「Xin thứ lỗi」
Khi bước vào phòng, tôi nhìn thấy Nữ Thần Vĩ đại Isister đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ, nhẹ nhàng đan đồ và nở trên gương mặt một nụ cười mỉm duyên dáng. Chị ấy hệt như hình ảnh một “người bà tốt bụng”, nhưng tôi thì lại chẳng hề dám nói những thứ khiếm nhã đó với chị ấy.
Isister nói với giọng bình thản như thường lệ.
「Listarte. Quá trình luyện tập giữa Kiếm thần và anh hùng của em ra sao rồi? 」
Trước hết, tôi phải xin lỗi Isister vì đã chấp thuận yêu cầu cá nhân của chúng tôi.
「Em thành thật xin lỗi vì đã ở lại Thần giới và cho anh hùng của em luyện tập với một vị Thần …」
「Không có vấn đề gì đâu. Cơ mà chắc chắn là trước đến giờ chưa từng có bất kỳ anh hùng nào lại không hề chiến đấu tiêu diệt quái vật mà cứ tiếp tục luyện tập với một vị Kiếm thần. Bên cạnh đó thì chúng ta cũng có một điều luật cho phép hỗ trợ những vị anh hùng. Điều đó đồng nghĩa với việc chúng ta có thể hỗ trợ con người miễn sao mà không chống lại những luật lệ khác của Đấng Toàn năng. Nhưng có điều là ta chưa từng thấy một vị anh hùng nào như thế này trước đây. 」
「Vâng.」
「Vậy thì, Ryuguin Seiya hiện có đang tập luyện chăm chỉ không? 」
「Chà, về điều đó thì em nghĩ rằng có lẽ Celseus-sensei không thể đánh bại được cậu ta. Mà trái lại là đằng khác, anh ấy cứ liên tục nói rằng “mình hoàn toàn không muốn thấy bất cứ thanh kiếm nào nữa”, và những điều đại loại như thế. 」
Isister cười vào điều đó.
「Đó là bởi vì Celseus vốn ban đầu chính là một nhân loại yếu đuối. 」
「Em xin lỗi!? Cơ mà chị đang nói rằng Celseus vốn được tái sinh từ một con người sao? 」
Có hai loại Thần. Loại đầu tiên được tiếp nhận sự sống như một vị thần nguyên thủy trong Thần giới. Và, loại thứ 2 chính là những con người làm nhiều việc thiện và rồi cuối cùng được tái sinh thành một vị Thần. Và chẳng hiểu vì sao, tôi đã luôn nghĩ rằng Celseus thuộc loại đầu tiên…
「Celseus đã từng là một kiếm sĩ nhân loại. Tất nhiên, những kí ức về khoảng thời gian làm lúc còn làm nhân loại của cậu ấy đã bị mất đi sau khi cậu ấy được tái sinh thành một vị Thần. Tuy nhiên, dù ít hay nhiều gì thì vẫn còn đó những nét riêng biệt được khắc sâu tận trong linh hồn, và chúng không thể nào biến mất một cách dễ dàng được. Vì cậu ấy bị ép buộc phải luyện tập một cách hà khắc để chống lại
Ryuguin Seiya, cứ như vậy phần yếu điểm sâu thẳm nhất từ trong linh hồn của cậu ấy đã bắt đầu tràn ra. Chà, đó hẳn cũng sẽ là một cuộc luyện tập tốt cho riêng Celseus.」
Tình hình đã bị đảo ngược bằng cách nào đó …Bởi vốn ngay từ đầu, đây chỉ đơn thuần được cho là một trận luyện tập của Seiya.
Từ cách đây rất rất lâu về trước, đã có lần tôi đã hỏi chị Isister về loại của tôi. Tuy nhiên, chị ấy chỉ nói “em sẽ biết khi nào thời điểm đó đến”.
Chà, tôi đã phải suy nghĩ một cách cẩn thận về nó và rồi đi đến kết luận rằng chuyện đó không quan trọng đến vậy, vì ngay cả khi một vị thần có nguồn gốc là nhân loại, thì họ cũng sẽ chẳng thể có được kí ức về những ngày đó, một khi đã tái sinh. Và rồi kể từ đó, tôi đã ngừng lo lắng về việc ấy.
Isister đặt tấm vải đan của mình lên trên bàn rồi chị ấy nhìn tôi bằng ánh mắt rất đỗi dịu dàng.
「Nghe này, Lista. Ta gọi em tới đây hôm nay là bởi ta muốn nói chuyện với em. Ta xin lỗi nhưng em buộc phải gián đoạn việc luyện tập của cậu ấy, bởi ta muốn em đến thị trấn tiếp theo ngay bây giờ.」
Bản thân tôi cũng muốn tiếp tục cuộc hành trình đi phiêu lưu sớm nhất có thể, cho nên…
「Vâng! Em hiểu! 」
Rồi thì, tôi đã hỏi như sau.
