Kuma Kuma Kuma Bear

chương 262: gấu-san thưởng thức lễ hội, phần 1

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau khi đến thăm gian hàng của Shia, chúng tôi đã có thêm một thành viên nữa tham gia vào nhóm quẩy lễ hội, đó là công chúa Tilia.

Maa, trước khi bắt đầu chương trình tham quan thì chúng tôi quyết định tự giới thiệu bản thân cái đã. Cơ bản mà nói thì Noa và Tilia đã biết nhau từ trước nhưng lại chưa nói chuyện với nhau bao giờ đúng không?

Fina đã rất hồi hộp khi giới thiệu bản thân, trong khi Shuri đơn giản hỏi rằng 「Chị là một công chúa ạ…?」. Tất nhiên là sau khi ăn chửi con bé đã giới thiệu lại đàng hoàng.

Tilia chỉ cười và xoa đầu Shuri với không chút bối rối.

「Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi nhỉ, có nơi nào cậu muốn ghé thăm trước không? Hay là mọi người muốn ăn gì đó trước chẳng hạn?」

Tôi thì vẫn chưa quá đói bụng, mấy cô bé thì sao nhỉ?

「Các em đã đói chưa?」

「Em chưa đói, vậy nên chúng ta đi tham quan những nơi khác trước nha」

「Em cũng muốn thế」

「Em cũng chưa đói ạ」

Vì chưa có ai đói bụng nên chúng tôi quyết định sẽ theo chân Tilia đi tham quan một vòng quanh trường trước.

Nhờ bầu không khí của lễ hội trường, mọi người chúng tôi đi ngang qua đều chỉ mỉm cười với tôi.

Mặc dù xung quanh vẫn không ngừng vang lên những thứ như「Gấu hả?」 hay 「Gấu-san kìa!」, nhưng chẳng có ai cố gắng bao vây tôi nữa hết.

Mặt khác, khá nhiều nhóm học sinh nhận ra Tilia đang ở cùng chúng tôi và tiếp cận để chào hỏi nhỏ. Tất nhiên sau đó họ sẽ nhìn sang tôi và hỏi rằng「Tại sao ngài lại đi cùng một con gấu?」

Khi Tilia dẫn chúng tôi tách khỏi một nhóm như thế, nhỏ đã nói với tôi rằng

「Tớ vui lắm khi cuối cùng cũng gặp được Gấu-san trong lời đồn. Nhiều người trong lâu đài đã gặp được cậu nhưng hầu hết bọn họ đều không biết cậu thực sự là người như thế nào hết. Mẫu thân nói rằng cậu là một『Gấu-san đáng yêu』trong khi Flora lại nói rằng 『Gấu-san rất tốt bụng』. À mà khi hỏi phụ thân, ông ấy chỉ nói rằng 『Cô ấy là một con gấu』thôi」

Maa, tôi không thích nói về bản thân mình, và tôi cũng chắc chắn rằng nhà vua sẽ giữ lời hứa không tiết lộ chuyện tôi đã đánh bại đội quân mười nghìn con quái đâu.

「Tuy nhiên, tớ vẫn thắc mắc tại sao cậu lại mặc trang phục gấu thế? Cậu không cảm thấy nóng sao? 」

Công chúa đột nhiên đặt một câu hỏi cho tôi.

May mắn thay, tôi đã chuẩn bị sẵn một câu trả lời cho nó (từ rất lâu rồi).

「Ừm, nhờ thế tớ sẽ nhận được Phước lành của Gấu đó」

「Phước lành của Gấu? Thứ đó thật sự tồn tại sao?」

Tilia nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ.

Maa, tôi không có nói dối đâu nhé, nếu cởi bộ đồ Gấu ra thì tôi sẽ mất tất cả sức mạnh mà nó ban cho, kể cả khả năng kháng nhiệt nữa đó. Tương tự như thế, nếu tôi cởi găng tay gấu ra, tôi cũng không thể triệu hồi được Gấu của mình hay thậm chí là nhấc kiếm lên cũng không nỗi nữa cơ. Ngoài ra, tôi cũng không thể lấy đồ từ Hộp Gấu được nữa, đó là một điểm rất quan trọng. Chưa nói đến việc Giày Gấu giúp tôi chạy nhanh và nhảy xa, thiếu nó thì tôi khỏi có chạy trốn được luôn.

