Tôi quan sát Orikuto. Nó trông giống một tảng đá phủ trong nham thạch.
Trong lúc tôi đang mải suy nghĩ, Orikuto lao về phía chúng tôi.
Mặc dù cơ thể nó trông như nham thạch, nhưng tôi không cảm thấy chút sức nóng nào.
Orikuto là một con slime với vỏ ngoài cứng như đá. Đó là cảm giác mà tôi có khi nhìn vào nó.
Tôi lao đến trước mặt Orikuto và vung Eleanor xuống.
[ Mu? Cứng quá. ]
Phát chém bằng tất cả sức mạnh của tôi chỉ găm sâu vào nó được vài milimet. Cơ thể cứng khủng khiếp.
( Nó đến đấy!!! )
[ Tsk!!! ]
Nhờ cảnh báo của Eleanor, tôi nhảy lên trên người Orikuto đạp bay lên với Eleanor trong tay, trong lúc đó Orikuto dần dần trở nên to lớn hơn như muốn nuốt chửng tôi.
Một tiếng 'GA BA' vang lên.
[ Nếu bị thứ đó tóm được thì đừng hòng nghĩ đến việc thoát ra nữa. ]
( Ai biết được, có khi bên trong nó lại mềm đấy)
[ Cổ điển nhờ. ] Mặc dù đó chỉ là lời nói đùa, chúng tôi không có ý định chứng minh là nó sai.
Orikuto kéo dài cơ thể nó ra và tấn công còn dữ dội hơn trước. Vào lúc đó, nó cứ như một con thú săn mồi. Chứa đầy ý định muốn ăn sống tôi.
Tôi né sang bên. Từ bên không phòng vệ của nó, tôi đưa cao Eleanor lên rồi chém xuống.
Tay tôi tê dại cứ như Eleanor vừa chém vào thứ gì đó cứng ngắc vậy.
Tôi vung Eleanor mạnh nhất có thể, đến mức mặt đất cũng phải rung chuyển theo.
Tuy nhiên, tôi thậm chí không cắt được 1/3 phần cơ thể kéo dài của nó.
[ Chết tiệt!!! ]
Tôi hét lên. Tôi gom hết số sức lực còn lại và đè Eleanor xuống.
[ Uooooooooaahhhhhh! ]
Gagagagaga. Âm thanh lưỡi kiếm của Eleanor và cơ thể Orikuto va chạm vào nhau vang lên và Orikuto bị chém làm đôi.
[ Tuyệt quá.... ]
Giọng nói của Io phát ra từ đằng sau. Đó là thứ tôi muốn nghe đấy. Tuy nhiên, đây không phải lúc để chìm trong những lời khen đó.
[ Cái— ]
Tôi bị shock nặng. Phần cơ thể của Orikuto mà tôi vừa chém đứt hồi phục lại trong nháy mắt. Hai phần cơ thể hợp lại với nhau.
Đến đặc tính của nó cũng y hệt một con slime.
( Ta hiểu rồi, giờ thì tên này nguy hiểm rồi đấy. )
Giọng nói của Eleanor vang vọng trong đầu tôi. Cô ấy nghe có vẻ khá bình tĩnh.
[ ....Tốt thôi. ]
Tôi hít một hơi thật sâu, thủ thế với Eleanor trong tay và lao về phía Orikuto.
Gagagaga gatsu.
Tôi chém Orikuto thành từng mảnh. Mỗi lần tôi dùng Eleanor để chém vào cơ thể nó. Tia lửa bắn ra xung quanh, và những mảnh đá vỡ bay đi khắp nơi. Sau đó tôi dồn thêm sức mạnh vào đòn đánh.
[ Haa..Haa.. ]
Tôi thở hổn hển, Orikuto đã bị chém thành từng mảnh vụn.
[ Ta đã cắt vụn nó đến mức này rồi thì... ]
( Chưa đâu! )
[ –? ]
Tôi trợn mắt kinh ngạc.
Những mảnh vụn cơ thể Orikuto chầm chậm hợp lại và nhập thành một.
