Sau khi cách cửa của phòng triệu hồi mở ra, sàn nhà trở nên trắng xóa, trần nhà cũng sáng lên, và như mọi người có thể thấy, toàn bộ không gian đang rạng ngời với ánh sáng trắng. Khi triệu hồi được xảy ra, một mặt phẳng lớn sẽ được mở rộng ra hàng kilomet, cho dù nó được diễn ra trong căn phòng.
Tôi cách cửa ra vào mười bước và đang cầm một chiếc vòng cổ vàng từ chiếc váy của tôi. Với cái vòng ma thuật đó, tôi có thể vẽ một ma trận trên sàn.
Cuối cùng, tôi nói to tên của người anh hùng mà tôi muốn triệu hồi. Đây đã là lần thứ 6, nên tôi đã quen với việc này.
Ánh sáng tràn ngập ma trận ngay lập tức, và rồi một chàng trai đến từ thế giới khác.
Nhìn chàng trai vừa mới xuất hiện …Tôi lập tức sửa lại mớ tóc rối của mình và hít một hơi thật sâu.
…Ôi, ôi trời…! Cậu ấy thật đẹp trai …!
Có vẻ như cậu ấy cao hơn 180 cm. Mái tóc đen bồng bềnh che đi khuôn mặt ưa nhìn. Cái áo phông và quần jean là trang phục phổ biến của những người ở thế giới đó, nhưng bộ quần áo đó trông không bình thường với cậu.
Ánh hào quang phát ra từ cơ thể của cậu cũng giống như hào quang phát ra từ những vị Thần trên Thần giới.
…Ah, Ngay trong một khoảng khắc ngắn ngủi, tôi muốn có một mối tình nồng cháy với anh chàng này…Eh~, Chính xác thì tôi đang nghĩ cái quái gì thế này!
Nghiêm cấm Nữ thần có tình yêu với con người!
Tôi cần phải rũ bỏ ý tưởng mê sảng này ra khỏi đầu. Dù thế, thật đáng khâm phục bởi một chàng trai như vậy lại có thể khiến tôi quên mất nhiệm vụ của một Nữ thần trong giây lát.
Tôi chỉ mới nhận thấy, cậu ta có vẻ đã nhìn chằm chằm tôi một lúc lâu rồi.
Nhưng đó là điều được mong đợi. Những người đột nhiên bị triệu hồi từ cuộc sống thường ngày đến căn phòng ma thuật ban đầu đều sẽ cảm thấy bối rối.
Tôi sẽ tự hào nói với chàng trai này với phẩm giá của một Nữ thần thực sự.
「Rất vui được gặp cậu. Ta là Listarte. Ta là một Nữ thần sống trong Thần giới. Ta là người đã triệu hồi cậu từ địa cầu đến cõi này. Hãy lắng nghe cẩn thận, Ryuguuin Seiya. Cậu là người hùng dũng cảm sẽ giải cứu thế giới “Geabrande” khỏi các thế lực tà ác. 」
Sau khi nói xong, tôi đã cười “ “huh huh” một chút. Seiya thì vẫn đang nhìn tôi chằm chằm. Cậu ta có vẻ thích thú với vẻ ngoài của tôi hơn là câu chuyện mà tôi kể.
Chà, tôi đoán đó là điều không thể khác được, bởi tôi là một Nữ thần mà.
Tôi là một người phụ nữ hấp dẫn. Tôi có một mái tóc vàng óng ả tuyệt đẹp, với một bộ ngực gợi cảm trong chiếc váy trắng tinh, vòng eo nhỏ và đôi chân thon dài.
Chàng trai tên Seiya này đã không nói nên lời khi nhìn thấy một người phụ nữ hoàn hảo mà có lẽ cậu ta chưa bao giờ được nhìn thấy trong đời cho đến bây giờ… Cậu ấy từ từ mở miệng và nói với giọng lí nhí.