Sau cùng thì, nếu không có bộ đồ gấu, tôi chỉ là một cô gái bình thường thôi đúng không?

Ở bên cạnh, tôi có thể nghe Shuri và Noa tranh luận về chủ đề 「Em cũng muốn có được Phước lành của Gấu-san」. Tôi có nên cảnh báo hai em ấy về việc phải mặc bộ đồ Gấu để nhận được phước lành của nó không? Nhưng nghĩ lại thì, chẳng phải cả hai sẽ rất hạnh phúc vì điều đó sao, đó là một viễn cảnh rất đáng sợ.

「Cậu thật sự mặc nó vì phước lành sao? Maa, dù sao thì nó cũng rất hợp với cậu, cậu trông dễ thương lắm. Nhưng tớ không nghĩ mấy đứa con trai dám mặc nó vào chỉ để nhận phước lành đâu」

Không! Tôi là một cô gái và cũng rất xấu hổ khi mặc nó đấy chứ. Chỉ là bây giờ tôi đã từ bỏ việc suy nghĩ về nó thôi .

「A, nói về gấu… Tớ rất rất muốn được nhìn thấy gấu triệu hồi của Yuna, lần sau cậu có thể cho tớ xem được không? Flora nói rằng các bé gấu của cậu trông cũng giống hệt các bé gấu bông của em ấy đúng không?」

Vậy là nhỏ cũng được kể về các bé gấu của tôi nữa ha. Tôi tự hỏi chẳng lẽ gia đình hoàng gia không còn chủ đề nào thú vị hơn để bàn luận sao? Không biết nhỏ đã được nhồi nhét tới đâu rồi nữa.

「Các bé gấu bông dễ thương lắm luôn, tớ đã năn nỉ Flora rất nhiều để xin một bé nhưng con bé nhất quyết từ chối, thậm chí còn khóc nữa đó. Uu~ vì thế nên tớ lại càng muốn có các em ấy hơn nữa」

Cậu đang nghĩ cái quái gì vậy? Làm sao mà cậu dám suy nghĩ đến việc chôm một bé gấu bông từ công chúa Flora được chứ? Cậu biết em ấy yêu quý chúng như thế nào mà đúng không? Em ấy luôn mang ít nhất một trong hai bé gấu theo mọi nơi mà em ấy đến, khi trở về phòng em ấy sẽ đặt chúng gọn gàng bên cạnh chiếc gối ngủ của mình.

Làm thế nào mà một con người lại có thể làm một việc tàn nhẫn như lấy đi bé gấu bông của em ấy được chứ?

「Chị không được lấy gấu bông của công chúa đâu」

Shuri đi đến chỗ của Tilia và nói với cậu ấy điều đó. Fina ngay lập tức che miệng Shuri lại, nhưng quá trễ rồi.

「Fufu, chị biết mà. Chỉ là các bé gấu quá dễ thương, chị cũng muốn có một bé cho mình. Nhưng em không cần phải lo lắng đâu. Chị sẽ không lấy một thứ quan trọng như thế đối với Flora khỏi em ấy đâu」

Tilia đối mặt với Shuri khi hứa với em ấy điều đó.

Tôi rất mừng vì nhỏ không xem đồ của em gái nhỏ cũng là đồ của mình.

「Nếu cậu muốn thì tớ sẽ đưa chúng cho cậu. Xin hãy để công chúa Flora được yên」

「Cả cậu nữa sao, Yuna!? Tớ đã nói là tớ sẽ không lấy chúng mà! Vì em ấy có hai bé gấu nên tớ nghĩ rằng sẽ ổn thôi nếu tớ xin một bé, nhưng tớ đã nhận ra sai lầm của mình ngay khi thấy biểu hiện của em ấy rồi mà…」

「Gấu Yuru và Gấu Kyuu sẽ buồn khi bị chia cách đó」

「Mẫu thân và Flora cũng nói như thế. Ban đầu tớ chỉ nghĩ rằng đó là hai bé gấu khác màu mà thôi」

Với những người không biết gì về hai bé gấu thì chẳng có gì lạ khi họ nghĩ rằng màu sắc là thứ dùng để phân biệt hai em ấy với nhau. Nhưng tôi chắc chắn rằng ngay cả khi hai bé gấu của tôi có cùng màu thì tôi vẫn có thể phân biệt được. Rốt cuộc thì chúng tôi đã dành rất nhiều thời gian ở bên nhau mà.