Tấn công vật lí không làm gì được nó. Hơn thế nữa, vì chém vào nó nãy giờ, tay tôi đã tê liệt đến mức tôi tự hỏi liệu có còn tiếp tục làm được như lúc nãy nữa không.
[ Kakeru-san, tôi đã niệm chú xong rồi! ]
[—! Bắn nó đi! ]
Tôi hét lên trong lúc thu Eleanor về thế phòng thủ và cúi người xuống.
Sau đó, Orikuto hứng trọn lôi ma pháp của Io. Orikuto ngừng di chuyển. Nó nhìn xuống một cách bối rối.
Io tiến đến từ bên cạnh và nói,
[ Anh đúng là quá tuyệt vời mà Kakeru-san. Đây là lần đầu tôi chứng kiến một người có thể chém Orikuto thành từng mảnh. Đúng hơn là, chuyện đó chưa bao giờ xảy ra cho đến khi anh làm được. ]
Io nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ– không, kể cả giọng nói của cô ấy cũng chứa đầy sự khâm phục rồi. Nói thật thì, nó cho tôi vài cảm xúc phức tạp.
Nếu được thì, tôi muốn tự mình hạ gục Orikuto.
[ Xin thứ lỗi cho cái mồm lắm lời của tôi. Hãy đi lấy đống quặng rồi ra khỏi đây nhanh nhất có thể nào. ]
[ Rời khỏi đây thật nhanh? ]
[ Vâng. Orikuto tạm thời không di chuyển được lúc này, nhưng nó sẽ lại cử động được sớm thôi. ]
[ Nhanh đến vậy á? Thế nếu cô tấn công nó bằng lôi ma pháp một lần nữa thì sao? ]
[ Tôi có thể tiếp tục tấn công Orikuto trong lúc nó đang không cử động được, nhưng chỉ với mình tôi thì... ] Io xin lỗi với khuôn mặt buồn bã.
[ Cần ít nhất 5 ma pháp sư để làm công việc đào Orikudite này. Để an toàn thì nên có 7 người. ]
[ Nếu chúng ta không có từng đó người thì... Không thể được. Đó là ý của cô đúng chứ? ]
[ Vâng. Nếu anh hỏi tôi có thể làm một mình không, thì chắc chắn là được. Tôi có thể tấn công nó, nhặt lấy tất cả mẩu Orikudite nào tìm được và chạy thật nhanh. Tuy nhiên, chuyện đó cực kì nguy hiểm. Thời gian nó không cử động được giao động rất nhiều, có khả năng sẽ bị Orikuto tấn công trong lúc đang đào Orikudite. ]
[ Ra vậy. Hiểu rồi. Tạm thời thì, hãy cố lấy bất cứ thứ gì đào được. ]
Nếu vậy thì không còn cách nào khác, chúng tôi sẽ lấy những gì có thể sau đó dịch chuyển bằng Cánh dịch chuyển vào phút cuối.
Nghĩ vậy, tôi và Io bắt đầu đào Orikudite... nhưng,
[ Ka..Kakeru-san. Nó đang cử động! ] Io nói lớn.
Chúng tôi bị bất ngờ vì Orikuto đã bắt đầu di chuyển.
Tôi thủ thế với Eleanor rồi tiến lên trước để che chắn cho Io.
[ Thế là ngắn quá đấy, bình thường cũng thế này à? ]
[ Cũng có vài lần giống như lúc này... ]
[ Ma pháp thế nào rồi Io? ]
[ Lần tiếp theo sẽ cần chút thời gian.... ] Io nói như đang khóc, chết tiệt! Chúng tôi sẽ không đào được chút Orikudite nào nếu cứ thế này.
Chúng tôi sẽ tạm thời rút lui bằng Cánh dịch chuyển và quay lại vào lần khác.
Helena im lặng nãy giờ, cô ấy không nói gì kể từ lúc chúng tôi chạm trán Orikuto. Đôi mắt của cô cứ hướng về đây với biểu cảm không đổi.
Có khi nào— ý nghĩ trong đầu tôi ngay lập tức biến mất. Như có dòng điện xẹt qua tâm trí. Tôi hét lên.
