KonoSuba Yorimichi

chương 01: đại linh mục ở axel!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Đặng Minh Quân

Editor: Linh Béokono suba yorimichi chapter 1: Đại Linh mục ở Axel!

Part 1

Tôi đang nằm trên chiếc sofa và để tay của mình thông thả và nhìn vào đống lửa đang cháy rụi ở lò sưởi.

Và nửa ngày đã trôi qua như thế.

_"Này! Cô đang nhìn vào đâu thế hả? Dù có thế nào đi chăng nữa thì cô cũng không nên nhìn vào "háng" của một người như thế, cô biết không?"

Tôi nói với Aqua, người đang nằm dài trước lò sưởi như tôi và làm những hành động kỳ lạ. Cô ấy đang nói chuyện với cái lò sưởi và vẫy tay trông như đang cố xua đuổi một thứ gì đó vậy.

_"Nếu cậu tiếp tục nói những điều ngu ngốc đó thì tôi cho cậu đi bay luôn đấy. Tôi đã nói với cậu là có một linh hồn của cô bé quý tộc ở trong căn nhà này đúng không? chắc hôm nay em ấy đang rảnh nên em ấy đang có những hành động kỳ lạ khác thường ngày đó!"

Aqua vừa nói vừa nhìn vào háng của tôi tỏ vẻ khó chịu.

_"Chị vẫn nói được hả? Chị không thể hù mọi người dễ đến thế đâu... dù sao thì cô bé ấy đang làm gì thế? không phải bởi vì em cảm thấy sợ hay gì đâu nhưng..."

Megumin đang đánh bóng 'quả cầu pha lê' hỏi trong sự lo lắng.

_"Em ấy đang chúi đầu vào háng của Kazuma và làm một khuôn mặt kỳ lạ."

_"Nè, có thể là cô đang trêu tôi, nhưng cô có thể bảo em ấy dừng việc đấy lại được không? không phải bởi vì tôi tin rằng có một hồn ma của một cô bé đang sống ở đây hay gì, mà chỉ là sao em ấy cứ làm mấy trò buồn cười như vậy?"

_"Đó cũng là điều mà tôi muốn biết đây, cô bé ấy không thể cảm nhận hơi ấm hay đau đớn gì, có lần em ấy đã bò vào trong lò sưởi và quằn quại như thể em ấy đang bị thiêu cháy, đôi lúc em ấy giả chết và nằm trên bàn và hay hù tôi giật mình nữa."

Nếu thực sự có một con ma như vậy thì tôi cũng muốn nói chuyện với em ấy.

Sau đó, Darkness đang nhâm nhi một cốc sữa nóng trong khi đang đọc một quyển sách bỗng nói.

_"À đúng rồi, Aqua này, có một lá thư được gửi đến cho chúng ta từ Guild. Trong đó có một yêu cầu từ một quý tộc cho cô đấy, Đại linh mục duy nhất ở thành phố này."

Sau đó cô ấy chuyền lá thư qua cho Aqua.

_"Ồ! nhiệm vụ từ một quý tộc à? Có vẻ như ông ta sẽ trả khá nhiều tiền cho vụ này đây. Cô nên chấp nhận nó đi. Nó sẽ giúp chúng ta rất nhiều trong việc chi trả khoản nợ đấy."

_"Không đời nào."

Aqua ngay lập tức từ chối rồi ném lá thư đi.

_"...Cô có thể cho tôi biết lý do vì sao cô từ chối nhiệm vụ này không?"

_"Chẳng phải quá là rõ ràng rồi còn gì? Chỉ có những kẻ ngốc mới đi lao động vất vả trong mùa đông lạnh lẽo này thôi."

Aqua nói với tôi bằng một vẻ mặt khó chịu.

_"Đừng có đùa với tôi! Cô thậm chí còn chả chịu làm việc sau khi đã qua mùa đông! Nếu cô đã nói như vậy thì quay lại và tiếp tục với công việc đan túi da kia đi!"

_"Tôi không muốn! Đủ lắm rồi! tại sao tôi lại phải đan túi da ngày qua ngày chứ!? sao cậu không đi tìm một công việc đi? kể cả người trẻ tuổi nhất trong nhóm chúng ta là Megumin đã có một công việc là 'mài dũa và đánh bóng' quả cầu pha lê đó còn gì!"

_"Con nhỏ này...! Cô có bị điên không? Tôi đã đi làm bảo vệ vào ban đêm! thực sự thì tôi được trả khá cao đấy, nên đừng đánh đồng tôi với Darkness, cô ấy quá vụng về để làm bất cứ một công việc gì!"

_"Hả! N-Nè, Kazuma, cậu có được công việc đó vì mối quan hệ của tôi thôi! Tôi sẽ không chấp nhận việc bị cậu coi là kẻ vô dụng đâu!"

Darkness đứng phắt dậy, đánh rơi cuốn sách cô ấy đang đọc. Sau đó Aqua cười phá lên một cách tự tin.

_"Vậy thì hãy tìm cho tôi một công việc mà phù hợp với tôi đi! Tôi là một Đại linh mục như cậu thấy đấy! Là một trong những nghề nghiệp cấp cao!Tôi không giống như cậu với một nghề nghiệp cấp thấp hay một con Crusader vô dụng, hiểu chưa!?"

_"Aqua, cả cô cũng...!?"

Quay mặt đi khỏi Aqua đang nói ra mấy câu vô nghĩa, tôi chỉ tay vào Megumin, người đang đánh bóng quả cầu pha lê một cách im lặng.

_"Các cô nên học một chút từ em ấy đi! Người duy nhất làm việc trong ngôi nhà này là Megumin và tôi! kể cả Megumin tính khí thường ngày hay nóng nảy vẫn đang làm công việc chăm chỉ như một con ong đấy!"

_"Xong rồi! Mọi người nhìn này, nó đang phát ra ánh sáng lấp lánh".

Megumin la lên và giơ quả cầu pha lê lên cao một cách háo hức trước khi 'vô tình' làm quăng nó vào lò sưởi.