「Dù sao thì, Shuri-chan, em cũng có gấu bông đúng không? 」

「Vâng, em có Gấu bông Kyuu」

「Còn các em thì sao?」

「Em có Gấu bông Yuru ạ」

「Em có cả hai!」

「Vậy là ai cũng có ít nhất một bé gấu bông đúng không? Yuna, TẤT NHIÊN là tớ cũng sẽ có ít nhất một bé gấu bông đúng không?」

Vậy là nhỏ đe dọa tôi phải tặng cho nhỏ một cặp gấu bông để nhỏ không bị cám dỗ bởi việc chôm bé gấu bông của Công chúa Flora đúng không?

Maa, cuộc trò chuyện về những bé gấu bông của chúng tôi diễn ra sinh động hơn dự kiến, đến nỗi trước nhận ra thì chúng tôi đã đến được nơi cần đến.

Khuôn viên trường hiện giờ nhộn nhịp toàn người với người, thế nên hầu như tất cả tiết mục biển diễn đều có được những khán giả cho riêng mình.

「Giờ thì, chúng ta bắt đầu từ đâu đây nhỉ?」

「Cậu có gợi ý nào không?」

「Ưmm, nếu chúng ta bắt đầu từ lối vào thì sao?」

Tham quan một khu vực biểu diễn mà không biết bên trong có cái gì thì tốt nhất là đi lần lượt từng chỗ ha? Maa~ chúng tôi cũng không đặc biệt yêu thích yêu thích một tiết mục nào đó nên cách ấy là hợp lý nhất.

Chúng tôi bước vào trong quảng trường và chứng kiến bọn học sinh thể hiện kỹ năng kiếm thuật và ma thuật của họ. Tôi cảm thấy hơi kỳ lạ khi nhìn bọn họ biểu diễn trong bộ đồng phục của trường, nhưng sau khi tự nhắc nhở bản thân rằng mình đang ở trong một thế giới giả tưởng, tôi nhận ra mình chẳng có lý do gì để bất ngờ cả.

「Bên kia trông có vẻ thú vị đấy」

Theo chân Tilia, chúng tôi kéo quân đến nơi mà một đám đông lớn đang tụ tập. Ở trên khán đài là những tấm bia với nhiều kích cỡ khác nhau để người tham gia nhắm đến, và thứ họ dùng để ném trông có vẻ như là những con dao. Một trò chơi phóng dao nhỉ?

Anh chàng đang tham dự trò chơi vừa ném trúng một mục tiêu. Anh ta vui mừng nhận giải thưởng và trao nó cho cô gái ở bên cạnh. Đó là một chiếc trâm cài tóc đúng không?

Trước khi tôi có thể nhìn kỹ hơn thì một anh chàng khác đã bước lên trước khán đài. Anh ta cố gắng nhắm đến một mục tiêu ở xa hơn một chút nhưng cuối cùng lại thất bại cả ba lần và phải xin lỗi cô gái mà anh ta đi cùng. Quào, nhục hết sức.

「Đây chắc hẳn là nơi mà mấy gã có bồ dẫn bạn gái đến để thể hiện」

「Nhưng chúng ta sẽ nhận được phần thưởng nếu ném trúng mục tiêu phải không ạ?」

Shuri đang nhìn vào chiếc trâm cài tóc lớn nhất và đẹp nhất đang được trưng bày trên giá đỡ.

Nó là phần thưởng cao nhất cho trò chơi này, trông cũng có vẻ đắt tiền lắm đó.

「Fufu, đây chính là thời khắc để mị tỏa sáng」

Tilia trông có vẻ tự tin lắm. Cơ mà chiến thắng trò chơi này không dễ đâu nhé.

Dựa theo luật chơi được ghi trên biển hiệu thì phần thưởng của trò chơi sẽ được chia thành năm hạng mục sẽ tính theo tổng số điểm của người tham gia, mục tiêu ở càng xa thì càng được tính nhiều điểm.

