Trans + Edit: Đặng Minh QuânKonosuba x Akashic chapter 1
Ngôn ngữ của Axel mình sẽ để (_")
Còn ngôn ngữ của Akashic mình sẽ để ([]) nhé
Part 1
Hôm đó.
Vì quá rảnh rỗi và chẳng có gì làm, nên tôi đã đi lòng vòng quanh thị trấn để giết thời gian.
Lúc đó, bỗng có hai cô gái bỗng từ đâu trên trời xuống.
[——!]
[——!?]
Một tia sáng lóe lên, và hai cô gái đó xuất hiện trước mặt tôi với khuôn mặt bối rối thấy rõ trong khi đang nói một thứ ngôn ngữ bí ẩn.
Một trong hai người họ, người có tóc vàng và đôi mắt xanh dương, dường như là một người tinh tế.
Và người còn lại, người sở hữu một mái tóc bạc và đôi mắt xanh lục, toát nên một tinh thần bất khuất trong đôi mắt của cô ấy.
Bọn họ trông có vẻ trạc tuổi tôi.
Như vậy, không nhẽ hai người này là...?
[– – – – – –!]
[– –
– – – – –!]
Hai người họ bỗng khóc lên bằng một ngôn ngữ bí ẩn nào đó mà chưa từng nghe qua, xong bọn họ bắt đầu nhìn xung quanh —
◆
◆
◆
_“—Chuyện là vậy đấy. Hai người này là hai 'nữ kiệt' mới.”
_"Tôi vẫn chưa hiểu cậu đang nói cái gì."
Bằng một cách thần kỳ nào đó, tôi đã thuyết phục 2 cô gái đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi theo tôi về nhà bằng chỉ với ra hiệu cử chỉ và biểu cảm khuôn mặt.
Sau đó, tôi giới thiệu hai bọn họ với Aqua, người đã bước ra đón chúng tôi, nhưng...
_"Hai cô gái này từ trên trời rơi xuống ngay trước mặt tôi trong khi tôi đang đi dạo quanh thị trấn. Vậy điều này có nghĩa là gì? Chỉ có thể là vậy thôi? Ông trời có mắt đã thấy tôi không có chút may mắn nào với phụ nữ, và ngài đã quyết định ban cho tôi những nữ kiệt thực sự."
_"Cậu nghĩ thần linh là gì vậy hả? Với lại nếu như cậu muốn một nữ kiệt thì chẳng phải cậu có sẵn một người ở đây rồi sao? Một người sở hữu vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Cậu sẽ bị trừng trị nếu như cậu đòi hỏi quá nhiều đấy, cậu biết không?"
'Nữ kiệt hàng giả' đang khịt mũi tỏ vẻ khinh bỉ với tôi.
...Khi thấy tôi lao vào đánh nhau với nữ kiệt hàng giả lao vào tôi, cô gái tóc vàng làm một điệu cười khúc khích.
Để đáp lại ngươi bạn đang cười khúc khích kia của mình, cô gái tóc bạc trông có vẻ hoảng hốt và nói gì đó bằng thứ ngôn ngữ bí ẩn của họ và lắc vai bạn của cô ấy lia lịa.
Sau đó, sau khi nghe những gì họ nói, Aqua đột nhiên dừng lại.
_"Này, cậu tìm thấy hai bọn họ ở đâu thế? Với kiến thức mà cậu có, thì họ đang không nói ngôn ngữ của thế giới này đâu."
_"...Huh?"
Aqua tự tin tuyên bố.
[–––∆∀–, Φ∆∆]
_"Tôi hiểu rồi. Tình huống này hơi khoai nhỉ. Các cậu không phải là những người duy nhất bị bao quanh bởi những kẻ dị hợm và lúc nào cũng phải dọn mớ hỗn độn của họ đâu. Tôi hiểu cảm giác đó mà."
Aqua gật đầu đồng tình trong khi đang nghe cô gái tóc vàng nói.
[Φ◇! ✕✕∆!]"
_"Vậy là hai người đã trở thành người thay thế cho cuộc thí nghiệm? Cái gã tên Glen này có vẻ như là một thầy giáo nhẫn tâm đấy. Nếu tôi mà gặp hắn ta, thì tôi sẽ cho hắn ta một bài học." Aqua nói với một biểu cảm đầy tự hào và tỏ vẻ chiến thắng.