_"Aaaaaaaah!!"

Em ấy quăng quả cầu pha lê có giá trị lớn vào lò sưởi khiến nó vỡ tan ra thành trăm mảnh.

_"Em làm gì thế!?"

Em ấy thở ra một hơi dài đầy mãn nguyện.

_"Ah, đó đúng là một gánh nặng trên vai của em mà. Vì không thể đi ra ngoài vào mùa đông, nên em cảm thấy khá là căng thẳng , nhưng em nghĩ em sẽ chịu được thôi... Sao anh lại nhìn em như thế?"

_"T-tại sao em lại ném nó đi như thế? chẳng phải công việc của em là mài cho cục pha lê đó trở thanh một quả cầu sáng loá sao?

_"À, em không nhận công việc này vì tiền. Em chỉ nghĩ rằng nó thật sự rất thư giãn khi nhìn một quả cầu pha lê mà em đánh bóng vỡ ra thành trăm mảnh mà thôi... Em sẽ cần phải bồi thường cho quả cầu pha lê này nên Kazuma nè, vay cho em chút tiền được không?"

_"Được thôi đưa anh cây gậy nát của em nào. Anh sẽ bán nó ở tiệm vũ khí và dùng số tiền đó để trả cho em."

Tôi tiến đến lại gần Megumin đang ôm cây trượng như muốn bảo vệ nó. Có vẻ như em ấy khá gắn bó với nó.

Ngay khi đó, Aqua bỗng khịt mũi. Trông cô ấy rất vui vẻ khi có thêm một người lười biếng nữa để dựa vào.

_"Có vẻ như cậu đã sai ngay từ đầu khi cậu nghĩ rằng tất cả những gì tôi làm là phơi thân ở nhà. Khi tôi bước ra khỏi nhà vào những ngày trời đẹp, tôi không làm điều đó cho vui. Tôi đã đi tìm những linh hồn lạc lối và thuyết phục bọn họ!"

Aqua nở nụ cười mỉm trên khuôn mặt.

Darkness,người đã nhặt lá thư lên đọc nó, đưa lá thư lại cho Aqua và nói.

_"Ồ! Được đấy! Nhiệm vụ này của cô chính là thanh tẩy những linh hồn lạc lối đó."

_"... Này Darkness, tôi rất xin lỗi vì đã gọi cô là con Crusader vô dụng, nhưng chúng ta có thể làm nó vào ngày mai được không?"

Part 2

Sáng hôm sau, chúng tôi quyết định đến nhà của vị quý tộc đó.

Hóa ra vị quý tộc này sống ở vùng ngoại ô của thị trấn, trong một căn biệt thự khá nhỏ nếu so sánh với những quý tộc khác.

_"Này, tại sao tất cả mọi người lại đi theo tôi vậy? Mọi người có thật sự không muốn xa tôi đến vậy không?"

_"Nếu cô đi một mình thì bằng một phép thần kỳ nào đó cô sẽ làm mọi chuyện rối tung lên thôi."

Chẳng có mấy ai muốn đi ra đường vào mùa đông cả nên chúng tôi chỉ muốn làm nó nhanh chóng.

_"Chị đang chuẩn bị gặp một quý tộc đấy biết chứ? Nếu mọi người để chị đi một mình thì kiểu gì chị cũng sẽ bị chém đầu đấy!"

_"Em nghĩ chị là người như thế nào vậy Megumin? Chị có sự hiểu biết về phép lịch sự đấy, em biết không?

_"Sự uỷ thác này đến từ gia tộc 'Trazam'. Tên tuổi của họ không cao lắm nhưng họ vẫn là hạng quý tộc mẫu mực với tư cách là một dòng dõi lâu đời và đáng được kính trọng. Điều này dành cho cả 2 này, làm ơn hãy hành xử cho đúng hôm nay nhé! Làm ơn đừng làm bất cứ thứ gì xúc phạm đấy!"

Darkness đang giáo huấn chúng tôi như thể cô ấy là người duy nhất biết phép lịch sự ở đây vậy...

_"... Cô cũng nên chú ý bản thân mình đi. Cô suốt ngày nói những thứ liên quan đến hiệp sĩ, tôi biết rằng vai trò của Crusader cũng giống như hiệp sĩ thôi nhưng đừng suốt ngày lảm nhảm như thế. Cô cũng nên ứng xử cẩn thận trước một quý tộc đi.

_"C-Cái gì? T-Tôi....!"

_"Thông thường thì trông cô khá thờ ơ với chuyện thường ngày nhưng mỗi lần đụng chạm đến quý tộc là cô lại bắn ra một tràng hiểu biết của cô về bọn họ."

Darkness có vẻ như muốn phản bác lại sau câu nói đó, nhưng cô ấy liền khịt mũi và liếc tôi ngay sau khi tôi nói những lời đó.

_"Tôi đã có cơ hội được tìm hiểu về quý tộc ở các vùng từ công việc của cha tôi nên tôi chỉ tình cờ biết được nó thôi..."

Cha của cô ấy có phải là thương nhân chuyên giao dịch với các quý tộc không nhỉ?

Chúng tôi đã đến nơi trước khi tôi suy nghĩ thêm được gì nữa.

Hai bên cánh cổng được canh gác bởi 2 người lính, và một người trong số họ bước đến chúng tôi.

_"Ugh... Cho hỏi các vị là ai và mục đích của các vị đến đây là gì?"

Tôi có cảm giác hơi lạnh sống lưng khi nhìn thấy khuôn mặt đang tỏ ra cau có của người lính canh, tôi lấy lại bình tĩnh trong một lát và giới thiệu chúng tôi một cách cẩn thận

_"Ah, vâng! Err, chúng tôi đến đây để thực hiện nghi thức thanh tẩy được ủy thác từ Guild mạo hiểm giả..."

_"Ooh!" x2

Sau khi nghe xong, 2 người lính canh tỏ vẻ nhiệt tình.

_"L-làm ơn đợi một lát!"

2 người bọn họ vội vàng chạy vào trong căn biệt thự.

