Nguồn eng/Credit: Japtem
Chỉ trong vòng 2 ngày, tôi đã xem xong hết tất cả những tài liệu trước khi đến đó thanh tra. Không chỉ những thị trấn lớn, mà cả những ngôi làng hẻo lánh nhất nữa.
Tất nhiên, tôi không đủ khả năng để đi xem hết tất cả những ngôi làng đó. Lần này chủ yếu là đến phía nam, nơi mà gần đây số thuế thu nhập đã giảm xuống, và phía đông, ngược lại, nơi có thu nhập thuế cực kì cao.
Tôi thấy hơi tiếc cho Ryle và Dida, nhưng chuyến đi của chúng tôi rất suôn sẻ, không có gặp cướp hay gì cả, nên tiến trình điều tra của chúng tôi diễn ra như dự định. Mỗi lần, tôi đều hỏi Rehme về những ngôi làng để có thể nắm bắt tình hình tốt hơn.
Cứ như thế, gần một tháng đã trôi qua...và cuối cùng cũng đến ngày hẹn của tôi với Moneda. Thực ra, đối với tôi, cuộc gặp gỡ này chính là chướng ngại vật đầu tiên.
Nhóm chúng tôi được dẫn tới phòng tranh của Hội Thương Nhân. Không như phòng tranh của giới quý tộc, nội thất phòng tranh của Hội Thương Nhân lại có chút gì đó hoà hợp và sâu sắc, chứ không hề xa hoa hào nhoáng. Có lẽ là bởi vì mỗi người trân trọng một thứ khác nhau."Đã lâu không gặp, Iris-sama"
Người vừa bước vào phòng là một chàng trai trẻ đeo kính... Thế mới nói, cứ mỗi lần tôi thấy cái nụ cười kia của cậu ta, tôi lại càng thấy đáng nghi hơn.
"Cũng lâu rồi nhỉ, Moneda. Và mong cậu cũng đừng quá cứng nhắc. Vì hôm nay ta chỉ đến thị sát một chút thôi."
"Không, đây chỉ là phong cách làm việc của tôi thôi."
"Thế à. Trước đây cậu cũng đã luôn như thế này nhỉ."
"Vậy, tôi giúp gì được cho tiểu thư?"
Đi thẳng vào vấn đề luôn à? Xem ra không có thời gian ôn lại kỉ niệm xưa rồi.. .Nhưng thực sự, từ trước đến giờ Moneda đã luôn như này rồi.
"Moneda. Mặc dù chúng ta đã lâu không gặp rồi. Nhưng ta vẫn muốn hỏi, dạo gần đây cậu thế nào?"
"Dạo gần đây? Thì, nói đơn giản là cũng khá ổn."
"Ta cũng nghĩ vậy. Quả đúng là Phó hội trưởng Kế toán Hội Thương Nhân nhỉ. Nếu thế, chắc hẳn cậu đã biết về động thái của ta rồi?"
"Thì...cũng đúng."
Nụ cười ác độc xẹt qua trên gương mặt Moneda. Ấy là nét đặc trưng của một thương nhân khi muốn thu thập thông tin. Không hiểu biết về tình hình hiện tại mà cứ làm ăn thì sẽ thành vấn đề lớn đấy. Nói tóm lại, họ luôn biết rõ động tĩnh của giới quý tộc và nơi bọn họ đầu tư tiền.
"Như cậu biết đấy, bởi vì gần đây có vài chuyện xảy ra nên ta phải quay lại lãnh địa. Nhân tiện, Moneda, dạo này hội thế nào?"
"Cũng ổn."
"Hmm, thế à? Dù cho giao thương với Kinh Đô đã giảm?"
Với cú này, biểu hiện ôn hoà của cậu ta dần đóng băng.
"Ôi, thế là không được đâu. Nếu cậu biểu lộ quá nhiều suy nghĩ ra mặt, đối tác làm ăn của cậu sẽ nhìn thấu mất."
Hohoho, tôi cười như một quý cô điển hình, nghĩ rằng không khí hoà hoãn lúc nãy sẽ trở lại, nhưng biểu hiện của Moneda vẫn cứ cứng nhắc như vậy.
"Moneda, ta rất tiếc. Ta chỉ hỏi để dụ cậu thôi. Nhưng đúng như ta đã nói, việc buôn bán với Kinh Đô đã giảm."
Lý do có lẽ là bởi vì tình hình chính trị ở bên trong Kinh Đô đang không ổn định. Nhưng cũng chưa chạm đến thời điểm khủng hoảng nhất. Đây chính là thứ mà tôi đã ngộ ra sau nhiều ngày tham khảo sách kế toán.
Vì không muốn viện lí do khác nên tôi vô tình hỏi vậy thôi. Giờ đây tình hình chính trị càng ngày càng trở nên khó đoán, chắc chắn là phải cực kì cảnh giác hơn so với lúc trước... Và tôi nói điều này không chỉ dưới tư cách là một thương gia đâu.