「Đừng nói với em…rằng có chuyện gì đó đang xảy ra ở Geabrande nhé? 」
Tôi thấy tò mò. Và từ trước cả khi tôi kịp nhận thức được, chị Isister đã có một vẻ mặt nghiêm túc.
「Ban đầu, khu vực mà chị chọn làm điểm khởi đầu của em cũng tương đối an toàn. Tuy nhiên, bọn quỷ đã cảm nhận được sự di chuyển của chúng ta. Và có vẻ như thị trấn tiếp theo đang gặp mối nguy hiểm lớn. 」
Chị Isister có khả năng tiên đoán được tất cả những việc sẽ xảy ra trong tương lai gần. Dù trực giác Nữ thần của tôi cũng có thể hơi hơi làm được, nhưng không thể nào đọ lại được với độ chính xác từ kỹ năng đó của chị ấy được, cho nên hoàn toàn không thể nào có sai lầm.
「Dù cho thời gian trôi chậm hơn khi còn trong Thần giới, nhưng chị vẫn muốn hai người các em khẩn trương và tiếp tục cuộc hành trình sớm nhất có thể. Lista, chị có thể trông cậy vào em không?」
「Tất nhiên là được!! Bọn em sẽ đi ngay lập tức ạ!! 」
Ngay khi tôi rời khỏi phòng của Isister, tôi đã đi qua sân của thánh đường cùng một quyết tâm vững chắc.
…Dù cậu có làm gì đi nữa, ta sẽ phải đưa cậu đi cùng với ta!!
Tôi mở cánh cửa của phòng triệu hồi và ngay lập tức và hét lên.
「Seiya!! Chúng ta sẽ đến Geabrande ngay bây giờ!!…Cá…Cái gì!? 」
Tôi đứng sững sờ. Tôi đang phải đối mặt với một cảnh tượng khủng khiếp.
Seiya đang cưỡi lên người Celseus đối xử với anh ấy như thể anh ấy là một con ngựa và rồi đánh anh ấy bằng cả hai tay. (Trans: Oh!?) (Edit: Thế cưỡi ngựa thời đại 4.0 nhaaaa)
*Những âm thanh kì lạ giống như tiếng kêu của động vật *
Celseus đang rên rỉ trong khi tự bảo vệ đầu mình bằng một tay.
「Khoan, khoan đã!? Cậu đang làm cái quái gì thế!? Dừng hết mọi việc lại ngay lập tức cho ta!! 」
Khi tôi chạy đến chỗ họ, Seiya cuối cùng cũng ngưng việc đánh anh ấy.
「Seiya!! Tại sao cậu lại dám làm ra hành động tày trời như vậy!! 」
Dù tôi hiện đang rất rất chi là tức giận, nhưng biểu cảm của Seiya vẫn không hề thay đổi chút nào.
「Cậu đang định làm gì anh ấy thế? Đây chính xác có phải là một phần nằm trong quá trình luyện tập của cậu không? 」
「Ah…chà, tôi đoán là… 」
Tôi đã rất sốc khi thấy cậu ta tự biến bản thân mình thành một “kẻ bắt nạt” …Tôi hiện đang bị sốc, nhưng…Aizz~, nghĩ kĩ thì, tôi cảm thấy tên này không còn gì có thể làm tôi ngạc nhiên thêm nữa…
Tôi mỉm cười với Celseus, người đang chôn chân tại chỗ.
「Tôi chắc rằng cô đã bị choáng bởi loại hình luyện tập này! 」(Trans:??, ai nói vậy?) (Edit: Yuusha nha ~ )
Tuy nhiên, Celseus đã lấy hai tay che mặt mình, và không cất được tiếng nào.
「Celseus-sensei, anh không được phép im lặng như vậy! Đây có thực sự phải là “Luyện tập’ không!?」
「Cô định làm gì!?」(Celseus)
「Đúng rồi! Suýt chút nữa thì quên mất!」
Tôi ngay lập tức nói với Seiya.
「Geabrande sẽ sớm gặp nguy hiểm! Chúng ta cần phải rời đi gấp! Ta biết cậu đang ở giữa khóa luyện tập của mình, nhưng ta sẽ phải buộc đưa cậu đi với ta ngay lập tức! 」
Cùng lúc đó, Seiya đã lau đi mồ hôi bằng cái khăn.
