Kuro no Maou

đừng nói với kurono

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Suu~, haa~”

Fiona đang hít rất sâu vào một lúc trước.

Khung cảnh này sẽ thật trong lành và thoáng đảng, nếu chỉ khi đang ở trong rừng dưới ánh mặt trời dịu nhẹ cùng những tán cây xanh và những làn gió mát lạnh.

Tuy nhiên,

“Suu~, haa~”

Nơi này là một căn phòng trong ký túc xá, Fiona đang ở trên giường với đồ lót màu đen của cô ấy, và đôi khi cô ấy sẽ cuộn mình như đang đau đớn và úp mặt vô một chiếc áo choàng màu đen.

“n~, mùi Kurono-san……”

Cơ thể Fiona run rẩy khi cô ấy để lọt những âm thanh, như thể bị mê hoặc.

Chiếc áo choàng cô ấy ôm trong tay không nghi ngờ gì chắc chắn là Áo choàng học việc mà Kurono mặc buổi sáng ngày hôm nay.

Họ có rất nhiều tiền từ việc Chinh phục băng cướp, vậy nên Kurono cho biết sẽ đi mua một cái mới và Fiona nghe được, và nghĩ đây là một cơ hội may mắn, Kurono tiện đưa nó cho cô.

Kurono không có nhiều tình cảm với chiếc áo học việc này ngay từ đầu, và nhân cơ hội này cô chớp lấy nó với lý do [Cần sử dụng nó cho thí nghiệm Ma thuật cường hóa].

Tuy nhiên, đây không phải lý do ‘mơ hồ’ và mang tính giả tạo.

Cô thực sự lên kế hoạch Cường Hóa nó và để Kurono mặc lại lần nữa, và như thế cô sẽ lưu giữ được mùi hương trên người cậu trên chiếc áo choàng lâu hơn nữa.

Fiona thực sự là một người khôn lanh đầy bản lĩnh khi nghĩ ra được một kế hoạch cho một vòng lặp vô hạn, thật xứng là một Phù Thủy, vì theo cảm nhận của người thường thì ý tưởng ấy sẽ không bao giờ với tới được họ.

“Aaahh, aannhhh, Kurono-san”

Fiona thể hiện ra một biểu cảm hạnh phúc khi được bao phủ trong mùi hương của người mà cô yêu, nhưng dáng người cô có vẻ hơi quá mức sống động.

Mặc dù đây có thể xem là triệu chứng của tình yêu, một hành động mà họ muốn có được những thứ mà người yêu của họ đang mặc, nhưng, Fiona của hiện tại lại trông giống một tên trộm đồ lót hơn.

Nếu có người dõi theo cô ấy, thì có lẽ sẽ biết chiếc áo choàng này thứ làm cô nhận ra tình cảm của mình với Kurono trong trận chiến với Wrath-Pun. Chiếc áo choàng này là chiếc áo mang đến cho cô ký ức đầm ấm khi mà Kurono dùng chiếc áo này ôm lấy sau khi cô cho cậu máu.

Tuy nhiên, nếu có lý do chính đáng và cơ hội tốt để lấy đồ lót của Kurono, cô sẽ nhảy vào nó.

Một loại quyền năng nào đó có thể cảm nhận từ hành động dại dột này của cô.

Có vẻ cô ấy sẽ tiếp tục những hành động kỳ lạ với Áo choàng của Kurono cho tới khi thỏa mãn, nhưng,

“Fiona, có trong đó không?”

Do tiếng gõ cửa và giọng nói của Lily, thời gian vui vẻ của cô bị đứt đoạn.

Từ tông giọng cô ấy có thể nhận ra, ý thức cô ấy đang ở dạng trưởng thành, vậy nên bất kỳ loại tiểu xảo nào cũng không thể gạt cô ấy.

“Có, mời vào”

Fiona đột ngột ném chiếc áo choàng vào Không gian thứ nguyên, cái không gian ở chiếc mũ chóp cạnh nằm cạnh cô, mặc lại bộ đồ nhà, nằm trong tủ áo, và mở cửa.

Gương mặt cô đã trở lại thành một khuôn mặt lờ đờ buồn ngủ.

Tốc độ chuyển đổi thật đáng sợ, gương mặt ngây thơ của cô, biến những biểu cảm và những động thái không minh bạch của cô mới đây như thành ảo giác. Với gương mặt ngây thơ đó, cô tới chào Lily.

“......Hưm”

Mặc dù Lily đang trong hình thái nhỏ nhắn, cô đang không mặc chiếc váy một mảnh màu đen hay đồng phục, cô đang ở trong bộ White Pun mà Kurono tặng cô.

Lily thường mặc nó mỗi khi đi nghỉ, cô bước vào phòng và lẩm bẩm.

“Nơi này có mùi của Kurono……”

Dokiri*, nhịp tim Fiona bổng loạn một nhịp và cô thấy rùng mình.

