Trans: Đặng Minh Quân[Câu truyện này ban đầu đươc viết cho Webnovel sau kết thúc. Đối với hầu hết các phần, Webnovel đã có một kết thúc khá giống với Lightnovel, mặc dù có một số khác biệt nhỏ mà mình sẽ chỉ ra nếu nó có liên quan đến câu truyện. Dù sao thì, hãy tận hưởng chương truyện này nhóe. <3]
"Webnovel DARKNESS "Hậu truyện Short story"
"Cô thực sự nghĩ là cô có thể thắng được tôi đấy à? Không nhẽ cô không nhận ra khả năng cô dành chiến thắng là bằng 0 sao? Trước kia tôi cứ tưởng rằng cô chỉ quá ngây thơ bởi vì cô là một tiểu thư quý tộc được che trở từ bé đến lớn, nhưng có lẽ cô chỉ đơn giản là quá ngu ngốc."
"Cậu là người đầu tiên dám gây sự với một người thuộc dòng dõi Dustiness nổi tiếng đấy. Tôi không thích phải sử dụng danh tiếng của gia đình mình, nhưng dưới danh nghĩa của gia tộc Dustiness, tôi sẽ đánh bại cậu."
Nhìn cô ấy đứng ngoài sân với đôi chân trần, với chiếc váy dài bị sé rách để thuận tiện cho việc di chuyển, và tay áo thì sắn lên đến vai, ai mà nghĩ được cô ta là một tiểu thư quý tộc chứ.
Darkness, một người thuộc dòng dõi của gia tộc Dustiness, một trong những gia đình quý tộc được coi trong nhất thế giới này, đã la xối xả một tràng những "từ ngữ không phù hợp cho một tiểu thư" một chút nào.
Tôi cũng đi chân đất trên sân giống cô ấy, tôi bẻ cổ mình rồi làm một nụ cười khiêu khích Darkness.
"Chị nghĩ ai sẽ thắng, Aqua? Em cá là Kazuma thắng nhé."
"Vậy chị đặt cược lên Darkness. Chị không nghĩ là một tên yếu đuối như Kazuma lại có thể đứng vững trước một Darkness đang nổi giận. Nếu em muốn, thì chị đặt cuộc bữa tối của mình luôn."
Đang ngồi cách đó khá xa, hai người họ đang nhai bánh trong khi xem tôi và Darkness, như thể họ đang xem một trận đấu vật vậy.
"Giờ nghĩ lại, lần đầu tiên mà chúng ta đấu với nhau là ở trong phòng đấu tập của bố mẹ tôi... Khi đó tôi đã thua cậu một cách dễ dàng, nhưng cậu đừng nghĩ rằng điều đó sẽ xảy ra lần nữa!"
"Cô không biết rút kinh nghiệm là gì à? Sau khi thua một lần, cô nên tìm hiểu lý do vì sao mình thua để có thể đưa ra đối sách phù hợp trước khi tái đấu."
Darkness và tôi đều dùng tay không.
Bỏ qua thanh kiếm của tôi đi, tôi thậm chí còn không mang thei sợi dây mà tôi hay dùng để trói, nhưng tôi hoàn toàn không có ý đinh chịu thua trận này.
Vì đằng nào thì tôi cũng đang sở hữu một kỹ năng giúp tôi chiến thắng trong mọi cuộc chiến.
"Thể cơ à? vậy là chị đặt cược bữa tối của mình hôm nay đúng không? Hôm nay là ngày tới lượt em vào bếp. Kazuma đã đưa cho em khá nhiều tiên cho bữa tối, nhưng em vẫn muốn chi tiêu tiết kiệm hơn. Nếu Darkness mà thua, thì chị sẽ phải ăn cơm chấm muối cho bữa tôi nay đấy nhá."
"Thích thì chiều. Nhưng đổi lại, nếu Kazuma mà thua, thì em sẽ phải mua cho chị chai rượu vang nào chất lương tốt nhất được chưa? À, thêm cả mấy con cua tuyết nữa."
kế bên là hai khán giả đang bắt đầu đặt cược vào chúng tôi.
Darkness hạ thấp trọng tâm và chuẩn bị tinh thần.