Một lát sau cả 2 người họ quay lại, họ dẫn chúng tôi vào một căn phòng có rất nhiều đồ nội thất trang trí.

Chỉ với một món nội thất ở trong này thôi cũng đủ để trả hết số nợ của tôi rồi.

Ngồi trên chiếc ghế sofa ở cuối căn phòng là một người trông khá trẻ, chạc tuổi chúng tôi. Anh ta trao cho chúng tôi ánh nhìn soi xét.

Chàng trai trẻ này có vẻ như là trưởng nam của gia tộc Trazam và là người đưa ra yêu cầu...

_"Tôi tên là Tranzam Russo Abrams, và là người đưa ra yêu cầu..."

Chưa kịp kết thúc câu của mình anh ta liền đưa ánh nhìn đến Darkness và giật mình.

_"Tôi rất xin lỗi vì đã để cô đi một quãng đường xa như thế này. Tôi đã nghe nói đến chuyện cô đang tham gia vào một Guild mạo hiểm giả nào đó, nhưng không thể tin rằng tiểu thư Dustiness nổi tiếng đang-"

_"AaaaaaaaaaaH! Hình như anh đã nhầm tôi với một người quen nào đó của anh rồi, Tarzam-dono! Tôi là một Crusader và là một mạo hiểm giả, tên tôi là Darknaaa-!?"

Tôi vội vàng nắm lấy Darkness sau khi cô ấy cắt ngang lời vị quý tộc kia để giới thiệu cô ấy.

_"Cô đang làm gì thế? Chẳng phải trước đó cô chính là người đã dặn chúng tôi không được làm việc gì thô lỗ sao?"

_"À ừ thì...! Tôi có lý do cho việc này...!"

Darkness thì thầm với tôi như cô ấy sắp rơi nước mắt. Khách hàng của chúng tôi có vẻ không tỏ ra giận dữ mà còn rất ngạc nhiên.

_"A-Ah vâng, đây là lần đầu chúng ta gặp nhau, Da....rkness...dono. Ah chúng ta không cần bận tâm đến việc đó đâu! Cậu có thể bình tĩnh được rồi nên xin hãy thả Darkness-dono ra."

Có vẻ như anh ta đã từng tiếp xúc với thường dân, nhưng anh ta lại trông hơi cau có vì hành vi của chúng tôi.

_"Thật sao? Tôi thật sự rất xin lỗi, cô ấy không có ý gì xấu đâu,chỉ là tính cách của cô ấy hơi quái gở thôi... Này! Darkness, mau xin lỗi Trazam-sama đi!"

_"Tôi xin lỗi sâu sắc vì những gì tôi đã làm, mặc dù tôi chỉ là một thường dân..."

_"Không không! Việc đấy ổn mà, tôi không cần các vị phải xin lỗi đâu! Cứ tự nhiên đi, và không cần phải gọi tên tôi với 'sama' đâu. Cứ gọi tôi là Abrams là được rồi!"

Lần đầu tôi gặp anh ấy, tôi đã nghĩ rằng anh ấy là kiểu người quyết đoán và nghiêm nghị nhưng có lẽ tôi đã lầm. Có lẽ tôi phải thay đổi ấn tượng của mình về một quý tộc tầm trung là như nào.

_"Bây giờ thì, xin cho phép tôi giới thiệu bản thân mình. Tôi là một mạo hiểm giả, tên tôi là Satou Kazuma. Cô gái này là Đại Pháp Sư thuộc Hồng ma tộc, và cô này là..."

Megumin khi được giới thiệu liền quỳ xuống, Aqua người đang yên lặng quan sát bỗng cắt ngang lời tôi.

_"Tôi là Aqua, Đại Linh Mục, tôi chính là người đã chấp nhận yêu cầu của anh, thưa Abrams."

_"Tại sao cô dám ăn nói ngạo nghễ như vậy? quỳ xuống nhanh lên đi!! Khi anh ấy nói cứ tự nhiên không có nghĩa rằng cô có thể ăn nói ngang hàng với anh ấy."

_"Ah, không đâu, mọi người có thể coi tôi như người bình thường và không cần quá câu nệ đâu... Darkness-dono, xin hãy coi như vậy luôn nhé."

Anh ta nói với Darkness với một nụ cười gượng gạo,mặc dù anh ta đã hơi không hài lòng vì những lời nói của Aqua trước đó.

Part 3

_"Tôi không rõ lắm nhưng tôi nghĩ căn biệt thự này đang bị ma ám"

Tôi đã hỏi thêm chi tiết về nhiệm vụ và đó là những gì Abrams nói với chúng tôi.

_"Có vẻ như đã có điều gì kỳ lạ đã xảy ra trong căn biệt thự này, chẳng hạn như một hầu gái đã nhìn thấy các tủ và ngăn kéo bung ra và đồ đạc bay khắp phòng, hay một hầu gái khác có cảm giác như đang bị theo dõi khi đang gội đầu ở trong phòng tắm".

_"...Rất có thể có một tên biến thái đang cư ngụ ở trong căn biệt thự này?"

_"Đ-Điều đó là không thể nào! Ngoại trừ tôi ra, tất cả mọi người đang sống và làm việc ở đây đều là phụ nữ và tôi sẽ không bao giờ làm việc đó! Thật ra thì đó chính là lý do vì sao mọi người đều nghi ngờ đó là tôi!"

Abrams cố gắng giải thích trong tuyệt vọng.

_"Nhưng nó đâu có nghĩa là điều này được làm bởi một con ma nào đó. Tại sao anh lại nghĩ rằng nó được làm bởi một con ma?"

_"Đó là bởi vì tôi thỉnh thoảng còn nghe được một giọng nói. Nhưng lạ thay, không ai trong căn nhà này nghe thấy nó ngoại trừ tôi."

_"Thay vì gọi một nhà trừ tà, sao anh không kiếm một bác sĩ tâm thần nào đó đi?"

_"Này Megumin! Tôi rất xin lỗi Abrams-dono!"

