Dịch và edit bởi JunnySnow
ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
Ăn trưa xong, tôi tập hợp mọi người lại thông báo một việc trước khi lên đường.
「Chúng ta sẽ đi nhanh hơn một chút, mọi người đừng hoảng sợ nhé」
Giờ đây, hai đứa nhỏ ngồi cạnh ghế lái là Noa và Misa thay vì chị em nhà Fina.
Hóa ra lúc Noa nói sẽ thay phiên nhau đổi chỗ là vầy à. Có vẻ Fina và Shuri đã lên Xe buýt gấu con nhường chỗ cho Noa và Misa sang Xe buýt gấu mẹ.
「Fufu, mình ngồi đằng trước luôn nè!」
「Nếu em ồn ào quá thì chị cho em về Xe Buýt gấu con đó nha」
「Yuna-san, chị phũ quá à」
「Em không muốn về đó đâu ạ」
Noa ôm khư khư lấy Gấu Yuru bĩu môi nói còn Misa thì đang xoa đầu âu yếm Gấu Kyuu.
「Hai em ngồi yên nha, nếu không sẽ nguy hiểm lắm đó」
Đưa hai tay nắm lấy vô lăng, tôi truyền ma lực nhiều hơn khiến chiếc xe dần tăng tốc. Sướng quá đi. Tụi nhỏ ngồi sau xe dần ồn ào hơn. Mấy đứa không ngừng nói 「Nhanh quá, chạy nhanh quá xá!」, 「Đã quá đi!」 . Quào, tụi nhỏ gan ghê, hông sợ miếng nào luôn.
Noa và Misa ngồi kế tôi cũng thích lắm. Nếu cứ tăng tốc theo cái đà này thì cả đoàn sẽ đến Hầm gấu sớm thôi.
Tuy nhiên, ngay khi mấy chiếc xe buýt vừa tăng tốc, đèn pha của hai chiếc xe gấu con không ngừng chớp chớp.
Chuyện gì xảy ra vậy ta, tôi liền điều khiển Xe buýt gấu mẹ tới gần coi sao. Vừa áp sát, nhóm người lớn liền la tôi 「Chạy nhanh quá rồi đấy!」.
Ngay cả viện trưởng ngồi ở hàng ghế sau xe tôi cũng kêu chạy chậm lại nên tôi cũng đành phải chiều theo ý họ. Nhưng nhờ có Noa và tụi nhỏ nói đỡ cho tôi, mấy đứa nhao nhao nói rằng 「Chạy càng nhanh càng sớm đến biển」 nên bằng một cách thần kỳ nào đó, tôi đã được cho phép cho xe chạy nhanh hơn tý xíu.
「Chán ghê. Em muốn chị lái xe nhanh hơn nữa cơ」
Noa và Misa ngồi buồn thường thượt ở hai bên.
「Nhưng chúng ta vẫn đi nhanh hơn xe ngựa rồi」
「Nhưng nhiêu đây chẳng là gì so với khi cưỡi Gấu Yuru-chan và Gấu Kyuu-chan ạ」
So sánh gì khập khiễng vậy em.
Nếu muốn thì tôi hoàn toàn có thể tăng tốc lên bằng tốc độ của hai bé gấu nhà tôi luôn. Tôi mà dám làm thế thì nhóm người lớn cũng la tôi một trận cho coi.
Đi được một lúc, chúng tôi vượt mặt một cỗ xe ngựa đang trên đường đến Crimonia. Tất cả mọi người trên cỗ xe kia không khỏi kinh ngạc khi thấy những chiếc Xe buýt gấu của tôi chạy ngang qua. Tôi đã giảm tốc độ lại khi nhìn thấy nó ở trước mặt. Tôi không muốn làm lũ ngựa giật mình chạy loạn hết cả lên đâu. Cũng không thể tránh chạm mặt những người khác được vì chúng tôi đang lái xe trên đường, trừ khi tôi đang cưỡi Gấu Yuru và Gấu Kyuu thì chuyện này mới không xảy ra. Chính vì thế tôi chủ động chạy chậm lại để tránh làm lũ ngựa hoảng sợ.
Những người trong xe đều kinh ngạc trước cảnh tượng trên, nhưng khi lũ trẻ trong Xe buýt gấu mẹ vẫy tay chào thì họ cũng vẫy tay đáp lại.
Khi về đến Crimonia, tôi lo là tin đồn về xe gấu sẽ tràn lan khắp từ trên đường lớn đến trong ngõ hẻm mất.
