“Nói xem, Dust, tôi có thể hỏi cậu vài điều được không ?”
Lean gọi tôi khi cả bọn đang dùng bữa tại địa điểm thường thấy trong Guild.
“Nếu cô muốn hỏi về mẫu người của tôi thì, tôi sẽ không trả lời đâu.”
“Tôi không thèm quan tâm tới chuyện đó. Cậu không nghĩ rằng cả Keith và taylor dạo này có hơi kì lạ sao ?”
Và tôi để ý tới những gì đã khiến nhỏ cau mày như thế. Ra là nói về bọn họ.
Tôi không nghĩ là họ có gì đặc biệt thay đổi cả.
“Thế thì kì lạ như nào ?”
“Cậu thường hay đi cùng Keith mà, vậy cậu có để ý cậu ta làm bất cứ trò gì ranh mãnh không ? Trông cậu ấy rất hoảng loạn khi tôi gọi cả hai ngày các cậu vào ngày hôm nọ.”
“Chuyện gì đã xảy ra nhỉ ? … Tôi cũng không nhớ rõ lắm.”
Thứ duy nhất vừa nảy ra trong đầu tôi ngay lúc đó chính là khoảng khắc bọn tôi bắt gặp Lean khi vừa đi ra từ cửa hàng Succubus.
Cửa hàng đó là một bí mật chỉ được biết đến và dành cho những Mạo hiểm giả nam. Ngay kể cả khi đó là Lean, tôi không thể để cô ấy biết về nó được.
“Thêm vào đó, cậu ấy lúc nào cũng nhậu nhẹt cả, nhưng gần đây, có những hôm cậu ta không uống ngay cả khi có tiền. Điều này nên áp dụng cho cậu thì đúng hơn.”
Yeah, đó là vì chúng tôi đang tiết kiệm tiền để có thể thưởng thức những giấc mơ đẹp từ các Succubus.
“Đó là, thì, đã đến lúc nên nghĩ về việc chăm sóc tốt cho sức khỏe của mình. Nó rất quan trọng để giúp cho gan của chúng ta được nghỉ ngơi, nhỉ ?”
“….”
Đừng có nhìn chằm chằm vào tôi như thế. Mau nói gì đó đi chứ !
Dường như cô ấy không tin tôi chút nào. Ờm, dù sao thì nó cũng là một lời nói dối dở ẹt mà.
“Ừm, vậy tôi sẽ hỏi thêm chi tiết về việc đó sau. Vấn đề còn lại ở đây là Taylor kìa.”
“Cậu ấy không hay đi chơi cùng chúng tôi lắm.”
Bọn tôi còn giữ bí mật về cửa hàng Succubus với Taylor nữa mà.
Cậu ta có hơi chậm tiêu theo nhiều nghĩa, vậy nên thay vì tận hưởng dịch vụ tại đó, cơ khả năng cao là cậu ấy còn thuyết giáo ngược lại chúng tôi nữa cơ.
“Tôi sẽ bớt lo lắng một chút nếu có cậu ấy đi cùng với hai người. Taylor hình như thường xuyên bí mật gặp gỡ ai đó. Tôi đã nghe từ bạn mình rằng cậu ta đã nhiều lần ghé thăm một quán bar cao cấp với một người nào đấy thì phải.”
“Này, chờ chút, tên này có gái theo à !? Thật không thể tha thứ được !”
Vậy mà tôi từng nghĩ cậu ta không có duyên với phụ nữ cơ đấy ! Tên phản bội này !
… Tuy vậy, tôi không nhớ rằng cậu ta có biểu hiện gì về vụ đó cả.
“Chắc là, không phải gái đâu. Có thể cậu ta đi với đàn ông thôi.”
“Và họ chỉ là bạn thôi, nhỉ ? Cứ kệ nó đi. Tốt nhất là không nên dấn sâu vào những vấn đề riêng tư của bạn bè mình. Miễn là không phải hành vi tội phạm thì cứ kệ vậy.”
“Và ai mới là cái kẻ đã ngán đường tôi khi anh quý tộc đó thảo luận vài điều với tôi hử ?”
“Sau cùng thì bạn bè rất quan trọng. Hãy để mắt tới cậu ta. Có thể là cậu ta sẽ dính líu tới mấy gã không lành mạnh đó !”
Lean nheo mắt hơn nữa khi nghe thấy tôi lớn tiếng tuyên bố như thế.
Lúc ấy tôi đã gặp phải một tình huống vô cùng khủng khiếp khi tôi nhờ Kazuma chụp vài pô ảnh, vì vậy cứ theo dõi cậu ta từ xa thôi.
