KonoSuba Yorimichi

konosuba nichijou manga short story 1 (bàn tay thần thánh ở thế giới khác!)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Đặng Minh Quân

Editor: Đặng Minh Quân

KONOSUBA NICHIJOU MANGA SHORT STORY 1 (Bàn tay thần thánh ở thế giới khác!)

__________________________________________

“EXPLOSION——!!!!”

hôm đó.

Tôi đang trên đường về nhà sau khi đi xả Explosion cùng với Megumin, và chúng tôi đi ngang qua con phố hàng rong của Axel.

_"Nào, tất cả hãy đến đây! Chàng trai, chúng tôi có một số thứ cho cậu hôm nay! Chúng tôi có những nguyên liệu cao cấp mà cậu sẽ không thể tìm thấy được ở bất cứ nơi nào khác!"

Một người bán hàng rong đang làm một buổi rút thăm và la to hết mức có thể.

...Mấy cái cây trồng ở thế giới này rất khó để đối phó.

Chúng có thể bay; Chúng có thể từ trên trời rơi xuống; Chúng có thể phọt nước nào mắt. Và đó không phải là thứ nên được mọc ra từ đất.

Nhưng một vài trong số những thứ rắc rối đó vẫn nhận được sự thương sót của thiên nhiên, và bây giờ thời tiết đang rất lạnh. Một vài loài chim sẽ bay đi tìm một nơi ấm áp, trong khi một số loài khác sẽ về ở ẩn và ngủ cho qua mùa đông.

Bởi vì thế, thực phẩm thường rất đắt vào mùa này trong năm, và chỉ có mấy tên quý tộc có thể nuôi cây trồng trong nhà kính.

_"Kazuma. Chuyện gì thế? Anh muốn mua gì cho bữa tối sao?"

_"Không, anh phải cõng em về nhà cái đã? Với lại, ba người bọn em tối nay sẽ đi chơi và ngủ ở ngoài với Chris và Yunyun đúng chứ? Vậy thì anh sẽ đi ăn tối sau khi đưa em về."

Và ngay khi tôi định bước khi khỏi con phố hàng rong –

_"Phần thưởng của chúng tôi hôm nay và một sản phẩm có thể tăng rất nhiều điểm kinh nghiệm! Bí ngô, dưa hấu và nấm matsutake! Mọi người không nghe nhầm đâu! Phần thưởng cao nhất hôm nay là những cây nấm matsutake siêu quý hiếm!"

.

.

.

——Ngày hôm sau.

_"Bụng tôi đau quá."

Tôi dậy sớm hơn bình thường và đang phải chịu một cơn đau nhói ở bụng.

_"Đây là những gì cậu nhận được vì đang sống một cuộc sống đồi trụy đấy. Cậu có bị bệnh gan vì đã uống quá nhiều không? Không thể nào là do đồ ăn vì chúng ta đã ăn cùng một bữa mà. Nhanh mà đi vô toilet hay làm gì đi!"

_"Đây không phải là kiểu cơn đau mà một chuyến đi toilet sẽ giải quyết được. Bên cạnh đó, tôi không có bị bênh hay cảm thấy buồn nôn. Cô niệm hồi phục lên giúp tôi được không? Nó không đau đến mức đó, nhưng nó làm tôi thấy khó chịu."

Trong khi tôi đang ôm bụng trong đau đớn, Aqua vẫn ngồi nhai bánh và uống cà phê với không một chút thương sót.

_"Nếu cậu dính phải một con vi khuẩn nào đó thì tôi sợ rằng ma thuật sẽ không giúp ích được gì đâu. Kể cả khi chúng tạo ra những cơn đau đớn thì chúng vẫn là sinh vật sống. Việc duy nhất mà tôi có thể làm là loại bỏ chất độc của chúng ra khỏi cơ thể cậu."

_"Cô đùa tôi sao?"

Tôi tưởng ma thuật có thể giải quyết mọi thứ trên thế giới này, nhưng hóa ra vẫn còn mấy cái nghịch lý kỳ quặc như vậy ở đây.

Sau đó Aqua niệm thanh tẩy lên tôi, và nó hầu như chẳng có tác dụng gì. Sau đó Megumin tạm dừng trận cờ để đến xem.

_"Nếu triệu trứng vẫn tiếp tục sau khi đã sử dụng thanh tẩy, vậy có khi nó không phải là do vi khuẩn rồi. Kazuma, khi bọn em đi ra ngoài tối qua, anh đã ăn gì cho bữa tối vậy?"

Tối qua tôi ăn gì nhỉ....

