Kuma Kuma Kuma Bear

chap 341: gấu-san độc diễn sàn thời trang áo tắm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch và edit bởi JunnySnow

ʕ ˃ᴥ˂ʔو

Vừa về đến nhà từ tiệm may của Sherry, tôi liền ngã cái ùm xuống giường.

「Mệt quớ hà~」

Tôi bị tổn thương tinh thần nghiêm trọng. Tôi chết đứng khi thấy những bộ đồ bơi học sinh trắng tinh, đặc biệt là phần đuôi be bé được thêm vào phía sau. Cũng may là chỉ những đứa trẻ mới mặc mẫu áo tắm gấu này chứ không tôi lên cơn đột quỵ mất.

Thành thật mà nói, tôi muốn Sherry thiêu hủy ngay cái đống ấy đi. Tuy nhiên tôi không thể buông lời cay đắng khi thấy gương mặt hạnh phúc của Shuri được. Tôi gọi hai bé gấu con Gấu Yuru và Gấu Kyuu ra, hai cục lông xù mềm mại này khiến vết thương tinh thần của tôi dần khép lại. Sau khi đã vượt qua cú sốc tâm lý nhờ chơi đùa với hai bé gấu, tôi bắt đầu bày đống đồ bơi Sherry đã làm ra giường. Tôi từ từ dọn bộ đồ bơi học sinh để sang một bên. Nó không phải là thứ một người phụ nữ trưởng thành như tôi sẽ mặc. Tôi đưa mắt về những bộ áo tắm còn lại, từ những bộ bikini cho tới các mẫu áo tắm một mảnh kèm váy diềm từ các bản thiết kế tôi đã vẽ.

U~n, tôi không biết cái nào đẹp hơn cái nào nữa.

「Gấu Yuru, Gấu Kyuu, hai đứa thấy bộ nào được nhất?」

Tôi quay sang hỏi ý kiến của Gấu Yuru và Gấu Kyuu. Song, hai em ấy chỉ liếc sơ qua đống áo tắm trên giường, kêu lên 「Ku~n」một tiếng rồi cuộn tròn người trên giường luôn.

Hình như không đứa nào có hứng nhìn tôi trong những bộ áo tắm ấy. Mà dù hai em ấy thích hay không thì người chịu đau thương vẫn là tôi. Tuy nhiên, không có lấy một xíu hưởng ứng nào cứ như một thanh kiếm cứa vào tim tôi vậy.

Nói cách khác, Gấu Yuru và Gấu Kyuu không hề đáng tin trong tình huống này, tôi phải tự mình quyết định thôi.

Tôi nhìn xuống đống áo tắm rồi chọn lấy một bộ bikini trắng đen. Sau đó, tôi cởi Bộ đồ gấu ra và mặc bộ bikini đó lên người.

Gì thế này? Cảm giác vừa vặn với từng milimet này là sao? Tôi đứng ngắm bản thân mình trước gương. Nó có đẹp không vậy? Dù có chỗ không ưng ý lắm nhưng giờ tôi sẽ bỏ nó qua một bên. Tôi có định tạo thử vài dáng nhưng vẫn không biết là nó có hợp với mình hay không.

Tôi âm thầm với tay tới bộ đồ bơi kế bên. Rủ bỏ bộ bikini ra, giờ trên người tôi là bộ áo tắm một mảnh. Mà hai chân tôi cứ thấy trống trống sao sao ấy. Tôi quấn vội tấm pareo quanh eo, giờ thấy đỡ hơn rồi. Ơ mà giờ hai vai lại lành lạnh. Tôi muốn khoác haori lên người quá đi mất. Thế là tôi trùm một cái khăn siêu to lên vai. Thoải mái quá. Tôi thấy thư thái nhất nếu có thể trùm khăn kín mít thế này.

Aaaa, thôi quên đi. Làm gì một đứa chuyên nhốt mình trong nhà chưa bao giờ bơi ở chỗ nào khác ngoài hồ bơi của trường như tôi có thể đi chọn áo tắm cơ chứ. Tôi làm gì có trình mà chọn. Hẳn mấy người nghĩ chỉ cần chọn cái tôi thích nhất là được, nhưng vụ này quá khó với tôi, một đứa chẳng có tý kinh nghiệm chọn đồ nào đấy.

