KonoSuba Yorimichi

short story 2: búp bê megu-tan nhỏ nhắn!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans+Edit: Đặng Minh QuânBúp bê Megu-tan nhỏ nhắn!

Ngày hôm đó.

Cùng với Yunyun, người vẫn cô đơn như mọi khi, tôi đang chơi cờ ở trong căn biệt thự mà chúng tôi gọi là căn cứ của băng trộm.

Sau khi di chuyển quân Archmage của mình, tôi quay sang nói với Yunyun.

_"Cậu có biết mấu chốt của một nhóm mạo hiểm giả hàng đầu là gì không? Đúng thế đấy, đó chính là sự tổ hợp tốt. Giống như nhóm của tớ vậy. Chúng tớ có một Crusader, một Đại linh mục và một người thêm vào. Sự tổ hợp này có thể nói là hoàn hảo."

Nó có thể chỉ là một trò chơi, nhưng tôi không hề có ý định nương tay một chút nào.

Đây chính là thứ được gọi là "Chiến thuật tâm lý".

Bề ngoài, trông tôi chỉ đơn thuần là đang thảo luận về những vấn đề trên bàn cờ, nhưng mục đích thực sự của tôi là khiến Yunyun sao nhãng và mắc sai lầm.

_"....Tớ sẽ nói Kazuma-san biết chuyện cậu chỉ xem anh ấy là một kẻ thêm vào."

_"Đó chính là những từ ngữ nghèo nàn đấy. Ý tớ là... phải, anh ấy là một người chỉ đạo tài ba có thể làm tròn vai như một cung thủ, một tiên phong, và đồng thời cũng là một đạo tặc nữa."

Ké hoạch của tôi là làm cho cậu ấy bối rối, nhưng cuối cùng thì tôi mới là người bị bối rối thay vì cậu ấy.

_"Nghe đây, nếu cậu định nói với Kazuma chuyện này, phải chắc là cậu nói cho anh ấy nghe chính xác những gì tớ vừa nói. Đừng có nói cho anh ấy biết tớ chỉ coi anh ấy là một người thêm vào, cậu nghe chưa?"

Tôi cần phải đảm bảo không làm tổn thương niềm kiêu hãnh mong manh của Kazuma.

Không phải là tôi sợ anh ấy làm trò gì với tôi. Tôi chỉ nghĩ rằng nó hơi quá đáng khi gọi người đồng đội quý mến của mình là một người thêm vào.

_"Nếu cậu nói thế, Kazuma-san hoàn toàn có thể tự lập được nhóm chỉ với một mình anh ấy..."

_"N-Như vậy là đủ rồi! Và, đừng nói cho anh ấy biết chuyện gì về nó đấy, cậu nghe chưa!? Kazuma thực sự rất đáng sợ một khi anh ấy đã tức giận!"

Sau đó.

_"Magumin-san! Có chuyện rồi! Xin hãy giúp Onee-san một tay với!"

Trong khi tôi đang đợi Yunyun đi nước tiếp theo, một tiếng la vang lên từ cổng chính.

_"Được rồi, tới lượt của cậu rồi đấy, Megumin! Cậu thấy sao? Cậu chỉ có thể cứu được một trong hai quân Đại linh mục và Đại pháp sư thôi, và cậu đã sử dụng Explosion rồi! Vậy là cậu xong rồi!"

Mắt Yunyun phát sáng và nở ra một nụ cười đắc thắng.

_"Thôi, để nó qua một bên đi. Hình như Onee-san lại dính vào rắc rối gì rồi."

_"Eh!? Kh-Khoan đã, tớ sẽ có thể chiến thắng chỉ sau một vài nước đi nữa thôi!"

Vẻ mặt đắc thắng của Yunyun bỗng trở nên hốt hoảng trước những lời của tôi.

_"Làm sao mà cậu như vậy được? Một người đồng đội quan trọng của chúng ta đang gặp rắc rối, và cậu lo cho cái trò chơi vớ vẩn này hơn ư? Tớ thất vọng về cậu quá. Thật đấy, không thể tin được đối thủ của tớ lại là một người vô cảm như vậy..."

_"Kh-khoan đã, không phải như thế! Thì đúng là Cecily-san đang gặp rắc rối...

nhưng xin lỗi nhé Megumin, tớ thực sự cảm giác như chị ấy đang không cấp bách lắm..."

Tôi cũng cảm thấy thế, nhưng tốt nhất cứ giữ trong đầu đi.

Một lúc sau đó, Cecily mở toang cánh cửa phòng khách và xông vào.

_“Megumin-san, có chuyện rồi! Onee-san đã... Oh, hai ngươi đang dở tay à? Vậy chị sẽ để hai em chơi nốt ván vậy vậy."

Khoan.

_"Không, không, không sao đâu. Chỉ là một trò chơi thôi mà. Không đời nào nó lại quan trọng hơn việc Onee-san đang gặp rắc rối cả. Em không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng cứ để cho em. Không quan trọng nó là gì, em sẽ giúp đỡ hết mình..."

_"Chuyện gì với em hôm nay vậy, Megumin? Chỉ cần nghe em nói thế thôi cũng đủ khiến chị tự giải quyết hết rắc rối rồi."

_"Megumin, nếu Cecily-san nói vậy rồi, sao chúng ta không tiếp tục trận- Ahhh!"

Tôi lật tung cả bàn cờ lên và nắm lấy hai vai của Cecily.

_“Onee-san, bình tĩnh nào! Chắc nó là chuyện gì đó liên quan đến Slime đúng không? Nếu chúng ta cứ để nó tiếp diễn thì nó sẽ gây hại cho cư dân ở đây, chúng ta phải đối phó với nó liền ngay và lập tức..."

_"Này, đừng có mà chạy! Cậu đâu cần phải lật bàn cờ đâu! Chúng ta có thể tiếp tục trận đấu sau mà!"

Tôi mặc kệ Yunyun đang nắm lấy tôi trong nước mắt và tôi quay sang hỏi Cecily một lần nữa.

_"Thôi nào, em không giống như người vô cảm đằng kia đâu. Em sẽ lắng nghe câu chuyện của chị mà."

_"Kh-Khoan đã nào, tớ cũng có thể giúp được Cecily-san mà."

Thực sự mà nói, tất cả những gì tôi cần là một cái cớ để rút lui khỏi trận đấu mà có vẻ như tôi đi kiểu gì cũng thua.

Tất cả những gì tôi cần làm đó là giải quyết vấn đề của Cecily bằng một cách nào đó, và sau đó...

_"À không sao đâu, nó đã được giải quyết rồi. Thứ duy nhất mà chị cần là sự cho phép của Megumin."

... ...

_"Xin lỗi, nhưng chị kể cho em nghe chị đã làm gì được không?"

_"Em thấy đấy, để có thể cho cả thế giới biết về độ dễ thương của Megumin, chị đã làm việc cùng với người đàn ông đeo mặt nạ đẹp trai đó để có thể bán búp bê Megu-tan nhỏ nhắn-"

Tôi phóng ngay ra khỏi cửa trước khi Cecily kịp nói thêm bất cứ thứ gì nữa.

-END-

Truyện Chữ Hay