Koushirou Kujou the Detective Butler

chương 01: (part 5)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Kuramae, quận Taitou. Những căn nhà cũ được xây dựng từ nhiều năm về trước đã tạo nên khu phố cũ này. Ở ngay gần đó là một điểm du lịch nổi tiếng, đền Seisou, và từ chỗ này cũng có thể thấy rõ tháp Tokyo Sky Tree.

Khu phố cũ này đã xây được hơn hai mươi năm rồi, và hiện tại thì Tamura đang ở trong một căn hộ rách nát.

Vài giây sau khi tiếng chuông cửa vang, cánh cửa gỗ cũ mèm ken két hé mở.

Khuôn mặt của cái gã vừa làu bàu “Mấy người muốn gì?” trông thật là… Mái tóc nhếch nhác lộn xộn có lẽ do tư thế ngủ tệ hại. Chỗ râu cụt ngủn bao lấy quanh miệng và trải xuống tận cằm. Có lẽ chế độ ăn uống của anh ta không được tốt lắm; dù trông qua thì có vẻ gầy trơ xương nhưng bụng anh ta lại trương phình lên. Nhìn sơ qua thì chẳng thể tin nổi anh ta mới hai mươi mốt tuổi.

Gã đàn ông bận chiếc áo jersey nhàu nhĩ này là Yukitoshi Tamura.

Kẻ bị tình nghi sát hại Azusa Nishino.

Kujou mỉm cười và bắt đầu hỏi chuyện:

“Cảnh sát đây. Chúng tôi cần hỏi anh một vài câu liên quan đến vụ án của Azusa Nishino. Có thể phiền anh hợp tác với chúng tôi một chút được không?

Có vẻ như anh ta đã bị hỏi chuyện rất nhiều lần. Anh ta chẳng thèm giấu vẻ mặt lưỡng lự của mình.

Kujou tiếp tục dò hỏi:

“Anh đã gặp Azusa ở đâu?”

“Tôi tình cờ gặp cô ấy khi cô ấy đang làm nhân viên trong một cửa hàng tiện lợi ở Akiba.”

“Rồi anh tiếp cận cô ấy?”

“Tôi không có tiếp cận cô ấy. Tiếp cận một cô gái ngay lần đầu mới gặp thì có hơi… Tôi còn chẳng biết phải nói gì nữa.”

“Hiểu rồi. Vậy ra đó là lý do anh gửi các lá thư cho cô ấy sao?”

“...Anh cảnh sát, anh có tin vào tình yêu sét đánh không? Khi tôi mới gặp Azusa… Tôi đã tin thứ tình cảm đó thực sự tồn tại.”

“Vậy nhưng sau khi anh đưa những lá thư cho cô ấy, anh đã bị Azusa từ chối một cách uyển chuyển, đúng không?”

“Những lá thư của tôi đã được chấp nhận. Nhận thư chính là câu trả lời của cô ấy, đúng chứ? Cô ấy vẫn tiếp nhận tình cảm của tôi. Đó là lý do sau hôm đó tôi vẫn tiếp tục viết thư và gửi cho cô ấy mỗi ngày.”

Việc gã đàn ông không chịu hiểu lời từ chối rõ ràng nhưng lại khăng khăng tin vào hành động nhận những bức thư tình khiến mọi người thấy hơi ớn lạnh.

“Tôi đã viết là “Anh thích em. Xin hãy làm bạn gái của anh. Nếu em cũng thích anh, vậy hãy nhận lấy lá thư của anh vào ngày mai nhé.’”

Nhớ lại những gì các nữ sinh nói, Akira trợn tròn mắt.

… Dù vẫn nhận thư nhưng cô ấy không đọc chúng nữa…

Đó là lúc sự hiểu nhầm nảy sinh giữa hai người họ.

Cả Kujou và Yui cũng nhận ra điều đó, và sắc mặt của họ trầm xuống.

“Vậy là sau đó cô ấy vẫn tiếp tục nhận thư của anh, đúng không?”

“Đúng vậy. Tôi chưa bao giờ biết sự cộng hưởng giữa hai con người lại có thể phấn khích đến vậy.”

Ngay từ đầu Tamura không hề thay đổi sắc mặt, nhưng lúc này anh ta lại mỉm cười.

“Tôi hiểu rồi. Có lẽ Azusa đã rất trân trọng những lá thư chất chứa tình cảm của anh.”

Vờ nói hùa theo suy nghĩ của Tamura, đôi mắt của Kujou nhìn sâu vào nơi sâu thẳm trái tim Tamura.

Quả nhiên, vẻ mặt của Tamura trở nên kích động trong nháy mắt.

“...Nhưng…”

“Hả? ‘Nhưng.’ Anh đang nói về cái gì vậy?”

“...Nhưng… Cô ấy… Azusa… Cô ấy lại xé nát tất cả những bức thư nhận từ tôi, tất cả tình cảm của tôi, ngay trước mặt tôi! Từng cái một!! Và cô ấy còn nói! ‘Đừng có làm phiền tôi nữa! Anh tởm quá đấy nên đừng có tới đây nữa!!!’”

Tamura phẫn nộ dồn sức đập mạnh vào cánh cửa.