Tóm lại, nếu muốn có được giải nhất, tức chiếc trâm đẹp nhất thì cả ba lần ném đều phải trúng mục tiêu ở xa nhất, đến anh chàng trông có vẻ giỏi giang lúc nãy cũng chỉ dám tự tin giật giải ba mà thôi.

Bây giờ đến lượt của một anh chàng nhỏ con, cậu ta biết tự lượng sức mình nên đã chọn những mục tiêu ở gần và giành được một chiếc trâm cài tóc nhỏ từ giải khuyến khích của trò chơi. Cô gái được cậu ta trao chiếc trâm trông thật hạnh phúc, nhưng đám đông bên dưới thì la ó phàn nàn. Ở thế giới cũ của tôi, chắc chắn bọn họ sẽ không kiềm được mà hét lên “Chết đi đồ hạ đẳng!” luôn đó.

Bước lên trước khán đài tiếp theo là một chị gái. Có phải chị ấy cũng muốn một chiếc cho riêng mình?

Ừm, FA ở thế giới nào cũng thật khổ…

「Còn có ai muốn thử nữa không?」

Maa, cô ấy là người dẫn chương trình sao? Cơ mà xem ra trò này chỉ có bọn con trai thích thú thôi đúng không?

Ít ra thì mọi người đều có vẻ hào hứng.

「Yuna-san, em muốn thử!」

「Cả em nữa!」

「Nếu mọi người đều muốn thử thì em cũng tham gia」

Noa, Fina và Shuri đều muốn tham gia trò chơi.

Trong một tích tắc, tôi đã tự hỏi liệu có ổn không khi để trẻ em cầm dao nhưng sau đó tôi nhớ ra rằng cả Fina và Shuri đều có kinh nghiệm sử dụng dao để phân tách quái vật.

Có lẽ tôi không cần phải lo lắng đến mức ngăn cản các em ấy, nhất là khi trông cả hai rất ư là háo hức. Tôi chỉ mong các em ấy không ném trúng người ta mà thôi.

Hmm, vì hôm nay là lễ hội nên có lẽ tôi cũng sẽ tham gia để góp vui luôn.

Khi tôi đi theo chân các cô bé để bước vào hàng, tôi có thể nghe thấy sự ngạc nhiên của những người xung quanh 「Gấu?」 「Là một con gấu?」, cơ mà kỹ năng lờ người khác của tôi vẫn hoạt động tốt nên không sao hết đâu. Không sao hết.

Chẳng mấy chốc, đã đến lượt chúng tôi bước lên khán đài. Khi Tilia bước lên trước, những học sinh tổ chức trò chơi bị đóng băng ngay lập tức.

「T-Tilia-sama?!」

「Cho tớ chơi với nhé, có được không?」

「V-Vâng, xin cứ tự nhiên ạ!」

「Fufu, tớ chắc chắn sẽ giật giải」

Cô gái dẫn chương trình đưa cho Tilia ba con dao và dẫn nhỏ bước vào vị trí . Để xem nhỏ sẽ nhắm vào mục tiêu nào đây nhỉ?

Tilia đưa con dao đầu tiên của mình lên và ném nó một cách duyên dáng. Con dao bay vút theo một đường thẳng và chạm đích với một âm thanh hoàn mỹ, ngay giữa hồng tâm của mục tiêu.

Ồ hô, nhỏ khá đấy chứ. Đám đông cũng đang cổ vũ cho nhỏ. 「Tilia-sama thật tuyệt vời!」 「Tilia-sama, ngài có thể làm được!」

Hai cú ném tiếp theo của nhỉ cũng đến được mục tiêu một cách hoàn hảo. Với tổng số điểm của mình, nhỏ giành được giải ba; một chiếc trâm nền hoa anh đào.

Nếu nhắm vào mục tiêu xa nhất một lần thì có lẽ nhỏ đã giành được giải nhì rồi đó, cơ mà không có gì để phàn nàn khi nhỏ quyết định chơi an toàn cả.

Sau khi nhận lấy giải thưởng của mình, Tilia trở lại với chúng tôi.