Làm thế nào mà cô ta có thể đánh hơi thấy mùi nhạt nhạt trên chiếc Áo choàng đó. Cô ta là người thú thì còn có thể, nhưng cô ta là tiên, khứu giác bọn nó chỉ tương ứng người bình thường.

Một ý nghĩ ngờ ngệch bắn vào tâm trí cô, ‘Cái bộ đồ White Pun đó làm tăng khứu giác?”

Tuy nhiên, cô không được phép có dấu hiệu bất ổn, bởi lẽ, cô đang bị đôi mắt to tròn của Lily nhìn chằm chằm, thật đáng ngờ.

Ngẫu nhiên thay, khuôn mặt trên cái mũ trùm, hình như đang lườm cô.

“Là vậy sao, có thể vì tôi đang giữ áo choàng mà Kurono-san mặc, ‘cho mục đích nghiên cứu’ “

Cuối cùng cô đã có thể thương lượng với Kurono sau lưng Lily, nhưng thực sự thì vẫn quá nhanh đi, và khi nghĩ về điều này, Fiona tặc lưỡi trong lòng.

Tuy nhiên, cô không thể gạt được Lily, ngay cả khi cô có Bảo Vệ Thần Trí để không để lọt cảm xúc ra ngoài.

“Hưmmm, mục đích nghiên cứu à”

“Vâng, cho mục đích nghiên cứu”

Một bầu không khí ngột ngạt hình thành giữa hai người.

“Xét tới cái, mùi Kurono đang trên người cô, đừng nói với tôi cô đang làm gì đó đáng ngờ?”

“Không thể nào, tôi chỉ mặc nó một chút, để kiểm tra cảm giác khi mặc”

Phần trước là thật, Fiona thực sự mặc áo choàng và nói những câu ngớ ngẩn như [Thế này có cảm giác như được Kurono-san ôm], và thậm chí còn rất hạnh phúc vì điều đó.

Đương nhiên, phần kiểm tra cảm giác là ngụy biện.

Và cũng là lẽ tự nhiên khi cô ấy có thể chối gạt việc ôm ấp cái áo đó, nhưng cô ấy không thể đi ngược cảm xúc mà nó truyền đến cô vào giây phút đó.

Fiona cố thử phản công để né tránh sự nghi ngờ từ phía Lily.

“Lily có mắt trái của Kurono-san phải không. Cô không sử dụng nó cho mục đích đáng ngờ nào đó?”

“S-sao cô biết cái đó!?”

Một giọng nói ngạc nhiên không trông đợi, cái đầu thỏ trên Lily run rẩy dữ dội như muốn nói Lily đang gặp bối rối.

“Lily-san trong dạng trẻ hơi thiếu đề phòng. Khi cố gắng làm Kurono-san không chú ý tới việc cô đang mê mệt trên con mắt trong lọ đựng thuốc”

“Ugh, uuuuu……”

Nếu ai đó biết tính ranh mãnh ở Lily, thì những hành vi ấy có thể xem bình thường khi ở dạng nhỏ, nhưng xét mặt thực tế, khả năng tư duy của Lily thực sự sẽ bị giảm để tương xứng với hình dáng nhỏ bé ấy.

Theo cách đó, cô ấy không thể tránh khỏi và gặp rắc rối khi muốn bày tỏ cảm xúc hay che giấu một việc gì đó.

“Nếu Kurono-san biết cô luôn giữ con mắt của cậu ấy bên mình, cậu ấy có thể sẽ tránh xa cô”

“Đ-ừng hiểu nhầm, ai biết có lúc sẽ dùng tới con mắt đó, tôi đang bảo vệ an toàn nó cho tới lúc đó”

Fiona mong đợi loại câu trả lời lý thuyết này đến, và cô tiến một thỏa thuận chung mà cô tìm được.

“Là vậy sao, nếu là thế, Lily-san chịu trách nhiệm giữ an toàn cho con mắt của cậu ấy, và tôi sử dụng chiếc áo choàng cho việc nghiên cứu ma thuật. Hai chúng ta không làm gì đáng ngờ?”

“......Đúng, thật có lỗi khi nghi ngờ cô”

Như mong đợi, Lily trưởng thành thật biết cách lùi bước.

Việc cả hai bên đều có những thứ của Kurono thì sẽ tốt hơn, thay vì im lặng và chống đối nhau một cách vô ích.

Và, sẽ ổn thôi miễn là Kurono không biết họ sử dụng những món đồ của cậu cho mục đích gì.

“Chúng ta đang đi cùng nhau, tôi cũng không muốn có bất kỳ một mối bất hòa nào”

“Không, ở đây cũng tương tự, tôi nói nhiều quá rồi, thành thật lỗi”

Hai người đều đã hòa giải, và đúng như Lily nói trước đó, kể từ bây giờ, Lily và Fiona sẽ đồng hành cùng nhau.

Và lý do vì sao Lily đến thăm phòng Fiona là.

----------

Fix lại đôi chổ chương trước.

Truyện Chữ Hay