_"K-Không tôi nghĩ rằng bất kỳ ai sau khi nghe tôi kể cũng sẽ nghĩ vậy thôi, nên xin cô hãy ngẩng đầu lên đi Darkness-dono..."

Abrams cố cười trên khuôn mặt khi anh ta nói vậy. Như anh ta nói rằng chỉ mình anh ta nghe thấy giọng nói có phải không nhỉ?

Trong khi mọi người đang đắm chìm suy nghĩ, Aqua bỗng kêu lên.

_"Tôi hiểu rồi! chắc chắn có một con ma hay linh hồn nào đó đang ở trong căn biệt thự này!"

_"Đ-Đó có phải là sự thật không Đại linh mục-dono!?”

_" Anh cứ gọi tôi là Aqua - san, chắc chắn đang có một linh hồn ở đây. Dù sao thì tôi không nghĩ đó là một linh hồn tà ác."

_"Tôi thật sự xin lỗi ngài Abrams-dono! Aqua làm ơn điều chỉnh cách ăn nói của cô đi!"

Darkness vội vàng xin lỗi trước những lời của Aqua, và anh ta cũng làm một cử chỉ như để đáp lại, nhưng trong đôi mắt của anh ta trông giống như một con cá chết.

_"Cha của anh đã chết gần đây vì mắc nghẹn Tokoroten Slime ở cổ họng đúng không? đó chính là lý do vì sao anh trở thành chủ nhân của căn biệt thự này."

_"L-Làm sao nào mà cô biết được!?" Abrams trước đó đã nhìn Aqua với một ánh mắt nghi ngờ nhưng sau khi nghe xong anh ta liền bật dậy rồi ngồi bịch xuống ghế.

_"Ừ thì là như lày, khi anh đạt đến trình độ như tôi thì điều này cũng dễ hiểu thôi mà. Cha của anh tên là Tranzam Russo Pickles. Sở thích của ông ấy là chơi guitar, và chăm sóc cây cảnh, đồ uống ưa thích của ông ấy là 'neroid hồng loại 11 tuổi'."

_"Cô thậm chí còn biết điều đó!?" Abrams trông rất ấn tượng với Aqua sau khi nghe xong điều đó.

_"... Ông ấy đang kể rằng cái chai neroid hồng mà ông ấy uống chung với anh trước ngày ông ấy mất chính là chai neroid hồng ngon nhất cuộc đời ông ấy."

_"C-CHAA!!" Abrams quỳ xuống, và nước mắt chảy ra như suối khi đang kêu cha của anh ấy. Anh ấy đã không còn quan tâm đến việc giữ hình ảnh của một quý tộc nữa rồi.

_"Làm sao mà Aqua biết nhiều chuyện thế...?"

Một sự im lặng bỗng bao trùm lên chỗ này."

_"Này, tôi nghe thì trông có vẻ khả nghi lắm, nhưng mọi thứ có vẻ đang tiến triển tốt nên hãy để cô ấy lo vụ này đi."

_"Tôi..Tôi muốn nói là nó ổn nhưng..."

Sau khi lấy lại bình tĩnh, chúng tôi lại một lần nữa thảo luận chi tiết của nhiệm vụ này.

_"Ai mà ngờ được linh hồn tà ác mà tôi đang nghi ngờ hóa ra lại là cha của tôi... Ban đầu thì tôi định để cho cô sử dụng phép 'turn undead' lên cả căn biệt thư, nhưng bây giờ tôi muốn thay đổi yêu cầu. Tôi muốn tìm cách để cha tôi có thể được ra đi thanh thản."

Theo như Aqua từng nói thì... nếu một linh hồn không có bất kỳ nuối tiếc nào lúc còn ở trần thế thì thì họ không cần sử dụng phép thanh tẩy mà có thể tự siêu thoát. Nói theo cách khác thì cha của Abrams vẫn còn nuối tiếc điều gì đó với thế giới này.

_"Tôi phiền làm điều này đâu, nhưng nếu anh không muốn tôi sử dụng thanh tẩy lên cha của anh thì việc duy nhất tôi có thể làm đó là thông dịch giữa anh và ông ấy."

_"Vậy là quá đủ rồi! Tôi sẽ tự mình hoàn thành những nuối tiếc của cha tôi!"

Có vẻ như chúng tôi vừa mới thỏa thuận xong. Thái độ của Abrams đối với Aqua đã hoàn toàn thay đổi khi anh ấy biết rằng Aqua có thể nói chuyện với linh hồn và bây giờ anh ta đang tỏ thái độ tộn trọng đối với Aqua.

Chắc chúng tôi có thể để mọi việc lại cho Aqua được rồi.

_"Và bây giờ là ước nguyện đầu tiên của ông ấy... Kazuma, cậu có thể đi mua một ít neroid hồng được không?"

_"Huh?"

Phải chăng cô ta định trêu tôi đấy à?

_"Đừng đùa nữa, tại sao tôi lại phải đi mua chứ? Mà làm sao mà một con ma có thể uống được chứ hả?"

_"Hả? cậu đang nói gì vậy, nếu một con ma bỏ tâm trí vào thức ăn thì chúng cũng có thể thưởng thức được như chúng ta đấy! Bộ cậu chưa bao giờ nghe đến tâm linh à? những con ma có thể điều khiển đồ vật như dao kéo bằng tâm linh đó! Ông ấy có vẻ rất muốn thưởng thức neroid hồng loại 11 tuổi để ôn lại những kỷ niệm trước đây!"

Abrams nắm hai tay lại như để cầu xin tôi. Có vẻ như anh ấy cũng muốn tôi đi mua nó.

_"Thôi được rồi, nhớ phải chia phần thưởng cho tôi nữa đấy!"

Tôi miễn cưỡng đi đến khu chợ và mua "neroid hồng loại 11 tuổi về cho" ông ta uống.

Part 4

_"Tại sao mọi thứ lại thành ra như thế này?"

Sau khi tôi quay về căn biệt thự với chai neroid hồng, tôi liên tục lẩm bẩm khi nhìn thấy cảnh tượng lạ thường trước mặt tôi.Một con gấu nhồi bông đang ngồi ngay giữa sofa và bao quanh nó là những hầu gái đang nịnh hót nó!