「Tôi cảm thấy có một chút nghi ngờ khi chuyện này được nói bởi một người kì quái và đáng ngờ.」
「Cậu nói ta là “một người kì quái và đáng ngờ” ư!? 」
Tôi gần như hét lên với cậu ta.
Nhưng tôi tuyệt đối không thể! Trang nghiêm! Tôi cần giữ tư thế trang nghiêm của một Nữ thần!
(cảm thấy đa số mấy con thần đều bị tự kỷ như nhau)
Chỉ cần hít một hơi thật sâu và nói một cách bình tĩnh.
「Có vẻ như cậu đã hiểu sai ý của ta. Ta sẽ nhắc lại một lần nữa, ta là một Nữ thần của Thần giới, người đã triệu hồi cậu đến đây để làm anh hùng. 」
「Cô nói rằng cô là một Nữ thần. Vậy thì, nếu cô là một vị Thần thì sao cô không tự đi giải cứu thế giới đó? 」
「Có quy tắc. God đã tạo ra vô số các thế giới các khác nhau để cho con người có thể sinh sống và phát triển. Do đó, nhiệm vụ của họ là phải bảo vệ thế giới mà họ được trao. 」
Seiya thở dài và làm như thể đây là một gánh nặng.
「Nếu tôi nói “không” thì sao? 」
「Cậu không thể nói “không”. 」
Seiya nhìn tôi bằng ánh mắt ghê tởm.
「Đó là một câu chuyên ngu ngốc. 」
Lúc đầu, tôi đã nghĩ Seiya là một chàng trai rất tuyệt, nhưng dần dấn ấn tượng tốt đẹp của tôi về cậu ta đã biến mất.
Cậu ta là một tên kì lạ. Thông thường, mọi người sẽ trở nên phấn khởi bởi mình được chọn làm anh hùng…Nhưng, ái chà. Có lẽ cậu ấy hơi thiếu kiến nhẫn bởi mình bị triệu hội quá đột ngột ?
Có thể là như thế!
Tôi phải đến gần và thuyết phục cậu ta.
「Nghe này! Sao cậu không thử nói “Trạng thái”! 」
Huhuh! Chính là nó!
Hầu hết người Nhật Bản đều rất hào hứng với những thứ tương tự trò chơi!
「Tại sao? 」
「Ah, cái gì? Cậu không biết ư? Chẳng lẽ cậu không có chơi game sao? Chà, không sao đâu. Nếu cậu nói to “Trạng thái”, nó sẽ hiển thị các trạng thái của cậu trong dạng các danh mục và số! Nhìn thấy là tin liền! Chỉ cần thử nói thôi! 」
Tuy nhiên, sau một hồi suy nghĩ, Seiya nói…
「…Thuộc tính. 」
「Thuộc tính!? 」
Nhưng tôi đã nói với cậu rằng hãy nói “Trạng thái” cơ mà!?
Tại sao cậu lại nói "thuộc tính“!? Ý của cậu là gì!? Tôi không biết ý nghĩa của nó!!
Đột nhiên, một “cửa sổ” ma thuật xuất hiện trước mặt và Seiya gật đầu như thể cậu hiểu hết tất cả.
「Tôi thấy rồi. Tôi đã nghi ngờ về câu chuyện ngu ngốc của cô, nhưng sau khi thấy cái này, mọi chuyện đã trông đáng tin hơn. 」
…Lúc nãy, cậu ta đã ăn nói
thô lỗ với một Nữ thần như tôi?
「Bây giờ cậu đã nói “Thuộc tính” rồi, hãy thử nói “ Trạng thái” xem sao! Được không? Được không? Chỉ cần làm điều đó thôi! 」
Sau một hồi nài nỉ, cuối cùng Seiya cũng miễn cưỡng nói “Bảng trạng thái”. Sau đó, một cửa sổ ba chiều xuất hiện. Lần này, khả năng của Seiya cũng được thể hiện ở phía sau “cửa sổ”.