「Okay. Tôi nghĩ rằng hẳn là tôi cũng nên kết thúc tập luyện ở đây thôi, bởi tôi cũng chẳng thể “kiếm chác” thêm được gì từ anh chàng đằng kia nữa. 」(Trans: đào mỏ :> )
Trái ngược hoàn toàn với Celseus, người đang ôm đầu gối của mình trong cái sự ngờ vực lẩn quẩn mà không hề nói một lời nào, Seiya hiện đang trông rất ư là bảnh bao trong bộ áo giáp thép và để rũ xuống mái tóc đen bóng mượt của mình. (Trans: SAD cho Celseus)
「Hoàn toàn sẵn sàng. Đến thị trấn tiếp theo thôi. 」
「Vâng…Nhưng trước đó…đầu tiên, cậu cần phải xin lỗi đúng cách!! 」
Tôi niệm chú để mở một cổng dịch chuyển đến nơi chúng tôi có thể nhìn thấy được thị trấn Semul từ xa. Điều đó đồng nghĩa với việc chúng tôi có thể dễ dàng đi thẳng đến nơi mà Nữ thần Vĩ đại Isister đã nói chúng tôi tới tới, Geabrande. Thành thật thì, tôi chỉ muốn hạ cánh ở một nơi cách xa nó chút để cậu ta chiến đấu tiêu diệt quái vật và tăng thêm điểm kinh nghiệm. Nhưng mà, tôi lại không thể tự mình nói với cậu ta điều đó.
Khi Seiya và tôi đi ngang qua vào lối vào của thị trấn, tôi nhận thấy hiện đang có nhiều người mang theo những món đồ dùng có giá trị và chạy loạn hết ra xung quanh trong bầu không khí hỗn loạn.
.
Tôi giữ lại một người đàn ông đang chạy trên đường lại và hỏi ông ta những chuyện đang xảy ra nơi này.
「Quân đội Undead đã tấn công lâu đài Klein ở đồng bằng phía Tây Bắc; và cuối cùng, nó đã sụp đổ! Những con quái vật hoàn toàn có thể tấn công thị trấn này bất cứ lúc nào! Cô nên rời khỏi nơi đây càng sớm càng tốt! 」
Người đàn ông nhanh chóng rời khỏi và Seiya hỏi như sau.
「Này. Undead là cái gì đấy? 」
「Chúng chính là những con quái vật sẽ tiếp tục chuyển động ngay cả khi đã mất mạng. Để dễ hiểu hơn thì chúng còn được gọi là Zombie. Và thực tế là mọi thứ cực kỳ khó khăn để ngăn chặn chúng chỉ với những đòn đánh chay và đòn kiếm. 」
「Hiểu rồi. Vậy rồi loại tấn công nào có hiệu quả với chúng? 」
「Ma thuật lửa cũng khá là hiệu quả. Tuy nhiên, nước Thánh chính là thứ hữu hiệu nhất. 」
「Cô nói nước Thánh sao. Xem ra, trước tiên, hẳn là ta sẽ cần tìm một cửa hàng vật phẩm.. 」(Edit: Mình cứ tưởng là mua nước thánh ở nhà thờ, tư duy của mình sai lắm luôn rồi)
(Trans: Kememo :)), thế giới của tác giả thì ổng muốn viết gì thì viết, có khi cho đàn ông sinh con cũng được chứ đùa.)
Theo thông tin của chị Isister, dường như đang có ai đó có khả năng là sẽ trở thành đồng minh của Seiya và tôi đang đợi ở nhà thờ của thị trấn. Mặc dù tôi muốn đến đó ngay lập tức, nhưng chắc hẳn sẽ là hành động khôn ngoan hơn khi trữ sẵn nước thánh trước để đối phó với với bọn Undead.
「Được rồi. Đi thôi nào. 」
Khi bọn tôi chạy qua thị trấn, chúng tôi đã quan sát xung quanh để tìm một cửa hàng vật phẩm và chạy vào trong.
Tại quầy của cửa hàng nhỏ đó, người chủ tiệm vẫn đứng yên.
「Thật vui khi vẫn còn người ở đây. 」
「Haha! Tất nhiên rồi! Kinh doanh chính là cả cuộc sống của tôi! 」
Chủ tiệm cười phá lên rồi nói.
「Cô hỏi đến nước Thánh sao? Hẳn là dành cho undead nhỉ. Hai cô cậu chắc sẽ phải chuẩn bị càng sớm càng tốt. Chúng tôi vẫn còn rất nhiều trong cửa hàng. Vì vậy làm ơn hãy mua nhiều vào. 」
Khi ông ta gật gật đầu nói, Seiya đã móc tiền từ trong cái túi của mình ra.
