Trans: Yukira.
Edit: Gemi Noxx.
...
「…Tại sao mọi chuyện lại thành ra vậy chứ!! 」
Chúng tôi đã ở bên ngoài thị trấn Edna, và tôi hiện đang rất rất chi là giận Seiya. Sau khi đống than đó hoàn toàn “bốc hơi” như chưa từng tồn tại, thái độ người dân trong trong thị trấn đã thay đổi hẳn 100%, và rồi họ nhìn chúng tôi bằng ánh mắt kinh sợ. Tôi đã phải rất xấu hổ và rồi chỉ có thể nở một nụ cười ngượng nghịu, đẩy lưng Seiya, lập tức trốn khỏi nơi đó. (Edit:vào những tình huống bối rối thế này bạn chỉ cần nở nụ cười “tự tin”- Colgate hân hạnh tài trợ chương trình này :>)
(Trans: ('・ω・'), )
「Dù ta đã cảm thấy rất nhẹ nhõm cho chúng ta và mọi người, nhưng sau cùng, những điều đó không còn quan trọng nữa!! Thay vì biểu hiện như một anh hùng chính hiệu, cậu hành xử như một con ác quỷ thứ thiệt!! Cậu có để ý việc một đứa trẻ chuẩn bị ném đá vào ta không! Hả!? 」
Tuy nhiên, Seiya không hề đếm xỉa tới những lời tôi nói. Thay vào đó, cậu ta tỏ ra lạnh lùng rồi đáp lại lời tôi bằng cái thái độ “mất dại”.
「Dù cho tôi đã cứu cô khỏi con quỷ đó, nhưng thái độ tỏ ra của cô vẫn như vậy. Có vẻ như không có ai trên thế giới này có lòng tốt cả. 」
「Cậu mới chính là kẻ không có lòng tốt đấy!! Cậu có biết rằng chính cậu là người đã đốt cháy Jamie không!? Ngay cả những quả trái cây mà anh ấy đưa cho chúng ta tất cả đều cháy hết! Và rồi ta, chúng ta chẳng còn ăn chúng được nữa!」
「Tôi không biết gì hết.」
Seiya tiếp tục đi về phía trước cứ như chưa có gì xảy ra.
Tôi không thể tin được! Làm sao mà cậu ta có thể tỏ ra thái độ như vậy sau mọi chuyện! Tôi đã nghĩ rằng cậu ấy khá ngầu, nhưng thật là ngu ngốc khi tin điều đó! Kể cả khi sở hữu vẻ ngoài đẹp mã như vậy, thì cậu vẫn chỉ là một tên ngốc!
Trong khi rời khỏi địa phận của cái thị trấn tràn ngập sự giận dữ, tôi nghe thấy tiếng bước chân của ai đó đang chạy về phía chúng tôi. Tôi quay lại thấy đó là Nina và cha của cô bé. Cha của Nina đã cúi đầu xuống trong khi hít thở sâu.
「Chúng tôi xin lỗi. Mặc dù cậu đã cứu thị trấn của chúng tôi, nhưng chúng tôi lại khiến cậu rời đi như thế…Tôi nghĩ mọi người đều bị hoảng sợ bởi việc một ngọn lửa lớn phụt lên như thế … 」
Tôi lắc đầu như muốn nói “không sao đâu, không sao đâu”.
「Tôi không thể giúp được gì. Mọi thứ đã trở nên tồi tệ hơn trước. Vụ cháy đã thiêu rụi một số cửa hàng và thậm chí còn khiến mọi người bị thương.」
Thật là thất vọng khi tôi phải xin lỗi cho tất cả mớ hỗn độn này. Không thể nào mà tôi có thể tưởng tượng ra việc một anh hùng sẽ làm chuyện như vậy. Điều này quá ư là bất hợp lý.
「Dù sao thì, tôi vẫn chưa thể cảm ơn cậu vì đã cứu chúng tôi khi đó! Tôi rất vui vì đã tìm thấy cậu trước khi cậu rời đi! 」
Rồi thì, cha của Nina đã đưa một chiếc túi cho Seiya.