Nếu cái đống này là áo tắm của Fina và Noa thì tôi còn khen hai đứa đáng yêu ra sao hay mấy bộ này hợp với các em ấy thế nào. Nhưng một khi chủ nhân của đống áo tắm này là tôi thì tôi chẳng tìm được bộ nào hợp với mình cả.

Có lẽ tôi nên giơ cờ trắng bỏ cuộc rồi nhờ Tirumina-san chọn hộ tôi cho rồi. Nếu tôi nhờ Fina thì kiểu gì con bé cũng nói 「Bộ nào cũng hợp với chị hết ạ」.

Còn nếu tôi mà nhờ Shuri hay Noa chọn hộ thì kiểu gì chúng cũng chọn mấy bộ rất dị nên thôi miễn.

Gấu Yuru và Gấu Kyuu đã chìm vào giấc ngủ. Tôi cũng chấm dứt show trình diễn áo tắm của mình rồi chui tọt vào Đồ Gấu. Cái khoảng khắc vừa khoác lên mình bộ đồ gấu cũng là lúc tôi thấy mình như vừa được sống lại. Nghĩ mà coi, tôi không thể tự mình chọn áo tắm nhưng lại cảm thấy hạnh phúc khi được mặc Đồ Gấu, tôi thấy phẩm giá của mình đã vỡ tan thành từng mảnh mất rồi.

Tôi lặng lẽ nhét từng bộ áo tắm vào Hộp gấu rồi chui vào nằm giữa Gấu Yuru và Gấu Kyuu.

Còn lâu mới tới ngày đi biển, tôi vẫn còn thời gian để suy nghĩ về đống áo tắm. Trên đời này vẫn còn một cách nữa gọi là việc hôm nay cứ để ngày mai. Thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương. Còn câu nói này có đúng hay không à? Tôi hy vọng là đúng. Tôi sẽ giao lại trọng trách này cho bản thân của tương lai vài ngày tới giải quyết vậy.

Vào buổi chiều, Gentz-san giao thịt Bò cạp đến nhà tôi.

Ái chà, tôi quên béng mất chỗ thịt này. Tôi đã dính chấn thương tâm lý nặng tới mức quên sạch luôn bọn Bò cạp. Giờ tôi sẽ nhận lấy chỗ thịt này và cảm ơn chú ấy. Không biết vị của nó có giống tôm không ta?

Ấy thế nhưng tôi không đủ cam đảm ăn thử đống này, trước mắt thì cứ cất vào Hộp gấu cái đã. Tuy thấy hơi có lỗi với Gentz-san nhưng tôi đã nhờ chú ấy gửi giùm phần thịt còn lại cho Anzu và Morin-san. Hôm nay tôi đã mệt lắm rồi.

ʕ – ᴥ – ʔ

Sáng hôm sau, tôi đã vứt vụ áo tắm ra sau đầu(tôi kệ cha nó luôn rồi) và nằm ườn trong nhà.

Còn thứ nào cần phải đem theo đến Mereera không?

Thật ra lỡ có quên thì vẫn còn Cổng gấu cứu thua, với lại mọi người cũng có thể sắm đồ tại thị trấn Mereera mà. Hầu hết moi việc đều do một tay Tirumina-san phụ trách nên tôi chẳng còn gì để làm nữa.

Tôi đã làm kem và có đồ bơi bên mình. Đồ ăn cùng nguyên liệu nấu ăn đã được Tirumina-san lo nên tôi không cần phải động tay. À mà Lurina-san và Gil thì sao rồi nhỉ?

Helen-san nói sẽ gọi tôi khi Lurina-san và Gil trở lại nhưng từ đó tới giờ vẫn bặt vô âm tín. Có khi họ không về kịp mất rồi. Nếu vậy thì không có ai chăm lũ trẻ hết, có ổn không ta?

Tôi sẽ tới Guild mạo hiểm hỏi lại xem sao.

Với ý nghĩ thế trong đầu, trong lúc đang lười biếng nằm ườn trong nhà, tiếng ai đó gõ cửa nhà tôi vang lên.