_"Oh, Kazuma đấy à. Để chai neroid hồng trên bàn đằng kia đi."

Aqua đang ngồi ngay kế con gấu nhồi bông, ăn miếng trái cây và độc thoại như một nhà phiên dịch. Thấy tôi đứng hình ở ngay trước cửa, Megumin lại gần và giải thích.

_"Người đứng đầu cũ của gia tộc này đang nhập hồn vào con gấu nhồi bông đó, và đó là những gì ông ấy yêu cầu từ nãy tới giờ..."

Tôi quay lại nhìn con gấu nhồi bông không có một chút cử động nào nhưng các cô hầu gái vẫn thay nhau quấn quít lấy nó. Sau đó Abrams nhận ra tôi đã quay về và vẫy tôi lại.

_"Oh! cậu đây rồi! mang chai neroid ấy lại đây nào..."

_"Nè Aqua, ngài Pickles đang thực sự ở trong con gấu bông đó không vậy? Cô không đùa tất cả mọi người chỉ vì cô cảm thấy chán chứ?"

_"Cậu đang nói gì thế? Đây là tất cả những gì lão ấy muốn từ nãy giờ. Ông ta đã luôn muốn được phục vụ bởi các hầu gái như thế này, nhưng vì ông ấy phải giữ hình ảnh về một gia tộc đáng kính nên ông ấy đã kìm hãm ham muốn đó."

_"Hay là cô cứ niệm 'turn undead' lên lão ấy đi..."

Abrams đã quỳ xuống và cầu xin chúng tôi ngay sau khi nghe những gì tôi nói.

_"Cha của tôi đã luôn giữ mình trong suốt cuộc đời của ông ấy, tôi muốn ít nhất có thể làm một điều gì đó cho ông ấy trước khi ông ấy thật sự ra đi. Tôi hi vọng mọi người có thể giúp tôi lần này."

Tôi không biết phải nói gì nữa. Nghĩ lại thì tôi đến với thế giới này bởi vì sau cùng tôi vẫn còn những luyến tiếc mà tôi vẫn chưa thực hiện được. Nếu nhìn theo hướng đó, chỉ đơn giản là được bao quanh bởi các hầu gái cũng không phải điều gì quá đáng... Sau đó, Aqua đang gật đầu với con gấu bông rồi nói

_"Bây giờ ông ấy muốn được ôm bởi Megumin."

_"...Thích thì chiều, nó trông có vẻ như là một con gấu bông đáng yêu, nên em không ngại việc phải ôm nó đâu."

Lão Pickles này chắc đang thỏa mãn lắm đây. Khi tôi liên tục lườm mắt vào con gấu bông này, Aqua đưa tai mình lên con gấu bông, gật đầu như lúc nãy rồi cô ấy nói.

_"Mặt của tên thường dân kia làm ta thấy khó chịu nên ai đó 'xử' hắn ta đi."

_"Oh lại đây đồ thú nhồi bông! Tao sẽ biến mày thành một cái giẻ chùi đ*t."

_"Kh-Khoan đã! Tôi sẽ không yêu cầu ai 'xử' cậu cả, nhưng cha tôi sẽ siêu thoát ngay sau khi ông ấy hoàn thành ước nguyện,nên làm ơn đi kazuma-san..."

Abrams nắm lấy tay tôi trước khi tôi kịp giật con gấu bông ra khỏi Megumin.

_"Này, cần bao nhiêu ước nguyện nữa để con gấu bông này siêu thoát vậy? Em nghĩ chúng ta đã hoàn thành khá nhiều rồi đấy chứ?"

Sau khi nghe những lời của Megumin, có một ý nghĩ nảy lên trong đầu tôi.

_"Tên này trông có vẻ chẳng di chuyển một tí nào, nếu tên đó còn đưa thêm bất kỳ một đòi hỏi vô lý nào nữa thì cứ 'xử' hắn ta bằng 'turn undead' đi."

_"Này khoan đã, cha tôi đã từng là người cai trị vùng này và được mọi người yêu mến! Chúng ta có thể cho ông ấy được ra đi thanh thản vào cuối đời được không?"

Aqua liền liếc Abrams một cái và quay sang với con gấu bông.

_"Thôi được rồi, thế là đủ vui rồi. Đến với vấn đề chính thôi, sự thật là có một quyển nhật ký đầy những 'ham muốn tưởng tượng' của ta ở tầng hầm trong căn nhà này. Tôi muốn mọi người cất giữ nó cẩn thận. Đó là những gì lão nói đó..."

_"Tôi biết là lão đang đùa với chúng ta mà! Quên 'turn undead' đi, ném thằng cha này vào lò sưởi thôi!"

Vẫy tay ra khỏi Abrams, tôi chộp lấy con búp bê từ Aqua và chuẩn bị quăng nó vô lò sưởi.

_"Khoan Kazuma, bây giờ nếu tôi đốt quyển nhật ký đó thì cha tôi chắn chắn sẽ siêu thoát, nên mặc kệ ông ấy một lát đi. Vì gia tộc này sẽ rơi vào nguy hiểm nếu bị lộ ra đấy."

Darkness giật lại con gấu bông từ tay tôi lại và nở một nụ cười gượng gạo. Abrams chỉ gật đầu, một lát sau Aqua nói.

_"Nói sao nhỉ, tôi đã để luôn ý đến điều này khi tôi thấy cô ấy. Cô ấy thực sự trông rất giống với vợ của ngài Dustiness, người phụ nữ tôi vẫn luôn thầm yêu. Tôi thực sự muốn cô ôm lấy tôi như thể đang ôm người yêu vậy. Lão ấy nói thế..."

_"Cha!?"

Sau khi nghe được điều đó, Darkness liền ôm con gấu một cách miễn cưỡng trong với biểu cảm khó xử.

_"Hãy chà vào má tôi nữa đi! Sau khi nhìn cô ấy bị người bạn Dustiness của mình lấy mất, thì con gái của ông ấy đang làm điều này như để chuộc lỗi cho cha cô ấy..."

