“Thế này… rồi thế này… có vẻ ngon rồi đó” Giọng của tôi phát ra từ một góc xưởng rèn mà tôi đã mượn để làm vài việc. Khi tôi bấm vào cái nút ở trên cây gậy đang cầm trên tay, một đầu của nó phát ra ánh sáng xanh.
“Tôi cứ tưởng cậu mượn xưởng của tôi để tự rèn kiếm hay vũ khí gì đó chứ. Cậu đang làm cái gì thế, gậy phát sáng à?” người thợ rèn hỏi tôi. Ông ấy đã quan sát tôi trong lúc tôi miệt mài với dự án của mình, mặc dù ông ta có vẻ không quá tò mò, không những thế còn tỏ ra khó hiểu.
Chẳng sao cả. Con người của thế giới này chưa từng nhìn thấy thứ gì như thế này cả mà.
“Ở đất nước của tôi, người ta gọi thứ này là que phát sáng. Họ dùng thứ này để cổ vũ cho người mà họ hâm mộ”. Tôi giải thích.
“Ai lại muốn thứ này cơ chứ?” ông ta hỏi lại. Câu hỏi hay đó. Tôi trả lời “Này ông già, ông sống ở thời đại nào thế? Ngày nay, người ta sẵn sàng trả tiền để mua những thứ giúp họ có được sự chú ý của người mà họ thần tượng, dù chỉ là vài giây thôi đấy! Những thứ như khăn tắm hay áo khoác happi in tên thần tượng chắc chắn sẽ bán đắt như tôm tươi, tôi cam đoan đấy!”
“Nghe có vẻ đáng nghi. Ý cậu là nó giống như mấy cái xà phòng và nồi mà đám ở nhà thờ Axis bán á?”
“Không hẳn.. Thực ra… À thì cũng gần đúng. Nhưng mà đừng có so sánh cái của tôi với đống bỏ đi đó. Chẳng có gì tệ hơn việc bị người ta nghĩ rằng mình cùng một giuộc với bọn tín đồ Axis cả.”
“Kazuma, Kazuma, tôi kiếm được đống giấy mà cậu yêu cầu rồi này!” Vừa nhắc tới đám ở nhà thờ Axis thì kẻ đầu sỏ của chúng đã xuất hiện. Ít nhất thì cô ta cũng mang theo thứ mà tôi cần.
“Ooh! Được rồi, giờ thì dán mấy tấm vé bắt tay lên đây, và đóng dấu chúng với con dấu này. Sau đó, in ra mặt sau các điều khoản sử dụng và mấy thứ linh tinh khác.”
“Phiếu bắt tay à? Có phải giống mấy thứ mà người ta hay tặng kèm khi mua CD của các idol Nhật Bản không?”
Chà, quả là (cựu) nữ thần cai quản Nhật Bản. Không ngờ cô ta biết cả mấy thứ này.
“Cô hiểu nhanh đấy! Tôi đang cố gắng hoàn thành việc chuẩn bị cho show diễn, không chỉ vậy còn phải bắt đầu làm cả đồ lưu niệm dành cho những fan cuồng của nhóm Axel Heart nữa chứ!”
Ở thế giới cũ của tôi thì ngành công nghiệp này là một miếng bánh mà ai cũng tranh giành, nhưng ở thế giới này thì ngoài mấy cô vũ công ở các quán bar nhỏ với một nhúm khán giả thì chẳng có ai cạnh tranh cả. Với những hiểu biết của tôi về idol thì danh tiếng của mấy cô nàng này sẽ lên như diều gặp gió, và chắc chắn chúng ta sẽ bội thu.
“Tôi vẫn chả hiểu cậu đang nói cái gì cả, Kazuma.” Người thợ rèn nói. “Tôi chỉ thấy cậu có vẻ hăng hái hơn thường ngày.”
Aqua đáp “ Đây là do dạo này chúng tôi hơn sa vào nợ nần, nên trong đầu cậu ta lúc này chỉ có nghĩ đến việc kiếm tiền thôi. Nhưng tôi hiểu cậu ta mà, những lúc như thế này cậu ta…”
“Ê!” tôi gọi. “Cô có thể ngưng nói xấu tôi được không. Tôi vẫn còn đang đứng đây này. À quên, gấp rút lắm rồi, tập trung vào công việc thôi!”
Đúng là mọi khi không đời nào tôi động tay đến mấy thứ này, nhưng với số tiền khổng lồ như thế treo trước mặt thì ai có thể từ chối chứ. Không biết đây có phải cảm giác của một nhà quản lý idol thật sự không nhỉ? “Giờ thì ta sẽ cần làm áo happi và cả khăn choàng nữa. Một khi chuẩn bị xong, tôi sẽ hỏi cảm nghĩ của Lia và những người khác!”
Phần 2:
Vác theo mình túi đồ lớn đựng mấy đồ lưu niệm bản mẫu, tôi tới ngôi nhà của nhóm Axel Hearts đang ở. Có một cái bàn ở phòng khách nên tôi ngồi xuống ghế và đặt hết những gì tôi mang lên đó.
“Tôi đem đến rồi đây! Đây chính là những món đồ lưu niệm của nhóm Axel Hearts mà chúng ta sẽ bán. Các cô nghĩ sao?”
“Ờm… uh… chúng khá là… Í tôi là… trước hết thì đống đồ này là để bán cho ai vậy?” Erika khá là bối rối. Cielo thì dùng tay chọc chọc vào đống đồ. Tôi đã mong đợi họ sẽ vui mừng hoặc đại loại vậy, nhưng không trách họ được, người của thế giới này chưa từng nhìn thấy cái gì thế này cả.
“Một số món đồ ở đây sẽ được bán cho khán giả ngay trước show diễn, họ sẽ dùng chúng để cổ vũ cho các cô đấy. Còn những món còn lại ta sẽ bán sau show diễn cho họ mang về để kỉ niệm. Nói chung là nhiều thứ lắm.” Tôi giải thích.
“V-Vậy sao?… Anh nghĩ là mọi người sẽ mua mấy thứ này?”
“Còn phải hỏi sao! Bởi vì họ sẽ phải phát cuồng lên vì các cô. Cứ tưởng tượng cảnh mà mình được chụp hình với những người có gương mặt đáng yêu đi. Các cô hẳn sẽ muốn treo tấm ảnh lên vị trí trang trọng nhất trong nhà và ngắm nhìn nó cả ngày đúng không. Tâm lý chung mà?”
“Đ-Đáng yêu á? Anh là một chàng trai thẳng thắn đấy, Kazuma! Tôi hiểu rồi, tất nhiên các fan sẽ rất thích những món đồ có hình ảnh của một người đáng yêu như tôi rồi!” Erika nói. Tôi có chút quan ngại khi thấy phản ứng của cô nàng – chỉ cần vài từ đơn giản là đủ để thuyết phục cô ấy thật sao? – nhưng mà chắc là không sao đâu, miễn là cô ấy chịu nghe lời tôi là được.
“Cô nói đúng đấy! Những món đồ này cũng là một cách hay để lan truyền tiếng tăm và sự đáng yêu của các cô đi khắp nơi. Đó chính là cách mà tương lai tươi sáng của chúng ta sẽ mở ra. Nhân tiện nói về tương lai, tôi có vài thứ muốn nói về bước tiếp theo của kế hoạch.”
“Có vẻ là chúng ta sẽ cần món gì đó tốt hơn để ngồi đàm đạo rồi. Tôi sẽ đem ra loại trà ngon nhất mà mình có, cứ tự nhiên như ở nhà nhé!” Erika nói.
Tôi liếc nhìn xung quanh một chút và nhận ra “Hmm, Lia đâu rồi?” Tôi đã tập trung quá mức vào đống đồ trên bàn nên không để ý nhóm thiếu mất một người.
“Chắc là cô ấy vẫn đang ngủ trên phòng.” Cielo nói.
“Tôi nghĩ là những gì ta sắp bàn rất là quan trọng và nó sẽ quyết định con đường sắp tới của cả ba người nên chúng ta nên gọi cô ấy dậy, được chứ?”.
Sau đó, chúng tôi đứng trước cửa phòng Lia, Cielo gõ cửa. Nhưng đợi một hồi mà chẳng có động tĩnh gì bên trong.
“Lia, cô vẫn đang ngủ à?” Cielo gọi lớn.
“Kazuma bảo là có chuyện cần nói với bộ ba đáng yêu chúng ta đấy. Dậy nhanh nào!” Erika chêm vào.
Sau một phút chờ đợi nữa vẫn chẳng có phản hồi gì, chỉ có sự im lặng bao trùm hành lang.
“Tôi nghĩ là để cho nhanh thì ta nên vào phòng và gọi cô ấy dậy luôn đi.” Tôi gợi ý.
“Đ-Đừng!” Cielo ngăn tôi lại “Phòng Lia có hơi—“
Chà, tất nhiên là tôi sẽ bị ngăn cản rồi, đây là căn phòng của một cô gái xinh đẹp vừa mới ngủ dậy cơ mà. Ai mà có thể cưỡng lại được sức hấp dẫn này cơ chứ? Chắc chắn tôi không phải là người có thể bỏ qua cơ hội như thế này được!
“Ha! Chào buổi sáng cô nàng ngốc nghếch. Không phải ngại đâu, Lia! Kazuma đã đến để giúp cô thức giấc và woo….”
“Cielo đã cố cản cậu lại rồi cơ mà…”Erika phàn nàn. Đã quá muộn rồi, khung cảnh trước mặt đập vào mặt tôi. Chai lọ rỗng và vỏ bánh vứt lung tung khắp nơi… Và cái bát ở trong kia chứa súp đông cứng à? Đời tôi chưa từng được thấy căn phòng nào “sạch sẽ” như thế này cả!
“H-Hmm! Ai đó? Cielo? Hay là Erika đấy?”. Lia từ từ ngồi dậy. Mặc dù bộ đồ ngủ nhếch nhác kia có vẻ khá là quyến rũ đó nhưng mà tôi không thể rời sự chú ý khỏi căn phòng khủng khiếp này được.
“Chào buổi sáng Lia. Kazuma có chuyện muốn nói với chúng ta…”
“Ồ, chào buổi sáng Kazuma… Sao anh cứ đứng đó vậy, đây, ngồi đi. Cứ ngồi chỗ nào anh muốn.”
Ngồi á hả? Tôi thậm chí còn không tìm được chỗ đặt mông trong căn phòng này chứ đừng nói đến ngồi. Mặc dù là một cô gái nhưng cô nàng này đang sống một cuộc sống cẩu thả.
“Argh. Cậu còn không thèm thay đồ lót mới à?” Cielo nói. Họ đang nói đến mấy cái đồ lót mà cô nàng đang cầm thì phải? Đợi đã! Quần lót gì cơ? Tôi chẳng ngờ rằng sẽ phải chứng kiến một cô nàng có vẻ lạnh lùng, nhã nhặn lại trông như thế này!
“Hrk! N-Này, bỏ nó xuống đi! Cậu cứ cầm nó lên làm tôi thấy hơi xấu hổ đấy…”
“Cô nên cảm thấy xấu hổ khi để cho căn phòng trong tình trạng này đi!” Tôi mắng. “Thôi thì sao cũng được, chúng ta có chuyện quan trọng hơn cần bàn—“
“Lia, có kiến bò trên mấy túi snack thừa kìa! Dọn nó đi đã!” Cielo, người đang cầm trên tay một túi đồ ăn lúc nhúc kiến, xen vào.
