Karina có vẻ rất vui khi Jade-san và nhóm của anh ấy sẽ tham gia vào nhiệm vụ lần này cùng chúng tôi.
Tối đó, trong lúc cuộn tròn trên giường cùng với Gấu Yuru và Gấu Kyuu ở dạng gấu con, tôi lấy điện thoại gấu ra và truyền ma lực vào bên trong.
『Yuna-oneesan? Có chuyện gì xảy ra ạ?』
Đã mấy ngày rồi tôi mới nghe được giọng của Fina, mặc dù chỉ thông qua điện thoại gấu. Dù ở thế giới nào thì điện thoại cũng thật tiện lợi ha.
「Không có việc gì nghiêm trọng đâu, ở bên Fina thì sao?」
『Mọi chuyện hầu hết vẫn ổn ạ, chỉ có điều…』
Giọng nói của Fina trong điện thoại có hơi bối rối.
「Có chuyện gì xảy ra sao?」
『Cả Karin-oneechan và Anzu-oneechan đều không muốn bị lấy số đo, giống hệt như Yuna-oneechan vậy đó』
Ồ, ra là thế. Cái đó thì tôi có thể hiểu, khi lớn thêm chút nữa thì Fina cũng sẽ hiểu thôi.
Nhưng khoan đã, chẳng phải cả Karin và Anzu đều boing-boing sao? Họ rõ ràng không phải là đồng minh của tôi trong vụ đó rồi.
「Vậy chuyện đó sao rồi, Fina?」
『Đến lúc Sherry rưng rưng nước mắt thì mấy chị ấy chịu thua và để cậu ấy lấy số đo rồi ạ』
Sherry… từ khi nào mà em ấy thành thục kỹ năng tối thượng này thế?
Tôi cần phải nhắc nhở em ấy không được sử dụng thứ đó với gánh đàn ông, nếu không thì em ấy sẽ trở thành một cô gái hư mất,
『Không phải như chị nghĩ đâu. Sherry chỉ rất buồn vì không hoàn thành được công việc mà Yuna-oneechan giao phó mà thôi』
Ấy chết, suy nghĩ đen tối của tôi đã bị Fina dùng siêu năng lực nhìn thấu mất rồi.
Đùa thôi, có vẻ như tôi không cần lo lắng về việc Sherry trở thành một cô gái hư, mà nên lo lắng về việc em ấy sẽ lớn lên trở thành một quý cô siêu nghiêm túc.
Cái đó có đáng sợ hơn không nhỉ?
「Vậy tức là mọi chuyện đều ổn đúng không?」
『Vâng! Khi chúng em thông báo với mọi người về chuyến đi biển, tất cả đều phấn khích lắm ạ, tới nỗi mẹ và Viện trưởng cũng chẳng thể nào làm dịu tình hình được luôn!』
Nghe có vẻ khó khăn đấy nhỉ?
Fina cũng phấn khích lắm đúng không? Nghe giọng của em ấy tôi có thể nhận ra được điều đó ~ dù sao thì Fina vẫn chỉ là một đứa trẻ mà thôi.
Maa~ tôi cũng rất vui vì em ấy trông có vẻ hạnh phúc.
「Tirumina-san đã tìm được người chăm sóc lũ gà trong lúc chúng ta đi vắng chưa vậy, Fina?」
『Mẹ đã bàn bạc với Mylene-oneechan về chuyện đó rồi nên chắc sẽ ổn thôi ạ』
Ồ, vậy là thêm một vấn đề nữa đã được giải quyết.
Nếu không tìm được người chăm sóc lũ gà thì tôi phải sắp xếp kế hoạch lại từ đầu mất.
「Vậy vụ áo tắm đã đi đến đâu rồi?」
『Không hiểu sao nhưng Sherry-chan đang làm việc hăng hái lắm ạ』
「Hở? Ý em là sao?」
『Sherry-chan nói là chuyện này thú vị hơn cậu ấy nghĩ, vậy nên cậu ấy quyết định sẽ may những bộ đồ bơi hoành tráng hơn cả những thiết kế ban đầu luôn. Cậu ấy hào hứng với việc lên ý tưởng về màu sắc và họa tiết lắm đấy ạ』
Chà, dù sao thì những bản thiết kế ban đầu chỉ toàn trắng đen thôi mà. Tôi tin tưởng Sherry có thể làm tốt công việc của mình, vậy nên cách phối màu và họa tiết tôi sẽ để em ấy toàn quyền quyết định.