_"Aqua cô không cần phiên dịch nữa đâu! Chúng ta hãy ném nó vào lò sưởi như ý của kazuma đi!"

_"Xin hãy kiềm chế Darkness - dono! Thật ra thì con muốn biết về phần quá khứ này như một người con trai của cha!!!"

part 5

Abrams lầm bầm trong miệng với một giọng nhỏ nhẹ.

_"Có một căn phòng bí mật ở đây à..."

Bên trong phòng ngủ không đang để trống của Pickles, chúng tôi tìm thấy một lối vào dẫn đến tầng hầm.

_"Nếu chúng tôi có thể tìm thấy một căn phòng bí mật dễ như thế này thì tôi đoán khả năng nói chuyện với linh hồn của cô ấy hoàn toàn không phải là ảo giác hay tự biên tự diễn rồi.

Ở trong góc của căn phòng, chúng tôi tìm thấy một quyển sách phủ đầy bụi.

Đây hẳn là quyển nhật ký đầy những 'ham muốn tưởng tượng' mà lão ta đã nói.

_"Cảm ơn mọi người rất nhiều. Đặc biệt là cô, người đã làm cầu nối giữa tôi và con trai. Và cô gái nhỏ nhắn dễ thương, và cô gái trông rất giống tình đầu của ta... Và cậu trai trẻ đóng vai trò là kẻ sai vặt."

_"Được rồi, hãy đọc quyển nhật ký này và xem bên trong nó có gì nào. Sau đó tôi sẽ sao chép chúng ra từng bản và phát tán khắp thị trấn.

_"Đừng có căng như vậy chứ, nó chỉ là một câu đùa vui của giới quý tộc thôi, nên đừng tự làm hại mình đấy tên thường dân nóng tính kia. Ta sẽ cho cậu một phần thưởng nên đừng làm vậy... lão nói thế đó."

_"Ông cũng có phần thưởng cho tôi luôn đúng không?"

Khi tôi và Aqua đang tranh cãi, Abrams cần quyển nhật ký trên tay và quỳ xuống.

_"...Thưa cha, con chắc chắn sẽ phá hủy quyển nhật ký này, nên cha có thể yên nghỉ được rồi. Con chưa bao giờ nghĩ rằng có thể gặp lại cha như thế này. Mong cha tìm được sự thanh thản bên cạnh nữ thần Eris..."

Vừa nói anh ấy vừa ôm chặt quyển nhật ký vào ngực. Để đáp lại, Aqua nhẹ nhàng đặt con gấu xuống.

_"Con trai của ta. Ta đã nghĩ về điều này, ta chưa bao giờ dành nhiều thời gian cho con, kể cả khi con còn nhỏ. Đây là một số lời khuyên từ cha của con. Con không nên kiềm chế bản thân như cha từng làm,thay vào đó hãy sống một cuộc sống trọn vẹn với các hầu gái ở trong biệt thự này..."

Với một giọng nhẹ nhàng, Aqua truyền tải những lời cuối cùng của ông ấy đến với cậu con trai của mình.... Lẽ ra đây nên là một cảnh cảm động nhưng tôi không cảm thấy thế bởi những nội dung trong cuộc trò chuyện này và những lời đó. Một chàng quý tộc trẻ cầm cuốn nhật ký chứa đầy những tưởng tượng đáng xấu hổ khóc lóc trước một con gấu nhồi bông to lớn. Kể cả những người đang xem cảnh này cũng phải...

_"... Hức."

_"... Là một Crusader của nữ thần Eris, Tôi xin được cầu nguyện cho ngài..."

Khoan đã! tại sao Megumin và Darkness lại khóc vậy!? Hay chỉ mỗi tôi? Tôi có phải là người duy nhất không bị lung lay bởi cảnh này ư?

_"...Có vẻ như ông ấy đang sắp hết thời gian rồi, nếu ông còn điều gì muốn nói nữa thì hãy làm ngay đi. Cả 2 sẽ không bao giờ có thể thực sự gặp lại nhau nữa đâu, nên đừng để bất kì sự nuối tiếc nào ở lại.."

Aqua nói bằng một vẻ long trọng, và Abrams cầm lấy tay con gấu bông.

_"Sau khi nhìn thấy những yêu cầu mà cha đã đưa ra cho những cô hầu gái của mình, con chắc chắn một điều đó là con chính là con trai của cha. Con có thể tưởng tượng ra những gì được viết ở trong quyển nhật ký này. Sau tất cả, con nhận thấy rằng con cũng có một suy nghĩ ham muốn như vậy ở trong đầu... Cha à, hãy sống tốt ở kiếp sau nhé. Con chắc chắn sẽ lo cho mọi thứ ở đây nên cha có thể an nghỉ được rồi."

Tiếng cười của nhẹ nhàng của Aqua cất lên rồi cô ấy nói.

_"Như ta đã dự đoán con trai của ta. Ta chưa bao giờ nghĩ rằng con sẽ trở nên giống ta như thế này. sau khi đánh mất cô ấy vào gia tộc Dustiness, ta đã không muốn cưới bất kỳ ai làm vợ nữa... Dù vậy ta vẫn cần một người thừa kế, nên ta đã nhận nuôi con, nhưng ta chưa bao giờ nghĩ rằng con sẽ theo chân ta như thế này... Ta đã kể với con rằng mẹ con đã mất trong một căn bệnh nhưng đó chỉ là một lời nói dối. Ngay từ đầu con đã..."

Từ đoạn đó Aqua không nói thêm gì nữa.

_"...Eh?"

Abrams, người vừa nhận được thông tin chấn động như thế này, đứng hình trong khi vẫn đang nắm con gấu bông.

_"... Có vẻ như anh ấy nên trân trọng những nuối tiếc của ông ta và tiếp tục tiến lên."

_"NGAY TỪ ĐẦU???..... Cái gì!?... Tại sao cha lại siêu thoát ngay lúc đó? Rốt cuộc thì con là con của ai? CHA ƠIIIIIIIIIIIII!!!!!"

