Delphina đang nằm bẹp dí trên giường.
Vì chúng tôi vừa làm thứ mà ai cũng biết là gì đó trong suốt 2 tiếng đồng hồ, cô ấy hoàn toàn kiệt sức. Mặt khác, tôi vẫn fine vkl.
Hay chính xác hơn, chả ăn nhằm chút nào. Chúng tôi vừa ( * ) rất nhiều rồi, lẽ ra tôi phải như con tôm khô rồi mới đúng, nhưng thay vào đó ham muốn của tôi lại càng mãnh liệt hơn.
Kiểu như, mặc dù không hề đói nhưng khi tôi chạm vào đồ ăn thì cơn đói lại ập đến. Kiểu kiểu vậy đấy. Tôi chưa bao giờ cảm thấy như lúc này, nói thẳng ra thì lúc trước tôi vẫn khá bình thường.
Đây— Đ-Đừng bảo là ham muốn của tôi cũng được tăng 777 lần nhá?
[ ... Có lẽ vậy rồi. ]
Nó không hạ xuống— Tôi nhìn vào cái ( * ) của mình và lẩm bẩm.
Hơn 10 hiệp rồi và nó vẫn như thế này, vậy có lẽ là đúng như tôi nghĩ rồi.
Dù vậy, tôi vẫn muốn tiếp tục.
Tôi muốn làm tiếp, cho dù có bằng cách nào đi nữa.
Ở bên cạnh Delphina, một tấm vé quay thưởng xuất hiện.
Không hề có cái vé nào ở đó trước khi tôi làm với Delphina, nhưng giờ thì lại xuất hiện. Không nghi ngờ gì nữa, nó là thành quả từ việc tôi xxx với Delphina.
Mặc kệ là vì ham muốn thể chất hay vì vé quay thưởng, tôi muốn làm nữa và nữa. Nhưng Delphina đã kiệt sức rồi, nếu ép buộc cô ấy thì tôi sẽ thấy rất tệ đây.
[ Em xin lỗi... em không nghĩ mình còn có thể.... ] Delphina xin lỗi trong khi vẫn còn đang kiệt sức.
[ Đừng lo về chuyện đó. ]
Nếu nó thật sự được nhân 777 lần thì, giải phóng toàn bộ lên một người phụ nữ quả là ngu xuẩn. Delphina không làm gì sai cả.
Phải, cô ấy không làm gì sai, nhưng thật sự thì cũng khá rắc rối với tôi rồi đây.
Nói thật thì, tính đến giờ bạn tình của tôi có mỗi mình Delphina, sau khi cô ấy bỏ cuộc thì tôi không còn ai để tiếp tục cả.
..... Tôi có nên tự xử không?
Không, thế thì lại thảm hại quá, tôi khá là sure vé quay thưởng sẽ không xuất hiện đâu.
Chắc chắn sẽ không xuất hiện vé, đó không phải lý thuyết của tôi nhưng vì lí do nào đó tôi lại cảm thấy vậy.
[ Em sẽ gọi... cô hầu gái. ]
[ Hầu gái? Miu á? ]
[ Vâng, để thay em làm bạn tình cho Yuuki-sama— ]
[ À, Miu không phải loại hầu gái đó đâu. ]
[ Eh? ]
[ Eh? ]
Tại sao cô ấy lại ngạc nhiên nhể? Delphina nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và hỏi,
[ Thế còn cô pháp sư thì sao? ]
[ Io? Bọn anh không có mối quan hệ kiểu đó. ]
[ Eh? Vậy còn Công chúa điện hạ Helena? ]
[ Helena cũng không. ]
[ Yuuki-sama, có hơi đường đột nhưng, anh không có ai khác ngoài em sao? ]
[ .... Nah. ]
Giấu dếm cũng chả ích gì nên tôi đành nói thật vậy.
Vì tôi không còn ai khác ngoài Delphina nên đành chịu vậy.
[ Vậy sao. ]
[ Yup. ]
[ Em cứ nghĩ rằng Công chúa và cô pháp sư đó có kiểu quan hệ đó với Yuuki-sama. ]
Chẹp, có vẻ giống thế thật nhể. Đúng hơn thì, quan hệ giữa Helena và tôi lẽ ra phải như thế. Nhưng vì nhiều lí do, chúng tôi không có thời gian để phát triển mối quan hệ này.
