“Chào buổi sáng. Tiết trời hôm nay thật đẹp, phải không ?”
Tôi mỉm cười với tấm hình được dán trên gối ôm của mình.
Đó là một bức ảnh chụp lại khoảnh khắc tráng lệ của Dust khi anh ấy đang đe dọa mấy tên Mạo hiểm giả tân binh kia.
Nó thật sự rất tuyệt vời cho dù tôi có mãi ngắm nhìn nó bao nhiêu lần đi chăng nữa. Đó là tấm ảnh đẹp nhất mà mà tôi cử vài tên Đạo tặc đi theo dõi anh ấy bằng Ẩn nấp đã đưa cho tôi. Và thứ này là một trong những báu vật quý giá nhất của tôi.
“Sáng nay thật là tuyệt mà. Tất cả là nhờ ơn các Succubi đó.”
Sau khi tình cờ biết về sự hiện diện của cửa hàng đó, tôi có thể trải nghiệm những mong muốn của mình trong giấc mơ. Nhờ vậy mà tôi có thể tỉnh dậy một cách thoải mái sau mỗi buổi sáng. Tôi thực sự cần phải bày tỏ lòng biết ơn của mình mới được.
Những trải nghiệm ngọt ngào với Dust-san mà tôi không bao giờ có được trong đời thực. Nhờ những giấc mơ đó, tôi mới có thể tràn đầy năng lượng cho ngày hôm nay.
Hợp tác với ác quỷ như Succubi là một điều không thể tha thứ đối với các tín đồ thuộc giáo phái Axis, nhưng tôi nghĩ rằng Aqua-sama sẽ tha thứ cho những mong ước thầm kín trong mình. Tôi chắc chắn là thế.
Sau khi thay đồ và ăn sáng, tôi đến thị trấn ấy như thường lệ.
Vào thời điểm này, Dust-san sẽ ngủ li bì khi đang say xỉn, hoặc có thể chơi vài trò nào đó tại sòng bạc cho đến sáng. Theo như báo cáo để lại trên khung cửa số vào sáng nay, anh ấy đã đi nhậu với Kazuma cho đến tối hôm qua, vì vậy anh ấy hẳn vẫn còn ngủ say.
Kazuma là một Mạo hiểm giả có ba cô gái xinh đẹp trong party của mình, nhỉ ? Mặc dù cậu ấy có một harem như thế, cậu ta vẫn chơi cùng và thân với Dust-san. Và tôi thì chỉ có thể quan sát anh ấy từ xa, nhận những bức ảnh chụp lén và các báo cáo hằng ngày về anh ấy.
Dám vui vẻ uống bia và khoác tay qua vai với người đàn ông mà tôi chỉ có thể gặp trong giấc mơ của mình…
“Thật đáng ghen tị mà !”
Tôi không có ý gì nếu Dust-san có ý định muốn tản tỉnh một cô gái nào đó, nhưng tôi không thể tha thứ cho bất cứ gã nào dám đến gần anh ấy ngoài tôi.
Đợi đã, không, tôi không thể mất bình tĩnh vào lúc này. Ngay từ đầu đã có một khoảng cách xa vời giữa tôi và Dust-san. Tôi cần phải thư giãn chút.
Shhh… Liệu một ngày nào đó sẽ đến khi tôi có thể ngồi cạnh Dust-san và trò chuyện vui đùa bình thường với anh ấy đây ?
Dọc đường đi, tôi có chôm được vài món đồ từ những cửa hàng mà tôi đã đi ngang qua. Thỉnh thoảng sẽ có vài thứ quý giá nào đó giấu trong những món cổ vật này, nên bạn không thể nào giảm giá chúng được.
Chiếc vòng cổ này đang được bày bán như một thứ có khả năng ngăn chặn tác dụng của vật phẩm ma thuật phát hiện nói dối, nhưng tôi thấy thứ này có vẻ là đồ giả. Nó khá là phổ biến trong giới quý tộc, nhưng đáng tiếc là mấy tên ngốc ấy bị lừa cả rồi.
Dù vậy, nó vẫn khả rẻ và trông thật phong cách, vậy nên tôi đoán rằng mình sẽ mua nó.
“Chào mừng, cứ thoải mái chọn lựa đi nhé. Tôi vừa có cho mình một cái giáp mũ hàng chất lượng cao gần đây ! Nó có một cái giá khá hời đó !”
Giọng nói của lão chủ tiệm tạp hóa đó là kẻ chuyên gia kiếm chuyện với Dust phải không ? Ông ta cứ liên tục phô trương sự thân thiết của mình với Dust-san… Khoan, cái giáp mũ đó đang được trưng bày trước cửa hàng của ông ấy… Có thể nào ?
