Học viên năm thứ 2, Eddie, thuộc khóa Hiệp sĩ tại Học viện Hoàng Gia Spada đang tản bộ tại phía bắc Dãy Galahad với các thành viên trong tổ đội cũng như bạn cùng lớp.
"――Sau đó, Erina-san nói với tôi."
"Chị ấy nói gì?"
"Chị ấy nói sẽ chờ tôi cho đến khi đạt đủ điều kiện để nhận nhiệm vụ từ Guild Trự sở."
"Đừng đóng kịch! Chị ấy chỉ nói thế vì lịch sự với cậu thôi!"
"Nuuaaaa, đừng nói xàm!!" [ET: chàng trai này nói giọng địa phương.]
Tổ đội 4 thành viên đều là sinh viên này đang bận chuyện tán gẫu trong khi vẫn đang lê lếch cái chân. Nhưng cùng thời gian này một năm trước, họ không thể an nhiên vừa cười nói vừa đi như thế vì sẽ dẫn đến tình trạng kiệt sức khi đặt chân đến Dãy Galahad.
Họ vẫn còn là bậc 1, như một thám hiểm giả, không phải một hiệp sĩ bảo vệ Spada, và sức mạnh của họ được cải thiện đều đặn theo thời gian.
"Nhưng, sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, chúng ta cuối cùng cũng có thể thăng lên bậc 2."
"À đúng, chúng ta cũng tiếp một bước gần hơn tới nữ thần Erina của chúng ta."
Đúng thế! Các thành viên nhìn Eddie đáp lại trong cơn cuồng bằng đôi mắt hờ hững.
Người tiếp tân Elf xinh đẹp, Erina, người đang làm việc tại Guild chi nhánh tại học viện quận, một người nổi tiếng được mọi sinh viên trong khoa Hiệp sĩ biết đến vì thường nhận được sự chăm sóc của y.
Không, sẽ đúng hơn khi nói cô ấy là một thần tượng, cô là một đóa hoa nở rộ duy nhất trong hội, nơi mà chỉ những kẻ vô lại như thám hiểm giả tụ tập và bàn chuyện đổ máu.
Một cô gái Elf xinh đẹp đáng yêu, tử tể và lịch sự với một nụ cười và quan tâm mọi người, thậm chí người đó có là những cô cậu sinh viên, chỉ một trong những điều đó cũng đủ làm cô nổi tiếng hơn hết thảy.
Đấy là tại sao, những người bạn của cậu không thể nghĩ được một điều rằng, Eddie thằng bạn thân ngu ngốc cao hứng này có thể vượt qua được nhiều loại đối thủ đa dạng và đốn hạ trái tim chị Erina.
"Tôi sẽ làm được, trước khi tốt nghiệp, tôi chắc chắn sẽ trở thành một người nhận được nhiệm vụ từ Guild trụ sở."
Tuy nhiên, nếu cậu dùng nhiệt huyết tuổi trẻ đó để nâng cao khả năng của bản thân, có thể sẽ có một cơ hội cho cậu.
Thậm chí dù cho 'Tình yêu đầu không bao giờ đơm hoa kết trái' có trở thành sự thật thì cũng không thể thay đổi một điều là sự thật thì không thể thay đổi.
"Nè, Eddie, cậu đừng hạ cảnh giác, ngay cả nếu chúng có là dagger raptor, hình như lần này đám bọn chúng khá nhiều con đó."
Một thành viên với cây quyền trượng trong tay, một nam thuật sư cảnh báo Eddie, người lãnh đạo của cả nhóm.
"Giờ nói tới mới nhớ, chúng đông hẳn gần đây."
"Hãy cẩn thận, không biết chừng nào sẽ rơi vào tổ chúng đâu."
Thông tin về sức mạnh quái vật là một thứ gì đó cần phải được xác định khi muốn nhận nhiệm vụ.
Danh tính của các quái vật sẽ được tiết lộ dựa trên nơi sinh sống, nhưng điều kiện sinh trưởng và cuộc chiến giành lãnh thổ thì thường thay đổi liên tục, từng giây từng phút.
Nếu có được những thông tin cần biết trước khi xâm nhập lãnh thổ quái vật, nó sẽ giúp cho các bạn có được sự chuẩn bị cần thiết, lấy ví dụ, nếu một loại quái vật côn trùng có độc và có rất nhiều con thế thì họ cần chuẩn bị nhiều thuốc giải hơn.