Helena thường xuyên ghé thăm dinh thự của tôi nhưng cô ấy luôn về lại lâu đài, đó là lí do chúng tôi vẫn chưa làm cái đó.
Chỉ nhớ lại thôi cũng khiến người tôi nóng ran cả lên. Tôi cảm thấy cứ như đầu mình đang bị chẻ làm hai, tôi muốn làm nhiều đến vậy đấy.
[ Um, Yuuki-sama. ]
[ Un? ]
[ Em đã hồi sức được chút rồi... em có thể tiếp tục. ]
Delphina nói với dáng vẻ rụt rè. Dù cô ấy nói vậy thì, vẻ kiệt sức trên mặt vẫn còn hiện rất rõ, nhưng tôi rất cảm động vì tình yêu này.
Tôi nhẹ nhàng đè Delphina xuống trong lúc thì thầm hai chữ [ Cảm ơn. ] vào tai cô.
***
Ngày hôm sau, tôi vẫn còn vã vl.
Buổi sáng, như mọi ngày Io sẽ đến dinh thự để làm công việc thường ngày của party như săn bò núi hay đào Orikudite. Nhưng, tôi không thể kiềm chế được việc cứ chút chút lại liếc mắt về phía Io.
Có rất nhiều ma pháp sư có cùng dáng người và trang phục như Io, tuy nhiên, bộ đồ của Io lại có để lộ ra dưới lớp vải vài bộ phận không nên nhìn thấy, quả là sexy mà.
Chỉ thế cũng đủ để làm cơn vã của tôi trỗi dậy rồi. Và tôi giải tỏa đống ức chế đó bằng cách đập Orikuto ra bã.
Tôi chém nó thành từng mảnh, khi nó hồi sinh tôi lại xả nó thành mảnh vụn một lần nữa, lần nữa và lần nữa. Giống như giải tỏa ức chế bằng thể thao ấy. Tôi dồn hết sức lực vào việc này.
Cơ mà, rốt cuộc cũng chả có ý nghĩa gì. Thay vì bình tĩnh, cả người tôi lại nóng ran lên. Vì mọi chuyện đang dần trở nên nguy hiểm, tôi bịa đại một cớ nào đó và chào tạm biệt Io.
Sau khi chia tay nhau, tôi tiến đến đồng cỏ. Đúng như tôi nghĩ, thay vì vào thành phố đông đúc, nơi này tốt hơn nhiều.
Bởi vì có rất nhiều thiếu nữ đẹp trong thành phố Roizen, nếu tôi không kiềm chế được mình, có khi tôi lại trở thành tội phạm đấy.
Mặt trời dần chìm xuống trên đồng cỏ, tôi đợi đến giờ hẹn và sử dụng Cánh dịch chuyển để đón Delphina về nhà.
Trong phòng của Delphina, Helena cũng đang ngồi sẵn ở đó.
Helena không mặc bộ trang phục ninja của cô. Cô ấy ăn mặc giống như lần đầu tôi gặp cô, trong bộ áo váy hoàng gia.
Chiếc váy để lộ rất nhiều da thịt, kèm theo đó là phong thái của một nàng công chúa càng tôn lên bộ ngực đẫy đà.
Khoảnh khắc nhìn thấy cô ấy, ham muốn của tôi như giọt nước tràn li, và tôi không kiềm chế được nữa....
***
Phòng ngủ của dinh thự. Helena và Delphina đang kiệt sức nằm bẹp dí ở trên giường. Sau một hồi chơi đấu vật ba người, cả hai người họ đều đang nằm liệt trên giường như sắp ngất xỉu đến nơi. Còn tôi thì....Vẫn chưa đủ, thằng em của tôi vẫn còn sung sức muốn đánh trận nữa.
Ngoài việc số bạn tình tăng thêm một ra thì, chả có gì khác với đêm qua cả.
[ Để mà nghĩ rằng cả hai bọn em thậm chí còn không thể làm anh xìu xuống một chút... ]
[ Đó là...điều hiển...nhiên rồi. Dù...sao thì...anh ấy là...Kakeru-sama...cơ mà. ]
[ Nếu cứ tiếp tục thế này, cơ thể em sẽ không chịu nổi nữa đâu. ] Delphina lẩm bẩm.
Khi cô ấy nói vậy, tôi cảm thấy rất tự hào...như là một thằng đàn ông.
Nhân tiện, một cái vé khác lại xuất hiện rồi. Sau khi làm với bọn họ hơn 10 lần tôi chỉ có được mỗi 1 vé, nên có vẻ như số lượng bạn tình không ảnh hưởng đến số vé.