「Nhân tiện thì em có nghe gì về bộ đồ bơi của chị không?」
Trước khi tới đây tôi vẫn chưa chọn được mẫu đồ bơi cho mình. Sherry sau khi lấy số đo của tôi xong cũng chẳng hỏi han gì thêm.
Nói thật thì tôi không quá quan tâm đến việc bộ đồ bơi của mình trông như thế nào đâu. Tôi chỉ mong chúng không trở nên kỳ lạ mà thôi.
『A, Yuna-oneechan. Em xin lỗi, mẹ đang gọi em ạ』
「Không sao đâu, em cứ đi đi. Nếu có chuyện gì xảy ra thì gọi cho chị nha. Chị sẽ ngay lập tức trở về bằng Cổng Gấu」
『Em biết rồi. Yuna-oneesan, xin hãy về sớm nhé~!』
Cuộc gọi đến đây là hết.
Khâu chuẩn bị cho chuyến đi biển đang diễn ra một cách êm đẹp.
Điều tốt nhất mà tôi có thể làm bây giờ là giải quyết cho xong công việc ở đây và nhanh chóng trở về nhà.
ʕ ˵• ₒ •˵ ʔ
Đã đến ngày chúng tôi khởi hành tới kim tự tháp.
Ngoài nhóm của Jade-san ra thì vẫn còn một nhóm nữa tham gia cùng chúng tôi.
Trước khi đi, chúng tôi tập trung lại dinh thự của Barima-san để họp chiến lược.
Tôi là người có mặt đầu tiên (bởi vì tôi sống ở chỗ này), tiếp theo là nhóm của Jade-san và cuối cùng là nhóm còn lại.
「Ặc, con gấu hôm bữa」
Gã đàn ông vừa bước vào phòng đã bật ra câu đó ngay khi nhìn thấy tôi.
Hửm? Trông hắn có hơi quen quen nhỉ?
Karina đứng bên cạnh đã thì thầm vào tai tôi ngay khi thấy tôi nghiêng đầu thắc mắc.
「Đó là mạo hiểm giả lúc trước Yuna-san đã gây sự để bảo vệ em đấy ạ」
A, nhớ ra rồi. Ở ngay phía sau hắn ta là tên mạo hiểm giả dám gọi tôi là 「Gấu đẫm máu!」 kìa.
Ừ thì tiếp đó là màn chào hỏi và giới thiệu bản thân nhanh gọn của các bên.
Nhóm bên kia bao gồm năm người với đội trưởng là gã cục súc Uragan, tôi còn được biết tên những người khác nữa, nhưng mà không quan trọng nên tôi quên luôn rồi.
Sau đó nữa thì Barima-san xác nhận lại nội dung chi tiết của ủy thác.
Mấy thông tin quan trọng đều đã được thảo luận vào hôm trước rồi nên cuộc họp hôm nay chủ yếu là để mọi người gặp nhau mà thôi.
「Vậy thì chúng tôi chỉ cần hộ tống con gấu này và con gái ngài đến kim tự tháp là được đúng không?」
Uragan chỉ nhận được nhiệm vụ hộ tống chúng tôi đến kim tự tháp mà thôi. Rõ rang đây là kết quả của cuộc thảo luận mà tôi đã vắng mặt ngày hôm qua.
Chỉ có nhóm của Jade-san là sẽ theo chúng tôi vào kim tự tháp.
「Mọi người thật sự chấp nhận đi vào kim tự tháp và bảo vệ con gái của ta sao?」
「Về cơ bản thì Yuna sẽ là người đảm nhiệm vai trò bảo vệ tiểu thư, chúng tôi chỉ góp sức để nhiệm vụ trơn tru hơn mà thôi」
「Chỉ vậy thôi là đủ rồi. Cảm ơn mọi người」
Barima-san có vẻ thật sự cảm kích điều đó từ tận đáy lòng.
Maa~ chỉ có hai nhóm chấp nhận nhiệm vụ lần này thôi nên tôi đoán tôi cũng phải cảm ơn họ nữa nhỉ?
Dù sao thì cuộc họp đến đây là kết thúc và chúng tôi lên đường đến kim tự tháp.
Tôi cưỡi Gấu Yuru còn Karina thì ở trên lưng Gấu Kyuu.
