Một cái mô hình màu đen, trông như một đám quạ đang tụm lấy một cái xác đã chết.
Cái xác đàn ông và không có đầu có những cái bóng bám dính nó, nhưng nếu nhìn kỹ thì có thể thấy chúng là những con dơi thay vì quạ.
Bọn dơi này là những Servants* được tạo nên bởi vampire Ludora nằm trên đất. (*: đầy tớ, nô bộc.)
Ngay cả khi có gọi chúng là đầy tớ thì cũng có nhiều cách để tạo ra chúng. Một cách là huấn
quái vật sau khi bắt chúng, cách khác là tạo golem từ các chất vô cơ, và những con dơi servant này được tạo nên bằng cách sử dụng máu thịt của chính chủ, tóm lại, đây có thể được xem là các bản sao của người thật.
Những con dơi servant được tạo bởi chủng vampire vô cùng nổi tiếng, thậm chí cả Ludora cũng không ngoại lệ và cũng sử dụng chúng. Bởi lẽ việc Ludora biết nhóm Kurono xâm nhập dinh thự đều do lũ này báo tin.
Và lũ dơi một mực trung thành và cuồng tín vẫn cứ bám dính lấy cái xác không đầu của chủ nhân chúng không phải để ăn thịt anh ta cũng không phải để đưa tang.
Trước tiên, các servant hủy bỏ hình dạng dơi của chúng và trở lại hình dạng thật.
Hình dạng đó là máu, có thể xem lũ dơi như những tượng băng tan chảy, và chất lỏng màu đỏ sạm được chất thành đống trong chớp mắt.
Chúng như bọn xích huyết slime biết di chuyển, tiến nhập trong các tĩnh mạch cái xác không đầu.
Không, nhìn như thế cũng có thể khẳng định xác thịt đó đang hấp thụ các bản sao đã thành máu.
Như cách uống nước của một người đang khát, xác thịt này khát máu tới mức tất cả bản sao đều bị hút.
Ngay sau khi bản sao cuối cùng bị hút, đầu ngón tay trên cái xác không đầu bắt đầu co giật.
Đây không phải gió đang bỡn cợt cũng không do ngoại lực tác động, đây là ý chí của chủ nhân cái xác.
Cứ như thế cho đến khi cơn co giật lan truyền khắp cái xác, rồi kết quả, cái xác không đầu đứng bật dậy ngay tại chổ như thể bình thường nó đã là thế.
Không, đó không còn là một cái xác không đầu, đó là một sinh vật không đầu.
Phần cơ thế đó di chuyển xiêu vẹo, hướng đến cái đầu bị đánh rớt.
Đôi mắt xanh khóa được tầm nhìn của cái xác đang tiến gần tới nó.
Cứ thế, cái ý chí đó hành động như nhặt được phần bị mất của nó, cái đầu được cầm nắm và đưa lên vị trí của nó, và thế là, một Ludora đứng tại đó, một thực thể chỉ tựa vừa trải qua làng ranh giữa sự sống và cái chết.
“Thật thiếu kinh nghiệm……”
Những từ đầu tiên sau khi Ludora được hồi sinh.
Những từ này không có ý nghĩa nói tới Kurono, vì đã không ra đòn kết liễu tới một vampire, mà muốn nói tới sự thất bại của anh.
“Mình sống lần hai bằng cách dùng Ma thuật cố hữu của một True Vampire”
Vampire có sự mạnh mẽ trong cả năng lượng ma thuật lẫn sức mạnh, nhưng là với số lượng ít, và trong số ít đó, có một chủng tộc, không, một họ hàng về máu thậm chí còn hiếm có hơn, năng lực mạnh mẽ hơn và còn có thể sử dụng ma thuật đặt biệt, Ma thuật cố hữu - Ma thuật bản năng.
Những người đó được gọi là Chân Tổ Hấp Huyết và họ được cho là trong huyết quản họ có mang dòng máu của tổ tiên.
Và Ludora là người thuộc một trong những họ hàng đặc biệt đó.
Khoản chục năm trước, lần đầu tiên Ludora bị đánh bại, anh được trở lại sự sống với sự trợ giúp từ Ma thuật cố hữu của một True Vampire, [Bất Tử Giả - Nos Ferat]
Đây là lần thứ hai anh chết, nhưng lần này anh không sốc, lần này anh bình tĩnh hơn, do đó anh thấy được anh trưởng thành hơn những ngày trước.
“Lần này mình gần như chết tới nơi”
Mặc dù ma thuật [Bất Tử Giả -Nos Ferat] có cái tên đậm chất, nhưng hiệu quả của nó không tuyệt đối.