“Aw, không sao đâu. Chúng chắc hẳn đang đói lắm, kiến cũng cần ăn mà.”
“A-ahem, hôm nay tôi có việc quan trọng—“
“Ugh, bát súp này thiu rồi! Thảo nào tớ ngửi thấy có mùi lạ trong nhà… Tống thứ này ra khỏi đây ngay!”
“G-Geez, sao phải xoắn thế. Chắc chắn lúc nữa tớ sẽ dọn sạch mà.”
“Trời ạ, dọn luôn đi!” Tôi kêu. “Tôi sẽ giúp nữa! Hoặc không thì ta sẽ chẳng bàn được gì mất!”
Phần 3:
Mất khoảng vài giờ, nhưng cuối cùng thì chúng tôi cũng làm cho căn phòng trở nên sạch sẽ, gọn gàng hơn. Chúng tôi đã phải dọn một lượng rác khổng lồ khỏi đó.
“Tôi nghĩ là cô không cần phải dọn phòng mình sạch như lau như li nhưng ít nhất thì cũng giữ nó ở mức mà người khác có thể đi lại trong đó chứ.” Tôi nói với cô nàng. Ngay cả căn phòng cũ của tôi ở Nhật cũng không tới mức này. Quả là một khung cảnh ngoạn mục.
“Không thể tin nổi là anh có thể dọn căn phòng sạch đến thế! Làm ơn ghé chơi thường xuyên nhé!” Cielo nói. Mặc dù tỏ ra biết ơn nhưng họ có vẻ đã quên mục đích ban đầu của tôi khi tới đây rồi.
“Được rồi, tôi không tới để dọn phòng cho các cô. Tôi ở đây là để giúp các cô trở thành siêu—“
“Tôi đã lầm tưởng anh là một gã dâm dê, đê tiện cơ! Nhưng có vẻ là tôi không nên đánh giá một quyển sách qua trang bìa!” Erika nói.
“Uh, tôi có hơi shock khi nghe cảm nhận của cô đấy. Nhưng cô đã hiểu được tôi là tốt rồi. Chúng ta nên vào chủ đề chính thôi. Hôm nay tôi tới đây là để trở thành—“
“Này! Gấu bông của mình đâu rồi! Ngài Ponta đi đâu rồi?!” Lia mở tung tủ đồ và tủ quần áo của mình, đổ hết quần áo mà chúng tôi cực khổ gấp ra giường.
Geez, cuộc trò chuyện này chả đi tới đâu cả!
“Chết tiệt, tôi mới đem chúng đi phơi rồi!” Tôi kêu. “Tôi mới giặt đống thú nhồi bông đó nên phải phơi đã – này! Nghe tôi nói đi đã!? Tôi không phải người hầu của mấy người đâu, tôi là producer cơ mà!”
“””Pờ-rô-đu-xơ?””” mấy cô gái vừa cố gắng phát âm lại từ tôi vừa nói vừa quay sang nhìn tôi. Mãi họ mới chịu nghe tôi.
“Đúng! Các cô gái… Tôi sẽ giúp các cô trở thành nhóm nhạc nổi tiếng nhất trên thế giới!” Họ nhìn tôi chằm chằm, cảm giác được làm “producer” thật mới mẻ. Tôi tiếp tục “ Đầu tiên thì, Cielo, điệu nhảy của cô tốt hơn Lia và Erika. Cô đã từng học nhảy sao?”
“Không, không hẳn… Chỉ là tôi có biết chút võ thuật. Có lẽ nó giúp tôi kiểm soát đôi chân mình tốt hơn.”
Tôi đã quan sát họ lúc đang chiến đấu trong ngục tối, Cielo có khả năng thăng bằng rất tốt.
“Aw, vậy thôi á, cậu chỉ khen mỗi Cielo sao? Tôi không nghĩ là mình nhảy kém đến vậy đâu!” Erika phàn nàn. Căn phòng của Cielo đã được tôi dọn dẹp gọn gàng hơn nên Erika xoay một vòng và tạo dáng. Tôi nhận ra cô nàng là người có vẻ giống idol nhất trong số ba người bọn họ.
“Cô sẽ rất hút khán giả đấy, Erika. Chỉ cần nhìn thoáng qua là người ta đã muốn theo cô cả đời rồi.”
“Heh! Đừng quên sự đáng yêu không thể cưỡng lại này chứ!”
Chắc chắn là cô nàng rất xinh nhưng tôi đã quá quen với vẻ ngoài của Aqua, Darkness và Megumin rồi, nên tôi khá chắc là mình cưỡng lại được. Nghĩ lại thì mấy cô gái trong nhóm của mình khá là đẹp đấy chứ. Giá như…
“Cuối cùng, Lia, cô giọng hát của cô khá được. Cô có muốn sáng tác nhạc không?”
Lia chắc chắn là người có khả năng ca hát tốt nhất mà tôi từng gặp. Cô ấy còn hay ngân nga mấy giai điệu nghe như nhạc pop hiện đại vậy. Nếu mà cô ta tự viết được những bài hát cho riêng mình thì hay phải biết.
“Có chứ. Tôi có một pháp cụ có thể nghe được giai điệu mà mình ngân nga hay chơi trên nhạc cụ nào đó và biến nó thành một bài hát.”
“Huh, nghe tiện nhỉ!”
“Chúng tôi gọi nó là Piano ma thuật” Erika nói “Nó nằm bên kia kìa, thấy không?” Nó thực sự có thể tạo ra đủ thứ âm thanh đấy!” Cô chỉ vào một thứ trông như keyboard điện tử từ thế giới cũ của tôi.
“Erika và tôi không biết dùng nó kiểu gì, nên chúng tôi giao nó cho Lia. Tôi thực sự mong rằng mình học được cách dùng nó…” Cielo than vãn. Cái keyboard – hay là synthesizer( một loại đàn điện tử) nhỉ? – không thuộc về thế giới này. Tý tôi phải hỏi Lia cách dùng nó mới được.
“Vậy là đã con mắt, sướng đôi tai, nhóm cô đều hội tụ đủ. Chúng ta đang có tiến triển tốt đấy. Nhưng, các cô hài lòng với vài buổi biểu diễn nhỏ lẻ như bây giờ sao? Các cô có muốn nhắm đến những sân khấu lớn hơn, rực rỡ hơn, hoành tránh hơn cùng lượng khán giả khổng lồ đến mức không thể tin nổi không!” Tôi cao hứng diễn thuyết.
Erika phản ứng “Tất nhiên rồi! Cả thế giới sẽ được chiêm ngưỡng vẻ đẹp và sự đáng yêu không thể cưỡng lại của tôi!”
“Tôi đã luôn muốn được xuất hiện trên những sân khấu lớn.” Lia tiếp lời “Tôi muốn được cất cao giọng hát của mình trước hàng loạt những khán giả bên dưới.”
“Đ-Đúng đó, tôi cũng thế! Ngày nào đó tôi sẽ vượt qua nỗi sợ con trai và trở thành một cô gái tốt hơn!” Cielo nói.
Ba cô gái, mặc dù mục tiêu khác nhau nhưng tất cả họ có chung nỗi khát khao cháy bỏng bên trong mình. Kế hoạch sẽ thành công, nếu tôi có thể giữ được sự nhiệt huyết này thì kế hoạch của tôi chắc chắn sẽ thành công.
“Được rồi, tôi hiểu mà. Nhưng nhìn vào sự thật đi mấy gái. Các cô hiện tại không có cửa đâu.”
“Cái gì?”
“Chúng tôi không thể ư?”
“Anh là ai mà dám khẳng định điều đó chứ? Chúng tôi vẫn đang phát triển! Chúng tôi sẽ trở nên tốt hơn!”
Lia có vẻ khá kích động, Cielo thì buồn bã còn Erika thì giận dữ. Quả là đúng tính cách của mỗi người họ.
Họ đang run rẩy. Nhưng họ cần biết được sự thật. “Cô có thể luyện tập và trở thành người nhảy giỏi nhất thế giới nhưng cô sẽ vẫn không thể trở nên nổi tiếng được đâu! Đó là một khía cạnh hoàn toàn khác. Trên thế giới có rất nhiều các vũ công đầy tiềm năng ngoài kia không được ai ngó ngàng tới vì không biết cách thu hút sự chú ý đấy.”
“Trời ạ, anh nói cứ như là chuyên gia trong lĩnh vực này vậy. Anh từng thực sự chứng kiến những người như vậy rồi sao?” Lia nói. À thì cũng đúng.(Thôi được rồi, tôi biết vụ này thông qua tivi)
“Để tôi chia sẻ một bí mật của mình với các cô nhé. Thường thì tôi không nói chuyện này với ai đâu nhưng tôi tới từ một đất nước có rất nhiều vũ công nổi tiếng!”
“Wow, t-thật á?”
Thật ra thì họ là idol, nhưng mà đúng là các idol cũng là vũ công mà, nên đó không hẳn là nói dối…nhỉ?
“Đúng, tôi đã từng chứng kiến rất nhiều người nỗ lực hết mình trên sân khấu. Và hãy để tôi chia sẻ những gì tôi đã nhận ra khi quan sát họ.” Tôi cố tình ngưng lại một nhịp để thu hút sự tập trung của họ. Tôi nói” Nếu các cô muốn vươn tới đỉnh cao, các cô cần phải có một producer chống lưng! Các cô nghĩ là chỉ cần sự dễ thương là đủ khiến cho người ta ngồi vào ghế khán giả à? Sai, quá sai rồi!”
“Ơ? Nhưng anh vừa nói tôi dễ thương à? Chết rồi, tôi phải làm gì đây? Lại có một chàng trai rơi vào lưới tình với tôi mất rồi, tôi không cố ý mà! Mình quả là một cô gái hư…!” Erika nói trong lúc lấy tay ôm má và vặn vẹo. Cô ta lại để đầu óc trên mây rồi.
“Erika dễ thương ơi, cô trật tự một lúc được không?”
“Vâng thưa sếp! Erika dễ thương sẽ trật tự ngay đây ạ!”
Việc có thể dễ dàng dụ cô ta bằng lời ngon ngọt mặc dù tiện thật nhưng đổi lại thì lúc nào cô ta cũng thế này có phần phiền phức quá.
“Được rồi, tiếp nào. Mặc dù tôi không phủ nhận tài năng của các cô. Nhưng các cô là những viên ngọc thô chưa mài. Các cô sẽ cần một người có kinh nghiệm dìu dắt! Đó chính là một producer! Là tôi, Kazuma này đây!” Tôi lấy hết sức làm một bài phát biểu thật truyền cảm giống như một video tôi từng xem.
“U-um, nhưng anh có thể giải thích… lại được không? Producer là cái gì mới được?” Cielo hỏi.
“Producer là người giúp vũ công các cô luyện tập, và là người giúp các cô kết nối với khán giả của mình!” Tôi giải thích.
Họ đều làm ra vẻ mặt khó hiểu. Có vẻ những gì tôi nói không thực sự thuyết phục. Nhưng những lúc như thế này thì chỉ có mấy tay hạng hai mới từ bỏ. Tươi lên, ưỡn ngực tự tin vào, nói thật lưu loát! Như thế mới thuyết phục được họ!
“Tôi có rất nhiều kinh nghiệm với những vũ công ở đất nước của mình. Và tôi, Satou Kazuma sẽ đứng ra hỗ trợ các cô hết mình!” Tôi khẳng định.