...

...

...

Sau khi rời khỏi dinh thự của Tranzam, chúng tôi đi về nhà với một bầu không khí kỳ lạ nhưng nhẹ nhõm xung quanh chúng tôi.

_"Này... Liệu anh ta sẽ vượt qua chuyện này chứ?"

_"Anh ấy sẽ ổn thôi. Anh ấy trông như vậy thôi nhưng tinh thần của anh ta khá là cứng đấy nên tôi chắc anh ta sẽ ổn thôi!"

Sau khi nghe Darkness lẩm bẩm, tôi bỗng nhớ đến cảm giác kỳ lạ mà tôi có trước đó.

_"À mà cô có biết người đó không?"

_"C-Cái gì? Không, anh ta là một quý tộc, làm sao một thường dân như tôi có thể biết đến anh ta được chứ?"

_"Cũng đúng thôi, không thể nào cô có dòng máu quý tộc được. Cô là người nóng tính và đơn điệu. Awww, tôi đã hy vọng rằng mình sẽ có thể gặp một cô gái quý tộc thực sự."

_"Eh?"

Darkness ngay lập tức đưa ra một lời giải thích, nhưng hoàn toàn cứng đờ ngay sau khi nghe những lời của tôi.

_"Kazuma nè, Anh có thích tiểu thư quý tộc không? Tôi có thể hiểu được tại sao anh lại muốn gặp một tiểu thư quý tộc. Một tiểu thư quý tộc hẳn phải là một người đoan trang, thùy mị và nết na..."

_"Chính xác là vậy đó. kiểu người chưa bao giờ cầm một thứ gì đó nặng hơn một tách trà và có lẽ sẽ ngất xỉu ngay khi gặp một con goblin."

_"Ugh..."

Tôi không hiểu sao Darkness gầm gừ vì cuộc nói chuyện giữa tôi và Megumin, nhưng chúng tôi đã quá quen với tính cách lập dị của cổ rồi nên chúng tôi cũng mặc kệ...

_"Dù sao thì chúng ta đã làm rất tốt hôm nay, trông anh ta tỏ vẻ cảm kích đối với tôi. Và phần thưởng của nhiệm vụ này cũng khá cao nữa! 1 triệu Eris, là 1 triệu Eris đó cậu biết không. chúng ta sẽ không cần phải đi làm trong một quãng thời gian đấy!?"

Những lời cuối cùng từ cha của Abrams có lẽ sẽ in sâu trong tâm trí anh ta từ giờ cho đến cuối cuộc đời...

_"Anh ta đã cảm thấy rất biết ơn, anh ta thậm chí còn tiễn chúng ta lần cuối cơ mà! đó là điều mà cậu sẽ làm với những ai cậu biết ơn và kính trọng. Anh ấy thậm chí còn tặng chúng ta chai neroid hồng đắt tiền này. tối nay sẽ có buổi tiệc to đấy."

_"Ông ta có thực sự muốn uống chai neroid hồng đó không? Hay cô chỉ nói dối để được uống nó thôi?...Dù sao thì lát chia cho tôi uống với nhé..."

_"OK thôi, rượu ngon phải có bạn bè! Thêm vào đó, chai rượu này được trao tận tay cho tôi. Tối nay chúng ta sẽ mở tiệc mừng lần đầu tiên Aqua-sama hoàn toàn bỏ công sức ra để hoàn thành công việc!"

Aqua nói điều đó trong khi đang ôm chai rượu vào ngực và nở nụ cười tươi trên khuôn mặt của cô ấy.

part 6

Sau khi quay trở về nhà, chúng tôi đã bỏ ra nhiều tiền hơn để mua thức ăn hơn mọi ngày và đi ngủ ngay sau khi chúng tôi chia nhau uống chai neroid hồng.

Sau đó, tầm nửa đêm tôi bỗng tỉnh dậy. Tôi cảm thấy khát nước quá. Có lẽ tôi đã uống hơi nhiều tối qua rồi... Lúc tôi đang bước xuống cầu thang, tôi chợt nghe thấy tiếng của lò sưởi trong phòng khách đang cháy.

_"Và đó là cách mà lão Pickles đã siêu thoát thành công, cộng thêm với việc Abrams cuối cùng đã bật khóc. Nhưng đó chỉ là sự thất thường của cuộc sống, chúng ta không thể điều khiển được nó em hiểu chứ?"

Aqua đang ở trong phòng khách nói chuyện một mình trong khi ôm chai neroid còn một nửa. Cô ấy thường hay có những hành động kỳ lạ và tôi thường không để ý lắm nhưng có lẽ cô ấy đang nói chuyện với hồn ma của cô bé trong căn biệt thự mà cô ấy đã nói tới hôm trước... cô ấy rót rượu vào một cái cốc và đặt nó lên bàn. Bỗng nhiên, nước trong dần dần cạn đi.

Vậy đó là sự thật khi cô ấy nói rằng ma cũng có thể uống rượu... tôi chợt nhớ ra những gì Aqua nói hồi trước khi chai rượu đắt tiền tôi mua bỗng dưng hết sạch một cách khó hiểu kiểu:"Tôi không hề uống chai rượu đó! người uống nó chính là hồn ma sống trong căn biệt thự này!". Có lẽ tôi nên xin lỗi cô ấy vào sáng mai vậy. Nó khá là bất lịch sự khi tôi cứ nghe trộm như vậy, nên tôi định bước ra lấy nước và quay lại đi ngủ.

_"Chị đã cho em uống loại rượu đắt tiền rồi nên cho chị xin lỗi vì đã bắt em nhận lỗi khi uống hết rượu của Kazuma nhé!"

... ...

Tôi sẽ tiếp tục nghe để xem cô ấy nói thêm gì nữa không. Tôi đứng sát vào bức tường và kích hoạt kỹ năng 'ẩn nấp' để xóa đi sự hiện diện của mình.

_"Cái gì? Em muốn nghe chị kể chuyện về thế giới bên kia ư? Trông em có vẻ khá thích nghe mấy câu truyện này nhỉ?"