"Đi chết đi...!"
.
.
.
(Flashback)
"Darkness, tôi có cảm giác như cô trông chả giống một tiểu thư quý tộc là mấy."
Aqua bỗng nhiên nói thế sau khi đi xả Explosion về cùng Megumin.
Cô ấy bất ngờ nói thế khiến tôi tự hỏi không biết cô ta đang nghĩ cái gì trong đầu.
Nghe thấy thế, Darkness, đang nằm trên sofa đối diện tôi, nói.
"... Sao thế Aqua? Gia đình Dustiness rất được lòng dân nên có lẽ vì thế tôi trông không giống một quý tộc điển hình cho lắm."
Nói xong, Darkness nâng tách trà lên một cách thanh lịch rồi đưa vào miệng.
"Tôi vô tình nghe được từ ai đó khi đang đi với Megumin rằng những quý bà, hay tiểu thư quý tộc thuộc gia tộc của cô chẳng biết gì về thế giới bên ngoài, mà họ còn thường hay nổi nóng và cáu kỉnh, trông chẳng giống một quý tộc chút nào."
"Phụttttt!"
"Ahh! Cô làm cái gì thế hả, đồ ngu ngốc! Cô phun trà vào mắt tôi rồi!... Ah, mô hình pháo đài di động Destroyer 1/100 mà tôi đang làm...!"
Nước miếng trộn với trà nóng phun ra từ mồm Darkness đã bắn hết lên tôi cùng với sản phẩm mà tôi đã dày công sáng chế bằng kỹ năng thợ rèn của mình từ sáng tới giờ.
"...Khụ, khụ... Tên ngốc nào dám nói thế hả! Tôi không có ngây thơ tới mức đó, và tôi hoàn toàn không hề nóng tính một chút nào! Tên quái quỷ nào dám nói năng như vậy hả! Tôi sẽ đập hắn ta ra bã!"
Cô đã nóng tính và lỗ mãng luôn rồi.
"Là bạn của Kazuma-san đấy. Cậu ta trông khá côn đồ và lúc nào cũng ở lỳ trong Guild rồi chỉ biết ngồi uống cả ngày. Hình như tên cậu ta là Dust thì phải?"
"Ra là hắn! Tôi sẽ đập đến khi ruột gan phèo phổi của hắn văng tung tóe thì thôi!"
Tiểu thư quý tộc nóng tính la lên rồi phóng ra khỏi cửa trong khi vẫn đang mặc đồ ở nhà.
"Cổ có ổn không vậy? Tên du côn đó có khả năng khá kinh ngạc. Hắn ta có thể sẽ trả thù đấy."
Tôi nói một cách lo lắng, và Megumin ngồi kế bên tôi, nhâm nhi một tách trà.
"Không sao đâu. Đẳng cấp của Darkness đã đạt đến cảnh giới mà không một mạo hiểm giả nào ở đây có khả năng chối chọi lại với chị ấy. Kể cả khi không mặc giáp, với Level và cái cách chị ấy chỉ tập trung vào sức phòng thủ, em không nghĩ rằng bất kỳ ai trong thị trấn này có khả năng làm chị ấy bị bị thương nghiêm trọng đâu."
Nói xong, Megumin lại làm một ngụm trà với một nụ cười nhẹ nhõm.
"Hực... Hực... Chết tiệt, hắn ta làm tôi phải nghiêm túc một chút. Quả thật không hổ danh là một tên đã từng đến nhà tôi để dạy kiếm thuật, hắn ta có một vài tuyệt chiêu được đấy. Nhưng tôi đã tóm được hắn rồi đè hắn ta xuống đất, sau đó tụt quần hắn ta ngay giữa đường! ... Hực... Hực..."
Một Darkness ướt đẫm mồ hôi quay lại với một nụ cười trên môi sau khi nói những điều hơi quá đáng đó.
Tôi bắt đầu cảm thấy hơi tội nghiệp Dust rồi. Tại sao tên đó lại nói những điều như thế chứ...
"Cái tên giống du côn đó khá là mạnh. Tôi khá bất ngờ khi cô trở về mà không có đến một vết sước đấy."