「Tôi biết nó không đáng kể, nhưng tôi tặng nó cho cậu với tất cả lòng thành của bản thân! Làm ơn hãy nhận món quà này! 」
Seiya, người lúc nào cũng hờ hững với mọi thứ, đã nhìn vào món quà và nhanh chóng thay đổi nét mặt.
「Ồ, vàng à? Chẳng có gì trên thế giới tốt hơn tiền cả, với nó tôi có thể mua thêm nhiều vũ khí và áo giáp. Cảm ơn và tôi sẽ lấy nó. 」
「Chờ đã, Seiya. Cậu là một anh hùng; cậu không nên nói những điều như vậy.」
Tuy nhiên, Seiya đã lấy ra một đồng bạc từ chiếc túi và nhăn trán.
「Đây là gì. Cái này ít hơn tôi nghĩ. Ông không có nhiều hơn sao? Nếu được thì tôi vẫn muốn thêm một ít nữa.」(ăn cướp giữa ban ngày :vv)
「Cậu không còn hành động giống một anh hùng tí nào nữa rồi !! Đây rõ ràng là ăn cướp trắng trợn!!」
Tôi cảm thấy choáng váng đầu óc, nhưng cha Nina đã cười; rồi ông ấy đã lấy vài đồng xu trong túi của mình rồi đưa chúng cho Seiya.
Tôi chính thức cạn cmn lời khi nhìn vào nụ cười hồn nhiên của Nina.
「*những tiếng cười* Em biết tại sao nè! Mister đang thấy thất vọng, nhưng mà em biết Onii-chan là một người tốt! 」
Tôi đặt tay lên vai Nina và bằng cách đó tôi có thể cho cô bé thấy một nụ cười.
「Nina à, anh ấy bị “nửa chết” bên trong tâm hồn. Anh ấy thực sự bị bệnh, và anh ấy không phải là một người tốt đâu … 」
「Yên lặng và ngừng nói những lời vô nghĩa đi. Tôi không có bệnh gì hết. 」
「Người bình thường sẽ không đi đốt nhà của người khác, và thậm chí sau đó cậu còn cố gắng trấn lột tiền từ họ!! Ta không thể chịu đựng điều này nữa!! Ta đã đủ xấu hổ rồi!! Hãy nhanh chóng đến thị trấn tiếp theo đi!! 」
Tôi cúi đầu trước họ với sự kính trọng, kéo tay Seiya rồi tiến về phía trước.
Nina đã hét to từ đằng xa.
「Cảm ơn Cô! Cảm ơn Bệnh-san! Cảm ơn rất nhiều!」(Edit: :)) mấy đồng chí thích “Ngài bệnh” hay “Bệnh-san” nào :)) mị là mị ưa cái thứ 2 rồi đấy)
「Này Nina! Không được nói vậy! 」
Ngay cả khi bị cha mắng, Nina vẫn vẫy tay chào chúng tôi và tôi cũng nở một nụ cười tạm biệt cô bé; và như thế tôi đã rời khỏi thị trấn Edna với cảm giác tột cùng xấu hổ.
Khi cậu ta yên lặng bước đi, tôi phát hiện Seiya đang cất số tiền mà cậu vừa nhận được vào trong túi của mình. Khi cậu đang đi, có thứ gì đó rơi ra từ túi của Seiya; khi tôi nhìn vào những gì vừa rơi xuống đất. . .
…Đó là lá bùa hộ mệnh mà Nina đã tặng cho cậu ấy.
「Ôi trời, Seiya. Cậu thực sự giữ lá bùa hoa đó sao ? Chẳng phải cậu đã nói rằng món đồ này là một lời nguyền từ quân địch à? 」
「Tôi đã nghĩ rất nhiều và dường như sẽ rất có ích khi giữ nó. Bởi bằng cách đó tôi sẽ biết liệu kẻ thù có tấn công tôi hay không. 」
Sau đó, Seiya bỏ lá bùa hộ mệnh vào cùng với tiền của mình.
「…Hmm. 」
「Ý kiến gì?」
「Không, Không có gì 」
Tôi không biết cậu ấy đang nghĩ cái quái gì trong đầu, cách cậu ta nói chuyện chẳng hợp tí lẽ thường chút nào cả. Tôi thực sự chẳng thể hiểu nổi chàng trai này. Nhưng…ai mà thèm quan tâm nữa chứ.