Aqua lắc đầu với một tiếng thở dài mệt mỏi.

_"Được thôi, để chị kể cho em nghe câu chuyện về cuộc sống chị có trước khi đến đây nhé. Đó là trước khi Kazuma hiện ra trước mặt chị sau một cái chết lãng xẹt."

Thế là cô ấy bắt đầu kể chuyện cho hồn ma của cô bé kia. Thỉnh thoảng khi nghe cô ấy nói gì đó về tôi và tôi đã xém lao ra chặn họng cổ lại.

_" Và đó chính là lý do vì sao chị là một người rất quan trọng ở thiên giới. Hàng ngày có rất nhiều người gửi cầu nguyện đến chị. Chị được phục vụ đến tận răng, chị có thể lấy bánh hay đồ uống nào mà chị thích bao nhiêu cũng được. Nó đúng là một cuộc sống tuyệt vời."

Nó nghe giống như một cuộc sống buông thả và suy đồi đối với tôi.

_"Và sau đó có một cậu trai xuất hiện trước mặt chị! Cậu ta đã kéo chị đến với thế giới này. cậu ta chẳng có kỹ năng hay bất cứ thứ gì hữu ích, nghiêm túc đấy! Cậu ta nghĩ chị là ai chứ?"

Tôi cũng muốn nói với cô ấy rằng tôi đã rất hối hận khi mang cô ấy theo đến đây.

_"Nhưng mới đây chị nhận ra rằng Kazuma là một người rất dễ bị bỏ rơi. Có lẽ cậu ấy đã cảm thấy hơi buồn tủi vì bị bỏ lại ở thế giới mới một mình. Lần đầu nhìn cậu ta có vẻ điều khiển mọi thứ theo trật tự nhưng cũng có nhiều lần cậu ấy thất bại. Cậu ấy thật sự không thể làm được điều gì nếu như không có sự chỉ bảo của chị".

Tôi khi nghe đến đây chỉ muốn lao ra để kéo má nhỏ rồi cho nhỏ tự nhìn vào gương xem trông cô ta có thật sự đẹp đến thế không...

_"Hmm? Chị có muốn về thiên giới không á? Hmm... để xem..."

cô gái ma có lẽ đã hỏi Aqua một câu gì đó và cô ấy bắt chéo 2 tay và chìm trong suy tư.

Nhanh mà đi về nhà của cô đi!

_"Có rất nhiều khó khắn ập đến với chị khi đến thế giới này nhưng Megumin và Darkness là những người kỳ lạ nhưng chị không cảm thấy buồn chán mỗi khi ở với họ.

Tôi chỉ muốn cho cô ta biết cô ta chính là đứa kỳ dị nhất nhóm,nhưng tôi chỉ tặc lưỡi cho qua để không xen vào cuộc trò truyện của cô ấy.

Aqua cười với cô bé ma.

_"Kazuma thực sự rất yếu ớt và cậu ấy rất dễ chết nếu như mọi người không để mắt đến cậu ta, nên chị rất lo lắng về cậu ấy nếu tôi không ở đây. vì vậy, trước khi chị quay lại thiên giới chị phải khiến cho thế giới này an toàn trước, thêm vào đó chị không thể về thiên giới khi chưa hạ gục quỷ vương được."

Nghe thấy Aqua nói điều gì đó rất giống như một người chị gái đã cho tôi cảm giác kỳ lạ, và tôi quyết định tốt nhất nên quay về phòng.tôi không thích rút mana của mình như thế này, có lẽ tôi sẽ sử dụng 'create water' để uống nước trước khi đi ngủ vậy. Tôi chưa từng có ý định nghiêm túc cố gắng hạ gục Quỷ vương trước đây, nhưng..._"Có vẻ như cuối cùng chị không còn cảm thấy chán ghét cuộc sống của mình hiện tại. Chị đã có rất nhiều bạn bè và mạo hiểm giả ở thị trấn này và luôn có điều gì đó thú vị xảy ra hàng ngày nên chị cảm thấy ổn với điều đó."

Nếu tôi thực sự có thể trở nên đủ bá đạo để đánh bại với quỷ vương thì điều này cũng có thể xảy ra đấy chứ. Điều này đáng để xem xét đấy! Tôi quay đi và đi về phòng của mình.

_"Fufu, nếu những câu chuyện từ nãy đến giờ đủ làm em vui thì em có thể tìm chị bất cứ lúc nào em muốn... Hả? Em muốn kể bí mật của Kazuma cho chị như một lời cảm ơn ư, thú vị đấy để xem nào."

... ...

_"Vậy là cậu ta làm những trò đó trong khi ở một mình trong phòng ư!? Chà, sau khi đến với thế giới này ai cũng cần luyện tập với một số phép căn bản nhỉ. Nó nghe khá là vui đấy chứ! Chị sẽ trêu hắn ta về chuyện này sau vậy... " Oh vậy là cậu ta nói mấy thứ như vậy khi đang luyện tập kiếm ở sân sau ư?

"Hãy nhận lấy sự phán xét của ta đây!"

"Fu Fu, một lần nữa ta đã cắt đôi nó..."

_"Để chị viết nó xuống! Mặc dù cậu ta hay nói Megumin về việc này nhưng cậu ta cũng nên nghĩ về câu nói cậu ta hay dùng đi. "

Tôi ngừng bước lên cầu thang và lau mồ hôi đang chảy xuống mặt. Tôi thực sự không muốn nghe thêm nữa nhưng tôi muốn chắc rằng con bé đấy đã biết những thứ gì...

"Nói cho chị biết thêm những gì Kazuma làm đi, lần tới chị sẽ dùng nó để chặn họng cậu ta mỗi khi cậu ta nổi cáu với chị... Không phải bên trong, cậu ta đã giấu thứ gì ở trên kệ tủ quần áo thế?"

Tôi ngay lập tức phi xuống cầu thang và la lên

_"Đừng nói thêm nữa !!!!!!!"

-END-

Truyện Chữ Hay