Aqua nói trong sự ngạc nhiên khi sờ vào người Darkness, dường như định dùng phép trị thương lên người cô ấy.
"Dăm ba cái thằng oắt con này. Sau khi hạ gục được quỷ vương, không đời nào tôi lại chịu thua trước một tên côn đồ xó xỉnh. Vì không có gì có thể làm tổn thương tôi, nên tất cả những gì tôi cần làm là săn lùng và khiến chúng khuất phục bằng sức mạnh của mình. Heh, tôi cá là đến Kazuma cũng không thể hạ được tôi bây giờ."
Darkness với một nụ cười rạng rỡ, có vẻ như cổ đang trong tinh thần cao sau khi chiến thắng cuộc chiến đó.
Sau khi nghe những lời đó, tôi đặt những bộ phận tôi đang làm xuống bàn.
...Cô gái tiểu thư quý tộc ngây thơ và ngu ngốc này dường như đã để việc cô ấy thực sự chiến thắng một ai đó lấn át lý trí.
"Nghiêm túc này, đây chính là lý do vì sao mấy tiểu thư quý tộc được che chở như cô lại rắc rối đấy. Đừng có đánh đồng tôi với một tên du côn tầm thường như Dust. Tôi là một chuyên gia chiến đấu cô biết không? Cô thậm chí sẽ không trụ nổi một phút trước tôi đâu. Đây chính là lý do vì sao tôi không bao giờ để cô làm bữa tối."
"Đ-Điều đó thật vô lý! Tôi đã học về giá của những món đồ thường ngày, và tôi biết rằng cá không thể bơi sau khi bị cắt thịt, và tôi thậm chí đã thành công mua được muối và tiêu mà cậu nhờ hôm trước!"
"Khi ai đó nhờ cô mua muối và hạt tiêu, một người bình thường sẽ chỉ mua một vài bình hay một bao tải! Ai lại đi mua nguyên một cái xe chở muối từ người bán hàng bao giờ!?"
Darkness lúng túng tránh ánh mắt của tôi sau khi nghe những lời đó
"... Th-Thì nó cũng đã được đưa đến chỗ của cha tôi vì ông ấy đằng nào cũng cần nó rồi, nên có sao đâu──”
"Có sao đấy! Cha của cô quá nuống chiều cô! Ông ấy nói "các món ăn sẽ ngon hơn khi được chế biến từ muối mà con gái tôi mua!?" Nó chỉ là muối thôi! Đừng có làm hư đứa con gái ngu ngốc của ông nữa!"
"Đừng có gọi tôi là ngu ngốc! Tôi chỉ đơn giản là không biết nhiều về thế giới bên ngoài thôi! Cha tôi sẽ rất vui khi ăn những món ăn được nên từ muối mà tôi đã mua cho ông! Ông ấy hoàn toàn không nuông chiều tôi hay gì... hay gì...Uuugh… "
Darkness ngã khụy xuống, che mặt trong sự xấu hổ.
Sau khi chiến thắng trận võ mồm với Darkness, tôi hài lòng và quay lại tiếp tục làm mô hình Destroyer của mình.
"... Vậy, ai sẽ là người thắng trong một trận chiến tay đôi? Darkness hay Kazuma?"
... Aqua, ngồi trên sofa và thản nhiên nhai bánh, nói những thứ không cần thiết đó.
.
.
.
"Cái con ngốc đó sao thích nói mấy chuyến không cần thiết quá vậy...!?"
Tôi lầm bẩm trong khi đang bước ra sân để sẵn sàng đối đầu với Darkness.
Cả tôi và Darkness đều không có vũ khí hay giáp.
Mặt cỏ khá thoải mái nên tôi cởi giày ra và đi bằng chân trần.
Darkness cũng đi chân đất và ném một thanh kiếm gỗ về tôi.
Sau đó, với một biểu hiện dịu dàng đáng ngạc nhiên trên khuôn mặt của mình, cô ấy nói.
