Koushaku Reijou no Tashinami

chương 13: cuộc họp

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nguồn eng/Credit: Japtem

Sau đó, chúng tôi dành vài tuần lao lực để chuẩn bị cho việc thành lập ngân hàng, thí dụ như xác định địa điểm và bảo đảm các thiết bị...Như thường lệ, vẫn còn rất nhiều việc phải làm.

Cuối cùng cũng đã tới ngày cuộc họp diễn ra. Địa điểm họp là ở Trụ sở chính Hội Thương Nhân trên đất phong của Công tước vùng Armelia.

Trước đây tôi đã gặp Moneda ở đây, và chỗ này vẫn mang phong cách hoà hợp và sâu sắc như vậy.

"...Xin phép, tất cả mọi người. Cảm ơn mọi người đã dành thời gian quý giá để tới dự cuộc họp hôm nay."

Lời đầu tiên chính là lời chào. Hơn nữa, tôi cũng thực sự rất cảm kích những thành viên có mặt trong ngày hôm nay, vì họ đều là những người rất rất bận rộn.

"Không, không hẳn đâu. Chúng tôi cũng rất muốn gặp Chủ tịch tập đoàn mới nổi gần đây mà."

Ông ta nói, mắt sắc như dao. Q-Quả như dự kiến...mười điểm ấn tượng.

"Hôm nay tôi không gặp mọi người dưới tư cách là Chủ tịch tập đoàn Azura, mà là với danh nghĩa người được uỷ quyền Lãnh Chúa vùng Armelia."

"Ồ, với tư cách là người thụ uỷ Lãnh Chúa sao?"

"Phải. Hơn nữa, làm sao mà một chủ tịch như tôi có thể triệu tập tất cả mọi người chứ. Suy cho cùng, tập đoàn của chúng tôi cũng chỉ mới thành lập thôi mà."

"Khiêm tốn quá. Tôi đã nghe về hành động của tiểu thư rồi."

"Nếu vậy thì...tôi xin chấp nhận lời khen của ngài. Nhưng, ngày hôm nay chúng ta bàn chuyện khác..."

Không khí trong phòng lập tức đông cứng.

"Trước hết, tôi muốn thành lập một ngân hàng trên lãnh địa của ta. Tôi muốn mọi người hãy tận dụng nó."

"...Ngân hàng sao?"

"Phải."

"Xin thất lễ, nhưng chính xác ngân hàng là gì vậy?"

"Nói đơn giản, nó là một phiên bản nâng cao của dịch vụ giữ tiền mà Hội Thương Nhân đang cung cấp. Mục đích chính của nó là để gửi tiền tiết kiệm, chuyển tiền và vay tiền."

"Tiết kiệm? Vay...tiền? Tôi chưa bao giờ nghe đến những thuật ngữ đó cả...Chúng có ý nghĩa gì vậy?"

"Trước hết là dịch vụ gửi tiền tiết kiệm. Nó giống dịch vụ của bên Hội Thương Nhân. Dịch vụ này giúp một tập đoàn hay một cá nhân riêng biệt có thể gửi tiền của họ vào. Những dịch vụ liên quan khác cũng sẽ được bổ sung trong ngân hàng.

Chi phí mà những thành viên Hội Thương Nhân phải trả để liên tục thuê hộ tống sẽ không còn cần thiết nữa. Mọi người không nghĩ nó rất có lợi cho Hội à?

Hơn nữa, mọi người cũng có thể thực hiện giao dịch giữa các chủ khoản trong ngân hàng. Ví dụ, nếu có nhiều người cùng gửi tiền ở ngân hàng, tiền có thể được chuyển qua chuyển lại giữa các chủ khoản và theo cách đó họ sẽ không cần phải đem tiền theo mình nữa."

Về dịch vụ gửi tiền, có lẽ sẽ ổn nếu tôi làm giống như ngân hàng ở Nhật Bản. Nói cách khác, là sổ tiết kiệm và con dấu xác minh. Tuy nhiên, vì mới thành lập, nên sẽ hơi khó để chuyển tiền.

Do đó mà, tôi nghĩ để tập đoàn lập một tài khoản cũng tốt lắm. Với lại, mọi người còn phải di chuyển tới nhiều vùng khác nhau, tôi cũng nên làm séc và ngân phiếu.

Với lại, vì tôi cũng đang có ý định ban bố hộ khẩu, liệu tôi có nên làm cả ID nữa không. Thêm nữa, để chứng minh rằng ID thực sự thuộc về mình, ta phải đóng dấu tem ở đằng sau.