「Công chúa, chị thật tuyệt vời」

「Hehe, tất nhiên rồi. Dù sao thì đây chính là sở trường của chị đó biết không?」

Khá gì và này nọ đó, cơ mà một công chúa lại có sở trường là ném dao thì nghe sai sai đúng không?

Maa~ chẳng có gì đáng để ngạc nhiên nếu nhỏ học cách để tự vệ. Cơ mà tại sao lại là ném dao?

「Đến lượt em!」

Noa tự tin bước vào vị trí và nhắm mục tiêu tương tự như Tilia. Hai cú ném đầu tiên trật lất, nhưng em ấy đã xoay sở để ném trúng ở lần thứ ba, maa, giải khuyến khích, một chiếc trâm nhỏ.

「Hú hồn, tớ tưởng zero điểm luôn chứ. Fina, Shuri, hãy nhắm đến những mục tiêu ở gần thôi nhé」

「Okay」

Đến lượt Fina rồi, em ấy làm theo lời khuyên của Noa và chỉ nhắm đến những mục tiêu gần nhất thôi, maa, với điều đó, em ấy cũng đã kiếm được cho mình một chiếc trâm nhỏ.

Những mục tiêu gần nhất hẳn là dành cho trẻ em và người mới bắt đầu đúng không? Bằng cách đó, bất kỳ ai cũng có thể kiếm được giải thưởng của mình. Tôi cũng nhận thấy ban tổ chức đã chuẩn bị sẵn một số lượng lớn trâm cài tóc nhỏ xinh.

Ngay khi tôi định bước lên khán đài thì Shuri nhảy ra phía trước.

「Đến lượt của em zồi!」

「Em chắc chứ, Shuri?」

「Onee-chan đã dạy em cách cầm dao rồi nên không sao đâu ạ」

Onee-chan của em chỉ dạy cách cầm chứ có phải cách ném nó đâu.

Maa, dù sao Fina đứng kế bên cũng không nói gì hết nên tôi nghĩ sẽ ổn thôi.

Khi Shuri bước đến vị trí ném mục tiêu, khán giả trở nên khá phấn khích. 「Dễ thương quá!」 「Con bé sẽ ổn chứ?」 「Có lên nhé!」 những bình luận tích cực hướng đến em ấy giúp Shuri tự tin hơn.

Sau khi nhận được ba con dao, Shuri cũng nhắm đến những mục tiêu gần nhất giống như Fina. Cú ném đầu tiên có vẻ hơi trật về phía bên phải, cái thứ hai thì trật về bên trái. Cú ném cuối cùng của em ấy trúng vào mục tiêu nhưng con dao không xuyên qua mà lại rơi tọt xuống đất.

Tôi có thể nghe được những giọng nói buồn buồn vang lên xung quanh như 「Em ấy đã cố gắng hết sức」 hay là 「Ít nhất hãy cho em ấy một giải thưởng nhé」

「Uuu~」

Shuri trông rất chán nản khi trở về. Cơ mà cái đó thì đành chịu, dù sao thì em ấy vẫn còn quá nhỏ và chưa hề có kinh nghiệm về việc này.

「Shuri, chị sẽ cho em cái của chị nên hãy vui lên nhé」

Fina đưa cho Shuri chiếc trâm của em ấy nhưng Shuri lắc đầu.

「Nhưng nó là của chị mà, Onee-chan」

Đúng là chị em tốt ha…

「Vậy thì chị sẽ thắng một cái về cho em nha, Shuri」

「Yuna-neechan?」

「Em thấy đó, chị đâu thể dùng trâm khi trùm mũ gấu đâu đúng không?」

Tôi nói thế và vẫy vẫy phần hoodie gấu. Maa~ thật ra thì tôi có thể thử cài nó lên phần mũ trùm nhưng tôi không muốn trở thành linh vật chính hiệu đâu, thế nên tốt nhất là tặng nó cho Shuri.

Cơ mà, nếu có một vật phẩm tăng chỉ số giống như thế thì tôi nên cài nó lên tóc hay lên mũ gấu nhỉ?

Ầy, lạc đề mất rồi.

「Được rồi, đã đến lúc chị đây thể hiện」

Đám đông trở nên hỗn loạn ngay khi tôi bước đến vị trí ném.