"Hình như đây là lần đầu tiên chúng ta thực sự nghiêm túc chiến đấu với nhau thì phải. Tuy chúng ta đã chiến đấu bên cạnh nhau rất nhiều lần, nhưng chúng ta cũng chưa bao giao kiếm với nhau. Có lẽ thỉnh thoảng chúng ta cũng nên đấu tập như thế này ──”
"Không đời nào, nó nghe cứ như là một công việc thường ngày vậy. Tôi không cần phải cố gắng để tăng Level của mình. Kể cả khi tôi sắp hết điểm kỹ năng đi chăng nữa, thì tất cả những gì tôi cần làm là trả tiền cho Vanir và Wiz để họ giúp tôi lấy thêm điểm. Đằng nào thì kỹ năng duy nhất mà tôi cần cải thiện là kỹ năng dùng kiếm một tay của tôi. Ngay từ đầu, nếu cô định nói là tôi nên xử dụng kỹ năng dùng kiếm trước. Chưa nói đến tôi, cô hoàn toàn không hề tiến bộ đúng không?"
“…………”
Chúng tôi nhìn nhau trong im lặng một lúc.
Cuối cùng, khuôn mặt của Darkness đỏ bừng, vai cô ấy bắt đầu run lên và rưng rưng nước mắt.
"...Tôi sẽ xé xác cậu!"
Cô ấy hét lên rồi chém thanh kiếm gỗ vào tôi.
.
.
.
Chuyện gì thế này?
Thế quái nào...?
Tuy cô ấy đang có tinh thần cao, nhưng vì cô ấy nhắm sai chỗ, hoặc do đánh giá sai khoảng cách, hoặc do cô ấy chỉ đang chém những đường thẳng cơ bản, nên tôi không có vấn đề gì trong việc né tránh cách đòn tấn công, nhưng cho dù vậy...
"Sao thế Kazuma? Cậu thở hơi dốc đấy!"
Darkness cười nhạo tôi với một khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi.
Tôi đã đánh trúng Darkness rất nhiều lần kể từ khi trận đấu bắt đầu, nhưng kỹ năng của tôi vẫn hoàn toàn chưa hoạt động.
Nhẽ ra trận đấu này đẽ phải kết thúc từ khi lâu bằng kỹ năng "Tay của vua bất tử"!
[TL notes: Tay của vua bất tử (Hand of the Undying King) là kỹ năng mà Kazuma học được từ Wiz trong Webnovel cùng với "Drain Touch". Nó cho phép gây ra những "hiệu ứng ngẫu nhiên" khi tiếp xúc. Wiz đã dùng nó để chống lại con Rookie Killer ở Vol 4 và sử dụng nó để hút Level của Kazuma trong vol 13. Trong Lightnovel, Kazuma đã không học được Skill này do Natsume đánh giá nó quá mạnh trong tay Kazuma.]
"Chết tiệt, cái quái gì đang diễn ra thế này!? May mắn của tôi đã giảm xuống rồi sao?"
Có vẻ như tôi không phải là người duy nhất cảm thấy bối rối khi thấy màn trình diễn tốt đến bất ngờ của Darkness.
"Kazuma, anh làm sao thế!? Đứng vững lên! Nếu cứ đà này, tất cả tiền tiêu vặt của em sẽ biến thành đồ uống cho Aqua mất!"
Megumin hét lên từ bên lề.
Cho dù em nói thế thì...!
"Cố lên Darkness! Với sức mạnh của chúng ta, chúng ta thực sự sẽ khiến cho tên này phải chịu đau đớn! Nếu cô khiến cậu ta phải khóc và cầu mong sự thương sót, tôi sẽ cho cô một cái càng cua tối nay!"
Chết tiệt, khán giả thì im lặng đi!
Tôi đang cố để tập trung đây, nên im lặng đi....
"Này, hình Aqua vừa mới nói là 'sức mạnh của chúng ta' đúng không? Không nhẽ Aqua đã niệm Buff lên cô đấy à!?"
"Hah, hình như cậu mất hơi lâu để nhận ra đây! Tôi đã để Aqua niệm Buff lên tôi để tránh mọi hiệu ứng! Cái tuyệt chiêu của cậu không có tác dụng lên tôi đâu!"
Darkness cười đểu một cái rồi vứt kiếm lao về phía tôi.
Điều này không ổn chút nào, trong một trận đấu sức đơn thuần, tôi hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng!