「Cậu nghĩ sao? Cậu có hiểu nó không? Cậu có một bảng trạng thái xuất chúng! Cậu có những khả năng đặc biệt mà những anh hùng bình thường không có! Hiểu chưa? Cậu là một trong hàng trăm triệu người! Nếu là cậu, Ryuguuin Seiya, cậu có thể đánh bại lũ ác quỷ tàn ác đang đe dọa Geabrande! Chỉ có cậu mới làm được! 」
Tôi đã nói hết sức mình, nhưng Seiya trông không vui vì điều này cho lắm. Tôi cảm thấy như mình đang bị phớt lờ, nhưng cậu ấy đã hỏi tôi một cậu khá đen tối.
「Nhân tiện, chuyện gì sẽ xảy ra với tôi nếu tôi chết trong thế giới đó? 」
「Đó là một câu hỏi hơi đen tối và tiêu cực …nhưng…nhưng, đừng lo lắng! Nếu cậu chết ở đó, cậu ngay lập tức sẽ được dịch chuyển về thế giới của mình! Nhưng sau đó, cậu không thể quay lại Thần giới…」
Vừa nghe vừa ngoáy mũi. Có vẻ cho dù tôi có nói gì đi chăng nữa, mọi thứ đối với cậu ta đều nhàm chán.
Cậu ấy đã đến đây, và cậu ấy chỉ mới hiểu cách thức hoạt động của nó (hệ thống). Cậu ta có vẻ như là loại người chỉ cảm nhận được khi đối mặt với thực tế. Nếu là trường hợp đó, thì…
「Seiya! Ta sẽ giải thích mọi thứ sau! Hãy đi đến Geabrande ngay bây giờ!」
Tôi ngay lập tức niệm chú để mở một cổng dịch chuyển ở ngay trước mặt sẽ tự động đưa chúng tôi đến Geabrande.
Khi cổng dịch chuyển hoàn toàn mở, tôi nói với Seiya.
「Ryuguuin Seiya! Đi với ta! Số phận của Geabrande đang nằm trong tay cậu! 」
「Tôi từ chối. 」
「Vậy thì, ta rất phấn khích muốn Geabrande là một thế giới ra sao! …Eh, khoan đã, lúc nãy cậu vừa nói cái gì? 」
「Tôi nói tôi từ chối. Tôi sẽ không đến một thế giới không biết và nguy hiểm như vậy khi chưa chuẩn bị kĩ càng. 」
「Nhưng…nhưng, trạng thái của cậu cho thấy cậu có khả năng hơn người, phải không? Bên cạnh đó, ta sẽ thay đổi ngoại hình của mình thành con người sống ở Geabrande, vì vậy ta sẽ luôn ở bên cậu. Vì thế, đừng lo lắng…」
「Cô đã nói rằng cô không thể can thiệp vào một thế giới mà nó phải được cứu bởi con người sao? Ngay cả nếu cô đi với tôi, cô cũng không thể giúp tôi, phải không? 」
「Cậu…cậu thật là lỗ mãng !Ta là một Nữ thần, cậu có biết không! Ta bất tử, và bên cạnh đó, ta có thể chữa lành vết thương cho cậu bằng phép thuật hồi phục của mình! 」
「Chính xác là nó. Cô và tôi không ở cùng một chiến tuyến, làm thế nào cô có thể giúp tôi giải cứu thế giới. 」
Ugh!? Đó là thái độ nên có với một Nữ thần à!! Tôi thực sự muốn đánh cậu ta!!
Tuy nhiên, Seiya đang nhìn chằm vào tôi với đôi mắt cá chết.
「Chà, nếu tôi không thể từ chối nhiệm vụ này, ít nhất tôi cũng cần có chuẩn bị. 」
「Chuâ…Chuẩn bị? Chuẩn bị cái gì…?」