「Một con gấu kìa」 「Gấu!」 「Cô ấy làm trang phục đó cho lễ hội lần này sao?」 「Ai đang mặc nó vậy?」 hình như bọn họ đều nghĩ rằng tôi là một học sinh ở đây.

「Của em đây」

Một chị gái bước đến đưa cho tôi những con dao trong khi không rời mắt khỏi trang phục của tôi. Tôi có cảm giác rằng những chiếc trâm phần thưởng ở đây đều là hàng handmade của các chị ấy đúng không? Maa~ mong là chị ấy không quá bận tâm về những thứ tôi mặc.

Tôi nhận lấy những con dao và ngắm mục tiêu. Cơ bản thì các mục tiêu đều đứng yên nên thật dễ dàng để kỹ năng tự động nhắm của bộ đồ gấu hoạt động đúng với khả năng của nó.

Vì tôi đã quyết định sẽ cố gắng sức mình vì Shuri cho nên tôi sẽ không giấu diếm gì đâu.

Nắm lấy một con dao bằng găng tay gấu-san, tôi vung tay ném nó về phía trước. Con dao bay xuyên qua không khí, cắm thẳng vào hồng tâm của mục tiêu ở xa nhất. Ngay lúc đó đám đông cổ vũ bắt đầu ồn ào hẳn lên「Tuyệt vời!」 「Vào ngay hồng tâm, của mục tiêu xa nhất」 「May mắn thôi đúng không?」

Tôi tiếp tục ném con dao thứ hai và thứ ba, chúng cắm vào đúng điểm chết của hai mục tiêu khác nhau, và tất nhiên, đều là mục tiêu xa nhất.

「Tuyệt vời」 「Gấu-san thật tuyệt」 「Cái quái gì thế? Hack game đúng không?」「 Gấu-san, thật tuyệt vời! 」

Đám đông tiếp tục cổ vũ một cách cuồng nhiệt. Maa~ tuy là có phóng đại một chút nhưng tôi cũng rất vui. Ít ra thì tôi đã không làm gì thổ thẹn với danh hiệu mạo hiểm giả Rank C.

Tôi bước đến chỗ các chị gái ban tổ chức đang đứng để nhận giải thưởng của mình. Họ có vẻ sốc và trao đổi với nhau một lúc trước khi trao cho tôi giải thưởng đặc biệt.

Tôi cảm thấy hơi tệ khi lấy nó đi như thế này, cơ mà vì Shuri thì đâu còn cách nào khác đúng không?

Cầm chiếc trâm xinh đẹp trong tay, tôi lập tức cài lên mái tóc Shuri ngay khi gặp em ấy.

「Em cảm ơn, Yuna-neechan」

「Trông nó hợp với em lắm」

Shuri cười rạng rỡ. Tôi cũng rất vui vì mình đã làm việc chăm chỉ; nụ cười này là phần thưởng xứng đáng. Việc tôi trở nên quá nổi bật không phải là chuyện tốt, nhưng đám đông dường như chỉ nghĩ rằng tôi là một phần của tiết mục nên không sao đâu đúng không?

「Uuu, thật đáng ghen tỵ mà~」

Noa cũng muốn một chiếc trâm như thế.

「Okay, vậy chị sẽ lấy cho mỗi người một chiếc nha?」

Tôi nhìn sang những phần thưởng còn lại, còn ban tổ chức nghe tôi nói xong thì đóng băng cứng ngắc.

「Yuna-oneechan, em nghĩ đã đến lúc dừng lại rồi ạ」

「Đúng đó, cậu không nên quét sạch chỗ này như thế」

Fina và Tilia ngăn tôi lại ngay khi nhìn thấy biển hiện đáng thương của ban tổ chức.

「Boo~, vậy thì em sẽ tự mình thử lại một lần nữa」

Chúng tôi từ chối yêu cầu của Noa và rời khỏi đây trước khi chúng tôi mang đến nhiều rắc rối hơn cho các thành viên ban tổ chức.

___________________________________________________________________________________________

Lời tác giả:

Và như thế, chương trình tham quan lễ hội văn hóa học đường đã chính thức bắt đầu.

Truyện Chữ Hay