"Chơi tới luôn đi Darkness! Nắm lấy cậu ta và kết liễu luôn đi! Cái tên yếu ớt đó không đời nào thắng cô về khoản sức mạnh đâu!"
Chết tiệt, kết liễu tôi là sao!? Lát nữa tôi sẽ kết liễu cô!
Darkness lao đến tôi với hai bàn tay dang rộng.
Tôi ném thanh kiếm đi và dơ hai tay ra như thể tôi đang chuẩn bị để nhận lấy đòn đó của Darkness.
"Cậu thật sự định đọ sức với tôi ư? Có vẻ như tôi bị coi thường quá rồi!"
Darkness hét vào vặt tôi khi hay tay chúng tôi bắt lấy nhau.
Tôi hét lên đáp trả.
“Power!”
[Kazuma cũng đã học được kỹ năng buff sức mạnh trong Webnovel]
Phép này sẽ chỉ tạm thời tăng cường sức mạnh của tôi.
Nhưng kể cả khi nghe thấy thế, nụ cười tự tin của Darkness vẫn hoàn toàn không hề thay đổi.
"Cậu có Buff đi chăng nữa thì sự khác biệt giữa sức mạnh của chúng ta vẫn -aaaaaaah!?”
Darkness đang nói bỗng dưng kêu lên một tiếng.
Tôi nắm lấy tay của Darkness và cố gắng sẽ chúng ra.
"Sự tự tin của cô bay đi đâu rồi? Nào, gáy nữa đi! Wahaha! Tôi không thể tin được là cô lại tự tin đọ sức với tôi kể cả khi tôi đã dùng buff đấy! Cô đã mất cảnh giác. Nói cho cô biết luôn là tôi không đời nào đối đầu bằng -aaaaaaaaaah!”
Một lực cực mạnh nằm ngoài sức tưởng tượng của tôi khiến tôi hét lên trong đau đớn.
Darkness cười đểu tôi.
“H-Hehehe… D-Drain Touch, cơ à...! Tôi quên mất là cậu vẫn còn trò đó, nhưng tôi sẽ nghiền nát tay của cậu trước khi cậu hút sạch thể lực của tôi!"
“Wahahah, nếu cô nghĩ là cô làm được thì cứ làm đi ahhhhhhhhhhh! Ow, Ow, Ow! Nó đang gãy rồi! Nó sắp gãy rồi!"
Tôi đang hút thể lực của Darkness với Drain Touch, như cổ cũng cố đề nghiền nát tay tôi bằng sức mạnh của mình.
Cả hai chúng tôi đều quyết không nhượng bộ, đúng hơn là cả hai chúng tôi đều không thể.
Darkness đẩy tôi vào góc bằng sức mạnh của mình, nhưng tôi cũng có thể thấy gương mặt của cô ấy đang dao động.
Tôi đã tiêu hao khá nhiều sức chịu đựng của cô ấy, nhưng ai mà biết được cô ấy có thể chịu được trong bao lâu nữa.
“Aaaaah! Kazuma! Anh phải giữ khoảng cách giữa hai người, rồi tấn công bằng ma pháp từ xa!"
"Này, ai cho chơi nhắc bài hả, Megumin!
Ahahaha, có vẻ như lại được ăn cua hấp hôm nay rồi! Chị sẽ uống hết toàn bộ những gì còn sót lại trong cái ví tiền tội nghiệp của em!"
"Chị chơi niệm buff ngay từ đầu mới là không công bằng ấy! Thần cá cược sẽ trừng phạt chị!"
Những tiếng kêu thảm thiết từ khán giả trôi về phía tôi.
…
Cá cược...?
"N-Này Darkness, hay chúng ta cũng cá cược đi!? Người thắng có thể khiến người thua làm bất cứ điều gì...!"
Tôi nghiến răng cố gắng nói những từ đó ra.
"C-Cá cược á...!?
H-Heheh, tôi biết là cậu chỉ đang định câu giờ thôi! Nhưng thích thì chiều. Nếu tôi thắng, tôi sẽ khiến cậu quỳ xuống van xin sự tha thứ!"
Cá dính câu rồi.