Anh ta chỉ có thể sử dụng nó được một lần và thường là do tổn thương trí mạng, nếu anh ta bị sắp chết lần hai, anh ta sẽ không thể hồi sinh thêm, thậm chí đầu và tim anh ta dù có không bị phá hủy.
Cũng có những trường hợp ngoại lệ, đó là bị tấn công bởi Ma thuật ánh sáng, hoặc Mithril, một điểm yếu khác của Undead, sẽ khiến vết thương hồi phục không được.
Nói cách khác, nếu Kurono đâm vào tim sau khi cắt đầu Ludora, hoặc chém đầu anh bằng kiếm Mithril, thì lần chết này của anh sẽ bị chỉnh sửa.
“Mà, định mệnh là vậy à?”
Ludora tự nói với mình, anh chấp nhận sự thật anh đã thua.
Có thể xem là nói dối nếu Ludora không cảm thấy bực tức, nhưng, anh đã còn sống, anh còn có một cơ hội khác để thách đấu với một đối thủ mạnh mẽ như Kurono.
Nên sẽ khác biệt cỡ nào để nói nếu không gặp may, tất nhiên, bản thân anh sau này cũng có thể không hiểu được điều này.
Ludora hồi trẻ sẽ không hiểu gì khi anh ta luôn đi khoe khoang sức mạnh của một True Vampire và sức mạnh từ Thánh Hộ.
“Hiện giờ mình không chết, mình theo đuổi kiếm thuật thêm vài lần vậy”
Tự nhủ thế, Ludora nhặt thanh katana nằm cạnh anh.
Lý do vì sao Kurono không lấy thanh katana này có thể do sự tôn trọng của kẻ thắng trận hoặc có thể cậu ta ta ưu tiên thời gian hơn, hay một ý khác, cậu ta sẽ thu thập nó sau khi kết thúc cuộc chinh phục, hoặc, cậu ta quên mất nó.
Không có câu trả lời cho một điều không chắc chắn đó, nhưng dù sao đi nữa [Công chúa hút máu [Nhiễm Châu Sa] ] đã trở về Ludora.
Và lúc mà anh chuẩn bị tra kiếm vào vỏ.
“......mu?”
Anh nhận ra một sự thay đổi.
Lưỡi kiếm với ánh sáng màu đỏ, nhưng mũi kiếm lại ngả sạm.
Nhìn sơ, đây có lẽ do máu đọng lại, nhưng cây katana với cái tên ‘kẻ hút máu’, nó sẽ hấp thụ không thiếu một giọt máu nào.
Và thực tế thì khi nhìn kỹ, anh hiểu đó không phải vệt máu đọng trên lưỡi, mà do lưỡi kiếm của nó đã đổi màu.
“Không lẽ nào――”
Khoảnh khắc tiếp theo, màu đen lan rộng toàn bộ lưỡi kiếm như bị ngâm trong hồ mực.
Sự thay đổi không chỉ ở mặt ngoài, Ludora thấy được katana của anh đang chuyển động cả bên trong, dòng năng lượng bên trong đang cuộn trào trong nó.
Vì sự thay đổi này đến một cách bất chợt, và kết thúc cũng đến một cách đột ngột.
Trước khi anh kịp để ý, thanh katana màu đỏ trên tay anh giờ đã đổi thay thành một katana đen nhãn bóng.
Từ thanh kiếm phả ra một hơi thở đen của màn đêm, một dòng máu sôi sục hình thành nên những luồn aura đo đỏ.
“Nó tiến hóa……?”
Ludora vẫn bình tĩnh ngay cả sau khi thoát khỏi cái chết đã định, nhưng lúc này đây, anh ta đã phải tròn xoe mắt với vẻ mặt bàng hoàng.
“kukuku, hiểu rồi, nàng công chúa này thích mùi vị người tên Kurono”
Anh ngay lập tức biết được lý do, nhát kiếm cuối cùng của anh, không, là cú đâm cuối cùng ấy, đòn tấn công ấy chắc chắn đã xuyên qua giáp của Kurono và đâm vào bụng cậu.
Nó không đủ để gây một vết thương trí mạng, nhưng rõ ràng lượng máu đó đủ để thỏa mãn cơn khát máu của cây katana bị nguyền rủa.
“Giờ thì, đi luyện tập thôi vậy”
Ludora cất lại thanh kiếm cùng với một nụ cười thỏa mãn trên mặt, và rời đi mà không tạo ra một âm thanh nào.