Do đó, nhiệm vụ hiện tại của họ là chinh phục 5 dagger raptor thuộc mức độ nguy hiểm cao nhất, và trong tình trạng chúng đang gia tăng dân số đến chóng mặt này, chắc chắn nó sẽ biến thành một bày đàn, và sẽ càng khó khăn hoàn thành nhiệm vụ hơn nếu chúng tấn công cùng lúc.
Bản thân họ và cả những người khác đều biết họ có năng lực để trở thành bậc 2, nhưng không đời nào họ sẽ hạ cảnh giác.
"――Oi"
Vào khoảnh khắc đó, một thành viên hiệp sĩ khác đang đi bên cạnh Eddie đã dừng theo cậu.
Cảm nhận được bầu không khí nghiêm trọng từ anh ta, 3 người còn lại thủ thế chuẩn bị cho trận chiến.
"Chuyện gì thế?"
"Hình như là mùi khét?"
Thật không? Anh ta định đáp lại, nhưng đột nhiên một cơn gió thổi đến từ sau cánh rừng và sẵn tiện mang theo cái mùi của vật chất bị cháy độc nhất đó.
"Có trận chiến gần đó?"
"Không có âm thanh truyền đến, đã kết thúc?"
Xung quanh chỉ là những cánh rừng xanh sạm màu, âm thanh của những lá cây xào xạt, côn trùng kêu và tiếng chim.
"Khu rừng không chìm trong lửa, đúng không?"
"Không, nếu thế thì phải có khói bóc lên, nhưng ở đó không có vết tích ai đó đang chiến đấu."
Điều đó cũng đúng, mọi đầu mói đều cho ra kết quả một ma thuật sư đã sử dụng ma thuật lửa, đó là suy đoán của bọn họ.
"Không có bất kỳ sự bất thường nào, hãy đi xem sao."
Theo lời người lãnh đạo, các thành viên khác đều tán đồng và tiến vào khu rừng sạm màu lục với sự cảnh giác cao hơn trước.
.
.
.
Cuối cùng, đã có một 'bất thường'
"Cái, cái gì thế này......"
Sau khi đi được một đoạn, men theo mùi cây cỏ bị cháy, một cái mùi của một sự sống tấn công bọn họ.
Và tại hiện trường xuất ra hương thơm này, họ đã thấy được quan cảnh đó.
"Tuyyệt voời......tổ Raptor đều bị nướng chín."
Trong một phạm vi rộng, một cảnh quảnh tàn nhẫn của những cặp bố mẹ và con cái trong tổ raptor bị đốt cho đến chết.
Ban đầu, họ đến đây cũng chỉ lấy vài mạng raptor, nên họ không ý kiến gì trước việc giết chóc trong những lần trước đó, và cộng thêm lần này.
Tuy nhiên, trước việc tiếp xúc với thứ sức mạnh áp đảo này, không một tồn tại nào khác có thể sống sót được trên một khu đất, trên một khung cảnh mà mặt đất còn lưu lại những vệt cháy đen đã khiến họ cảm thấy thật tàn nhẫn.
Khi khung cảnh trở nên rõ ràng hơn, những vụn đất còn sót lại đã giải thích cho sự tàn phá của thứ ma thuật lửa đã được sử dụng đó, như thể một cơn bảo lửa đã quét qua tổ Raptor, họ chỉ có thể cảm thấy được như thế.
"Cái tên ma thuật sư nào mà có thể đốt mọi thứ sạch sẽ đến như thế?"
"Cái đéo gì, đây là việc làm của một thám hiểm giả sao?"
Sức phá hủy và nhiệt lượng tỏa ra như thể Ifrit đã xuất hiện
Nó cũng sẽ dễ hiểu hơn khi nói rằng, có một con quái vật cực mạnh đã gây ra nó.
Đấy là bởi vì, nếu nó thật là từ một thám hiểm giả, họ có thể sử dụng cách thông minh hơn để kết thúc trận chiến, ít nhất họ không nên sử dụng một đòn tấn công diện rộng có thể đốt trụi một thảm thực vực.
"Không, nhưng đây chắc chắn là việc làm của thám hiểm giả."
Cậu nói cái đéo gì thế? Vị ma thuật sư hỏi cậu, và như thể đáp lại cho câu hỏi đó, Eddie chỉ tới phần xác của Raptor và giải thích.
"Móng vuốt bên phải đã bị cắt, bằng chứng cho việc chinh phục."
Theo lời chỉ dẫn của cậu, họ đã nhìn khắp những cái xác xung quanh, và quả thật, không một móng vuốt nào bên phần bên phải còn tồn tại.
"Nghiêm túc đấy chứ, không phải quá trớn sao."
