Kuishinbo Elf

bữa ăn thứ 55: nàng elf trắng và cuộc tấn công của cua ẩn sĩ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Zard

Xin lỗi vì đã up trễ nhé mura :<

---------------------

Uo~ Con vật khốn kiếp! Hãy xem ta ra tay đây! Chuẩn bị chết đi!

Tôi đang cực kì sung sức đây này.

Hãy coi đây! Tốc độ thần thánh của ta!

*lắc lư* *lắc lư*...*ngã cái ầm*

Ơ? Chuyện gì xảy ra thế này? Sao mình không cử động được?

Nn~? Mình đã làm sai ở đâu sao...?

[Là do buổi tập ban nãy sao?]

『Em chưa hồi phục hẳn đâu! Cố hạn chế những cử động thừa đi!』

Wow! Thật ư!?

À đúng rồi, chẳng phải tôi đang có một năng lực rất tuyệt vời sao?

Được rồi, hãy làm nó thêm lần nữa nào! Fuhihi!

[Sức mạnh hồi phục thể lực của đào.]

Nhưng senpai lập tức cản tôi.

『Không được… ! Sức mạnh của đào đến từ linh hồn của em đấy. Anh cấm em dùng nó tiếp trong hôm nay… nếu không em sẽ chết đó!』

Hể? Linh hồn á...nó ghê gớm vậy sao?

Tôi không muốn bị bay màu vì lạm dụng nó đâu.

Và, nếu như tôi dùng nó thêm lần nữa...liệu linh hồn tôi có bị mất đi không?

Tôi đang run lẩy bẩy luôn này! *Gatagata*

『Sẽ không sao nếu như em bổ sung lại phần bị mất, hãy dùng hợp nhất linh hồn đi.』

Vậy nếu tôi ăn thật nhiều Đào-sensei thì tôi sẽ không sao ư?

[Nghĩa là, em chỉ cần ăn Đào-sensei thôi đúng không?]

『Em nói không sai, nhưng mà...ý anh là nó tương tự vậy đấy』Senpai nói với tôi.

『Hợp nhất linh hồn là một kĩ thuật hợp nhất cơ thể và linh hồn của người dùng. Nó là thứ mà bất kì sinh vật sống nào cũng sở hữu. Hơn nữa… mục tiêu không chỉ giới hạn ở Đào-sensei đâu, mà các nguyên liệu bình thường cũng dùng được nữa.』

Chẳng phải ý anh ấy là nó chỉ dành cho tôi thôi ư?

Và anh ấy nổi giận và bảo 『Nghe cho hết đã』....*Phồng má*

『Kouhai này, dung hợp linh hồn của em còn mạnh hơn cả người bình thường đấy. Em có thể dung hợp với bọn anh...quần chủng Đào và thậm chí trở thành người sử dụng Đào.』

「Nhưng chẳng phải sự dung hợp của em với Đào-sensei vẫn chưa hoàn thiện sao?」

Ah...Edward bị dính đòn rồi kìa.

Lại là đầu gối nữa kìa! Né đi!

Nếu ta để ngươi cứ tác quái thế này, đầu gối của mọi sinh vật sống sẽ lâm nguy mất.

『Nói chuyện sau! Đi thôi, kouhai! !』

Vâng! Senpai!

Dù sao đi nữa, điều duy nhất tôi có thể làm là hồi phục cơ mà!

「Okay! !」

Tớ tới đây!...Edward

Và cả cậu nữa, đầu gối!

Edward cố nhịn cơn đau trong lúc đổ mồ hôi nhễ nhại.

Đầu gối cậu ta sao rồi...Uwahh!

[Ed!...Heal!]

Fuwawa! Nhìn kìa! Đầu gối cậu ấy te tua hết cả rồi!

Nhưng nếu chỉ có vậy thì Heal có thể chữa ngay lập tức.

Người đã tạo ra Heal thật sự là một vị thánh.

[Cám ơn cậu! Chỉ chút nữa thôi! Tiếp tục chiến đấu nào!]

[Ohh!] Mọi người đồng thanh đáp.

Nhưng mọi người đều đã đến giới hạn cả rồi, Alp-ossan! Thầy vẫn chưa xong sao!?

[Được rồi, các em làm tốt lắm! Thầy chuẩn bị xong rồi! Ma thuật cấp cao...『Ark Thunder』! Tất cả tránh ra mau…!]