[ Helena! Ném quả bóng đó vào con quái này! ]
[ Được thôi. ]
Theo lệnh của tôi, Helana rút cầu ma thuật (đen) ra và ném thẳng về phía Orikuto.
Quả bóng bay đến và đập vào người Orikuto. Khả năng của cầu ma thuật (đen) là tấn công mục tiêu bằng ma pháp khắc chế chúng.
Đối với Orikuto, đó sẽ là lôi ma pháp.
Trong chớp mắt, quả bóng nổ lóe lên những tia chớp và tia sét dữ dội.
Tôi nhảy vào Orikuto. Tôi bám vào người nó và nhận lấy lôi ma pháp.
[ Kakeru-san? ] Io thốt lên ngạc nhiên, ai cũng sẽ phản ứng như vậy thôi.
Nhưng, tôi hoàn toàn ổn. Mọi chuyện cho đến lúc này đều diễn ra theo tính toán của tôi.
[ Anh có sao không Kakeru-san? ] Io lo lắng chạy đến, theo sau cô là Helena.
[ Tôi ổn. Nó không gây nhiều sát thương lắm. ] Tôi cử động để cho họ thấy là tôi vẫn ổn.
Tôi không hề giả vờ, tôi thật sự không chịu chút sát thương nào cả.
Nếu tôi có cảm thấy gì thì, chỉ là khuỷu tay tôi hơi tê như vừa va vào cạnh bàn hay gì đó vậy.
[ Thay vào đó, tiếp tục khai thác đi. Tôi sẽ hạn chế cử động của nó. ]
[ Eh? Nhưng... ]
[ Như thế này nhỉ... ] Tôi quyết định chứng minh cho Io thấy mình vẫn ổn.
Như lần trước. Cảm giác giống như lúc dùng hỏa và băng ma pháp, tôi sử dụng lôi ma pháp.
Lôi ma pháp đánh xuống Orikuto đang không cử động được.
[ Sấm sét! Ra vậy, Kakeru-san giờ đã dùng được lôi ma pháp vì đã nhận đòn lúc nãy. ]
[ Aa, bởi vì tôi vẫn sống sót sau đòn đó, miễn là còn sự liên kết, thì tôi có thể sử dụng ma pháp đúng chứ? ]
[ Vâng! ]
[ Tóm lại đó là kế hoạch của tôi— giờ thì. ]
Tôi tưởng tượng lại cảm giác lúc nãy và tung một đòn ma pháp nữa. Hứng chịu hai phát liên tiếp, Orikuto gục xuống.
[ Có vẻ như tôi có thể niệm ma pháp liên tục. ] Tôi nói cứ như đó là chuyện bình thường.
Liên kết lôi hệ và niệm ma pháp liên tục ( có lẽ nào....).
Mà tôi khá chắc kèo là đều nhờ vào cheat skill của tôi.
[ Để chỗ này lại cho tôi, hai người hãy tập trung thu thập Orikudite. ]
[ Okay. ]
[ Hiểu rồi. ]
[ Ahh, đừng quan tâm về số lượng, dù sao thì chúng ta cũng sẽ dịch chuyển về mà. ] Tôi nói với bọn họ rồi quay người lại nhìn Orikuto.
Tôi nhìn trừng trừng vào Orikuto. Chỉ cần nó cử động một li, tôi sẽ vả lôi ma pháp vào mặt nó.
Điều này khá kì lạ so với những gì tôi tưởng tượng trước đó.
[ Tôi tự hỏi Kakeru-san rốt cuộc là người như thế nào. Đây là lần đầu...tôi thấy ai đó đồng thời vượt trội cả về kiếm và ma thuật. ]
[ Nếu cậu nhìn lại lịch sử thì sẽ hiểu thôi. ]
[ Lịch sử? Lịch sử thì liên quan méo gì ở đây? ]
[ Xuyên suốt lịch sử, có những giai thoại về các bậc anh hùng trong thời niên thiếu. Kakeru-sama giống họ đến đáng kinh ngạc. ]
[ Ra vậy. ]
Nghe thấy cuộc tán gẫu giữa Helena và Io, tạm thời tôi sẽ làm quen với nó vậy.
Trans: OwOLord