Jade-san thuê hai con Ragaroot cho nhóm của anh ấy, Jade-san và Mel-san cưỡi trên một con, con còn lại thì chở Touya và Seina-san. Nhóm của Uraga thì tậu một con cho mỗi người luôn, có lẽ bởi vì bọn họ là một đám vai u thịt bắp.
Nhóm Uraga đều ngạc nhiên khi thấy hai bé gấu nhưng Jade-san nhanh chóng giải thích cho họ.
Mặc dù vậy, khi cả đoàn Ragaroot dàn hàng để chuẩn bị di chuyển thì trông hai bé gấu có hơi lạc quẻ, không, phải nói là nổi bật mới đúng.
Nhưng nếu so về chất lượng vận tải thì Gấu Yuru và Gấu Kyuu ăn đứt đấy nhé.
ʕ ˵• ₒ •˵ ʔ
Càng đến gần kim tự tháp, số lượng quái vật càng tăng lên.
Nhìn sơ qua thôi chúng tôi cũng có thể thấy rõ đám giun đang trườn bò dưới lớp cát nóng.
Dùng cảm quan của gấu thì số lượng càng khủng khiếp hơn nữa, vì đám giun nằm yên sẽ không thể phát hiện bằng mắt thường.
「Này, số lượng của chúng quá nhiều」
Urugan lên tiếng, nhưng mà cái đó chúng tôi biết rồi. Thậm chí tôi còn biết nhiều thông tin hơn, bởi vì tôi có thể nhìn thấy những thứ mà bọn họ không thấy.
「Vậy kế hoạch thế nào? Chúng ta mặc kệ chúng và chạy một mạch tới kim tự tháp hả?」
「Yuna, em nghĩ sao?」
Jade-san quay sang hỏi tôi.
「Tự dưng ông anh hỏi ý kiến con gấu đó làm gì?」
「Barima-san đã dặn bọn tôi nghe theo chỉ dẫn của em ấy」
「Oi oi, ông anh đội là trưởng của một nhóm hạng C mà nói gì lạ thế? Ông anh định làm theo chỉ dẫn từ một con gấu thật đấy à?」
Uragan khịt mũi trước lời nói của Jade-san.
Nghĩ lại thì tôi chưa từng nói cấp bậc mạo hiểm của mình cho gã ta nhỉ?
Nhân tiện thì nhóm của Uragan thuộc hạng D và sắp được nâng lên hạng C. Điều đó có nghĩa làm mấy gã không não này đã hoàn thành được một nhiệm vụ hạng C rồi hở? Có hơi bất ngờ đấy.
「Chà, chúng tôi làm điều đó. Dù sao thì em ấy cũng là người mạnh nhất ở đây」
「Hẳn.. là ông anh đang đùa?」
「Một khi anh nhìn thấy năng lực của Yuna thì anh sẽ tin thôi」
「Tôi từ chối, tôi không muốn bỏ mạng khi đi theo một con gấu. Cái đó nghe ngu lắm」
「Chà, nếu vậy thì anh có thể chạy trốn mà, dù sao thì khách hàng cũng cho phép chúng ta làm điều đó」
Barima-san nói rằng chúng tôi có thể ngay lập tức quay về nếu cảm thấy nguy hiểm.
「Hiểu rồi, nếu mọi chuyện trở nên nguy hiểm, chúng tôi sẽ chạy trước」
Cái đó đối với tôi cũng không thành vấn đề. Dù chuyện gì xảy ra đi nữa tôi vẫn sẽ bảo vệ Karina.
「Vậy Yuna-chan nè, giờ chúng ta phải làm gì đây?」
Mel hỏi tôi.
Chà, để xem nào…
Tôi dùng cảm quan của gấu quan sát xung quanh và suy nghĩ một chút.
「Vì chúng khá phiền phức nên chúng ta giải quyết chúng tại đây luôn nhé?」
Chúng tôi có quá ít thông tin bên trong kim tự tháp, vậy nên lỡ như bọn chúng đuổi theo chúng tôi vào bên trong thì sẽ phiền phức lắm. Trong trường hợp đó, xử lý chúng trước sẽ là phương án an toàn hơn, nhất là khi chúng tôi buộc phải rút lui.
「Oi oi, nghiêm tức đó hả?」
「Đằng nào chúng ra cũng phải xử lý chúng thôi」
Dù sớm hay muộn thì đám giun này phải bị dọn dẹp. Thực hiện việc đó sớm hơn một chút sẽ giúp Barima-san đỡ một phần việc.