Ồ, tuyệt vời! Bên dưới chân Alp-ossan, một vòng phép sáng chói đủ màu đang quay chầm chậm và trên bàn tay phải của thầy, một vòng phép đang dần to lên. Khuôn mặt của thầy ấy lúc này trông thật là ngầu!! Dù bình thường khuôn mặt kia trông khá là xấu trai…

Trên bầu trời, một vòng phép cực lớn chứa đầy những hình vẽ phức tạp đang dần hình thành.

「Mọi người! Rút lui nhanh lên! !」

Theo lệnh của Edward, tất cả mọi người đều chạy xa ra khỏi con quái khốn kiếp đấy. Có lẽ do mệt mỏi nên cử động của ai nấy cũng đều cứng nhắc và chậm chạp.

Nhưng có một người đã không kịp chạy trốn.

「Ah … Uh」

「Linda! ? 」

Là Linda! Cậu ấy cạn hết mana rồi sao! ? Linda lảo đảo đang đưng dậy và dường như không còn đủ sức để chạy trốn. Á! Cậu ấy bị xúc tu bắt được rồi !

"Em định làm gì vậy!?”

「Em đi cứu Linda!」

Tôi vội vàng chạy về phía Linda. Tôi không có kế hoạch cụ thể nào cả. Trước khi nhận ra thì tôi đã chạy tới đó mất rồi.

“Thế là quá liều lĩnh!”

「Em đã luôn như vậy rồi!」

Và ngay lúc đó, tôi cảm thấy cơ thể mình bị nhấc lên không trung. Là ai thế? Khi quay lại, tôi trông thấy...

「Cua ẩn sĩ-kun! ? 」

Đấy là Cua ẩn sĩ-kun. Sau khi đặt tôi lên chiếc vỏ trên lưng mình, cậu ấy tức tốc lao về phía Linda. Nhanh khủng khiếp, cậu ấy có thể chạy nhanh đến vậy sao. Hàng tá bụi bị thổi bay lên sau lưng cậu ấy.

Như thể ngăn cản chúng tôi đến gần hơn, con khốn đó phóng những cái xúc tu của nó đến đây.

Nhìn thấy những xúc tu đó, Cua ẩn sĩ-kun lập tức hành động.

Xoạt! Xoẹt xoẹt xoẹt!

Cua ẩn sĩ-kun đang biểu diễn kỹ năng cắt tỉa tuyệt vời của mình!

Cậu ấy cắt phăng đám xúc tu một cách không thương tiếc!

Tôi thậm chí không bắt kịp chuyện động của đôi càng ấy nữa cơ!.

Cua ẩn sĩ-kun thật giỏi quá đi!

Tuy nhiên, bên chúng tôi chỉ đang có một người thôi. Và con khốn đó lại đang tập trung toàn bộ xúc tu của mình vào Cua ẩn sĩ-kun! Những xúc tu kinh tởm đang điên cuồng phóng tới! ! Và Cua ẩn sĩ-kun đang chặn tất cả bọn chúng trong khi chạy! !

Nhưng chúng vẫn quá nhiều!

Chỉ bằng hai cái càng thì không thể tiêu diệt hết tất cả và vô số vết thương bắt đầu xuất hiện trên người Cua ẩn sĩ-kun, nhưng….

"Heal!"

Mỗi lần có vết thương mới, tôi sẽ lập tức chữa cho Cua ẩn sĩ-kun! Hãy nhìn đi! Một sự phối hợp hoàn hảo! Cua ẩn sĩ-kun lo tấn công và phòng thủ trong khi tôi đảm nhận việc chữa trị cho cậu ấy.

Vô ích! Vô ích thôi! Vô số xúc tu quật tới tấp vào chúng tôi, nhưng trước càng của Cua ẩn sĩ-kun và khả năng chữa lành của tôi thì đừng mơ mà khiến bọn ta xước một miếng da nào!

「…Fu, thắng rồi.」

Chúng tôi thắng chắc rồi. Càng lại gần, các cuộc tấn công càng trở nên dữ dội hơn, nhưng…đừng hòng cản được bọn ta. Chỉ một chút nữa thôi… ! Tôi thấy được Linda rồi! !

「Linda! Nắm tay tớ! ! 」

「Uh El...El-chan? C-cua ẩn sĩ-kun? 」

Linda sửng sốt kêu lên. May quá! Xem ra cậu ấy không bị gì. Vậy thì những gì tôi cần làm là cứu cậu ấy thôi! Hành động thôi, Cua ẩn sĩ-kun! !

「Lênnnnnnnn! ! 」

Hermit Crab-kun nhảy về phía con khốn đó. Một cú húc trực diện.