Kinh nghiệm mà tôi đang nói tới ở đây là số lượng chương trình âm nhạc mà tôi đã xem. Và cả những kiến thức mà người ta chia sẻ trên mạng về idol mà tôi đọc được.
“Anh sẽ làm sao? Anh sẽ gia nhập với ba cô gái dễ thương chúng tôi sao?! Thật tuyệt!”
“Đợi đã… Anh nói là anh sẽ là producer của bọn tôi. Thế thì chính xác là anh sẽ làm cái gì thế?” Lia hỏi. Câu hỏi hay đấy, cô ấy chắc chắn là người thông minh nhất trong số bọn họ.
“Tôi sẽ lên kế hoạch giúp mọi người biểu diễn ngoài kia, giúp các cô có một cơ hội để trở thành ngôi sao. Đầu tiên thì chúng ta phải rời khỏi Axel và biểu diễn ở những nơi khác! Đó gọi là đi lưu diễn.”
“Nhưng mà đó chính xác là những gì bọn tôi vẫn làm mà nhỉ?” Cô ấy có vẻ hoài nghi, xen lẫn chút thất vọng.
“Nào, nào, đừng cầm đèn chạy trước oto. Lần này sẽ khác, chúng ta sẽ kết hợp với bán đồ lưu niệm, chúng ta cũng sẽ tổ chức họp fan, cả sự kiện bắt tay nữa!”
Những kinh nghiệm ở Nhật giúp tôi đảm bảo rằng những thứ này sẽ thành công và sẽ kiếm bộn. Nếu như họ có thể kiếm được một lượng fan thì chắc chắn họ sẽ trở thành siêu sao trong tương lai.
“Sự kiện bắt tay? Ý là bọn tôi sẽ bắt tay với khán giả sao?” Cielo nói.
“Đợi đã Kazuma, anh quên thứ gì đó rồi. Sẽ thế nào nếu có một gã động vào Cielo chứ…”
“Đây là sự kiện bắt tay mà. Chúng ta sẽ giúp cô ấy luyện tập. Chỉ có luyện tập mới giúp cô ấy vượt qua nỗi sợ con trai được. Cô không thể vượt qua nỗi sợ nếu cứ mãi chạy trốn khỏi nó! Cielo không phải người duy nhất vượt qua được bản thân trong chuyến lưu diễn này đâu, các cô cũng thế nữa.”
“Chúng tôi sao…?” Lia có vẻ không thực sụ bị thuyết phục, nhưng cô ấy có vẻ sẽ nghe theo kế hoạch. Chỉ cần một cú huých nhẹ là cô ấy chắc chắn sẽ theo thôi.
“Axel chỉ là một thị trấn nhỏ. Nếu cứ chôn chân ở cái chốn này thì ai sẽ biết về các cô chứ? Nếu như các cô muốn tên tuổi mình vươn xa thì đầu tiên phải bước ra ngoài kia đối mặt với khán giả ở mọi nơi đã. Hãy làm họ chết mê chết mệt và họ sẽ phải quỳ xuống cầu xin các cô biểu diễn cho họ xem! Cô nói cô luôn muốn được đứng trên sân khấu đúng không, Lia?”
“P-Phải, đúng thế..”
“Cả cô nữa Erika, cô càng biểu diễn ở nhiều nơi thì khả năng cô tìm thấy bố mẹ mình càng cao đấy!”
“Kazuma…” Erika nói.
“Anh làm tất cả những thứ này vì chúng tôi thật sao, Kazuma?” Cielo rơm rớm nước mắt vì cảm động. Đây rồi! Họ chịu đi theo kế hoạch của tôi rồi.
“Nhưng mà đợi đã. Có gì đó không hợp lý cho lắm. Sao anh lại đi xa tới thế chỉ để giúp những người mà anh chỉ mới gặp cách đây vài ngày chứ?” Lia hoài nghi. Sắp chốt được thỏa thuận rồi mà cô ta còn ngáng đường tôi nữa, cô ta làm tôi nhớ tới con nhỏ phiền phức nào đó. Nhưng chỉ có thế đừng hòng cản bước Satou Kazuma này!
“Không phải tôi đã nói rồi sao?” Tôi hỏi ngược lại. “Các cô là những viên ngọc chưa mài. Chính tiềm năng đó khiến tôi muốn đặt cược vào các cô! Tôi sẽ đứng sau giúp đỡ cho mọi người từ lúc này. Tôi không quan tâm sẽ phải đầu tư bao nhiêu!” Tôi cố làm cho lời của mình có vẻ tâm huyết. Thôi được rồi, tôi có hơi biến tấu một tý nhưng mà tôi phải thực hiện được kế hoạch này.
“Anh sao? Anh sẽ làm ư?” Lia hỏi.
“Phải. Nên tôi sẽ hỏi các cô một lần nữa. Các cô sẽ nhận tôi làm producer của các cô chứ?”
Họ nhìn nhau, cuối cùng đồng thời gật đầu và quay sang tôi.
“Chúng tôi sẽ làm! Tôi muốn cho thế giới chứng kiến sự dễ thương của mình!” Erika hào hứng.
“Tôi sẽ làm tốt nhất có thể!” Cielo nói.
“Chắc là tôi sẽ theo họ thôi. Chúng tôi rất mong đợi được làm việc với anh, Kazuma.” Lia nói.
Nhiệm vụ hoàn thành! Tôi không nói là linh cảm của mình đúng hoàn toàn nhưng các cô gái này chắc chắn có thể trở thành ngôi sao. Đây là mối quan hệ hai bên đều có lợi. Họ có thể trở thành idol còn tôi sẽ giải quyết được khoản nợ của mình! Tôi siết chặt tay đắc thắng.
“Lia! Cielo! Erika! Bắt đầu từ hôm nay, số phận của chúng ta sẽ liên kết với nhau! Tôi sẽ biến các cô trở thành đỉnh cao trong giới vũ công!” Tôi nở một nụ cười tự tin và gật đầu động viên họ. Sau đó “Ahem… Như đã nói thì tôi sẽ làm một producer, mong là các cô sẽ gọi tôi như thế từ giờ trở đi.”
“Chắc chắn rồi, ngài Producer!” Erika đáp lại.
“Vây ra anh là Producer của chúng tôi… Chà, tôi rất háo hức được làm việc với anh đấy.” Lia nói
Và Cielo “T-Tôi sẽ làm tốt nhất có thể, ngài Producer. Anh sẽ thấy!”
Cảm giác thật…tuyệt! Tôi bắt đầu hiểu được cảm giác của mấy gã trong ngành này rồi đấy.
“Này, anh có vẻ vui nhỉ?” Erika hỏi.
“À, không có gì đâu. Chỉ là nhớ lại vài chuyện thôi. Không có gì đâu. Ahem! Những cô gái của Axel Hearts! Hãy cho họ thấy những gì các cô có! Các cô đã sẵn sàng cho cuộc huấn luyện chưa?”
“””Rồi, thưa ngài!”””
Phần 4
Nhóm Axel Hearts đã có thêm vài buổi biểu diễn thành công ở Axel, và chúng tôi quyết định đi lưu diễn ngay sau đó. Làng Hồng Ma sẽ là điểm dừng chân tiếp theo của nhóm bọn tôi…
Là người có khả năng điều khiển đám đông tốt nhất cả nhóm, Erika khởi đầu buổi diễn “Thật vinh hạnh được gặp quý vị ở làng Hồng Ma!”
Và các cô gái đồng thanh “””Chúng tôi là nhóm nhảy chỉ xuất hiện một lần một thiên niên kỷ! Chúng tôi là Axel Hearts!””” và tạo dáng. Không hay lắm, tôi phải thừa nhận.
“Được rồi, ngưng đi” Tôi hô “Tạm ngưng lại đã!” Chúng tôi đang tập dượt ở sân khấu giữa quảng trường của làng. Chúng tôi đã tập đi tập lại rất nhiều lần rồi. “Nghe thử vài ý kiến của khán giả đã. Mấy người nghĩ sao về buổi diễn thử vừa rồi? Arue nói trước đi.”
Mấy cô gái được mời làm khán giả có vẻ hơi bối rối. Nhưng Arue cất lời “Cũng may là buổi diễn kết thúc sớm, tý nữa thì nó bắt đầu thật.”
Gì đây, nhỏ này mồm miệng cũng độc gớm. Mà thôi kệ đi, cô nhóc cũng không bình thường mà. Em ấy đeo một cái băng bịt mắt bên mắt trái, và luôn nói rằng mình sẽ viết một cuốn tiểu thuyết gì đó. Cộng thêm việc Arue sống ở cái làng kỳ dị này nữa.
Megumin là người tiếp theo cho ý kiến “Giọng hát của Lia đúng là hút hồn thật, nhưng vẫn có cảm giác như thiếu một thứ gì đó… Đúng rồi, đó chính là một vụ nổ!”
Chắc là chúng ta có thể bỏ qua ý kiến này. Nổ nổ cái quái. “Không còn gì trong đầu em ngoài mấy vụ nổ sao Megumin? Yunyun, Komeko, ý các em sao?” Tôi hỏi khán giả thứ ba và thứ tư.
Người đầu tiên là Yunyun, người mà đã nằng nặc đòi đi theo khi nhỏ nghe được là bọn tôi sẽ lưu diễn ở làng mình. Em ấy là người bình thường nhất cái làng này.
“E-Em nghĩ là các chị ấy rất dễ thương và tuyệt vời…” Cô ấy nói.
“Đúng đúng!” Komekko đồng tình.
“Chà, vậy mới là ý kiến chứ”. Tôi cảm thán. Nhưng tôi nghĩ Komekko chỉ đồng tình bởi vì tôi đã cho em ấy mấy cái bánh để em ấy đến dự buổi diễn tập hôm nay…
Có vẻ như chỉ có mỗi Yunyun là thích buổi biểu diễn vừa rồi. Lia, người có vẻ bất ngờ trước phản ứng của khán giả, có vẻ thất vọng “Chúng tôi được hưởng ứng khá tốt ở Axel mà nhỉ… Sao ở đây lại khác thế?”
“Cô phải học cách thích nghi với khán giả, không phải chỗ nào cũng giống nhau.” Tôi giải thích “Tôi rất vui là chúng ra có thể nhận ra điều này sớm. Lý do tôi mời mấy người này là vì họ có thể giúp chúng ta thăm dò khán giả ở đây trước và lên kế hoạch phù hợp.”
“Kế hoạch sao!” Arue kêu lên “Không còn cách nào khác, anh đã nài nỉ em lập một kế hoạch cho anh mà, mặc dù em không muốn đâu. Có một thứ mà mọi người đang thiếu, một khuyết điểm nghiêm trọng trong buổi diễn vừa rồi.” Em ấy tạo dáng như đang đứng trên sân khấu thật vậy. Em ấy nghĩ ai mới là người biểu diễn thế? Tôi định cản Arue lại nhưng nghĩ lại thôi. Có thể em ấy sẽ có ý kiến gì tốt thì sao.
“Um.. Có phải là sự tự tin không?” Cielo hỏi, ngập ngừng giơ tay lên.
“Các cô đúng là thiếu cái đó thật. Nhưng cái tôi sắp nói còn quan trọng hơn nhiều.”
“Có phải đó là màn giới thiệu không? Chúng tôi cần phải giới thiệu bản thân tốt hơn chăng?” Lia lên tiếng.