Một chút giận dữ trong tôi đã biến mất, và tôi bắt đầu vui vẻ nói chuyện với Seiya.
「Dù sao đi nữa, hãy nhanh chóng đến thị trấn tiếp theo ! Từ thông tin mà Nữ Thần Vĩ Đại Isister đưa cho ta, chúng ta cần hướng về phía Bắc để đến một thị trấn gọi là Semul; Ở đó chúng ta sẽ gặp một người sẽ đồng hành với chúng ta trong cuộc hành trình này! Ta đang rất mong đợi nó!」
Tuy nhiên…Seiya đột nhiên dừng lại và tuyên bố những lời sau đây.
「Tôi không tiếp tục nữa. Việc này thật sự bất ngờ.」
「Cái gì!? Cậu vừa nói “bất ngờ” à!? 」
「Hãy quay trở về Thần giới đi. 」
「Cậu đang đùa, đúng không!? Tại sao chứ!? 」
「Tất nhiên, là để tập luyên thêm. 」
「Cái gì!? Cậu có kế hoạch tiếp tục tập luyện trong phòng triệu hồi sao!? 」
「Đúng vậy. Nếu cô suy nghĩ cẩn thận, thì sau khi đánh bại Chaos Makina, chắc chắn quân địch sẽ phái những con quỷ mạnh hơn . Tôi cần phải tập trung vào việc luyện tập của mình trước khi đến thị trấn tiếp theo. 」
「À thì, đúng vậy, cậu có thể đúng về điều đó, nhưng ta nghĩ rằng trạng thái của cậu thực sự đã đủ mạnh rồi mà? 」
「Chẳng thể nào xác định được các kết quả dựa trên suy đoán cả. Không gì có thể đảm bảo rằng tôi có thể giành chiến thắng trong lần đụng độ tới. Bởi vậy, nên tôi cần phải ở điều kiện tốt nhất mỗi khi chúng ta đối mặt với kẻ thù. 」
「Nhưng, nếu cậu không đến thị trấn tiếp theo ngay bây giờ, chúng ta có thể đánh mất các đồng minh của mình và cậu sẽ không thể mua áo giáp hoặc vũ khí, đúng không? Chúng ta có thể sẽ gặp rắc rối bởi điều đó đấy? 」
Sau đó, Seiya đưa tay lên vuốt cằm và suy nghĩ cẩn thận.
「Đồng minh có thể chờ, nhưng vũ khí và áo giáp thì phải có. Nó không thể tạo ra sao? Cô đã làm cho giường của tôi xuất hiện trong phòng triệu hồi, đúng không ? 」
「Năng lực sáng tạo mà Nữ thần sỡ hữu chỉ có thể dùng được trong Thần giới. Bên cạnh đó, không được phép mang vật phẩm từ Thần giới xuống Phàm giới . Hỗ trợ con người quá mức là làm trái luật lệ của Đấng Tối cao」
Khi nghe lời giải thích của tôi, Seiya đã làm khuôn mặt chán nản.
「…Đồ nữ thần vô dụng. 」
「Cái gì!? Cái gì đó!! Nếu cậu để ta giúp, ta có thể hỗ trợ cậu !! Cậu đã chứng kiến khả năng chữa lành của ta rồi mà phải không!? Ta đã hoàn toàn chữa khỏi vết bỏng của Jamie sau khi cậu làm anh ấy bị thương !! 」
「Những dược liệu tôi có đối với tôi là đủ rồi. Nói cách khác, giá trị của cô cũng chỉ ngang thảo mộc thôi. 」
「Sao dám so sánh ta với nó chứ, hả !?」
「Dù sao đi nữa. Đầu tiên, hãy trở lại Thần giới vì tôi cần phải rèn luyện thêm; trừ phi cô muốn đi đến thị trấn tiếp theo một mình . 」
「Ta không thể đi một mình đến thị trấn tiếp theo bởi nó sẽ là vô nghĩa …nếu đó là những gì cậu đang đề nghị … 」
「Vậy thì nhanh nhanh mở cổng dịch chuyển đến Thần giới đi.」
「Ta hiểu… chờ một chút!! Vừa nãy, cậu đã ra lệnh cho ta à!? 」