「Tất nhiên là vậy rồi. Do đó, hãy bán cho tôi một ngàn lọ nước Thánh. 」
Rồi thì, khuôn mặt của chủ tiệm trở thành sửng sốt.
「…Ái chà, tôi hẳn là đã nói rằng tôi hiện có rất nhiều trong cửa hàng. Tuy nhiên thì mọi thứ chúng tôi có ở đây đều có giới hạn nhất định. Và như vậy, để có được cho cậu đủ một ngàn lọ nước thánh thì sẽ có một chút rắc rối. Đầu tiên, cho dù là có bao nhiêu nước thánh trong một cái lọ, cậu vẫn sẽ không thể tự mình mang theo tất cả chúng, và thậm chí nếu cậu có thể cầm nhiều nhất có thể, thì cậu cũng sẽ bị hạn chế bởi tổng khối lượng của tất cả chúng. Và quan trọng hơn thì nếu cậu mua toàn bộ chúng, thì tôi sẽ không còn một lọ nước thánh nào trong cửa hàng cả. 」
「Thành thật xin lỗi ông!! Mười thôi!! Chỉ mười là đủ!! 」
Cuối cùng thì tôi cũng đã phải mua nước thánh thay Seiya.
「…Quá ít. 」
Lúc chúng tôi rời khỏi cửa hàng, Seiya trông khá là bất mãn, nhưng tôi đã phớt lờ biểu cảm đó của cậu ta rồi phóng nhanh đến nhà thờ. Nhà thờ ở ngay đằng trước cửa hàng; tôi mở hai cánh cửa lớn ở phía trước ra và nghe thấy một tiếng chuông. (Edit: Để cho chắc thôi, chuông cửa gắn phía trên để khi cửa mở sẽ rung lên để báo cho bên trong là có người vào nhà .-.)
Chúng tôi đang đứng ở phần đầu của cái tấm thảm đỏ dài. Hiện đang có bốn người đứng tại bàn thờ của nhà thờ.
Tôi nhận thấy đó là một cha xứ và một bà sơ. Bên cạnh họ chính là một cậu trai
năng nổ mang trên mình một bộ áo giáp bạc với mái đầu rối bù. Ngoài ra, còn có một cô bé tóc đỏ xoăn đang mặc áo choàng.
Nhận ra được bản chất thần thánh của tôi, cha xứ đã nhìn tôi chằm chằm và nói trong nước mắt.
「Ôi, ôi thần linh ơi! Ngay cả khi người đang giáng thế dưới hình hài con người, con vẫn có thể nhận thức rất rõ người là ai! Người chính là một Nữ thần, phải không? Chúng con đã nhận được điềm báo thiêng liêng và hiện đang chờ đợi người đến đây! 」
Sau đó, ông ta chỉ tay vào chàng trai và cô gái.
「Hai cô cậu đây là hậu duệ Long Tộc, dòng máu họ đang mang chính là Long Huyết! Họ sẽ là đồng đội của người và sẽ sát cánh kề vai cạnh bên vị anh hùng của người để tiêu diệt bọn ác quỷ!」
Cô bé tóc đỏ đã cúi đầu chào tôi, trong khi cậu bé tóc nâu chống tay trên thắt lưng.
…Hậu duệ của Long Tộc à…! Vậy ra hai người này sẽ là đồng minh cùng chiến đấu với Seiya …!
Tôi thật sự muốn nói chuyện với hai người họ ngay bây giờ . Nhưng…vào ngay lúc này, tôi cảm thấy có một điềm gở nào đó. Trực giác Nữ Thần của tôi đang rung lên dữ dội như âm thanh của một con chim ưng.
Họ có lẽ sẽ không thể hiểu được bởi con người vốn cũng chỉ có 5 giác quan. Tuy nhiên, có một khí khá hung ác đang lượn lờ trước mặt tôi. Tôi không thể xác định rõ được ai trong 4 người họ mang trong mình thứ cảm giác xấu xa này. Nhưng dù vậy… (Edit: Sự thật đáng buồn là vốn đến tận 18 giác quan và vài người thật sự còn thức tỉnh cái giác quan đặc biệt mà ta vẫn hay nói giác quan thứ sáu - cảm thụ nguy hiểm, à mà nói thêm cho vui thôi, đừng care :)))) )
Tôi thì thầm vào tai Seiya.
「Cẩn thận, Seiya. Ta có một cảm giác xấu về chuyện này. Ta nghĩ ai đó ở đây là một Undead. 」
「Heh. Không có vấn đề gì. 」
「Seiya, đợi đã? 」
Vừa gãi mũi, Seiya vừa bước về phía trước theo hướng của bốn người đó.
~~~//~~~
Trans: Yukira.
Trans: Gem~chan.