Không biết vé có rơi ra ngẫu nhiên như lúc diệt quái không nhể. Tôi muốn xác nhận bằng cách làm thêm vài lần nữa nhưng cả hai người họ đều đến giới hạn rồi. Sẽ thật tệ nếu tôi ép buộc họ.
Helena và Delphina là người phụ nữ của tôi.
Hủy hoại những người phụ nữ của mình hoàn toàn chả hợp phong cách của tôi chút nào. Thay vì ''làm'' đến khi bọn họ bị hủy hoại, tôi muốn giữ hai cô gái này ở bên và đắm chìm trong tình yêu của họ mãi mãi.
Không quan trọng mấy tấm vé, là một thằng đàn ông, được yêu thương là mong muốn giản dị mà ai cũng ao ước có được. Tôi liếc nhìn hai cô gái đang nằm trên giường. Đúng vậy nhỉ, tôi không nên đòi hỏi những điều không thể ở họ.
Tôi có tiền, nhất định phải có gái bán hoa ở đâu đó— tôi đang nghĩ vậy thì đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên.
[ Chủ nhân, Io-san đến này— Hiyan! ]
[ Kakeru-san, có lẽ nào thể trạng của Kakeru-san đang không— Kyaaa!!! ]
Miu và Io bước vào phòng.
Cứ như thiêu thân lao vào lửa vậy. Miu là hầu gái của tôi nên nói cách khác cũng là tài sản của tôi. Mặt khác, Io lại là Fan cuồng vì tôi sở hữu Eleanor.
Và như vậy, tôi đẩy cả hai người họ lên giường.
***
Trên giường, số người đang thở hổn hển một cách khó nhọc đã tăng lên thành bốn.
Miu và Io vừa trải nghiệm lần đầu của mình thì hoàn toàn kiệt sức, trong khi đó Helena và Delphina vốn đã kiệt sức sẵn rồi thì giờ nằm lăn ra như sắp chết vì mệt.
Tuy nhiên, thằng em của tôi vẫn còn cương cứng và hùng dũng.
Phiền phức thặc. Phiền vãi ra luôn ấy. Tôi đang rất bối rối, tôi đi quanh phòng trong lúc nghĩ cách phải làm gì đó ( mà cũng chả làm được gì ).
Dựa người vào tường, tôi chợt nhìn vào Eleanor.
( T-Ta là đi quá giới hạn rồi đấy! )
Giọng nói bối rối của Eleanor vang vọng trong đầu tôi.
[ Rõ là vậy rồi, con ngốc này. ]
Cho dù đang vã đến mức toàn thân tôi như sắp nổ tung đi nữa thì, ấy ấy với Eleanor rõ là chuyện không tưởng rồi. Tôi không thể làm gì với Eleanor ở dạng kiếm được.
..... Nhưng nếu là ở dạng người như lúc ở trong phòng xổ số thì....nguy hiểm thật.
[ Chủ nhân, đồ vũ phu.... *khóc* ]
[ Đúng như em nghĩ, Kakaru-san thật tuyệt vời mà. ]
Tôi có cảm giác Miu và Io đang lẩm bẩm gì đó. Miu có vẻ như đang dỗi, mặt khác, trong cả bốn người thì Io lại mê man trong cơn phê nhất.
Nhìn hai người bọn họ như vậy khiến tôi lại trở nên rạo rực, thậm chí còn hơn nữa khi tôi nhìn về phía Helena và Delphina.
Tôi đúng là thằng tồi mà.
***
Ánh bình minh tràn vào phòng đánh bay cái lạnh giá của màn đêm.
Tôi ngồi thừ người ra trong mode hiền nhân.
Nằm la liệt trên giường là bốn cô gái đang đê mê trong cơn phê. Sau khi làm chuyện đó hơn 100 lần, kết quả là tôi có thêm được 3 tấm vé.
Cuối cùng thì, cơn vã cũng đã bớt lại một chút, đủ để không ảnh hưởng đến sinh hoạt hằng ngày của tôi.
Với những chuyện đã diễn ra trong suốt hai ngày nay, tôi cuối cùng cũng đã có quyết định rồi. Để kiếm được vé quay thưởng. Để những người phụ nữ của tôi không chết vì lao lực.
[ Tôi sẽ lập harem. ]
Tôi tuyên bố dõng dạc.
Trans:OwOLord