
「Ể, à, được chứ? Nếu các học sinh khác thấy tôi nói chuyện thân thiết với một công chúa――」
「Kệ mấy người đó đi! Cứ làm định thế đi!!」
Bạn ấy chồm người tới tôi nữa, bạn ấy như như là kiểu người biết tận dụng mọi thứ bạn ấy có.
Ừ thì, tôi cũng đang nói chuyện bình thường với Wil, nên chắc tôi không bị cấn đâu nhỉ.
Tình cờ, sức ép từ phía đó cũng đang trút xuống tôi, tôi đồng ý lẹ để đặng mà lỡ.
「Vâng vâng Nell-san」
「Kurono-kun?」
「A, được rồi, Nell」
Tôi sửa lại câu trả lời của mình và bạn công chúa Avalon mỉm cười rất tươi với tôi.
Cảm giác này, hôm nay có lẽ không ôn hay học được ma thuật gì.