_"Thì anh đã thắng một phần thưởng tại một cửa hàng rong và nhận được một số nguyên liệu cao cấp từ đó. Nhưng nó nhẽ ra phải là đồ ăn tươi được nuôi trồng bởi ma thuật chứ."

_"Sao mà cậu dám ra ngoài và tận hưởng một bữa ăn như thế một mình hả! Tại sao cậu lại làm thế với những đồng đội chí cốt của cậu chứ!? Thật đáng khinh khi dám bỏ chúng tôi lại tên hikiNEET kia!"

_"Được rồi, vậy đó là nguyên liệu gì vậy? Matsutake? Tôm hùm? Cá nóc? Anh đi mà ói chúng ra đi!"

Trong khi tôi đang bị thẩm vấn bởi Megumin và Aqua, Darkness bỏ tay lên cằm ngồi ngồi suy nghĩ.

_"Nếu cậu không ăn rau củ hoang, vậy thì có khi nó không phải là ngộc độc thực phẩm. Có lẽ cậu nên đến bệnh viện để kiểm tra để đề phòng đi. Trong trường hợp tệ nhất, thì có lẽ đang có một con ký sinh trùng sống trong người cậu.

_"Làm ơn đừng nói những điều đó, bây giờ tôi đang cảm thấy rất khó chịu. Gần đây bởi vì chúng ta không đi làm nhiệm vụ nên chúng ta chưa gặp một con quái vật nào hết ... Vậy nên nó không thể là một con ký sinh trùng đúng......... Không?"

Megumin và Aqua khiến cho sự lo lắng của tôi như chạm đến đỉnh điểm.

_"Em không biết về chuyện đó lắm, nhưng ký sinh trùng là một loài rất thông minh anh biết chứ? Khá hợp lý khi chúng lại trốn trong những nguyên liệu cao cấp bởi vì sự ấm áp và an toàn, đặc biệt là vào mùa này trong năm."

_"Đúng đấy, ký sinh trùng thường rất dễ để loại bỏ trước khi nấu ăn. Nhưng hiển nhiên là Kazuma chẳng biết gì về thế giới này, hẳn là cậu tưởng cứ ném vào chảo rồi chiên lên là ăn và ăn thôi đúng không? Haha, đúng là quả báo mà! Đây là quả báo cho cậu vì đã ăn lén sau lưng chúng tôi! Lũ ký sinh trùng rất đáng sợ cậu biết chứ? Cậu biết bộ phim 'Aliens' phải không? Nó giống vậy đấy..."

Tôi nhanh chóng bịt miệng Aqua lại trước khi nhỏ kịp phun ra thêm bất cứ câu gì kinh dị.

_"Được rồi, đi đến bệnh viện thôi! Tôi nghĩ là chẳng có chuyện gì nghiêm trọng đâu, nhưng nó sẽ rất tệ nếu như mọi người cũng bị ảnh hưởng!"

Sử dụng một chút can đảm cuối cùng để che dấu sự lo lắng, tôi nhanh chóng rời khỏi nhà.

.

.

.

— Ở vung ngoại ô của Axel, có một tòa nhà trông khá là kỳ lạ.

_"...Đây là bệnh viện sao?"

Ngay trước một tòa nhà màu đen, tôi cảm thấy có một luồng khí hắc ám phát ra từ bên trong.

_"Này, cậu làm gì thế? Nhanh lên đi! Đừng lo lắng quá, không có kim tiêm ở thế giới này đâu."

_"không, tôi có một linh cảm xấu về nơi này..."

Aqua và hai người kia đi theo tôi mặc dù tôi đã bảo là không cần, và đẩy tôi vào bên trong.

_"Xin chào quý khách!"

_"Xin thứ lỗi."

Tôi nhìn sang người đang chào đón tôi và tôi ngay lập tức quay người lại.

_"Này Kazuma, tại sao cậu lại sợ bệnh viện thế? Bộ cậu còn nhỏ à?! Đừng sợ, họ sẽ dùng ma thuật để xoa dịu nếu như cậu bị đau."

_"Đúng thế đấy, nếu có một con ký sinh trùng đang sống bên trong Kazuma chưa được kiểm tra, rất có thể sẽ có một chuyện kinh khủng xảy ra sau đó đấy!"

Darkness và Megumin đang cố để tôi cảm thấy đỡ sợ, nhưng họ không biết lý do thực sự khiến tôi lo lắng.

_"Cái thể loại bệnh viện gì đây?! Bác sĩ đâu rồi!?"

Một người đàn ông bước ra trước tôi, đang đeo một cái vòng cổ xương kỳ quoặc và khoác một chiếc áo choàng đen.