Uo! ? Hắn ta gần như bị thổi bay luôn kìa! ? Con quái gắng gượng chụp lấy vỏ của Cua ẩn sĩ-kun. Nhìn thứ này khiến tôi cảm thấy sợ luôn ấy.

Song cuối cùng chúng tôi đã đến được chỗ Linda.

Xoet xoẹt!!!

Cua ẩn sĩ-kun cắt sạch hết xúc tu đang trờ tới … Mau bắt lấy Linda đi!!

Và cậu ấy ném Linda về hướng mọi người! ….Ném á!?

「Kyaaaaaaaaaa! ? 」

Linda hét lên trong khi bay. Đường bay của cậu ấy vẽ thành một cung parabol tuyệt đẹp. Ara, không đời nào! Hay thật đấy! ?

Riot đã thành công chụp được Linda.

Giỏi lắm! Riot-kun!

“Ổn rồi! Chúng ta cũng rút lui thôi, Cua ẩn sĩ-kun! 」

Tôi nhìn vào mặt Cua ẩn sĩ-kun. Những gì tôi thấy là hình bóng tôi phản chiếu trong đôi mắt tròn đáng yêu của cậu ấy.

Hyoi.

「Eh '?」

Không hiểu sao cậu ấy bỗng nhấc tôi lên.

Và… tôi lập tức ngộ ra. Vô số xúc tu đang quấn lấy Cua ẩn sĩ-kun.

Ca..cái! ?

Cua ẩn sĩ-kun đã hoàn toàn bị dồn vào thế bị.

Cơ thể cậu còn bị trói chặt ở những chỗ mà đôi càng không thể với tới!

Phải mau cắt bỏ hết xúc tu ngay!

Nhưng… Cua ẩn sĩ-kun đã vào tư thế ném.

「Cua ẩn sĩ-kun! ! Dừng lại đi! Hai ta vẫn có thể làm gì đó mà! ! 」

...Tôi đã bị ném về phía mọi người.

Tại sao!? Tại sao lại làm vậy!? Cua ẩn sĩ-kun! !

「Eltina!」

「Ư! ! 」

Folbert đã bắt được tôi. Cậu ấy bị đẩy lùi khá xa do dư chấn của trọng lực, nhưng giờ không phải là lúc để lo mấy chuyện đấy!

「Fol! Cua ẩn sĩ-kun vẫn…! ! 」

"Tớ biết! Tớ làm ngay đây! ! 」

Nhưng…Cua ẩn sĩ-kun bỗng vươn càng ra như muốn nói gì đó.

Tại sao! ? Chẳng phải chúng ta là bạn sao Cua ẩn sĩ-kun!?

Chẳng phải chúng ta là những người bạn đã chia sẻ bữa ăn cùng nhau sao!!

Và…chẳng phải chúng ta sẽ tiếp tục cùng ăn với nhau sao!

Đừng làm vậy!!!

Cua ẩn sĩ-kun sau đó nhìn về phía Alp-ossan.

Alp-ossan cũng nhìn Cua ẩn sĩ-kun.

Rồi… Cua ẩn sĩ-kun giơ chiếc càng của mình lên trời và … vung xuống.

Thấy vậy, khuôn mặt của Alp-ossan nhăn lại. Thầy ấy như đang do dự. Song trong nháy mắt đôi mắt thầy rực lên vẻ quyết tâm…đừng nói là! ! ?

Một cảm giác xấu cuộn trào trong tôi.

Ngay khoảnh khắc tiếp theo...

Tôi chạy về phía Alp-ossan để chặn thầy lại.

Song cơ thể rã rời của tôi đã từ chối di chuyển, và tôi ngã xuống. Tôi vẫn còn cách xa nơi Alp-ossan đang đứng rất nhiều. Tôi khóc nấc lên, dồn hết sức hét về phía Alp-osssan.

"Dừng lại! ! Cua ẩn sĩ-kun vẫn còn…! ! 」

Dừng lại đi! Xin thầy! Mau dừng lại … ! !

Nhưng… lời khẩn cầu vô hiệu, ma pháp đã được kích hoạt.

"… Tha thứ cho tôi! Tạm biệt, bạn của tôi! ! 『Ark Thunder !!」

Một ánh sáng chói lòa phát ra, rồi có tiếng ai đó rống lên.

Mọi người bị thổi bay bởi từng đợt sóng xung kích.

Từ vòng phép khổng lồ trên bầu trời, một tia sét khổng lồ giáng xuống con quái dưới đất và phá hủy cơ thể nó….

Cùng Cua ẩn sĩ-kun….

Truyện Chữ Hay