「Vậy Yuna định làm thế nào?」
「Chúng ta cứ làm như hôm trước thôi, mọi người cố gắng hết sức nhé」
「Thật hả trời…」
Touya tỏ ra mệt mỏi.
Chà, dù sao đó cũng là chiến thuật tốt nhất mà.
「Này, giải thích cho tụi này với chứ」
À, đơn giản là tôi đào lũ giun lên để những người khác làm thịt chúng. Dễ mà đúng không?
Tất nhiên người giải thích cho Uragan là Jade-san chứ không phải tôi. Tôi đánh giá cao khả năng của anh ấy đối với những chuyện như thế này.
Trước đó ảnh cũng đã quan tâm đến tôi để không có rắc rối gì xảy ra.
Nghĩ lại thì chính ảnh cũng là người đã đối phó với đám siêu nhơn ngố (baka-ranger). Jade-san sinh ra là để làm việc đó chăng?
「Con gấu còn làm được như thế nữa hả?」
Uragan ngạc nhiên lên tiếng sau khi nghe được phần giải thích từ Jade-san.
「Chúng tôi đảm bảo rằng em ấy có thể làm được. Vấn đề là chúng ta có thể tiêu diệt lũ giun trước khi chúng kịp chui xuống cát hay không mà thôi」
「Haha, nếu Gấu-san làm được điều đó thì bọn tôi dám chắc sẽ không để một con giun nào trốn thoát」
Theo lời Jade-san thì lũ giun tương đối yếu. Vấn đề là khả năng lẩn trốn và đột kích của chúng giữa sa mạc mà thôi. Vậy nên sự tự tin của Uragan không hẳn là vô lý.
Chà, nếu đã được tin tưởng thì tôi cũng phải làm cho tốt công việc của mình thôi.
「Vậy đó mấy đứa, có vẻ như con gấu sẽ bắt đám giun từ cát chui ra. Chúng ta chỉ việc giết sạch bọn chúng và không để con nào trốn thoát. Chỉ vậy thôi」
Khi Urugan cất tiếng với đồng đội của gã, tất cả bọn họ đều dõng dạc đáp lại.
Tôi nghĩ là bởi họ không biết có bao nhiêu con giun ở đây mà thôi. Hẳn là nhiều hơn mấy người nghĩ đấy.
「Vậy giờ ăn chia sao? Bên tôi có nhiều người hơn nên sẽ được chia nhiều hơn đúng chứ?」
「Tất nhiên. Đúng hơn thì bọn tôi không cần nguyên liệu từ chúng nên nhóm tôi sẽ chia cho anh một nửa số nguyên liệu của mình và Yuna nếu các anh đảm nhiệm việc phân tách, thấy thế nào?」
「Tuyệt!」
「Chốt như vậy nhé!」
Uragan cười lớn. Jade-san cũng nở một nụ cười thật tươi.
Ơ, thế trong thương vụ này ai là người thắng?
Uragan có vẻ vui mừng khi vớ được của hời, còn Jade-san đơn giản là chẳng muốn phân tách thêm con giun nào nữa.
Mong là Uragan sẽ không hối hận sau khi nhận ra số lượng của bọn chúng.
「Karina, bên kia nguy hiểm lắm nên hãy ở lại đây với Gấu Kyuu nha. Tuyệt đối không được rời khỏi em ấy đâu đó」
「Vâng. Yuna-san cũng phải cẩn thận đấy ạ」
「Yên tâm, chị sẽ đánh bại bọn chúng và trở về nhanh thôi. Nhờ em chăm sóc Karina nha, Gấu Kyuu. Nếu thấy có chuyện chẳng lành thì hãy chạy ngay về thành phố nhé」
Gấu Kyuu kêu lên một tiếng「Kuu~n」có phần buồn bã.
Rõ ràng em ấy không ghét việc ở lại bảo vệ Karina, em ấy chỉ không thích bị tôi bỏ lại ở phía sau mà thôi.
「Không sao đâu mà~ lỡ có chuyện gì nguy hiểm thì chị chỉ cần hy sinh Touya và chạy trốn thôi」
「Oi!」
Ủa, ổng nghe thấy hả? Nghe lén cuộc nói chuyện quan trọng giữa tôi với Gấu Kyuu không phải là phong thái của một quý ông đâu biết không?
Chà, tôi cứ phớt lờ Touya như mọi khi rồi tiếp tục thuyết phục Gấu Kyuu.