“Gần đúng, nhưng chưa phải. Sắp đúng trọng tâm vấn đề rồi đó.”
“Tôi hiểu rồi! Tôi là người dễ thương nhất nhóm nên tôi nên đứng ở trung tâm thu hút sự chú ý! Đó là thứ mà cô đang nói tới đúng chứ?” Erika nói.
“Um, không.”
Chà, không do dự luôn.
Megumin nhảy vào “Các chị chẳng hiểu gì cả. Cho phép em khai sáng cho mọi người điều mà chị, Erika, Cielo còn thiếu. Đó chính là sự ngầu lòi!”
Mấy người của làng Hồng Ma khác gật đầu tán thành.
“Em đang nói cái gì thế?” Erika phản đối “Bọn chị là vũ công! Cái mà mọi người muốn xem từ bọn chị là sự dễ thương, không phải ngầu!”
“Heh! Vậy thì cho phép chúng em làm mẫu cho mấy chị thấy. Xem đây – đây chính là màn giới thiệu sẽ in đậm trong tâm trí của bất kỳ ai nghe thấy.
“Tên ta là Megumin! Đại pháp sư và là bậc thầy Explosion!”
“Tên ta là Arue! Ma pháp sư quyến rũ nhất Hồng Ma tộc và đang trên con đường trở thành một tác giả.”
“Tên ta là Komekko! Cô em gái tinh nghịch nhất Hồng Ma tộc! Đồng thời mạnh mẽ hơn cả Quỷ tướng!”
“T-t-tên tôi là…um…” Yunyun có vẻ không hào hứng như mấy người kia.
“Cậu ngại cái gì chứ Yunyun? Vậy mà là con gái tộc trưởng à! Làm giống như buổi tập dượt xem nào!”
Tập dượt? Họ tập trước cái này hả!
“Vậy mỗi chị là không làm được sao, Yunyun. Chị không thấy lạc lõng và cô đơn sao?”
Ohhhh, Komekko à, câu nói đó là một đòn chí mạng đấy. Đừng thế nữa nhé.
“C-Chị không cô đơn! Chỉ …là….”
“Nếu mà chị tự giới thiệu như vậy được thì chắc chắc chị có thể kết bạn được với rất nhiều người đó!” Komekko bồi thêm. Yunyun lấy một hơi chuẩn bị. Có vẻ lời vừa rồi đã tác động mạnh mẽ đến em ấy. Với Erika thì là từ “dễ thương” còn với Yunyun là “bạn”, đó là tất cả những gì bạn cần nói để dụ hai cô nàng này.
“B-Bạn?” Yunyun hỏi lại.
Yup, mồi câu, móc và cần sẵn sàng rồi.
“Tên ta là Yunyun! Pháp sư mạnh nhất của Hồng Ma Tộc, người mà một ngày sẽ trở thành tộc trưởng của làng!!”
Họ tạo dáng, sau đó có một tia sét đánh sau lưng. Chắc là Yunyun và Arue đã sử dụng phép.“Cái này… chắc chắn là ấn tượng hơn màn giới thiệu của chúng tôi” Cielo nói. “Có thể cái này sẽ giúp chúng ta có một màn giới thiệu in đậm trong tâm trí của khán giả làng Hồng Ma.” Cielo thích nghi rất nhanh.
Ở cái làng này thì có lẽ họ cũng không sai đâu. Khán giả ở đây có khẩu vị khá dị. Nhóm Axel Hearts như bị hút vào trò giới thiệu của Hồng Ma tộc, cố gắng nghĩ ra một bài giới thiệu mới lạ.
Còn tôi… tôi quyết định sẽ không nhúng mũi vào và xem xem vụ này sẽ đi tới đâu.
Phần 5
Buổi diễn ở làng Hồng Ma đã thành công tốt đẹp—nên việc bán đồ cũng thuận lợi. Chúng tôi kiếm được một khoản kha khá.
Địa điểm dừng chân tiếp theo là một nơi mà nhiều người phải run sợ, đồng thời cũng chịu nhiều lời ra tiếng vào nhất, nhưng vẫn nổi tiếng là thành phố của nước và suối nước nóng, Arcanletia.
“Vây ra đây là Arcanletia! Này, không phải chỗ này trông khá vui sao!” Erika có vẻ hào hứng—tốt cho cô, ít ra cô sẽ có thể tận hưởng cho đến một lúc nào đó…
“Megumin phản đối việc quay lại đây tới mức mà tôi phải tự hỏi là chỗ này kinh khủng thế nào. Nhưng nơi này trông thật lộng lẫy mà.” Lia nói trong lúc ngắm nhìn thành phố. Arcanletia nổi tiếng nhờ vào những suối nước nóng tự nhiên và hồ nước trong vắt, cả thành phố được chia cắt bởi những con kênh chằng chịt. Màu xanh là màu chủ đạo trong kiến trúc ở đây. Tôi phải thừa nhận là lần đầu tới đây, tôi đã rất choáng ngợp trước kiến trúc nơi này.
Chắc chắn rồi, khung cảnh này rất đẹp. Nhưng tôi phải đồng tình với Megumin là nếu mà chỗ này không giúp tôi bội thu thì còn lâu tôi mới quay lại. Thực ra, tôi đang hơi hối hận vì lựa chọn chỗ này rồi… Rất hối hận mới đúng.
“Aqua có vẻ biết chỗ này rất rõ . Anh có chắc là không đưa cô ấy đi cùng là ý hay không?”
Đừng nói điều ngu ngốc Cielo à. Nếu cô ta ở đây thì chúng ta chắc chắn sẽ gặp rất nhiều thứ rắc rối. Đó chính là lý do tôi cho cô ta ở nhà.
“Thế thì tôi sẽ phải cố gắng làm phần việc của cả Aqua và Megumin rồi.” Darkness nói. Cô ta là người duy nhất chịu đi với chúng tôi. Còn lý do cụ thể tại sao thì… Tôi không muốn nói về vụ đó. “Tôi có thể làm bảo vệ, hay là giúp bán đồ-- cứ nhờ những gì anh cần!”
“Thế thì tuyệt. Điều đầu tiên tôi cần cô làm là bỏ ngay sợi dây chuyền của giáo phái Eris đi nhỡ có người nhìn thấy mất.”
“Không!”
Mặc dù biết là chẳng có tác dụng gì nhưng tôi vẫn có chút hi vọng mong manh.
“Cô muốn mấy đứa trẻ ném đá vào mình hả?”
“Đúng vậy!”
“Tôi biết ngay mà, mọi người trong thành phố đã nhìn chúng ta với ánh mắt hình viên đạn từ lúc ta mới tới rồi! Cất cái thứ chết tiệt đó đi ngay! Chúng ta sẽ chẳng bán được gì mất!”
“Không! Anh không thể lấy nó!” Cô ta rên rỉ.
Tôi cố giật sợi dây chuyền từ cô ta nhưng cô ta phản kháng với lực mạnh khủng khiếp. Tôi tưởng cô ta muốn giúp cơ mà!! Nhưng có vẻ là cô ta đang trở thành tạ của cả nhóm! Chết tiệt, sao mà tôi có thể tổ chức được buổi diễn với cô ta như thế này chứ!
Phần 6:
Hóa ra mọi lo lắng của tôi đều là thừa thãi, buổi biển diễn một lần nữa lại diễn ra thuận lợi. Tâm trạng của tôi được an ủi đôi chút. Lúc này, tôi đã quên khuấy mất nơi đây từng khó chịu như thế nào trong quá khứ…
“Cảm ơn mọi người vì có mặt ở đây ngày hôm nay! Buổi biểu diễn đến đây là kết thúc! Mong chúng ta sẽ gặp lại!”. Lia, Erika và Cielo cúi đầu lịch sự chào khán giả sau khi giai điệu của bài nhạc cuối nhỏ dần rồi tắt hẳn. Bên dưới khán đài truyền đến tiếng vỗ tay ào ạt như sấm dậy cùng những tiếng hoan hô chúc mừng. Chà, tôi thấy có lỗi khi nghi ngờ người dân của Alcanletia, họ là những người hâm mộ tuyệt vời nhất.
“Phìu, vậy là điểm dừng chân lưu diễn này cũng đã gần kết thúc tốt đẹp.”. Tôi thở phào nhẹ nhõm.
“Quá tệ.”. Tôi ngạc nhiên quay ra người mới nói câu đấy với biểu cảm thất vọng, Darkness.
“Hửm?...Đâu có chuyện nào tệ đâu?”
“Tôi đã hy vọng…a, ý tôi là tôi đã sợ họ sẽ chế nhạo, phỉ báng rồi hành hung tôi cơ. Vậy mà họ chỉ tập trung vào buổi biểu diễn…”
“Tôi không muốn nói về sở thích của cô lúc này. Nhưng cách mọi chuyện diễn ra quá suôn sẻ có làm thằng này thấy hơi khó chịu thật. Dù sao đi nữa, chúng ta cũng phải tiếp tục công việc.”
Tuy nói vậy, nhưng tôi vẫn không ngừng đề cao cảnh giác.
Sau màn biểu diễn, Lilia, Erika và Cielo đang có mặt tại quầy bán đồ lưu niệm.
“Nè nè, xem cái này đi! Đây là ảnh của mị, người đáng yêu nhất trong nhóm và là thần tượng yêu thích của mọi người! Chúng tôi sẽ bán chúng kèm theo vé bắt tay đó!”
“Một chiếc khăn và một tấm ảnh đúng không? Cảm ơn bạn vì đã ủng hộ chúng tôi!”
“Đây, áo happi và quạt của bạn! Ah, về buổi bắt tay thì nó sẽ diễn ra ngay sau đó thôi, nên mọi người chịu khó đợi nhé.”
Ba người họ đang bận rộn bán đồ lưu niệm cho fan của mình. Ba cô nàng đang rất hăng hái. Có lẽ bị ảnh hưởng bởi nhiệt huyết của họ, Darkness cũng tiến đến muốn phụ một tay. Cô ấy đặt thêm một chiếc bàn ở gần đó, để tấm bảng bán đồ lưu niệm lên rồi hét to:
“Xin vui lòng xếp thành hai hàng! Đồ lưu niệm cùng vé bắt tay đều có ở đây! Mọi người hãy ghé qua!”
“Piff! Cô đang ra lệnh cho chúng tôi sao, đồ tín đồ Eris xúi quẩy!”
“Hugh…Tôi chỉ đang cố giúp thôi mà…! Này, mấy người đừng có đập phá quầy của tôi chứ!”
Darkness lúng túng không biết phải làm gì trước những khách hàng quá khích như vậy. Một trong số họ bắt đầu tùy tiện mở tung mấy hộp đồ lưu niệm và hộp vé, bề ngoài là vậy.
“Ê! Trong này chỉ toàn là đá, con khốn này dám lừa chúng ta!”
“C-Cái! Tại sao lại là đá chứ?!”
“Tôi biết ngay mà, lũ tín đồ Eris tuyệt đối không thể tin tưởng được!”
“K-Không, tôi thực sự không biết tại sao trong hộp chỉ có đá…”
“Vẫn còn xảo ngôn cơ à!”
“T-Tôi…! K-Kazuma!”
Kazuma đây.