“Xin lỗi đã làm phiền ạ.”
“Ah, chào mừng. Oh, là một quý tộc hử ? Cậu đang cần tìm thứ gì à ?”
Lão nhận ra thân phận của tôi là ai ngay lập tức. Chà, tôi có mái tóc và đôi mắt mang màu sắc đặc trưng của quý tộc, nên tôi đoán cũng không có gì lạ khi bị phát hiện ra. Để tránh liên lụy đến Dust-san, tôi không nên tiết lộ danh tính của mình ngay tại đây. Sự thật thì, có lẽ tốt nhất tôi nên tìm cách để ngụy trang bản thân mình khi tôi ghé nơi này thêm lần nữa.
“Là về cái giáp mũ đó.”
“Oh, cái này hử ? Cậu tinh mắt đó ! Tuy nó có hơi cũ nhưng nó được làm ra rất tốt, cực kì chất lượng. Tôi có thể nói cậu biết thứ này có giá khá hời đó.”
Nó đúng là được làm khá tốt. Nhưng đó không phải là điều mà tôi quan tâm. Hình dạng này, màu sắc này, có thể nào nó chính là cái giáp mũ mà Dust từng sử dụng không ?
“Làm cách nào mà ông có trong tay cái giáp mũ này ?”
“Oh, tôi nhận được nó từ một tay Mạo hiểm giả tội phạm khét tiếng thường đến cửa hàng tôi để gây rắc rối. Tôi đã mua lại nó từ cậu ta với một cái giá khá cao.”
Không sai vào đâu được ! Oh, đội ơn Aqua-sama ! Tôi rất vui vì đã cầu nguyện mỗi ngày sau khi gia nhập giáo phái Axis. Cảm ơn ngài, nữ thần của lòng tôi !
Tôi cũng có nghe báo cáo về một thanh ma kiếm nữa, nhưng tôi không biết gì về
cái giáp mũ này cả. Tôi cần gửi cho tên Đạo tặc đó vài lời chỉ dẫn chi tiết hơn sau mới được.
“Ông sẽ bán nó cho tôi chứ ?”
“Cậu mua nó ư ? Để tôi chuẩn bị một cái túi, vui lòng đợi một chốc.”
“Khỏi, thế này là ổn rồi.”
Tôi không muốn phải đợi chờ thêm bất cứ giây phút nào nữa. Nhanh lên và đưa tôi cái giáp mũ mà Dust-san từng đội ! Mau nào !
“V-vậy được chứ ? Ờm, thế thì, cảm ơn cậu đã ủng hộ.”
“Đây, giữ lấy tiền thừa đi nhé.”
Tôi vội vàng đưa tiền ra và giật cái giáp mũ khỏi tay lão ấy. Ông chủ cửa tiệm đó có vẻ khá sốc, nhưng đó không phải là điều mà tôi cần quan tân ngay bây giờ.
Không có ai quanh đây cả… đúng chứ ?
N-n-n-nó là cái giáp mũ đã từng chạm vào tóc, da, và môi của Dust-san phải không ?
“*Sniff* ( Tiếng ngửi ) Đây đích thị là mùi của Dust-san. Ở đây vẫn còn vương vấn mùi thơm từ mồ hôi của Dust-san giữa mùi kim loại này. Đây là, đây là-!”
Chỉ mới hít một hơi nhỏ thôi cũng đủ làm tôi lâng lâng như bay rồi. Nhưng vẫn chưa hết đâu. Giờ mới là sự kiện chính. Tôi sẽ làm nó ! Tôi thực sự sắp sửa làm điều này !
Tôi cầm cái giáp mũ bằng cả hai tay và giơ nó lên trời.
Aah, tôi sắp được hòa làm một cùng với Dust-san ngay bây giờ… Đội vào nào !
“Giờ thì mình đang được ôm trọn bởi Dust-san ! Đúng là một cảm giác tuyệt vời không thể cưỡng được mà ! Ah ah ah ah ! Sẽ ổn nếu mình liếm mặt bên trong của cái giáp mũ này chứ nhỉ ? Giờ nó sẽ là của mình !”
Tôi sẽ không bao giờ bỏ thứ này ra khỏi người đâu ! Tôi chắc chắn sẽ đội nó mỗi khi đi ra ngoài kể từ bây giờ.
Tôi cũng rất muốn được đội nó ở nhà, nhưng tôi có cảm giác rằng bố mẹ tôi sẽ không chấp nhận chuyện này.
___
Vào ngày hôm đó, tôi đã có một báu vật khác cho riêng mình.