「Yuna-sa~~~~n… Chị có ở nhà không?~~~~」

Tôi biết chủ nhân của giọng nói ấy. Vừa mở cửa ra, Noa đã đứng sẵn trước cửa đúng như dự đoán. Nhưng cái người đứng sau con bé lại nằm ngoài dự đoán của tôi.

「Yuna-oneesama, lâu rồi không gặp ạ」

「Misa đến rồi à」

Đứng sau Noa là Misa và sau lưng hai đứa nhỏ là nhóm của Marina.

「Cảm ơn chị đã mời em đi chơi lần này ạ」

「Đừng nói lời khách sáo như thế. Chị mong em sẽ thích chuyến đi này」

Tôi chen ngang khi Misa đang nói mấy lời khách sáo. Tôi không cần mấy thứ này.

「Mà ba mẹ em đã cho phép em đi cùng tụi chị chưa?」

「Rồi ạ. Nếu em đi cùng Yuna-oneesama thì họ cho em đi ngay ạ」

Tôi thấy vui khi em ấy tin tưởng mình đến thế. Nhưng đồng thời việc này cũng làm tôi cảm thấy áp lực hơn.

「Nhưng mà tất cả mọi người trong viện mồ côi và gia đình của Fina-chan cũng đi cùng chúng ta phải không ạ? Để em đi cùng mọi người thế này có ổn không?」

「Noa chắc chắn đồng ý rồi. Cả Fina và Shuri sẽ rất vui khi biết em đi cùng đó. Chút nữa em có thể đi gặp hai em ấy」

「Vâng, em muốn gặp lại Fina-chan và Shuri-chan lắm ạ」

Misa chưa gặp lại Fina và Shuri từ sau lễ hội trường tại thủ đô.

「Mà em đến đây một mình sao? Còn Gran-san thì sao?」

Tôi không thấy cha mẹ hay Gran-san ở đây. Do Gran-san đã nhường tước vị lãnh chúa lại cho con trai mình nên giờ ông ấy rảnh lắm, tôi cứ đinh ninh rằng ông ấy sẽ đi cùng ấy chứ. Giờ chỉ có mỗi nhóm Marina đi cùng Misa đến đây thôi. Mà nhóm chị ấy cứ nhìn Nhà gấu nãy giờ rồi đấy.

「Em đến đây cùng ông nội ạ. Ông ấy đang nói chuyện với Cliff-sama nên hiện tại vẫn đang ở dinh thự của Noa-oneesama. Ông nội nói sẽ đến chào Yuna-oneesama sau ạ」

Vậy thì tôi có nên đến chào ông ấy không? Tôi là người sẽ chăm sóc cháu gái ông ấy mà.

Mà nhóm Marina có đi cùng chúng tôi không?

Tôi liếc nhìn nhóm Marina trong khi họ vẫn mải mê nhìn Nhà gấu.

「Chào mọi người, lâu rồi không gặp」

Tôi bắt chuyện với Marina, pháp sư Eru, kiếm sĩ Masrika và Itia.

「À ừ, cũng lâu rồi ha. Đây là gì? Nhà của Yuna hả?」

「Chính nó đấy」

Marina cứ hết nhìn tôi rồi lại nhìn Nhà gấu. Tôi biết chị đang nghĩ gì, tôi đã thấy vẻ mặt tương tự nhiều lần rồi.

「Tuy đã nghe Noa-oneesama kể nhưng ngôi nhà này dễ thương quá ạ」

「Dễ thương thật đấy, nhưng sao lại là gấu?」

「Xin đừng hỏi vì nó liên quan đến rất nhiều vấn đề sâu xa」

Dù tôi chỉ quan tâm đến tính an toàn nhưng không ngôi nhà nào an toàn bằng Nhà gấu cả. Điều này vô cùng quan trọng với một thiếu nữ sống một mình đấy.

「Yuna-oneesama, em có thể vào trong không ạ?」

Misa tiến đến chỗ tôi với đôi mắt sáng lấp lánh. Mặt con bé như muốn nói muốn xem trong nhà tôi nó thế nào.