_"Tôi là bác sĩ đây."

_"Ông là thể loại bác sĩ gì thế?! Bác sĩ phù thủy à!?"

Cả căn phòng bỗng trở nên im lặng....

_"Um, Kazuma, bác sĩ phù thủy là một nghề cấp cao trong ngành y đấy, cậu không biết chuyện đó sao?"

_"Tại sao lại vậy?! Chuyện này thật vô lýl! Chẳng phải bác sĩ nên là những người trị thương như Linh mục hay Đại linh mục sao!?"

Aqua kéo tôi ra góc và giải thích cho tôi.

_"Nghe đây Kazuma. Cậu biết là những căn bệnh được tạo ra bởi vi khuẩn đúng chứ? Nhưng ma thuật chữa trị lại không có tác dụng với chúng. Nếu muốn giết sạch vi khuẩn thì mấy lời nguyền và tà đạo là những lựa chọn tốt nhất đấy."

_"Oh.... Tôi quên mất đây là thế giới khác..."

Nhưng... nghĩ lại thì đây là cách duy nhất để chống lại vi khuẩn... liệu nó có thực sự hoạt động không?

_"Tôi cũng nhắc luôn đó là họ kiêm luôn cả phần phẫu thuật đấy. Họ sẽ cần sự xuất hiện của một Linh mục, cùng nhau họ sẽ cùng nhau niệm phép 'Sleep' cực mạnh và thực hiện nó.

_"Tôi phải thừa nhận rằng tôi chưa bao giờ nghĩ mấy lời nguyền có thể được sử dụng theo cách này... nhưng tôi vẫn chưa thể làm quen được với Logic của thế giới này."

Dù sao thì tôi cũng đã bị thuyết phục rằng đây là một bệnh viện đàng hoàng.

_"Cậu bình tĩnh lại chưa? Vậy thì chúng ta đi vào trong rồi cậu hãy nói cho tôi triệu chứng của cậu."

Ông bác sĩ nói rồi chỉ tôi vào một căn phòng nằm xâu bên trong.

Dù sao thì cũng không còn cách nào khác, tôi đoán vậy. Tôi không muốn chết vì ăn phải cái gì đâu, vậy nên tôi đành phải chấp nhận thôi...

_"Cậu có 3 cô gái xinh đẹp đi theo phục vụ cho cậu à... nó khiến tôi cảm thấy ghen tị đấy. Ahh, tôi có cảm giác như mình sẽ sẩy tay rồi..."

_"Xin lỗi, ông vừa nói gì?"

Tôi ngay lập tức phi ra khỏi cửa sau khi nghe ông ta nói thế.

_"Này, cậu bị gì thế?! Đây là một bác sĩ phù thủy nổi tiếng với những lời nguyền được vang xa đấy cậu biết chứ?!"

_"Kazuma, sao thế? Cậu không thích một vị bác sĩ có những kỹ năng tuyệt vời và thậm chí có thể nguyền rủa cả thế giới sao?!"

Những lời khen ngợi cho chuyện này, Thế quái nào mà nó lại liên quan đến y học!?

Bị giữ lại bởi Darkness và Megumin, tôi không còn cách nào khác ngoài phải chấp nhận đi vào căn phòng đó.

Ông bác sĩ nhìn một ánh nhìn ma quái khi thấy tôi đang bị giữ lại bởi hai người họ.

_"Vậy lý do gì khiến cậu đến đây?"

_"Kazuma đã than thở suốt từ sáng vì cơn đau bụng không dứt."

Aqua trả lời thay tôi, và ông bác sĩ liền gật đầu,

_"Vậy thì nó có nhiều nguyên nhân đấy, hãy mổ cậu ấy ra để tìm hiểu nào."

_"Này! Thằng cha này là một lang băm đấy! Tôi đi đây! Th-thả tôi ra! THẢ TÔI RA!!"

Megumin và Darkness ấn người tôi xuống; không nhẽ họ không nghe những gì ông ta vừa mới nói sao.

_"Việc hồi phục cứ giao cho tôi. Bác sĩ, xin hãy cứu Kazuma."

_"Cứ giao cho tôi, nó có vẻ không giống một căn bệnh. Tôi chưa bao giờ thấy bệnh nhân nào nhiều năng lượng như thế này. Cậu cứ bình tĩnh đi, sẽ không có chuyện gì xấu sảy ra đâu. Chúng tôi chỉ tìm hiểu chuyện gì bên trong cậu thôi."