"Họ đúng thật đã làm quá trớn, rất có thể là một thám hiểm giả bậc 4."
"Nhưng, đời nào một bậc 4 lại nhắm tới tổ Dagger Raptor?"
"Có thể họ tùy tiện sử dụng đòn tấn công diện rộng chỉ để chơi, có những người chúng ta không thể hiểu."
Họ đã bình tĩnh trở lại trước lý do một thám hiểm giả cấp cao đã thổi một ma thuật lửa cực mạnh chỉ để làm gì đó.
Công việc chinh phạt của thám hiểm giả khác hoàn toàn với hiệp sĩ, và có đến hơn 50.000 người trong số đó đều có giá trị đạo đức không thể nào có. Vậy nên, nó không phải trường hợp hiếm hoi.
Sau đó, 4 người họ rời đi trong khi vẫn đang nghĩ đến chuyện bất thường đó.
.
.
.
Ngày hôm đó, tổ đội sinh viên được dẫn đầu bởi Eddie, không thể gặp được bất kỳ con Dagger Raptor nào.
Và có vẻ vận rủi đã bám lấy họ.
"Cái mé gì mà......bọn dagger raptor đều bị tuyệt diệt."
Bởi vì cả 5 tổ Dagger Raptor họ tìm thấy sau khi lục khắp ngọn núi trong ngày đều bị nướng sạch.
Không, không chỉ duy nhất raptor gặp nghịch cảnh bị nướng thịt. Còn các loại quái bậc 1 như sói Vindol cũng gặp nghịch cảnh tương tự.
Hai loại quái Dagger Raptor và Vindol là những con quái vật bậc 1 thống trị vùng đất đó, và nơi trú ngụ của nó đã bị tấn công, cho nên số lượng cá thể của chúng đã bị giảm nghiêm trọng.
Hầu hết các quái vật đã thoát khỏi nguy hiểm, đã và đang chạy về các khu vực khác nhau trong sự sợ hãi và run rẫy, nên chúng sẽ không còn thời gian săn lùng các thám hiểm giả bằng chính thống của chúng.
Nhờ đó, hôm nay đã diễn ra cuộc họp của những người rồi sẽ bị trượt khỏi việc thăng lên bậc 2.
"Ai nói thằng đó chỉ muốn vẩy vẩy chơi chơi?"
"Không, thường ai mà nghĩ một ma thuật sư mạnh như thế lại đi kiếm bọn quái bậc 1, có ai chịu như thế không?"
Một cảnh tượng quá đổi quen thuộc, trước cái tổ raptor thứ 5, họ bắt đầu cãi nhau.
"Chúng ta nên làm gì, với cái tình trạng này, chúng ta không thể hoàn thành nhiệm vụ."
"Chắc rồi, chúng ta sẽ tìm được chúng, nếu may mắn."
"Cái mé gì nếu, việc nghiền nát hy vọng những người mới chúng ta nếu thật sự trở thành một một trào lưu?"
Nếu một thám hiểm giả bậc cao nghiêm túc, các nhiệm vụ bậc thấp sẽ dễ dàng bị xử lý hết.
Mặc dù Guild vẫn còn dán cáo thị cho nhiệm vụ chinh phạt Raptor 24/7, nhưng nếu không còn mục tiêu nữa thì nên làm gì để có thể qua được nó?
Nếu sự tuyệt chủng của lủ quái trên vùng đất đó và cũng được xác định, nhiệm vụ liên quan đến nó chắc chắn sẽ bị, giải trừ.
Thay cho việc đó, trong vòng nửa năm hoặc hơn, những loài quái vật khác sẽ di trú đến đây, và nhiệm vụ chinh phục sẽ lại lần nữa được đề ra.
Thế nhưng, đó là chuyện của mai sau, còn bây giờ, những nhiệm vụ kiểu này có một thứ gọi là thời gian giới hạn.
"Bình tĩnh, ngày mai hãy chuyển tới chổ khác, chúng ta chắc chắn sẽ có được ít nhất 5 con Dagger Raptor."
"Nhưng, nếu thằng khốn Ifrit đó cũng chuyển tới chổ chúng ta đi――"
"Dừng lại, không được nói thế."
Eddie chặn họng lời bình không may của các thành viên khác.
"Dù sao, hôm nay tới đây thôi."
Dưới giọng nói như còi hiệu, biểu hiện của nhóm đã lộ ra sự mệt mỏi dù họ không được chiến đấu, và việc rời khỏi đây đã được xác định.
Trong khi cầu phước 'Làm ơn đừng để chúng ta thất bại nhiệm vụ này!'