"Ch-Chúng ta đã thỏa thuận rồi đấy! Đừng có mà chối đấy nhá!"
"Ừ, tôi là người nói được làm được... Nhưng nói thật này, cậu sắp không chịu được nữa đâu! Nhanh mà đâu hàng đi! Nếu không thì trận chiến này sẽ kết thúc với việc xương cậu bị gãy đấy...!"
Lưng của tôi đang bị Darkness ép và một đang đá lớn trong vườn.
"Nói rồi đấy nhá! Hứa được làm được! Nếu tôi thắng, tôi sẽ không dừng lại cho dù cô có khóc lóc van xin tôi đi chăng nữa!"
Tôi chế nhạo Darkness bất chấp vị trí bất lợi hiện tại của tôi.
Darkness đang dần lỏng hơn chút, có lẽ điều đó khiến cô ấy phân tâm.
"...? Chính xác thì cậu sẽ khiến tôi làm gì nếu cậu thắng?"
"Tôi không thể nói bây giờ được...! Fuhahaha, cô đã hứa rồi! Ném lao phải leo lao thôi! Tôi không thể đợi cho đến khi cô khóc lóc van xin tôi sau khi tôi thắng...! Tôi dám cá là cô sẽ nói 'Làm ơn tha cho tôi! Xin đừng làm thế! Cậu muốn tôi làm gì cũng được ngoại trừ điều đó!"
Trước lời nói của tôi, Darkness rùng mình vì sốc.
Và sức mạnh mà cô ấy đang dùng để đẩy tôi cũng đang dần yếu đi.
“Kuh…! Chính xác thì cậu đang đinh làm gì...? Nói ngay!"
“Eheheheh, nó chắc chắn nằm ngoài những gì mà cô đang tưởng tượng đấy!"
"Cái...! D-Dừng lại! Kuh...! K-Kể cả khi mình muốn phản kháng, thì sức mạnh của mình cũng đang bị hút đi... C-Cứ như này...!"
Thứ duy nhất có thể ảnh hưởng Drain Touch và sức chịu đựng.
Sức mạnh của Darkness từ từ yếu đi, Darkness đột nhiên khuỵu xuống.
“Hộc… Hộc…! C-Cậu định bắt tôi làm gì… !? Hộc… Hộc…! Cứ đà này tôi sẽ thua mất…! I-Ít nhất, cũng để cho tôi lau mồ hôi cái đã…! ”
Darkness bắt đầu thở gấp hơn, khuôn mặt ửng đỏ, và một giọt mồ hôi chảy dài từ cổ xuống xương quai xanh.
“Tôi đâu có ngu mà đợi như vậy. Nếu tôi thắng, tôi sẽ sử dụng cô cho đến sáng thì thôi! ”
“Aaah! Th-Thế này...! Mình có thể sẽ thua mất, nhưng cho dù tôi có thua đi chăng nữa, có bị sỉ nhục bao nhiêu đi chăng nữa, thì linh hồn tôi sẽ không bao giờ đầu hàng trước cậu! Giờ thì tôi thua rồi, nên cậu muốn làm gì cũng được, nhanh lên đi! Nhanh lên, muốn làm gì thì làm!'
Cô ấy buông tay tôi ra, rồi ngồi trên cỏ và ngước nhìn tôi với ánh mắt mong đợi.
"Tuyệt vời! Nhờ anh mà em tiết kiệm được tiền mua đồ ăn rồi! Aqua, công nhận là chị chơi bẩn thật đấy. Nhưng không sao, em chắc chắn sẽ cho chị ăn thêm củ cải muối nữa!"
“Waaaaah, tại sao chứ!? Mình đã chắc chắn là Darkness sẽ thắng rồi mà!"
Khi khán giả bắt đầu ồn ào, tôi nhìn xuống Darkness và ra lệnh cho cô ấy.
"Đi về nhà cô và nói với cha của cô rằng 'Daddy à~, con yêu cha!' và lặp lại đến khi trời sáng thì thôi"!
"Làm ơn tha cho tôi! Xin đừng làm thế! Cậu muốn tôi làm gì cũng được ngoại trừ điều đó!"
-END-