Darkness chỉ biết cúi đầu trước cơn mưa chỉ trích đến từ phía tín đồ Axis, vài đứa nhóc đã nhặt mấy hòn đá trong hộp rồi ném thẳng vào cô ta…
Tự nhiên tôi lại thấy có lỗi. Đống đá hoàn toàn là do tôi đặt vào theo lời khuyên của Vanir. Nhưng họ có hơi quá tay khi ném đá vào Darkness, tôi nên ngăn cản họ lại…
“K-Kazuma! Tôi nên làm gì đây?! Tôi đang bị chửi bới, bị ném đá và bị nhìn bởi những ánh mắt khinh bỉ…! Hư ức! T-Tại sao tôi lại thấy sướng thế này!”
Hay là thôi đi. Đằng nào việc này cũng không ảnh hưởng gì đến tiến triển dự án idol của tôi. Hơn nữa, một đám đông tụ tập ném đá thập tự quân biến thái khiến càng nhiều người đến xem vì tò mò, cuối cùng cả quầy lưu niệm cũng đắt khách khi số đá trong hộp cạn kiệt, họ mua rồi ném đủ thứ đồ lưu niệm vào Darkness. Tên Vanir này còn vượt xa mong đợi của tôi đến mức nào nữa. Ban đầu, tôi vốn định làm mọi việc, nhưng quá bận rộn với vai trò producer nên đã đến nhờ vả hắn ta. Như vậy sẽ tăng số tiền phải chi ra nhưng sau cùng hắn đã khiến dự án này.
“Cô đúng là Lia rồi! Mẹ con tôi vô tình đi ngang qua buổi biểu diễn và nghe được giọng hát của cô. Chất giọng của cô tuyệt thật đấy, tôi còn ngỡ ngài Aqua hạ trần cơ, giọng của ngài ấy hẳn cũng dịu ngọt như thế.”
“V-Vậy sao, cảm ơn cô. Tôi có chút xấu hổ khi được khen như vậy.”. Lia ngại ngùng đáp.
Cạnh cô ấy, Erika cũng đang được mấy cô bé vây quanh.
“E-Em rất hâm mộ chị, Erika! X-Xin chị hãy cho em xin chữ kí!”
“Em nữa! Em muốn một ngày nào đó cũng trở nên thật dễ thương như chị!”
“Oh! Các em cũng nhận ra sự dễ thương của chị sao! Hay chúng ta cùng chụp một tấm ảnh đi nhé! À còn cả chữ kí nữa, chị sẽ tìm một cây bút!”
Erika nói rồi loay hoay lấy ra từ túi đồ của cổ một cây bút, đoạn định kí vào tờ giấy một cô bé đưa ra thì đột nhiên cô bé bị một người phụ nữ giật lại, tờ giấy theo gió bay đến mặt đất bên dưới đám người quá khích đang ném đồ vào Darkness, bị giẫm nát bươm. Người phụ nữ vội bé cô bé trên tay rồi nói:
“Tôi xin lỗi, con bé chưa hiểu chuyện. Chúng tôi không có đủ tiền để mua vé hay chữ kí của các cô.”
Ra đó là mẹ cô bé.
“Không, con muốn chữ kí của chị ấy! Cũng muốn bắt tay chị ấy nữa! Không chịu đâu, mẹ thả con ra đi!”
Cô bé bắt đầu cựa quậy, cố vùng ra khỏi tay mẹ, nhưng chị ta giữ cô bé rất chặt, giọng nài khẩn.
“Mẹ xin con đấy, hãy ngoan ngoãn nha. Rồi về nhà mẹ sẽ lấy củ khoai để dành ra nướng cho con ăn.”
“Nhưng…Con hiểu rồi, con sẽ không bướng bỉnh nữa. Mẹ đừng giận con nhé.”
“Đời nào mẹ lại giận con được, cô công chúa bé nhỏ của cha mẹ.”. Người phụ nữ nhẹ nhàng vuốt ve cô bé, đoạn quay sang Erika đang rưng rưng nước mắt.
“Xin lỗi vì đã làm phiền cô, chúng tôi sẽ rời đi ngay.”
Nói rồi chị ấy thả cô bé xuống, hai mẹ con dắt tay nhau chuẩn bị rời đi. Gì thế này, cảnh vừa rồi khiến tim tôi quặn thắt lại, tôi thực sự muốn lao ra giữ đứa trẻ và mẹ cô bé lại, rồi tặng họ 2 tấm vé kèm vài món đồ lưu niệm. Nhưng…Khốn khiếp, lý trí lên Kazuma! Đây là công việc kinh doanh, không có chỗ của kẻ đa cảm trên thương trường! Tuy vậy, Erika đã nhanh chóng kéo họ lại.
“Tôi nghĩ một cái bắt tay cũng không gây hại gì đâu…”
Erika, rõ ràng là một cô nàng nhạy cảm hơn tôi, nhẹ nhàng đưa tay ra.
“Nhưng thưa cô, điều đó sẽ không công bằng với những người đã mua vé…”
“V-Vậy chữ kí thì sao! Không có mặt hàng nào là chữ kí cả đâu, tôi sẽ tặng cô bé chữ kí của tôi!”
Nghe thấy Erika nói vậy, mặt cô bé sáng lên, nụ cười trở lại trên đôi môi trẻ thơ của em ấy. Mẹ cô bé nhìn em một lúc, rồi quay sang Erika
“Cảm ơn cô nhiều, thưa cô!...Nhưng tờ giấy đã bị nhàu nát…A! Tôi có mang theo giấy!”
Chị ấy vội lục trong túi áo, rồi đưa một tờ giấy khác ra cho Erika.
“Đây, thưa cô. Xin vui lòng kí vào chỗ nào.”
Chờ đã, tờ giấy đó trong quen quen.
“Đây sao. Được thôi!”
“Được cái đầu cô! Dừng lại ngay! Đó là tờ gia nhập giáo phái Axis đấy! Cái lũ chết tiệt các người!!!”
Phần 7:
“Ư~~Suýt chút nữa thì tôi đã gia nhập giáo phái của họ…”
Bị tổn thương bởi sự việc ban nãy, Erika co tròn như quả bóng ở trong góc sau cánh gà sân khấu, run rẩy không ngừng…Chúng ta tuyệt đối không được mất cảnh giác trước lũ tín đồ Axis, họ luôn nắm bắt mọi thời cơ để lôi kéo ta. Chết tiệt, vết thương trong quá khứ của tôi vẫn chưa lành, cô bé dễ thương như vậy, tại sao!
“Tôi nghĩ để cô một mình không phải ý hay, Erika. Cô quá dễ dụ. Tôi sẽ để Darkness đi với cô. Ah! Chúng ta còn chưa giải quyết được vụ bắt tay!”
“Có vấn đề gì sao?”
Cô đang hỏi tôi một câu ngớ ngẩn đấy Lia, cô đã ở bên đồng đội của mình bao nhiêu lâu rồi.
“Ừ, có vấn đề. Vấn đề lớn đấy. Xem này, Cielo, bắt tay với tôi.”
“Kyaaaaaa!”
Hự! Thế quái, tôi đã thấy rõ nắm đấm sắp vào mặt và né rất hoàn hảo, vậy mà đó chỉ là đòn nhử cho một cú thẳng vào bụng. Cô ấy thật sự đấm tôi trong vô thức sao. Sau khi nằm một lúc, tôi bắt đầu ngồi dậy được.
“Này, có vẻ Cielo vẫn chưa thể chữa khỏi chứng sợ con trai của cô ấy. Các cô nghĩ sao nếu chúng ta để cô ấy đeo găng tay? Cô nghĩ bao nhiêu lớp là đủ?”
Cô ấy lúng túng rồi giơ năm ngón tay lên, vậy là cô ấy muốn năm lớp sao. Có hơi nhiều nhỉ.
“Mm…Tôi nghĩ nếu là 50 lớp, sẽ ổn…”
“50 lớp?! Cô muốn đeo găng tay đấm bốc à! Gezz…Có vẻ không còn cách nào khác, lợi nhuận là trên hết! Tôi sẽ để cô đeo găng tay 50 lớp. Darkness, nếu cô ấy vẫn không kiềm chế được, cô phải- Hửm, Darkness đâu rồi?”
Tôi nhìn quanh, cô ấy không có ở đây. Vậy là cô ấy vẫn ở chỗ bán vé sao. Đám tín đồ Axis đã về hết rồi mà. Tôi cứ chạy ra xem sao.
“Haha! Nhận lấy này, tín đồ Eris bẩn thỉu!”
“Ow! K-không~D-Dừng lại đi~!”
Darkness đang bị một đám trẻ vây quanh, không ngừng ném đá vào cô ta. Chà, đúng là tuổi trẻ, năng động thật đấy. Có lẽ đã hồi phục phần nào, Erika cũng chạy đến sau tôi.
“Này Kazuma! Darkness đang bị lũ trẻ ném đá kìa! Chúng ta nên giúp cô ấy đuổi đám xấc xược đấy đi!”
Tôi biết cô đang lo lắng, nhưng làm gì bây giờ cũng là thừa thãi thôi.
“Không, quên cô ta đi.”
“Hả?! Anh nói cái quái gì thế?! Cô ấy là đồng đội của anh, không phải sao? Trời, Darkness, cô ổn chứ?”
Erika vội lao đến cạnh Darkness hỏi. Cô ấy không hiểu rồi.
“Erh? À, không sao, tôi vẫn ổn. Thực sự thì, tôi yêu thị trấn này. Hà…hà…hà…hư ức~…Đ-Để tôi như thế này một lúc nữa thôi, nhé!”
Má Darkness đỏ bừng, hơi thở dần trở nên nặng nhọc và khuôn mặt cô ta bộc lộ niềm vui sướng tột cùng. Chứng kiến cảnh tượng này, Erika chỉ biết há hốc mồm nhìn cô ta tự sướn…
Thấy rồi chứ?
Phần 8:
Ngạc nhiên thay, sự kiện bắt tay đã trôi qua trong êm đềm. Thành công ở Alcanletia khiến chúng tôi như hổ thêm cánh, tôi quyết định sẽ thẳng tiến đến thủ đô Belzerg. Xét thấy có để Darkness đi theo cũng chỉ tổ rước thêm rắc rối vào người, tôi đành phải móc hầu bao tuyển thêm người giúp đỡ. Theo thói quen, tôi tìm đến Dust, hắn ta lúc nào cũng thừa thãi đến mức khó chịu thứ thời gian, mà tuyệt nhiên không phải là tiền bạc. Ấy vậy mà hắn trả lời tôi rằng:
“Thủ đô á? Không, thằng này không muốn bén mảng đến gần nơi đó.”
Lần đầu hắn ta từ chối đề nghị của tôi, nhất là khi tôi đã đề cập đến việc sẽ hậu đãi hắn thỏa đáng…
Dù sao thì, tôi cũng không muốn phải nhờ đến hai con người còn phiền phức hơn cả Darkness ở nhà, nên có lẽ tôi nên tự lo mọi việc từ đây.
“Wow!” Mắt Erika lấp lánh khi chúng tôi vừa đến nơi.”Tôi không biết rằng cổng chính thủ đô lại to đến thế này đấy!”
Tôi có thể hiểu tại sao cô ấy ngạc nhiên như vậy, mọi thứ ở đây đều đồ sộ và lộng lẫy gấp mấy lần Axel và những nơi chúng tôi đã ghé qua. Thú thật, tôi có chút mừng thầm khi đã đánh bại tên Verdia ở Axel, nếu Aqua mà xả lũ ở nơi đây, con số phải trả chắc chắn không dừng lại ở 340 triệu...