「Nếu vẫn cảm thấy lo lắng thì hãy đến giúp đỡ chị sau bảo đảm an toàn cho Karina nha」
Tôi xoa đầu Gấu Kyuu, em ấy kêu lên 「Kuu~n」 và chấp nhận điều đó.
Tôi leo lên Gấu Yuru và chuẩn bị xuất phát, nhưng vì một lý do nào đó mà Mel lại ngồi ngay phía sau tôi.
「Sẽ tốt hơn nếu có pháp sư hỗ trợ từ đằng sau mà đúng không~?」
Thật hả? Sao tôi chỉ thấy chị ấy muốn cưỡi Gấu Yuru thôi vậy.
「Mel có thể bị thương khi anh vung kiếm, vậy nên nhờ em nhé」
Tôi không thể từ chối sau khi nghe Jade-san nói thế.
「Nếu chị không chịu ngồi yên thì em sẽ thả chị xuống đấy」
「Uu~ chị sẽ ngồi im mà~」
Vừa dứt lời thì chị ấy cũng ôm chặt lấy tôi.
Sau đó Seina-san đề nghị được hộ tống Karina và nhanh chóng leo lên lưng Gấu Kyuu.
Nhìn kiểu gì thì chị ấy cũng chỉ muốn cưỡi Gấu Kyuu thôi đúng không?
「Karina-sama, chị sẽ bảo vệ em nên đừng quá lo lắng nha」
Dù sao thì điều đó cũng khiến tôi yên tâm hơn. Mặc dù tính cách hơi ma mãnh nhưng kỹ năng dùng dao của chị ấy là đỉnh cao. Mấy con giun đối với Senia-san không phải vấn đề.
Sau khi chúng tôi chuẩn bị xong thì công cuộc tiêu diệt lũ giun cũng bắt đầu.
Gấu Yuru bắt đầu tăng tốc.
Jade-san và Touya cưỡi Ragaroot chạy theo sau tôi ở bên phải, nhóm Uragan thì ở bên trái.
Tôi bắn một viên đạn không khí từ găng tay gấu và thổi bay một con giun có kích cỡ ngang một con sói lên không trung. Jade-san và Touya nhanh chóng cắt đôi nó ra.
Nhóm Uragan ở phía sau tròn mắt ngạc nhiên. Cơ mà mấy người không có thời gian để ngạc nhiên đâu.
Tôi liên tục bắn đạn không khí vào tất cả các mục tiêu trong tầm ngắm của mình. Trái, phải, phải, trái, mỗi lần đạn không khí của tôi chạm mặt cát là một con giun là bay lên trời, một vài con giãy như cá nằm trên cát và cố gắng trốn đi nhưng Uragan đã làm đúng như những gì gã nói trước đó, tiêu diệt không sót một con nào. Hơn nữa, Mel phía sau tôi còn giúp giữ đám giun trong không trung lâu hơn bằng ma thuật gió của mình.
Âm thanh của cuộc tàn sát khá là thỏa mãn.
「Vậy giờ chúng ta tăng tốc nhé!」
Gấu Yuru đột ngột bức phá.
「Oi!」
「Chờ cái coi, Gấu!」
「Đừng có đùa thế chứ!」
Giả vờ không nghe thấy gì hết, tôi cứ thế đào thật sâu xuống rồi gom một đống giun quăng lên một lượt. Được cả một mẻ lớn luôn nà~
Dù là một mẻ giun lúc nhúc trông thấy ghê.
「Chết tiệt!」
「Mấy cu đừng để con nào trốn xuống cát đấy!」
Uragan dường như đã từ bỏ rồi, giờ ổng chỉ chăm chăm đuổi theo đám giun đang cố lủi xuống cát mà thôi.
Chà, nếu thấy khó quá thì nói một tiếng tôi sẽ giúp cho nha.
Bây giờ tôi còn có thể lựa thời điểm khi đám giun bò ngang nhau để bắn một viên đạn không khí to khiến chúng bị bắn lên cùng một lúc nữa cơ. Số lượng có thể lên đến năm con luôn đó.
Nếu đây không phải là một đám giun lúc nhúc thì có lẽ tôi đã vui vẻ hơn rồi, đám này chỉ khiến tôi phát ốm.
Bởi vì tôi tập trung vào những nơi đám giun tụ tập để tiết kiệm thời gian nên phía sau chúng tôi là một vệt dài chỉ toàn là xác giun. Ọe…