“...Vậy… Sao lại vậy… Sao cô ấy lại nhận những lá thư của tôi… Sự cộng hưởng của chúng thôi thì sao… Ai tởm chứ… Sao cô ấy lại đối xử với tình cảm của tôi như vậy… Chẳng phải trái tim cô ta mới là thứ tởm nhất sao… Đừng đùa với tôi… Sao tôi lại phải thất tình chứ… Chả có nghĩa lý gì cả… Kẻ phải thất tình… Kẻ đáng ra nên thất tình phải là Azusa!! Khiến cho cô ta biến khỏi thế giới này đi!!”

Sát khí phát ra từ tiếng thở hổn hển của gã.

“Những gì anh vừa nói đang khẳng định ý muốn giết người của anh đấy.”

Cười nhạt, Tamura hít sâu một hơi và thở hắt. Kujou kéo ánh mắt vô định của gã về phía mình.

“Ai cũng muốn giết người vào một lúc nào đó mà.”

“Tôi hiểu rồi, nói cũng đúng. Vậy quay trở lại với cuộc trò chuyện của chúng ta. Anh đã ở đâu vào lúc 10 giờ đêm hôm xảy ra vụ án?”

“...Trong một trung tâm trò chơi ở Akiba.”

“Anh thường tới các trung tâm trò chơi chứ?”

“À thì… thỉnh thoảng…”

“Dù là một kẻ cô lập khỏi xã hội cũng thấy không đủ với việc chơi game ở nhà sao?”

“Tôi, tôi muốn đổi gió tí thôi!”

“Ồ, hiểu rồi. Vậy anh có… người bạn nào không? Hay bất kỳ nhân chứng nào?”

“Không thể nào. Nếu...nếu...nếu anh không tin, cứ đi kiểm tra camera an ninh ở trung tâm đi.”

“Anh nói cũng phải.”

Gót chân Kujou đã chực rời đi, nhưng như chợt nhớ ra điều gì, anh quay lại phía Tamura.

“Anh Tamura này… Anh từng đến trường nữ cấp ba tư thục Jouji bao giờ chưa?”

Tamura mở to mắt.

“Rất cảm ơn vì sự hợp tác của anh.”

Kujou tươi cười niềm nở.

Sau khi rời khỏi nhà Tamura, bộ ba tới Akihabara và bắt đầu điều tra những chứng cứ ngoại phạm anh ta cung cấp.

Do có chỉ thị từ phía cảnh sát, những video hôm xảy ra án mạng của Azusa vẫn được giữ lại. Nhìn qua thì có thể thấy Tamura đã ở trung tâm trò chơi cả ngày. Dù anh ta rời đi nhiều lần, lần lâu nhất cũng chỉ có hai mươi phút. Có thể hiểu được là anh ta đã vào nhà vệ sinh hay nhà hàng nào đó. Ít nhất thì chỉ có một cách duy nhất để đi từ Shinjuku đến hiện trường vụ án ở Numabukuro là đi bằng tàu điện mất hai mươi phút.

Hơn nữa, trong khoảng thời gian Azusa bị sát hại, từ 10 đến 11 giờ đêm, hình ảnh của Tamura đang trầm mê trong trò chơi điện tử vẫn xuất hiện trong video.

Bên cạnh đó, theo lời của các nhân viên, họ nói rằng họ đã thấy một vị khách lạ mặt mặc chiếc áo jersey y hệt và đã ở lì trung tâm trò chơi suốt ba ngày liên tiếp.

Video từ camera giám sát và lời khai của các nhân viên.

Bằng chứng ngoại phạm của Tamura cực kỳ hoàn mỹ.

Trời dần trở tối, trong phòng ăn của Văn phòng thám tử Hakoniwa, ba người tính cả Akira đang rối như mớ bòng bong..

“Dẫu cho việc anh ta ở lì trung tâm trò chơi suốt thời gian lâu như vậy dù vốn không thường tới thật không bình thường; tuy nhiên, sự thật là, anh ta không có khả năng sát hại Azusa.”

“Đúng vậy, đúng như những gì cô Yui nói. Sau đó, tôi có liên hệ với Mr. G, và anh ta hỏi lại: ‘Phải không?”. Rồi chúng tôi kết thúc cuộc trò chuyện ở đó.”

“Hiểu rồi. Vậy ra phía cảnh sát và chúng ta đều có cùng thông tin như vậy và đang bị mắc kẹt ở đây…”

“Vì dính líu đến vụ bám đuôi nên chắc anh ta cũng sẽ không được tha bổng… Là vậy sao…”

“Sao vậy chứ… Tôi đã nghĩ hung thủ chắc chắn là anh ta mà…”

“Dù có bằng chứng ngoại phạm, nhưng chúng ta không thể dễ dàng loại trừ Tamura ra khỏi diện tình nghi như vậy được. Từ giờ chúng ta cần kiểm tra kỹ lưỡng bằng chứng ngoại phạm của anh ta và tìm ra các khả năng khác nữa.”

Tách trà Darjeeling đầu vụ đã dần chuyển lạnh.

Trái ngược hoàn toàn với sắc vàng nhạt sáng trong của nước trà, bầu không khí tối tăm và nặng nề bao trùm lên ba người họ.

Sau đó, không ai mở miệng thêm lần nào trong ngày hôm đó nữa.

Cuộc điều tra gần như quay trở về điểm xuất phát. Ba ngày sau khi Văn phòng thám tử Hakoniwa và cảnh sát đi vào bế tắc.

...Vụ án đó đã xảy ra…

Truyện Chữ Hay