“Cậu sẽ còn ngạc nhiên hơn nữa khi chúng ta vào đến trung tâm thủ đô, dù sao đây cũng là nơi đức vua sống mà. Nhìn kìa Erika, kia là những người lính đã được trui rèn qua hàng trăm trận chiến, ngày đêm thúc trực để bảo vệ thủ đô đấy!...”
Cielo vui vẻ kể cho Erika và chúng tôi nghe về thủ đô, chẳng khác gì một hướng dẫn viên du lịch thứ thiệt.
“Cielo này, cô biết nhiều về nơi đây vậy, có lẽ nào trước đây cô từng sống ở thủ đô sao?”. Tôi tò mò hỏi. Lia liền trả lời.
“Anh không biết rồi Kazuma, trước đây Cielo cũng là một quý tộc đó!”
“Hửm? Vậy ra Cielo là quý tộc sao…Hả? Đ-Đợi đã, cô ấy thực sự là một quý tộc?! Ý tôi là, làm sao cô ấy có thể sống trong giới thượng lưu khi đấm bay bất cứ tên đàn ông nào chạm vào cô ấy chứ?!”
Khi nghe Lia nói điều đó, tôi chợt để ý đến màu tóc vàng óng của Cielo, đúng là màu tóc đặc trưng của quý tộc ở thế giới này.
“Này, nói vậy là thô lỗ với một cô gái lắm đấy, Kazuma!”
“Không sao đâu Erika.” Cielo nói.” Anh ấy nói không sai, một cô gái như tôi vốn không hợp để làm một quý tộc. Sự thật thì, tôi hay bị các quý tộc cùng tuổi khác bắt nạt hồi còn nhỏ…Xã hội thượng lưu đối xử với tôi rất khắc nghiệt. Tôi đã được nuôi nấng như một cậu bé cho đến khi cha mẹ tôi sinh được một cậu nhóc thừa kế. Những quý tộc khác đều cho rằng tôi quá yếu đuối.”
Vậy là cô ấy đã bị bắt nạt sao? Đó có phải là lý do cô ấy sợ đàn ông không? Mọi người đều lặng đi sau câu chuyện của Cielo. Bầu không khí này thật khó chịu, tôi muốn phá vỡ sự im lặng này nên hắng giọng nói.
“D-Dù sao thì, dân số của thủ đô rất đông. Điều đó đồng nghĩa với việc có rất nhiều đàn ông ở đây, chúng ta cần tránh để Cielo tiếp xúc họ nhiều nhất có thể, cho đến khi cô ấy quen dần với việc tiếp xúc với đàn ông.”
Erika dường như cũng nhận ra ý định của tôi, vỗ vỗ hai má xốc lại tinh thần, cô nàng nhanh chóng trở lại vẻ nhí nhảnh thường ngày.
“Chúng ta có hai ngày ở thủ đô! Hãy đợi đấy thủ đô, nhóm Axel Heart sẽ khuấy động nơi đây sớm thôi!”
“Ưm…Tôi sẽ cố gắng hết sức!” Cielo nói.
Thấy họ có tinh thần như vậy, tôi cố ngăn suy nghĩ không an tâm trong mình lại.
Phần 9:
Màn ra mắt đầu tiên ở thủ đô đang diễn ra rất thuận lợi. Các cô gái đã làm rất tốt, là producer của họ, tôi cảm thấy vô cùng tự hào.
Vốn dĩ mục đích ban đầu của tôi chỉ là để trả hết món nợ của bản thân, nhưng càng ngày tôi càng lấn sâu hơn vào giới thần tượng. So sánh với việc trở về nhà sau một ngày vật lộn với đống nhiệm vụ đến nỗi thân xác tơi tả với việc quản lý và làm việc với những cô gái xinh đẹp…Thật quá dễ để lựa chọn mà. Tôi có nên cảm ơn con nhóc cuồng nổ vì đã dẫn mình tới con đường này không? Đời nào chứ, nếu không phải do em ấy, thằng này đã chẳng bị đống nợ quái quỉ giày vò rồi!
Khi tôi đang suy nghĩ vẩn vơ những điều đó trên khán đài, các cô gái đã nhảy xong điệu cuối cùng. Những tràng pháo tay nổi lên như sấm dậy, toàn bộ hàng ghế khán giả đứng lên hò hét nhiệt tình. Ai đó chen được lên hàng đầu, hét toáng lên:
“Erika! Em dễ thương quá! Làm lại màn giới thiệu được không? Cầu xin em đấy! “
“Hô, dễ thôi! Rực rỡ hơn ngàn hoa, chói lóa như mặt trời, ngất ngây tựa hương mật! Chính là chúng tôi, nhóm Axel Heart! Đáng yêu 1000%~Eri~ka có mặt!”
Vẫn như mọi khi, Erika đáp lại yêu cầu từ fan của mình với mọi sự nhiệt huyết của một idol vốn có trong cô ấy. Hồi đầu tôi còn thấy ngượng thay cho cô ấy, nhưng một khi đã quen với nó, tôi chẳng buồn bận tâm nữa.
“Lia! Lại một buổi biểu diễn tuyệt vời nữa! Kể từ buổi ra mắt tại Axel, anh đã không bỏ sót bất kì show diễn nào của em!”
“Thật vậy sao? Em mừng vì điều đó. Nhưng anh nên chú trọng đến sức khỏe của mình hơn, đó là một chặng đường dài.”
Đối đáp hay lắm Lia! Sự tử tế đấy có thể bắt nguồn từ tính cách vốn có của cô ấy, nhưng dưới góc nhìn của tôi, một producer tài năng, đó là thiên phú bẩm sinh có thể vắt kiệt túi tiền của toàn bộ lũ FA đói khát tình cảm.
“C-Cielo! Trông em thật nhỏ nhắn và ngọt ngào!”
“Ưm…! C-Cảm ơn anh.”
“Ahhhh, giấc mơ bấy lâu nay đã trở thành sự thật! Tôi đang được bắt tay Cielo, dù qua mớ găng tay dày cộp! Nhưng em ấy thật sự đang ở ngay cạnh tôi!”
Người hâm mộ Cielo rất đông, nhưng có vài thành phần kì lạ. Ý tôi không phải lời nói của họ có vấn đề gì, chẳng qua là tuổi tác của họ…Chà, có phải do cô ấy là người chín chắn nhất trong nhóm ba người. Dù sao thì, nếu việc học không bao giờ là quá muộn, thì đu idol cũng thế. Ít nhất trước khi về suối vàng, họ sẽ không phải hối hận.
“Đủ rồi, đã hết giờ! Người tiếp theo! Này anh kia, đừng có chen hàng!”. Tôi quát, việc kiểm soát đám đông chưa bao giờ là thế mạnh của tôi và giờ tôi lại phải một mình làm việc này. Có lẽ lần sau tôi nên lôi thêm nhóm người Aqua nữa. Họ có thể rắc rối, nhưng tình trạng mệt mỏi này cứ tiếp diễn không có lợi cho tôi chút nào.
“Đ-Đừng! Làm ơn đừng mà!”-Tiếng hét bất ngờ của Cielo kéo tôi trở lại thực thại. Khỉ thật! Có tên nào gây rối sao!
Kẻ gây rối ở đây không ai khác chính là một người hâm mộ ăn mặc trông đường hoàng nhưng tướng tá thì xuề xà. Ông ta có cái bụng phệ mà ta thấy ở mọi người đàn ông tuổi trung niên, khuôn mặt hằn học, râu ria lộn xộn tứ tung và hơi thở thì không ngừng phì phò nặng nhọc. Hắn chẳng thèm để tâm đến biểu cảm sợ hãi của Cielo mà không ngừng tiến tới.
“Đừng cái nỗi! Rõ ràng tôi đã mua một ‘VÉ BẮT TAY CIELO’, không phải sao?! Tôi hoàn toàn có quyền ‘BẮT TAY’, chứ không phải thứ găng tay ngu ngốc này!!”
Tôi biết thảm nào cũng có kẻ kiếm cớ gây sự, nên đã chuẩn bị trước cho tình huống này.
“Tôi rất xin lỗi, thưa ngài, nhưng các điều khoản và điều kiện đã ghi rất rõ trong vé, ngài không thể..! Hự!”
Tôi có chen vào giữa tên đàn ông hung hãn và Cielo, nhưng hắn ta chỉ đơn giản vung tay rồi đánh bay tôi đi. Thế quái nào tên này lại mạnh thế cơ chứ.
“Biến đi! Còn cô, tháo găng tay ra ngay!”
“Không! Đừng mà!”
Tên khốn đó nhanh chóng dùng vũ lực tháo găng tay Cielo ra và định bắt lấy tay cô ấy. Oi oi!
“Thưa ngài, tuyệt đối không được chạm vào tay cô vũ công đ-!”
“Bắt tay tôi!”
“Kyaaaaaaaaa!”
“Hrrrgh!”- Tay của Cielo cùng cái tay đang bắt lấy tay cô vung thẳng mặt hắn. Sau khi lộn nhiều vòng trên không trung và nhiều lần đập nảy đất, cả người hắn va mạnh vào bức tường đối diện, bất động.
Cô ấy ra tay thật rồi!
“Ôi không! Thưa ngài!”-Tôi khóc thét-“Này, Cielo, bình tĩnh lại-!”
“Tránh xa tôi ra!”
“Cả tôi nữa s-Hự!”
Cielo, quá kích động để biết mình đang làm gì, đánh bay tôi bằng một cú móc hàm tuyệt diệu. Khốn thật! Thế này là quá khả năng xử lý của tôi rồi. Tôi đã sai khi để 3 người kia ở nhà…!
Vẫn nằm dưới đất, tôi cố gượng dậy nói: “Cielo! B-Bình tĩnh lại!”
“K-Kazuma-san?! T-Tôi xin lỗi! Tôi không hề muốn làm anh đau!”
“Người nên nhận được lời xin lỗi không phải tôi, mà là khách hàng ban nãy!”- Sẽ thật tệ nếu sự việc ngày hôm nay lan truyền ra bên ngoài. Công cuộc kiếm tiền của tôi cũng bị ảnh hưởng mất!
Erika chạy đến chỗ người đàn ông cũng vừa mới lấy lại ý thức sau cú vả ban nãy, dịu dàng hỏi:
“Này, anh không sao chứ? Tôi có thể đảm bảo Cielo hoàn toàn không có ý định đả thương anh. Nên là đừng có giận gì cô ấy nhé!”
Cảm ơn vì sự cố gắng của cô, Erika. Nhưng bị như vậy ở nơi đông người, tôi không nghĩ anh ta có thể kiềm nén cơn giận…
“Giận cô ấy ư? Không, không hề! Ý tôi là…! Cú vừa rồi được đấy! Hà hà…! Hự~! Trời đất tôi ơi, tôi vẫn có thể cảm nhận được nỗi đau, à không, toàn cơ thể tôi đang run lên vì sự hưng phấn bất ngờ này!”
…
Trong khoảnh khắc, tôi nhớ tới cô thập tự quân không não nào đó ở tổ đội tôi…
“Etou…Kazuma-san?”-Erika nhìn tới tôi với vẻ khó xử.
Vâng, tôi Kazuma đây.
Rồi cô ấy chỉ về phía anh ta
“Anh ta…trông có vẻ đang sướng lắm à…”
Vâng, tôi Kazuma đây…
“Có phải người ta vẫn gọi như thế này là…M không?”-Cielo nói.