Nhưng lẽ ra không có ai từ Mereera tới Crimonia hôm nay nên tôi tưởng mình sẽ không đụng mặt ai mới đúng. Tuy nhiên thực tế lại phũ phàng lắm, chúng tôi đụng mặt không ít những cỗ xe ngựa khác trên đường đến Đường hầm gấu.
ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
Những chiếc Xe buýt gấu nối đuôi nhau chạy bon bon trên đường. Cứ cái đà này thì chúng tôi sẽ sớm đến chỗ đường hầm thôi. Mặt trời vẫn chưa mọc nữa này. Hình như chúng tôi đã đến sớm hơn dự định. Quả nhiên, khởi hành trước khi mặt trời mọc và không lái xe với tốc độ bàn thờ là tốt nhất.
Hử? Gì thế kia?
Một bức tường lớn hiện ra trước mắt tôi.
Họ đã xây nó sao?
Tôi dần giảm tốc độ và đi chậm lại. Đi dọc theo con đường này, tôi bắt gặp một cánh cổng.
Chỗ này còn có cổng nữa này.
Vừa tới nơi, có vài người đang đứng gác ở đó. Ai nấy đều bàng hoàng khi thấy đoàn Xe buýt gấu xuất hiện.
「Ano~, tôi có thể vào hầm không?」
Tôi lên tiếng hỏi người lính gác cả người đang đứng ngây ra đó.
「Gấu trắng?... Là cô Gấu đó sao?」
Hình như người này biết tôi. Ông chú nghiêng đầu nhìn vào bộ đồ Gấu trắng của tôi.
Đừng nói với tôi là ông chú đây không nhận ra vì tôi không mặc đồ Gấu đen đó nha? Chú đang đùa đúng không?
「Cô là cô Gấu đúng chứ?」
Sao chú đây lại hỏi thế?
「Tôi không biết “cô Gấu” mà chú đang nói đến là ai cả」
「Em nghĩ ở đây chỉ có một Gấu-san thôi ạ」
Noa đang ngồi kế bên tôi nhỏ giọng nói nhưng tôi lơ đi. Chắc là có một con gấu nào khác mà tôi và Noa không biết.
「Cô đây chẳng phải là tiểu thư Gấu luôn khoác lên mình bộ gấu đen, là chủ tiệm bánh mì gấu cùng quán ăn gấu và thường xuyên được thấy đang đi cùng tụi nhỏ sao?」
Người gác cổng hỏi tôi hòng muốn xác nhận.
Ồ, con gấu trong miệng ông ấy hình như không phải tôi. Tôi không nhớ là mình thường dắt theo con nít đi cùng. Tôi chắc mẩm kẻ kia là một con gấu khác.
「Có trẻ em ngồi kế bên cô và ngồi đầy đằng sau kìa」
Ông ta lập tức gạt phăng đi kết luận của tôi. Người này xem ra cũng thông minh đấy. Tôi không còn gì để chối nữa.
「Cô luôn đi lại trong bộ dạng gấu đen nên tôi có hơi bối rối đó. Có vẻ cô cũng mặc đồ gấu trắng nữa ha」
「Lâu lâu thôi. Tôi có thẻ thông hành này, tôi vào được không?」
「Ta biết rồi, chờ chút để ta đi xác nhận lại đã」
Tôi đưa cho ông ta thẻ guild của mình. Cliff đã cho tôi thẻ thông hành đường hầm miễn phí đó. Khi đã xác nhận xong, ông chú lập tức trả lại thẻ guild cho tôi.
Đúng như Cliff đã hứa, tụi này được đi miễn phí luôn. Đương nhiên là tất cả mọi người trên xe đều được vậy luôn rồi. Hình như mọi người phải trả một khoản phí trước khi vào bên trong thì phải.
「Chúng tôi có thể làm gì trước khi vào hầm không?」
「Nếu rảnh thì cô có thể đi dạo một vòng quanh đây đấy, cứ tự nhiên」
Theo Tirumina-san đã nói, đường hầm sẽ được đóng lại vào buổi tối. Thế thì còn nhiều thời gian lắm cho tới lúc đó.
「À, làm sao cô điều khiển cỗ xe này mà không cần ngựa kéo vậy?」
Người gác cổng nhìn đoàn Xe buýt gấu với ánh mắt kì lạ. Mọi người đều thắc mắc y như nhau.
「Nhờ ma thuật đó」
「Ma thuật à? À, cô Gấu đây là mạo hiểm giả đã tiêu diệt Black Viper mà」
Biết vụ con Black Viper à, người này chắc chắn đến từ Crimonia.