Mà, cũng không cần phải làm mọi thứ giống hệt như ở Nhật...Tóm lại, để cái này làm sau. Vì hộ khẩu sẽ khá mất thời gian, có lẽ tôi nên đưa nó ra sau khi ngân hàng đã hoàn toàn được kiến lập.

Còn về dấu xác minh, thế giới này lại không có chữ Kanji, nên tôi nghĩ, nó sẽ mang hình dấu riêng của quý tộc. Trong lúc suy nghĩ xem nên làm thế nào, tôi đến hỏi ý kiến Moneda.

Dịch vụ chuyển tiền cũng vậy, tôi phải nghĩ cách để kiểm soát nó sau khi mở tài khoản ngân hàng. Ở đây không có máy móc. Khi mở tài khoản ngân hàng, mỗi người sẽ nhận được một sổ kế toán, dùng cách này, họ có thể gửi tiền rồi.

Nhân tiện, chúng tôi đã thuê luôn cả đội bảo vệ, để họ làm việc luôn. Ngân hàng cần có bảo vệ, đặc biệt là khi chúng tôi có dịch vụ ship...Đúng không? Mà, chúng tôi cũng chưa thuê được bảo vệ có bằng cấp xuất sắc...Nên là, tôi cần vốn đầu tư.

"...Hiểu rồi. Tuy nhiên, liệu có an toàn không? Sau cùng thì chúng cũng là nguồn vốn rất quan trọng. Không thể mạo hiểm được."

"Tất nhiên rồi, ngân hàng sẽ nhận được sự bảo hộ từ Nhà tôi. Tôi có thể bảo đảm chất lượng của những hộ vệ canh gác ngân quỹ. Mặt khác, nếu có kẻ gian, tôi sẽ dùng địa vị của mình để bắt hắn."

"Hmmm. Vậy còn dịch vụ vay tiền thì sao?"

"Về dịch vụ đó, chúng ta sẽ cho vay nguồn tiền thu được...Tóm lại, là cho họ mượn tiền. Tất nhiên là sẽ có những điều kiện nghiêm ngặt...Và nếu đáp ứng đủ những điều kiện đó, họ có thể vay tiền. Thí dụ như là, vay vốn để khởi nghiệp?"

"Thú vị đấy."

"Mọi người có thể gửi tiền bất cứ lúc nào và lúc rút ra thì chỉ cần rút một lượng cần thiết thôi. Như thế thì giao dịch sẽ dễ dàng hơn. Thêm nữa, nếu cần nguồn vốn, mọi người đều có thể vay. "Nhà chúng tôi" sẽ chịu trách nhiệm bảo đảm an toàn cho số tiền ở ngân hàng. Dưới sự bảo hộ của gia đình tôi, tiền của mọi người sẽ luôn được an toàn, trừ khi nhà tôi sa cơ thôi....Ý mọi người thế nào? Lúc nãy, mọi người đã dành lời khen cho tập đoàn chúng tôi, thế còn về việc Lãnh Chúa tăng lợi nhuận cho lãnh địa thì sao nhỉ? Sau cùng thì tiền vẫn là tiền mà."

Mặc dù tôi nói vậy, nhưng lãnh địa cũng không chắc chắn là sẽ đạt được lợi nhuận từ ngân hàng. Đặc biệt là khi mấy người ngồi trước mặt tôi này không có ý định đầu tư. Mà sau tất cả, tôi cũng định dùng tiền người dân đóng thuế cho chỗ này mà.

Cơ mà, nếu tập đoàn chúng tôi mà không thành công, phần lớn số thuế sẽ được dùng để duy trì Nhà Công Tước thay vì bảo trì đường xá. Họ không có hiểu lầm về mục đích của số lợi nhuận từ tập đoàn đấy chứ?

"Đổi lại, chúng tôi được gì?"

"Về việc thành lập ngân hàng, tôi không có yêu cầu gì cả. Bởi vì quan trọng nhất tiền vẫn dùng để phát triển lãnh địa."

Ơ, cơ mà trước giờ vẫn luôn là Hội Thương Nhân chịu trách nhiệm khoản này mà nhỉ, nên có lẽ là tôi phải xin phép họ để được "tuyển dụng" họ và thuê họ làm cho ngân hàng?

"Vì sẽ có rất nhiều thứ cần phải học, nên thật tốt nếu chúng tôi thuê được những người giàu kinh nghiệm. Với lại, dù chúng tôi đã chuẩn bị đặt trụ sở chính của ngân hàng tại đây, nhưng chúng tôi vẫn chưa quyết định đặt những chi nhánh khác ở đâu. Vì thế nên, tôi rất cảm kích nếu Hội Thương Nhân có đề xuất nào."