「Được thôi, nhưng bên trong cũng như bao ngôi nhà bình thường khác thôi đó」

「Không sao đâu ạ」

Misa và mọi người vui vẻ tiến vào Nhà gấu. Vừa tiến vào phòng khách, Gấu Yuru và Gấu Kyuu đang cuộn tròn trên sofa ngóc đầu dậy.

「Gấu Yuru-chan và Gấu Kyuu-chan!」

Misa ôm chầm lấy hai bé trên sofa.

「U wa~a, quả nhiên là vậy, hai em ấy dễ thương quá. Gấu Yuru-chan và Gấu Kyuu-chan, hai em có khỏe không?」

「「Kuu~n」」

「Em luôn ghen tỵ với Noa-oneesama vì chị ấy có thể đến đây gặp hai bé gấu bất kì lúc nào」

「Lâu lâu Noa mới tới gặp hai bé gấu thôi」

「Nhưng em vẫn ghen tỵ với chị ấy lắm」

Lâu lâu khi được nghỉ giữa giờ học hay lúc nào rảnh thì Noa thường đến đây chơi với Gấu Yuru và Gấu Kyuu. Cũng có lúc Lala-san phải tới đón em ấy về.

「Giờ thì chị sẽ đi pha trà nên mọi người hãy ngồi xuống đó chờ chút nhé」

Tôi mang đồ ăn vặt ra đặt lên bàn. Gấu Yuru và Gấu Kyuu lần lượt nằm gọn trong lòng Noa và Misa.

「… Yuna, mấy con gấu này là sao?」

À, đây là lần đầu Marina thấy Gấu Yuru và Gấu Kyuu trong dạng gấu con.

Tôi giải thích ngắn gọn cho họ về Gấu Yuru và Gấu Kyuu.

「Tuy đã biết lũ gấu này rất bí ẩn nhưng chúng còn làm vậy được nữa sao?」

「Mình cứ tưởng chúng là con của lũ gấu đó」

Theo lẽ thường thì giải thích cho người không biết dễ hơn mà đúng không?

「À mà căn nhà này bình thường ghê ha」

「Đúng đó」

Marina chậm rãi nói.

Thì tôi đã nói ngay từ đầu rồi còn gì.

Nhóm của Marina cứ săm soi phòng khách bằng cặp mắt kì lạ. Nội thất Nhà gấu cũng giống như một căn nhà bình thường thôi. Không có tượng gấu hay đồ hình gấu đâu. À mà ở đây có hai bé gấu triệu hồi, vài cặp gấu bông trong phòng tôi và tượng gấu trong nhà tắm. Họ cứ lẩm bẩm rằng không có gấu trong phòng khách mãi.

「Mà Yuna vẫn ăn mặc như vậy nhỉ」

「Em không thấy nóng sao?」

「Chỉ nhìn thôi là đã thấy nực rồi đó」

Marina cùng đồng bọn vừa uống trà lạnh vừa nhìn tôi.

「Nó được làm từ chất liệu đặc biệt nên không nóng chút nào đâu」

「Dù với Yuna thì không có gì nhưng người ngoài thì nhìn thôi đã thấy nóng rồi đó」

Tôi biết chứ nhưng tôi kệ. Mà đồ Gấu mặc còn mát hơn mấy bộ đồ kháng nhiệt đó.

Song, tôi ước gì Chúa cũng chuẩn bị vài bộ đồ Gấu để tôi mặc vào mùa hè. Ngay từ đầu việc gắn cheat vào trang bị gấu là thấy sai lắm rồi. Tôi ước gì có mặt dây chuyền hình gấu, nhẫn hoặc mấy món phụ kiện tương tự như vậy thì được quá.

「Thế chị sẽ chuẩn bị đồ bơi cho Misa nha」

「Đúng đó, em định tới nhờ Yuna-san vụ đó nè. Chị có thể làm nó ngay bây giờ được không ạ?」

Tôi không thể tự mình quyết định mà không bàn trước với Sherry được.

Nhưng chắc sẽ ổn thôi nếu có Temoka-san giúp.