Tôi sẽ gặp rắc rối to nếu người này nói về con Kraken ở đây. Khả năng cao là chẳng có ai ở đây biết về vụ con Kraken đâu. Tuy Anzu và những người khác sẽ không nói gì cả, nhưng có lẽ Cliff đã kể cho Noa rồi.
Mylene-san có khi đã xì ra cho Tirumina-san, người chẳng biết gì về vụ ấy. Dù gì cũng có nhiều người không biết chuyện đó đã xảy ra mà.
「Không có gì đâu, mấy chú còn xây được bức tường này mà」
「Đường hầm này vô cùng quan trọng với Crimonia, chính Cliff-sama đã hướng dẫn chúng tôi xây nó đó」
Bức tường này cao tầm 3m bao lấy phần miệng hầm. Nhờ vậy mà quái vật không thể lén chui vào trong, thậm chí cả bè lũ trộm cắp cũng bị ngăn ở ngoài. Không ai có thể vào trong mà không có giấy thông hành.
Với lại khi ngó qua chỗ cổng vào, tôi thấy rất nhiều người đang tụ tập ở đó. Chỗ này nhiều người ghê. Đang cảm thán thì bóng dáng một quán trọ cùng nhiều tòa nhà khác chợt lọt vào tầm mắt tôi.
Cliff từng nói muốn xây một quán trọ và một khu dân phòng, nhưng có vẻ ông ấy đã cho xây dụng nhiều hơn những gì tôi nghĩ.
U~n, cũng lâu rồi không ghé qua mà nơi đây thay đổi nhiều quá.
「Nhờ vậy mà ta mới yên tâm xin ứng tuyển vào vị trí này đó」
Đương nhiên rồi, nếu không có bức tường này thì chỉ có vài người lèo tèo bảo vệ cả cái đường hầm to bự, chỉ nghĩ thôi cũng thấy sợ rồi.
Chúng tôi vào trong với sự cho phép của ông chú tại khu lính gác.
Chúng tôi có nổi bật quá không khi lái Xe buýt gấu đi vòng vòng ở đây? Ai cũng đang nhìn Xe buýt gấu kìa.
Tôi định bụng sẽ nghỉ ở đây một lúc nhưng chắc tôi sẽ cho xe đi vào trong hầm luôn ha?
Mà sao ở đây đông người quá vậy ta?
Quản lý chỗ trọ với đội bảo an đi đâu hết rồi?
「Yuna-san, chúng ta cứ thế đi vào trong hầm ạ?」
「U~n, giờ làm gì ta?」
Tôi hỏi lại lũ trẻ, viện trưởng và cả những người trong hai xe gấu con. Tôi muốn nghỉ một chút và mọi người đều đồng ý với tôi.
ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
Tôi đậu đoàn Xe buýt gấu cách xa đường lớn, sau đó cả đoàn bắt đầu đi thăm thú nơi này.
Khi chúng tôi đến gần đường hầm, có vài đứa nhỏ đã đứng quanh đó.
「Hình như là tượng Gấu-san ở cửa hàng nè Noa-oneesama~」
「Nhưng Gấu-san này lại cầm kiếm chứ không phải bánh mì」
Ngay trước cửa hầm là cặp tượng gấu Cliff ép tôi làm. Nó y chang như mấy con gấu trong các cửa hàng ở Crimonia. Tuy nhiên, gấu ở Crimonia cầm bánh mì còn con ở đây thì cầm kiếm. Tôi đã tạo dáng như thể chúng đang bảo về con đường hầm này.
「Chị đã làm nó à?」
Noa đứng cạnh tôi hỏi.
「Chính ba em kêu chị làm đó」
「Cha sao?」
「Tuy đã nói là không muốn nhưng Cliff vẫn ép chị...」
Tôi đâu có nói dối. Ông ấy thật sự đã ép tôi làm mà.
Tôi cố diễn sâu tỏ vẻ buồn bã.
「Cha thật quá đáng!」
「Em cũng thấy vậy sao Noa?」
「Đương nhiên! Cha không cho em xin một cặp tượng gấu đặt trước cổng nhà vậy mà giờ cha lại nhờ chị làm và đặt chúng ở một nơi như vầy! Không công bằng chút nào!」
Etto, đây là vấn đề của em đó hả?
Bằng một cách vi diệu nào đó mà cuộc trò chuyện lại phát triển theo một cách kì quái.
「Khi nào về nhà em xin cha lần nữa mới được」
「Đừng làm vậy em ơi」
Nếu một cặp gấu xuất hiện trước cổng dinh thự của lãnh chúa thì danh dự của Cliff sẽ tan biến thành bọt biển luôn mất.