Tôi đã vô vàn lần chứng kiến thứ sở thích này của Darkness đến nỗi không còn thấy sốc nữa. Nhưng với Erika và Cielo, đây rõ ràng là một lĩnh vực hoàn toàn mới mẻ.
“Trời ạ, nếu vậy thì tốt quá.”-Tôi thở dài-“Đợi đã, không! Nhìn kìa! Cơ thể anh ta…đang đổi màu!”
“Dùng…bạo lực với fan của mình sao!!”-Tôi chẳng thể biết hắn ta đang cười hay khóc nữa. Một nụ cười méo mó, có lẽ vậy. Cơ thể hắn phồng to lên, xé toach bộ đồ đắt tiền đang mặc, lộ ra làn da xanh xao cùng gân đỏ nổi như rắn rết bên dưới. Một chiếc sừng bỗng mọc ra từ trắn hắn rồi cả khuôn mặt hắn biến dạng trở nên thật kinh tởm.
“Vậy ra người là một ‘troll’?! Con quái vật mang hình dáng con người?”
[Trong truyền thuyết Bắc Âu, troll là một sinh vật xấu xí có thể là một người khổng lồ hoặc một người lùn, và sống trong hang động hoặc đồi núi]
“Troll?!Ta có một cái tên thanh lịch hơn thế! Là Charlie. Và ta đang rất rất rất chi là hứng thú với bé Cielo đây! Bé sẽ là của taaa!”
Cái gì đây? Ban đầu chúng ta có một người hâm mộ xấu tính, và giờ có một quỷ hâm mộ xấu xí, chuyện quái gì đang xảy ra với mày vậy, cuộc đời tao ơi!
Khiếp sợ trước sự xuất hiện đột ngột của một con quỷ, mọi người bắt đầu la hét và chạy tán loạn cả lên.
“Q-Quái vật!”
“Mọi người, chạy mau!”
Người thét, trẻ khóc và tôi chỉ biết đứng im bất động. Trong khi đó, cơn hưng phấn được dâng cao, Charlie đang ra sức tàn phá sân khấu xung quanh.
“Này, hắn ta đang bắt đầu phá hủy đồ đạc của chúng ta!”-Tôi như bừng tỉnh.
“Hắn dám chà đạp lên ước mơ của chúng ta sao!”-Erika tức giận nói.
“Không ai có được Cielo trừ ta!”-Charlie rống lên, sừng sững đứng trước Cielo thị uy với những người khác.
Troll thường được nhắc đến bởi độ bền và khả năng tự hồi phục cao của chúng. Những đòn tấn công thường không đời nào có thể hạ gục một troll. Đúng rồi…những đòn tấn công thường sẽ không hữu hiệu…
Tôi kích hoạt Ẩn thân và nhanh chóng lẻn ra sau Cielo mà không ai phát hiện rồi hét lớn:
“Thưa ngài! Ngài đang gây rắc rối lớn cho chúng tôi đấy!”
Charlie giật mình quay lại phía sau. Ngay lúc đó, tôi đẩy Cielo về phía hắn ta. Có vẻ nhận thấy điều đó và mong chờ một cú ôm, hắn dang rộng hai tay với vẻ háo hức hiện hữu trên khuôn mặt ghê tởm. Nhưng…
Bẹp!
“Oho-Hư-ÁAAAAAAAAAAAAAAAAA!”-Charlie thét lên đầy đau đớn rồi gục xuống nhanh chóng.
Mới vừa ban nãy, tiếp theo cú đấm của Cielo là âm thanh thứ gì đó vỡ nát. Và bởi vì cách biệt chiều cao của họ, tôi nghĩ chúng ta dễ dàng đoán được thứ gì vừa lĩnh trọn cú đấm khủng khiếp đấy. Bất giác tôi đưa tay che háng mình bởi cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng.
“Urgh…Hgh…Ngh…”-Giờ đây hắn chẳng thể phát ra âm thanh hoàn chỉnh trong khi nằm đó co ro như một quả bóng…[Trans: Vì vừa mất hai quả bóng khác T-T)
“V-vậy ra…Đây là một…phần thưởng…sao?...hrgrrgh!”-Hắn vẫn nằm đó rên rỉ. Đây là cơ hội hoàn hảo để ra đòn kết liểu, nhưng vì lý do nào đó tôi không nỡ ra tay. Cảm giác tôi đã cướp đi thứ gì đó còn quý giá hơn cả sinh mạng hắn…
Chà…Có lẽ lần này tôi sẽ để hắn đi.
Phần 10:
Vài ngày sau sự kiện Troll ở Thủ đô, tôi giờ đang đắm mình vào không gian quầy rượu quen thuộc ở Axel.
“Hooah! Làm ơn thêm một rượu nữa!”
Khi tôi gọi thêm rượu, Megumin ngồi đối diện chỉ im lặng nhìn chằm chằm tôi.
“Em có vấn đề gì với anh sao, Megumin? Đừng nhìn anh với ánh mắt, em biết đấy, thương hại ý…”
Tôi không muốn bị em ý thương hại, nó cho tôi cảm giác mình là thằng thất bại. Nhưng mà này, rõ ràng em ấy mới là nguyên nhân cho mọi đau đớn hiện tại của tôi.
“Trông cậu thảm hại quá Kazuma. Tôi không nghĩ Megumin có thể an ủi cậu. Tệ à nha, cái dự án nhỏ bé của cậu dường như không được suôn sẻ lắm nhỉ…”-Aqua vỗ vai tôi nói. Con mắm này như đang chế nhạo tôi vậy! Giống như cô ả sẽ không khốn khổ như tôi nếu chúng tôi không thể trả hết nợ sao!
“Mah, thật tuyệt khi cậu đã đánh đuổi được con quỷ đó, nhưng hắn đã bỏ lại nhà hát thủ đô gần như bị đánh sập cho cậu nhỉ…Và với tư cách người tổ chức sự kiện, cậu phải đền bù cả đống tiền cho họ. Có vẻ lần này cậu gặp chút xui xẻo đấy Kazuma.”-Darkness nói.
“Chút xui xẻo?! Đó còn chưa phải điều tồi tệ nhất đâu! Cuối cùng chúng tôi phải hủy ngày biểu diễn thứ hai, điều đó có nghĩa mọi người muốn lấy lại tiền vé! Và giờ thì cả đống hàng tồn kho không tài nào bán được…Tôi tức đến hộc máu vì chuyện này! Tức chết!”
“Tôi biết mà. Tôi đã thấy rõ việc này kể từ lúc bắt đầu, Kazuma, chẳng có gì tốt đẹp sẽ đến đâu! Tôi đã cố nói điều đó với cậu, nhưng than ôi đôi mắt trần tục cậu đã mù quáng trước đồng Eris mà lơ đi lời khuyên từ một nữ thần xinh đẹp như mị!”
Gah! Tôi chẳng thể vặn nổi chữ nào trong lời nói của nhỏ, trừ “nữ thần xinh đẹp” ra. Nghe như tôi là một đứa trẻ hư không chịu nghe lời mẹ nó vậy! Nhưng phải thừa nhận rằng, tôi đã có một số bài học không mấy dễ chịu qua việc này.
“Đủ rồi, Aqua. Kazuma chỉ cố hết sức để giúp đỡ những vũ công đó. Tôi chắc chắn cậu ta không hề nhắm tới lợi ích cá nhân trong vụ này đâu. Kazuma chúng ta biết đâu có tồi như vậy, tôi nói đúng chứ, Kazuma?”-Darkness nói với niềm tin tuyệt đối dành cho tôi.
“Ừ, ừm, tất nhiên…”-Tôi trả lời, không thể nhìn thẳng vào mắt cô ấy…
Không! Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt tin tưởng đấy nữa!
“K-Kazuma?! Anh đang khóc đấy à?”- Megumin đứng dậy khỏi ghế em ấy, lại gần an ủi tôi. Bỗng một giọng nói truyền tới từ phía sau:
“Xin thứ lỗi. Có phải tôi vừa nghe thấy Kazuma không? Vậy ra cậu là Satou Kazuma đó sao? Không phiền nếu tôi xin chút thời gian của cậu chứ?”
Tôi quay lại thì thấy một ông già ăn mặc lịch lãm đứng đó. Bộ đồ và phong thái của ông ấy hoàn toàn khác biệt với đám Mạo Hiểm Giả rách rứa tôi hay quen, cũng không lạ nếu ông là một quý tộc cấp cao, điều này khiến tôi bất giác xài kính ngữ:
“Er, vâng. Tôi là Kazuma đây. Tôi có thể giúp gì cho ngài không?...”
“Vinh dự cho tôi khi cuối cùng cũng gặp được cậu. Tôi là quản lý của nhà hát tại Axel.”
Tim tôi hụt mất một nhịp. Đừng có nói với tôi nhà hát tại đây cũng đã chịu thiệt hại, nhưng mà tôi không thể nhớ nổi nhóm chúng tôi đã làm gì.
Nỗi lo lắng của tôi dâng cao khi ông ấy tiếp tục câu chuyện.
Phần 11:
“Ngài muốn thuê chúng tôi sao?”
Khi ông ấy nói xong mục đích tìm đến tôi, tôi lập tức gọi nhóm Axel Heart đến và thuật lại toàn bộ câu chuyện cho họ.
“Ông ấy nói ông ấy đã đến xem buổi diễn ở thủ đô của chúng ta, và bắt đầu quan tâm tới nhóm.”-Tôi nói với họ.
“Đúng vậy. Sự kiện bắt tay của cậu quả là nỗi kinh hoàng…nhưng buổi biểu diễn thật sự rất tuyệt vời. Sẽ thật bất công nếu nhóm mọi người phải dừng hoạt động. Mặc dù nhà hát ở nơi đây không hào nhoáng như một số nơi khác cậu đã ghé thăm, nhưng cậu nghĩ sao nếu quảng bá cho nhà hát nơi đây bằng những show diễn của cậu?”-Ông ấy nói với nụ cười hiền từ.
“Tôi…Tôi không thể nào trông đợi nhiều hơn. Mong ngài có thể cho chúng tôi biểu diễn ở đây!”-Lia hào hứng nói.
“T-Tôi sẽ cố gắng hết sức để không đấm bất kì ai nữa!”-Cielo rụt rè nói.
“Cảm ơn nhiều nhé, ông lão! Tôi hứa sẽ tặng ông chữ kí miễn phí!”-Erika cũng không giấu sự vui sướng trên môi cô nàng.
“Hoh-hoh. Tuyệt vời! Nếu vậy, lần tới gặp tôi sẽ mang đến bản hợp đồng chính thức. Rất hân hạnh được làm việc với cô cậu.”
Và cuộc gặp sau đó đã diễn ra tốt đẹp. Tinh thần mấy gái đều lên cao và tôi cũng thế. Sau thất bại ở thủ đô, đây là sự chữa lành lớn nhất cho tôi.
“Cậu làm được rồi, Kazuma!”-Aqua nói-“Mọi sự cố gắng của cậu đã được đền đáp!”
“Đừng ngạc nhiên thế. Lia và nhóm cô ấy có hàng tá người hâm mộ. Màn trình diễn của họ cũng rất tuyệt vời. Hừm, lúc đầu tôi chỉ làm vì tiền thôi, nhưng bằng cách nào đó, tôi cảm thấy mình đang trở thành một trong số những người hâm mộ của mấy cô đấy.”-Tôi nói.