_"Làm sao mà tôi để mấy người cắt người tôi ra để tìm gì được?! N-này đang làm gì thế!? Cái phép gì đấy!? Này Aqua, dừng tên này lại! Darkness, Megumin! Tên này là lang băm đấy, đừng để hắn cắt người tôi! Thả tôi ra...!"

Ngay khi tôi vừa mới nhớ ra sử dụng Drain Touch lên hai người họ, tên bác sĩ dơ tay lên và....

_"Tốt lắm, hít một hơi thật sâu vào, thư giãn... thư giãn nào... đừng sợ gì hết, hãy để lời nguyền gây ngủ ngấm vào người cậu... .... ..."

.

.

.

— Trời đã tối khi tôi tỉnh dậy.

Có vẻ như tôi đã được bế về nhà khỏi đó trong khi đang ngủ. Tôi thấy mình đang trên giường, và điều đầu tiên tôi nhìn thấy là Aqua đang ôm người ngủ trên ghế.

_"Oh, anh dậy rồi đấy à Kazuma. Em đã rất lo lắng cho ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!?”

_"Này cậu đang làm gì Megumin đấ- ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!?”

Tôi ngay lập tức sử dụng Drain Touch lên Megumin và Darkness, đang ngồi cạnh giường tôi.

_"Làm sao mà mấy người dám giao tôi cho gã quái dị đó hả! Tại sao tôi lại cần phẫu thuật chỉ vì đau bụng chứ!? Tôi mém mất mạng vì nó rồi đấy!"

_"Ahhhhhhhh, d-dừng lại, hoặc hôm nay em sẽ không thể sử dụng Explosion đâu đấy! Bọn em đã đối xử tốt với anh rồi đúng chứ!? Anh không nên làm vậy đúng không?"

_"Đúng thế, chẳng phải cậu ổn rồi sao!? Nếu cậu cứ hút tiếp thì tôi sẽ... Oh... oh... khoan đã, thêm một chút nữa đi... Khi cậu nắm chặt tôi cảm thấy~~...."

_"Ah? Cô nói đúng nhỉ, tôi cảm thấy tốt hơn rồi... Nhưng nếu tôi chỉ ngủ cho qua thôi thì việc gì mà thằng cha đó phải làm phẫu thuật lên tôi?"

Có vẻ như tiếng ồn đã dánh thức Aqua dậy, nhỏ mở mắt ra và nhìn xung quanh. Và tôi ngay lập tức đổ lỗi trước những lời đầu tiên của nhỏ.

_“Fwahhhh. Ara, chào buổi sáng Kazuma. Cậu cảm thấy như nào? Cậu đã trong cơn nguy kịch đấy cậu biết chứ."

_"Này, nó chỉ là đau bung thường thôi, đừng làm quá lên. Không đời nào nó lại là một con ký sinh trùng đúng chứ? Mấy người chỉ đoán mò thôi đúng không...?"

_"Là dưa hấu đó kazuma, là

dưa hấu. Cậu không có nhả hạt khi ăn chúng đúng không? Không quan trọng ở đâu, dù là trong bụng của một con quái vật hay ở bất cứ đâu chúng cũng có thể lớn được. Mấy cái hạt trong bụng cậu đã phát triển cậu biết đấy."

_"Thật sao? Nghe đáng sợ thế...."

Thực sự là nên có một giới hạn nào đó cho mấy cây trồng ở thế giới này; tôi chưa bao giờ nghĩ dưa hấu lại đáng sợ như vậy.

_"Nếu chuyện là như thế thì thái độ của tôi với ông ta lúc đó không hay cho lắm. Đó đúng là một vị bác sĩ giỏi đấy..."

Tôi cần phải xin lỗi và cảm ơn ông ấy một cách đàng hoàng.

_"Oh phải rồi, ông ta có nói với tôi là ông ta cũng đã giúp cho một số bộ phận khác của cậu. Nhưng ông ta lại không nói cụ thể là bộ phận nào.

Tôi nghiêng đầu sau khi nghe câu đó của Aqua.

— Đột nhiên, tôi nhận thấy gì đó và thò tay xuống chăn để mò mẫm phần dưới của tôi.

...Và sau đó, tôi quyết định phải tìm vị bác sĩ thiên tài này để cảm ơn vào ngày mai.

_"Này Kazuma, cậu cảm thấy không ổn sao? Ông ấy đã làm gì cậu vậy? Cậu biết không?"

Tôi không trả lời câu hỏi của Darkness và ngồi nhớ lại quê nhà tôi ở Nhật bản, nới có đến 80% nam giới bị....

-END-

Truyện Chữ Hay