Có khi dinh thự nhà Noa bị nhầm thành nhà tôi thì khổ. Nếu Cliff chiều theo Noa thì chính tôi sẽ đóng vai ác từ chối thẳng.
「Vậy thì một con gấu trong vườn thì sao ạ?」
「Em cũng muốn có một chú gấu ở nhà của em luôn ạ」
Noa vừa thở là một câu hết sức vô tri, vậy mà Misa cũng nói ra một điều không vô tri không kém.
Người ta từng nói con người dễ bị ảnh hưởng bởi những người xung quanh, hình như Misa càng ngày càng giống Noa rồi nên tôi không khỏi thấy lo cho tương lai của em ấy.
「Không có đâu」
「Xin chị đó~ Yuna-san, chị làm cho em đi mà」
Noa níu lấy đồ gấu của tôi năn nỉ ỉ ôi. Nếu tôi mà đồng ý thì Cliff sẽ nạt tôi một trận mất. Vì thế, tôi lạnh lùng từ chối và cất bước đến nơi khác.
Cứ thế, chúng tôi đã khám phá xong nơi này và biết thêm nhiều điều mới. Đằng sau bức tường bao này là một quán trọ, một khu đồn trú, một cái chuồng ngựa, một cái nhà kho và vài gian hàng. Họ chủ yếu bán cá đông lạnh ở đây. Hình như mọi người có thể mua cá mà không cần phải trả phí vào hầm thì phải.
Ngoài ra, mọi người có thể gửi đồ của mình tại nhà kho ở phía Crimona, sau đó sẽ có người tới mang đồ đi và họ có thể nhận lại đồ đạc của mình tại Mereera và ngược lại.
Chắc đây chính là lý do chúng tôi chạm mặt quá trời xe ngựa khi đang trên đường dù lẽ ra hướng từ Mereera đến đây đã bị đóng.
Khi đã nghỉ ngơi đủ, tôi cẩn thận điểm danh lại từng người tham gia chuyến đi biển trước khi lên xe rời đi. Khi vừa vào hầm, những viên quang ma thạch hai bên tường hầm liền sáng lên, có vẻ như không cần đến đèn của Xe buýt gấu hay quang ma pháp của tôi rồi.
Trước mặt chúng tôi không có lấy một cỗ xe ngựa nào nên chúng tôi cứ thế bon bon lên dường.
Có khá ít xe ngựa đến Mereera vào giờ này. Chắc những người ở trọ định đến Mereera hôm nay sẽ khởi hành vào lúc trời sáng. Nếu vậy thì họ sẽ di chuyển cả ngày và đến đầu bên kia lúc nửa đêm.
ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
Đoàn Xe buýt gấu nối đuôi nhau lên đường.
Lúc mới vào đây, tụi nhỏ hào hứng dữ lắm, nhưng được một lúc là chán ngay trong cái đường hầm sâu hun hút này nên đứa nào đứa nấy im ru luôn. Quả nhiên là tôi không thể tăng tốc khi đang di chuyển trong hầm. Lỡ đụng phải tường hầm thì nguy to.
「Yuna-san, đường hầm này dài bao nhiêu ạ?」
「Chị cũng không biết nữa. Chị mới cưỡi Gấu Yuru và Gấu Kyuu đến đây thôi nên cũng không rõ nó dài bao nhiêu」
「Cũng phải ha」
「Hai đứa ngủ đi, khi nào tới thì chị gọi dậy cho」
「Em muốn nói chuyện với chị cơ」
「Em cũng muốn nói chuyện với Yuna-oneesama nữa」
「Vậy thì em kể chuyện cho chị nghe đi.
Lái xe mãi thế này làm chị cũng thấy buồn ngủ lắm」
Đường hầm trông cũng thú vị đấy, nhưng chỉ được một lúc thôi là chán liền. Không như cảnh vật ở bên ngoài, ở đây chẳng có gì ngoài bức tường trải dài gần như vô tận cả. Cái này dễ ru ngủ người ta lắm đó. Bởi vậy tôi mới thấy vui khi có người trò chuyện cùng.
Và thế là Noa và Misa lần lượt kể cho tôi nghe những chuyện vừa xảy ra cũng như những gì đã xảy ra trong quá khứ.
ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
P/s: Các độc giả biết có việc làm thêm online(liên quan đến tiếng anh thì càng tốt) vào khung giờ từ sáng tới 5h chiều thì giới thiệu cho mình làm nhé. Cảm ơn mọi người rất nhiều ʕ•ᴥ•ʔノ♡