"Về phía hội chúng tôi, vì chúng tôi luôn lỗ vốn ở khu vực này, nên tiếp quản như thế này thì tốt quá...Nếu chỉ có thế, chúng tôi rất sẵn lòng hợp tác."

Được rồi, tương lai thành lập ngân hàng khá tươi sáng.

"Vậy, tiếp theo. Tôi sẽ vào "vấn đề chính" liên quan tới tập đoàn của chúng tôi."

Không khí vừa mới giãn ra một chút lại ngay lập tức co lại. Không có lý gì mà tôi lại kết thúc hội nghị ngay cả...Bởi vì mấy người ngồi đây đều là những con người bận rộn...nên để lỡ cơ hội này thì phí lắm.

"Về ngân hàng mà tôi nói lúc nãy, tôi đã quyết định dùng tiền thuế cho việc bảo trì đường xá trong lãnh địa. Và còn một việc nữa. Đó là thành lập một "học viện"."

"Học viện...ư? Giống cái trong Kinh Đô?"

"Nếu là cái học viện hại đời đó, thì chẳng cần dùng tiền thuế để xây đâu. Học viện mà tôi muốn thành lập là một phân khu tiểu học dạy học sinh cách đọc và viết, và thêm cả phân khu nâng cao để dạy những kĩ năng chuyên ngành...Ta sẽ dùng tiền thuế cho cái này vì tôi định sẽ thông qua một dự luật, luật bắt buộc cho việc học tiểu học. Còn hiện tại, tôi muốn mọi người chú ý vào phân khu nâng cao."

"Chú ý theo cách nào?"

"Nói thẳng là tôi muốn mọi người đầu tư nó. Vốn cũng được, mà vật liệu dụng cụ cũng được."

"Sao tiểu thư không để ngân hàng tài trợ ấy?"

"Ngân hàng độc lập với quỹ của Nhà Công Tước và số tiền thuế thu được từ người dân. Nếu dùng ngân hàng tài trợ cho một dự án lớn như vậy, nó sẽ phá vỡ cán cân của thu và chi, kết quả là ngân hàng sẽ phá sản."

"Cũng đúng. Nếu vậy, sao chúng ta không đợi đến sau khi thành lập trường học?"

"Nếu được, tôi muốn xây học viện sớm nhất có thể. Bởi vì nhân lực rất quan trọng mà, ta không mài dũa họ thì tiếc lắm."

"...Hmmm. Vậy học viện đó như nào?"

"Giờ tôi sẽ phát tài liệu, xin mọi người hãy nhìn vào đó."

Sebastian, người đến cùng tôi, đi phát tài liệu cho tất cả mọi người. Đây đều là những tài liệu tự tôi chuẩn bị trong vài tuần nay...Cũng vì thế mà gần đây tôi không ngủ nhiều lắm.

"Trước tiên, tôi muốn thành lập Bộ Y tế và Dược phẩm. Sau đó là Phòng Hành chính và Kế toán."

"Bộ Y tế...á?"

Những giám đốc tập đoàn khác đều biểu lộ rõ sự ngạc nhiên. Mà thế cũng là bình thường. Bởi trong thế giới này chỉ có hoàng gia và quý tộc mới có thể thuê bác sĩ, vì thế nên kiến thức y học không phổ biến cho lắm.

Giá trị của những tri thức đó...mọi thành viên trong tập đoàn đều có thể hiểu được. Bình thường thì, muốn học những thứ đó, bạn phải trả rất nhiều tiền.

...Đúng, "thường" là thế. Tôi cũng rất muốn thuê một số người như vậy. Tôi muốn tuyển tầm 2 đến 3 người cho Nhà, cơ mà, không biết mẹ tôi nghe tin ở đâu mà đã giới thiệu cho tôi rồi.

Người đó là kiểu người khá nhàn rỗi. Ý tôi là, lúc trước, người đó còn đang nghỉ dưỡng ở nông thôn cơ. Rồi sau đó, y tự dưng lại bảo muốn đào tạo trau dồi cho thế hệ trẻ nên đã đến đây.

Đối với tôi, tôi cũng muốn tận dụng những mối quan hệ của mẹ để dàn xếp với bác sĩ và hơn nữa là chuyện làm ăn của tập đoàn trong tương lai.

Với lại, nông dân và học giả sẽ là huấn luyện viên của bộ nông nghiệp. Dạy lí thuyết...và cả những kĩ năng thực hành nữa.

Đối với những học giả, tôi lại một lần nữa tận dụng hết những mối quan hệ của cả cha và mẹ để tập hợp họ. Sau đó, tôi cũng định cho Rehme trở thành giảng viên.

Truyện Chữ Hay