_"Này Aqua, làm sao mà cô nói chuyện được với người họ vậy? Nếu mà cô nói được thì phiên dịch những gì họ nói hay dạy tôi ngôn ngữ của họ hoặc làm đó đi."
_"Tôi là một nữ thần mà, cậu biết không? Với sức mạnh siêu cấp thần thánh của tôi, để họ hiểu được những gì tôi nói thì chỉ dễ như ăn bánh thôi. Mà phải làm phiên dịch cho cậu thì nhức óc lắm, nên tôi sẽ làm cho cậu hiểu được ngôn ngữ của họ."
Nói xong, Aqua đặt tay lên đầu tôi...
_"Này, khoan đã! Cái này chẳng phải rất nguy hiểm sao!? Nhỡ không may mà tôi bay cả não luôn thì sao! Dừng lại! Dừng lại!!"
Tôi nhanh chóng lấy tay Aqua ra khỏi đầu, nhưng cô ấy lại chỉ nở ra một nụ cười trấn an.
_"Không sao đâu, tôi đã làm xong rồi. Kazuma à, tôi chẳng kỳ vọng gì nhiều từ cậu ngoài sự may mắn kinh khủng của cậu là yếu tố duy nhất giúp cậu bù vào. Nó đã làm rất tốt đây!"
_“Đu mạ mi—!”
Khi tôi nhảy vào Aqua, người đã thản nhiên suýt chút nữa làm bay não tôi, thì tôi bỗng nghe một tiếng cười khúc khích phát ra bên cạnh.
Khi tôi hướng ánh mắt sang chỗ phát ra âm thanh đó, cô gái tóc vàng chợt nhận ra và cúi đầu xin lỗi.
[Ah. T-, Tôi xin lỗi! Không hiểu sao khi nhìn hai người lại làm tôi nhớ đến lúc mỗi lần Sisti và sensei cãi nhau...]
[Kh-, Khoan đã Rumia, cách cậu nhìn thấy ấy và mình giống nhau ư?]
Cô gái tóc bạc tỏ biểu cảm bối rối khi quay sang cô gái tóc vàng tên Rumia và...
[Ô cái gì thế này-!? Tôi có thể hiểu được hoàn toàn những gì họ đang nói kìa!]
[Cái gì!? Tôi tưởng hai người không thể hiểu được chúng tôi đang nói gì chứ!]
Cô gái tóc bạc lùi lại phía sau một cách bối rối trong khi Aqua giới thiệu hai người họ.
_"Cô gái giống mèo này tên là Sistine, và cô gái tóc vàng tên là Rumia. Chuyện là hai người họ đã bị cho vào một thiết bị bí ẩn được làm ra bởi một gã tên là Orwell, và khi bọn họ kịp nhận ra thì họ đã xuất hiện ngay trước mặt của Kazuma-san rồi"
[Cô gái giống mèo...]
[Ahaha, cậu bị xem như mèo ở bất kỳ nơi nào cậu đến.]
Lumina vỗ vào lưng của Sistine để an ủi cô ấy, người trông có vẻ khá khá chán nản sau khi nghe Aqua nói vậy.
Đối diện hai người họ, tôi cố để làm một giọng điệu nghe giống như một gã đẹp trai nhất có thể và nói.
[Tên tôi là Satou Kazuma. Tôi là một mạo hiểm giả ở vùng đất này. Sự cố liên quan đến thiết bị bí ẩn đó của 2 người trông có vẻ rắc rối, nên nếu cần trợ giúp, thì cứ nói với chúng tôi nhé.]
[Mạo hiểm... giả...? Errm, nếu hai người không phiền vậy thì có một chuyện tôi cần hỏi trước.]
Lumina nghiêng đầu khi nghe cụm từ 'mạo hiểm giả' rồi cô ấy lại tiếp tục tỏ vẻ lo lắng.
[Trước hết thì, chúng tôi đang ở đâu vậy?]
-END-
Vì mình đang thi nên mình sẽ tách nhỏ mỗi bản dịch của mình ra, khi nào dịch xong mình sẽ đăng lên để mọi người không phải đợi lâu nhé <3