「Với lại chúng ta cũng phải chuẩn bị đồ bơi cho nhóm Marina nữa」

「Không cần đâu, tụi chị đi theo hộ tống Misana-sama thôi」

Một cảnh tượng dần xuất hiện trong đầu tôi. Các mạo hiểm giả trang bị đến tận răng trông chừng lũ trẻ đang vui đùa trên bãi biển trông nó sai sai thế nào ấy. Ngoài ra, không có ai có thể chơi tận hứng nếu có bảo vệ kè kè kế bên đâu.

「Em sẽ nhờ Sherry làm đồ bơi cho mọi người trong nhóm Marina luôn. Nếu mấy chị mặc mấy bộ đó trước mặt bọn trẻ khi chúng đang vui đùa trên biển thì lũ trẻ không thấy thoải mái đâu nên mấy bộ giáp này phải bỏ đi. Các chị buộc phải mặc áo tắm. Nếu không thì mọi người phải ở lại Crimonia hay ngồi yên trong nhà em tại Mereera đó」

「Tụi chị nhất định phải mặc áo tắm sao?」

「Đừng kì kèo mặc cả nữa」

「Thế em cũng mặc nó luôn phải không, Yuna-chan?」

「… Đúng vậy」

Dù tôi không hề muốn vậy.

「Hô, cảnh tượng vô giá đấy」

「Đúng rồi, không phải ngày nào cũng được ngắm Yuna-chan trong những bộ trang phục khác Gấu-san đâu」

「Nếu vậy thì tụi này sẽ mặc áo tắm」

Cả nhóm Marina nhìn tôi với vẻ thích thú. Nói rằng họ sẽ mặc áo tắm để bảo vệ Misa.

「Nói mới để ý, Marina, em thấy mấy chị lúc nào cũng là người hộ tống Misa ha」

「Misana-sama lúc nào cũng ưu tiên nhóm chị mỗi khi có yêu cầu nào đó. Vì thế nên chị cũng không định từ chối những yêu cầu của Misana-sama đâu」

Eru và những người khác cũng gật đầu đồng ý.

「Nhóm chị Marina đã bảo vệ em nên cha và ông đều tin tưởng bọn họ. Vì vậy em thường nhờ tới họ ạ. Đương nhiên là em cũng tin tưởng các chị ấy rồi」

「Misana-sama…」

Nhóm của Marina vô cùng vui vẻ trước những lời ấy.

Dù đã bị một nhóm orc tấn công nhưng họ vẫn chiến đấu hết mình bảo vệ Misa. Việc bỏ chủ chạy trốn cũng không hề hiếm. Nhưng thay vì chọn bỏ trốn, họ đã ở lại bảo vệ cỗ xe chở Misa và Gran-san.

Chuyện này hẳn không phải từ một phía. Tuy không dám chắc nhưng tôi nghĩ giữa Misa và nhóm Marina hình thành một mối quan hệ vô cùng thân thiết rồi đó.

「Misa hình như rất quan trọng với nhóm Marina ha」

「Đương nhiên rồi. Misana-sama là khách hàng quan trọng nhất của tụi này đó」

Nhưng nếu nhóm Marina cũng đi theo thì tôi phải nghĩ cách cải tiến Xe Buýt Gấu thôi. Nếu cả Lurina-san và Gil cũng tham gia thì sẽ không đủ chỗ ngồi mất. Tôi không biết mình có nên thay đổi kiểu xe không nữa.

「Yuna-oneesama này, có rất nhiều người cũng tham gia đấy. Chị thật sự không cần chuẩn bị xe sao? Em có nên dùng lại cỗ xe tụi em đến đây không?」

Misa lo lắng hỏi. Tuy nhiên, dù có thêm cả xe ngựa của Misa thì cũng không đủ đâu nha.

「Chị đã chuẩn bị xe hẳn hoi rồi nên dù có thêm vài người nữa cũng không sao đâu」

Tôi chỉ cần kéo dài thân Xe Buýt Gấu ra xíu thôi. Nhưng khi nó dài ra thì tổng thể cái xe nhìn kì lắm. Tôi có nên chuyển nó thành xe buýt 2 tầng không ta?

Truyện Chữ Hay