"...Tôi chịu thua. Hơn nữa, tại sao tiểu thư lại kết luận như thế?"
"Dựa vào tình hình chính trị hiện giờ thôi, nhìn vào là hiểu ngay ấy mà. Với lại, Moneda, hôm nay ta không đến đây để độc ác với cậu đâu."
"Vậy tôi giúp gì được tiểu thư đây?"
Dường như cuộc trò chuyện đã trở lại đường ray. Nhưng tôi vẫn cảm thấy có chút khác so với lúc trước. Mặc dù chúng tôi bắt đầu là bình đẳng... Nhưng tôi lại là người hành động trước và nắm bắt lợi thế trong cuộc trò chuyện này. Lần này, mặc dù bên kia vẫn là thế chủ động, nhưng có lẽ cậu ta vẫn sẽ lắng nghe một yêu cầu nho nhỏ của tôi.
"Moneda, không biết cậu có muốn quản lý một số tiền lớn hơn không?"
"Một số tiền lớn hơn, hả? Tiểu thư đang thuê tôi vào làm cho Nhà Công Tước đó sao?"
"Đúng, nhưng ta không muốn cậu phục vụ cho Nhà Công Tước, mà là lãnh thổ của nhà Công tước."
"...Chính xác ý tiểu thư là gì?"
"Từ giờ trở đi, lãnh thổ của Công tước sẽ được tiến hành một cuộc cải cách. Thí dụ, quyền quản lý trong Nhà ta sẽ được chia cho những người khác nhau. Nói cách khác, ta muốn cậu quản lí ngân quỹ ở lãnh thổ."
"Thế tại sao tiểu thư lại chọn tôi? Tôi chắc chắn trong nhà Công tước cũng chẳng thiếu gì người tài."
"Bởi vì cậu vốn đã quen với lĩnh vực này rồi. Thêm nữa, cuộc cải cách này sẽ được tiến hành trong một kỳ hạn trung bình hoặc dài. Bởi vì ta chủ yếu cải cách lại từ nền móng... Nên lúc này, hiểu biết là không cần thiết cho lắm. Mặc dù những cái cơ bản thì cũng khá cần... Nhưng đối với một người hiện tại đang là Phó hội trưởng Kế toán, ta chắc chắn cậu sẽ làm được thôi. Sau cùng, ta biết rằng mình có thể tin tưởng cậu. Tin tưởng, có nghĩa là ta tin dù cậu có bị hối lộ đi nữa, cậu vẫn sẽ không lung lay."
"Hahaha, cuộc trò chuyện này đột nhiên trở nên thật thú vị đấy. Nếu điều tiểu thư nói là thật, tôi thực sự mong chờ vào tương lai của lãnh địa nhà Công tước... Nhưng, thứ lỗi cho tôi thất lễ, nhưng liệu tiểu thư có đủ thẩm quyền để thuê người chứ ạ?"
A, cậu ta không tin mình. Lý do chủ yếu là vì cha không gần gũi với mình cho lắm... Nên có lẽ cậu ta nghĩ rằng mình đang bịa đặt để lấy lợi sao?
Vậy thì tôi đành phải tung ra con át chủ bài thôi.
"Tất nhiên rồi. Bởi vì hiện tại, ta đã chấp thuận lên vị trí lãnh chúa."
Cùng lúc đó, tôi cho cậu ta xem Khế Ước. Đây là thứ mà cha đã đưa cho tôi trước khi tôi đến lãnh địa.
...Thực ra, tôi vẫn chưa chính thức công bố rằng tôi sẽ trở thành lãnh chúa. Và đến giờ tôi vẫn không có ý định công khai nó. Bởi vì điều này sẽ làm dấy lên một làn sóng mạnh mẽ... Nhất là trong những thời điểm then chốt như này.
Chắc hẳn cậu ta chẳng bao giờ nghĩ tôi sẽ được ngồi lên cái chức Lãnh chúa này đâu, và đúng như vậy, khi tôi nhìn khuôn mặt Moneda, cậu ta đã vô cùng ngạc nhiên rồi.
Hơn nữa, với tư cách là người được uỷ quyền chức lãnh chúa, cha đã đưa toàn quyền kiểm soát lãnh địa cho tôi. Cái quyền đó rất đặc biệt, thậm chí là gần như bằng với bản thân người Lãnh chúa. Nói cách khác, giống như cha đang tuyên bố rằng ông không hài lòng với việc em trai tôi sẽ trở thành người thừa kế của ông vậy. Nhưng tôi là tôi, và tôi sẽ độc lập thực hiện nghĩa vụ của mình ngay từ ban đầu. Bởi vì những điều này cũng được ghi trong Khế ước, chắc chắn mọi người sẽ rất ngạc nhiên... Cha cũng thế, tôi không biết ông ấy đang nghĩ cái gì trong đầu nữa.
Nhưng mặt khác, vì nó rất hữu dụng, nên tôi cũng cực kì biết ơn.