( Trans: Chuyện là có một cha quý tộc nào đó khoái Dust, định nhờ Lean tư vấn tình cảm…bla…bla… Ku Dust thì tưởng gã này đang ve vãn Lean nên nhờ Kazuma chụp cho mình vài tấm hình khi đang mặc nguyên set nội y màu đỏ bằng máy ảnh ma thuật để gửi cho hắn. Chi tiết hơn thì các bạn xem ở Vol.7, chương 3 bên Series chính nhé :V )
___
Hai ngày sau.
Sau khi hoàn thành xong công việc của mình, Keith mời mọi người tới giải khuây tại quán bar, nhưng Taylor đã từ chối.
“Xin lỗi nhưng, tôi có hẹn với người khác rồi.”
Nói vậy, cậu ta rời khỏi Guild trước khi định ăn tối.
Lean và tôi cũng từ chối Keith và bám theo sau cậu ta.
Sau khi đến quán bar mà cậu ấy thường thấy trước đó, Taylor bước vào mà không chú ý tới ai xung quanh.
Lean và tôi cũng lẻn vào với chiếc mũ thấp che trên mặt.
Cái quán bar này còn xịn xò hơn ở Đại sảnh trong Guild nhiều. Nhìn xung quanh, chúng tôi phát hiện thấy Taylor và cùng ngồi xuống dãy ghế phía sau cậu ấy.
“Đây thực sự có cảm giác như là một cuộc hẹn với gái vậy.”
“Tôi không nghĩ thế đâu. Người ngồi đối diện với Taylor hẳn là một gã nào đó. Tôi sẽ thấy hắn khi chúng ta ngồi xuống. Tôi chả thấy gì trên mặt anh ta cả, mặc dù…”
Lean và tôi thì thầm một hồi sau khi ngồi xuống.
“Xin lỗi vì đã đến muộn.”
“Đừng lo. Tôi cũng chỉ vừa mới đến thôi.”
Tôi nghĩ rằng từng nghe giọng nói này ở đâu đó rồi.
Nghe có vẻ hơi nhỏ từ vị trí mà tôi đang ngồi, nên tôi cũng không chắc lắm, nhưng… cái giọng này là…
“Ngày hôm nay của anh thế nào ?”
“Không có bất kì vấn đề lặt vặt nào cả. Miễn bàn về khả năng của Keith và Dust, Lean cũng rất đáng tin cậy nữa.”
Có lẽ cảm thấy hơi phấn khích khi được khen ngợi, Lean hào hứng khuých khuỷu tay vào bên cạnh tôi.
“Oh, thật đáng ghen tị làm sao. Còn tôi thì hoàn toàn kinh khủng. Không một ai trong số họ chịu nghe tôi nói gì hết.”
“T-Tôi hiểu mà. Tôi chưa từng hợp tác với họ bao giờ nên cũng khó mà hiểu được những gì mà cậu đã trải qua, nhưng tôi đã nghe kể rằng họ khủng khiếp thế nào từ Dust rồi.”
Yeah, người mà Taylor đang trò chuyện cùng chắc chắc là tên Kazuma đó.
“Đó là Kazuma, nhỉ ? Tôi không hề biết rằng họ lại thân thiết với nhau như vậy đó. Có phải bọn họ cảm thấy khá hợp cạ với nhau khi làm người chỉ đạo cho party của mình chăng ?”
“Cũng có thể. Tuy vậy, cũng không có lí do gì mà cần phải giữ bí mật chuyện này hết.”
Chẳng có gì đặc biệt khi hai tên đàn ông chỉ tới để gặp nhau rồi gọi vài món đồ uống.
Và tôi đã còn mong đợi một thứ gì đó xì-căng-đan hơn nhiều.
… Dĩ nhiên, ngay lúc tôi vừa nghĩ thế, bọn họ bắt đầu phàn nàn không ngừng về những thành viên trong tổ đội tương ứng của mình.
Kazuma thì phàn nàn nhiều vô số kể, hẳn rồi, và tôi hầu như đồng ý hoàn toàn với cậu ta. Taylor thì không nói gì tới Lean cả, nhưng mà…
“Không phải gần như những lời trách móc của cậu ấy đều nhắm tới tôi hay sao ?”
“Cậu ấy nói chẳng có gì sai cả… Oh, giờ tôi hiểu rồi. Lý do tại sao họ lại giữ bí mật chuyện này là để ngăn lũ bạn đồng hành của mình biết được mấy lời khiển trách này đó.”
… Hãy về nhà thôi.