“Cảm ơn anh…Tôi không thể diễn tả hết mình đã hạnh phúc đến nhường nào khi được công nhận là những vũ công thật sự. Bây giờ chúng ta có thể tiếp tục cùng nhau biểu diễn rồi!”
“B-Ban đầu tôi theo Lia chỉ để chữa căn bệnh sợ đàn ông của mình. Nhưng bây giờ tôi yêu việc nhảy hơn bất cứ điều gì!”
“Tôi nữa! Với nhóm ba thiếu nữ dễ thương như chúng ta, Axel Heart sẽ còn nổi tiếng nhiều nhiều nhiều hơn nữa!”
Thật tốt khi thấy ba gái vui vẻ như vậy. Nhân dịp này, tôi cũng muốn hỏi điều mình đã thắc mắc bấy lâu nay:
“Này Lia, tôi đã biết tại sao Erika và Cielo muốn trở thành vũ công. Nhưng còn cô thì sao? Tại sao cô lại dấn bước trên con đường này?”
“Đó là…bí mật của tôi. Hehe!”-Cô ấy đưa tay lên môi rồi nở một nụ cười nhí nhảnh sau một thoáng chần chừ.
Tôi nhìn cô ấy với ánh mắt khó hiểu. Mà, dẫu sao mọi chuyện hiện tại đều ổn, sẽ rất tệ nếu tôi cố nài ép cô ấy nói ra: “Vậy sao. Dù sao, Lia, Erika, Cielo. Tôi rất mong chờ được tiếp tục làm việc với các cô!”
“Huh, tình bạn thật đẹp làm sao! Kể cả có đem cả thế giới nhấn vào tay cậu, cũng đừng đánh đổi thứ tình cảm diệu kì này nhé! Ngẩng cao đầu lên, Kazuma, vì những phước lành hiện đang bên cậu lúc này!”-Aqua nói khi thấy chúng tôi bắt tay nhau.
“Uh, đúng vậy!”-Cả ba người họ đều nhất trí với câu nói cô ta.
Đúng cái gì chứ! Không hề! Tôi thậm chí mắc nợ còn nhiều hơn trước! Và có đem cả thế giới nhấn lên tay cũng không đánh đổi? Tôi sẽ làm điều đó với một túi tiền nặng được nhấn vào tay! À phải rồi, tôi có nên đề xuất tiền thưởng cho việc tìm ra nhóm Axel Heart không nhỉ? Sau đó là thiết lập một hệ thống quản lý tự động để tiền chảy vào túi tôi hằng tháng mà tôi không phải động tay động chân gì.
“Tôi biết cái vẻ mặt đó. Kazuma chắc chắn mới nghĩ ra một kế hoạch bỉ ổi nào đó. Tôi khuyên mấy cô là tên này là thứ không nên trao niềm tin.”-Aqua đột nhiên nói vậy sau khi chăm chú quan sát tôi. Ừ thì, cô ta có quyền nói thế khi mà tô đã rối rít cảm ơn cô ta lúc cô ta đánh đuổi lũ quái trong mê cung rồi bỏ cô lại sau khi nhận ra cô ta là thứ đã thu hút lũ quái…Nghĩ thế nào thì tôi cũng không thấy mình sai trong quyết định đó…
Suy nghĩ của tôi bị cắt ngang bởi một giọng nói khác:
“Yo, Kazuma! Nhìn mày kìa, đang tính tổ chức tiệc với mấy cô gái dễ thương mày mới dụ được à! Bạn tao ơi, mày đang sống một cuộc sống đúng nghĩa đấy!”
Tôi quay sang để thấy Dust đang say bí tỉ loạng choạng lại gần chỗ chúng tôi:
“Quỷ tha ma bắt mấy lời của mày, Dust! Với lại tao đang bận nên không đi nhậu với mày được đâu.”
Hắn vấp ngã khi nghe câu trả lời của tôi, rồi ngẩng dậy với cái trán sưng đỏ tiếp tục quấy rầy tôi:
“Aw, sao mày có thể tàn nhẫn như thế chứ? Mày và tao, chúng ta là tri kỉ, không phải sao? Hết toa xe rồi lại đến nhà hát thủ đô, mày cho nổ tung hết nhỉ. Khổ thân mấy…!Ưm ưm ưm!”
“Toa xe?”-Cielo nhìn tôi đầy thắc mắc. Căn thời gian tuyệt đối, bạn tao ạ!
“Dust! Đủ rồi đấy!”-Tôi lập tức bịt mồm hắn trước khi tên ngốc này thốt ra bất kì điều gì bất lợi cho tôi nữa. Nhưng Erika và Lia có vẻ đã nhận ra gì đó và kéo tôi ra khỏi Dust.
“Ha-ha-ha! Rời mắt khỏi mày một giây cũng không được mà! Cho nổ tung xe của đoàn biểu diễn cùng đống đồ đạc của họ, phá tan tành nhà hát thủ đô…Mày đang biểu diễn một loại nghệ thuật mới nào đó à? Thêm nữa, đột nhiên bịt mồm tao thế là không tốt, nhỡ tao bị tắc thở hay gì thì sao, người say thường yếu lắm. Mày nên đền bù cho tao bằng mấy tấm vé đặc biệt của mày đi!”
Tên khốn Dust! Mày đi xa đến vậy chỉ vì mấy tấm vé thôi sao?!
“Đoàn biểu diễn? Bị nổ tung hết đồ đạc?”-Cielo vốn luôn nhu mì và ôn hòa bắt đầu nhìn tôi và Megumin bằng ánh mắt lạnh như băng.
Chết tiệt, chuyện này đã vượt quá tầm kiểm soát rồi. Tôi ngoái lại tìm kiếm sự giúp đỡ của Megumin nhưng em ấy đã chạy đi một quãng xa đoạn nói vọng lại:
“Huh! Em mới nhận ra hôm nay vẫn chưa cho Chomusuke ăn! Em về trước đây, Kazuma!”
Em-MEGUMIN! Em nỡ bỏ mặc anh ở lại đây sao!
“Khà khà, đúng là mày mà, một kẻ đã đánh bại nhiều Tướng Quỷ như thế chắc chắn sẽ không làm mọi việc theo lẽ thông thường—Huh? Sao thế, Kazuma? Trông mày như thể thấy ma vậy. Mà, sao cũng được. Này mấy gái, mấy bé từ đâu đến thế?”
Dust hoàn toàn không bận tâm đến tình trạng khó khăn của tôi hiện giờ, bắt đầu màn dạo đầu thường thấy khi hắn muốn tán một cô gái nào đó. Hắn thậm chí còn không nhận ra mấy cô gái này…
“Chúng tôi đến từ đoàn biểu diễn mà anh vừa nói. Cái đoàn mà có cỗ xe bị nổ tung cùng toàn bộ đồ đạc. Chúng tôi là những ‘vũ công’.”-Lia gằn giọng nói, không ngừng nhìn về phía tôi.
“Uh…Có phải tao vừa nói mấy thứ không nên nói ra không, Kazuma? Ha…Ah-ha-ha…C-Chúc mày bình an, tri kỉ! Uống nhiều quá nên tao cần tìm chỗ bụi rậm kín đáo nào cái. Gặp mày sau!”
Phước lành cho kẻ độc mồm như mày cuối cùng cũng nhận thức được việc mày vừa làm với bạn mày! Tôi chỉ biết đứng lặng tại chỗ khi Dust bắt đầu đổ mồ hôi rồi chuồn lẹ. Tôi nhìn quanh và thấy Aqua và Darkness cũng đã lui vào góc trong cùng của quán rượu!
Tôi không thể thốt ra bất cứ lời nào trong tình huống này.
Erika khó chịu lên tiếng để phá tan sự im lặng: “Kazuma, anh thực sự đã phá hủy đồ đạc của chúng tôi sao? Tôi muốn nghe toàn bộ câu chuyện. Lại đây và ngồi xuống ngay.”
“Thôi nào, Erika…Mọi người sẽ không thấy cô dễ thương nếu cứ cau có như vậy đâu. Và…Mọi người trông có vẻ hơi buồn rầu nhỉ…”
Ngay cả cái chiêu “dễ thương” cũng không thể dùng với Erika hôm nay, cô ấy đang tỏ ra rất tức giận và chắc chắn không tha cho tôi nếu tôi không có lời giải thích rõ ràng. Lia và Cielo cũng vậy, họ nhanh chóng vây xung quanh tôi.
“Im đi và ngồi xuống mau”-Lia vẫn nói bằng tông giọng nhẹ nhàng của cô ấy, nhưng khuôn mặt cô ấy lúc này hoàn toàn trái ngược.
“Vâng!”-Tôi ngoan ngoãn ngồi xuống ngay lập tức.
“Anh thật tệ…Chúng tôi đã tin anh!”- Giọng Cielo như méo đi vì cơn giận và mắt cô ấy rưng rưng như sắp khóc. Làm ơn đừng, nước mắt của phụ nữ là điểm yếu lớn nhất của tôi!
“Không như những gì các cô nghĩ đâu!”-Tôi vội giải thích-“Tôi thề trên danh dự của mình, câu chuyện đằng sau nó phức tạp lắm…”
“Câu chuyện? Về việc anh lợi dụng chúng tôi để kiếm tiền trả nợ, khoản nợ của chính anh sao?”-Lia nói.
“À, ừ, điều đó cũng không hoàn toàn sai…”-Tôi cố gắng hết sức để nghĩ ra điều gì đó tôi có thể nói để khiến họ nhìn nhận mọi chuyện theo góc nhìn của tôi, nhưng hiện tại không có cách nào đủ thuyết phục để bản thân tôi thoát khỏi tình thế này.
“Không sao đâu, Kazuma. Tôi hiểu anh đã khó khăn thế nào khi phải gánh khoản nợ to thế trên đầu. Hơn hết, anh đã giúp chúng tôi được nhiều người biết đến và yêu thích hơn. Chúng ta có thể gọi nó là gì nhỉ, lấy công chuộc tội đúng không?”
“E-Erika…”-Tôi thở phào nhẹ nhõm khi cô ấy nói vậy.
“Huh! Đó chính xác là những gì anh muốn nghe thấy đúng không?! Anh nói như thể mình là nạn nhân trong khi chính anh đã gây ra mọi thiệt hại! Ít nhất một câu xin lỗi cũng không có sao!”
“Tôi thành thực xin lỗi!”-Tôi ngay lập tức thu mình trong tư thế dogeza, thành khẩn cầu xin sự tha thứ từ họ.
“Haizz”-Tôi nghe thấy tiếng Aqua-“Kazuma đó…Gieo nhân nào thì gặt quả đấy. Có lẽ ngày mai tổ đội ta sẽ quay lại nhận nhiệm vụ từ Guild để trừ nợ thôi.”
“Hẳn vậy rồi.”-Darkness đồng tình-“Nhân tiện nhìn anh ta áp sát mặt xuống sàn nhà trong khi bị các cô gái nhìn với ánh mắt khinh bỉ làm tôi có chút ghen tị…”
Mấy người các cô đã bỏ chạy ngay khi nhận thấy rắc rối, và giờ còn lên mặt dạy đời thằng này sao. Và nhớ lại nguyên nhân cho khoản nợ 570 triệu của tôi đi! Là do ai ngoài mấy đồng đội ‘yêu quý’ của tôi nữa! Bao giờ mày mới buông tha tao đây, dị giới!