Epilogue
Ở một nhà nghỉ tại thành phố Axel.
Thủ lĩnh đoàn xe đã chuẩn bị một phòng cho tôi coi như là quà cảm ơn vì đã đánh bại con quỷ kia.
Tôi kéo lê cơ thể mệt mỏi và loạng choạng bước vào căn phòng được chuẩn bị cho mình, sau đó đơn giản là đổ sụp xuống giường.
...Buồn ngủ quá.
Sau khi cạn kiệt mana, cơ thể của tôi cảm thấy kiệt quệ và bất chợt tôi cảm thấy rất buồn ngủ.
Cơn mệt mỏi này không chỉ đơn giản là do thiếu mana.
Nghĩ lại thì, rất nhiều chuyện đã xảy ra sau khi rời khỏi làng Hồng Ma.
Những năm mà tôi sống bên trong làng ấy giờ đã trôi đến đâu mất rồi?
Ở thế giới bên ngoài, có quá nhiều sự việc bất thường xảy ra.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn thôi mà mình đã trải qua rất nhiều khó khăn.
...Dù là như thế, cũng có khá nhiều kỷ niệm đẹp. Hay mình nên nói rằng, mình đã đụng độ vài người lập dị—
Trong khi nằm úp mặt trên gường, tôi cảm thấy có gì đó đang bước lên lưng của tôi.
Chắc hẳn là đứa nhóc trơ tráo không biết xấu hổ lợi dụng chủ nhân đang rất mệt mỏi này rồi.
Tôi nhanh chóng bật dậy, tóm lấy Chomosuke ở sau lưng, và kéo nó xuống dưới chăn.
Lúc đó, vì chuyển động của tôi, có thứ gì đó rơi ra khỏi hành lý mà tôi ném lên giường lúc trước.
Đó là một quyển sách tranh cũ. Trong khi nằm, tôi với đến cầm quyển sách lên.
—Đó là một truyền thuyết nổi tiếng từ rất lâu về trước.
Ở một nơi nọ, có một người thanh niên thiên tài.
Người thanh niên đó có một tài năng không thể tượng tưởng nổi. Anh ta có thể trở nên mạnh mẽ chỉ với việc trải qua một số ít trận chiến.
Những mạo hiểm giả vừa ngưỡng mộ vừa sợ hãi người thanh niên đó.
Nên người thanh niên đó lúc nào cũng chỉ có một mình.
Ngay lúc ấy.
Có một tổ đội mạo hiểm giả dũng cảm đã mời anh ấy gia nhập.
Nhưng người thanh niên đó nói.
'Nếu anh đây đã cheat, thì đồng đội là không cần thiết nhé. Anh đây sẽ tự chơi solo rồi cứ thế lấy hết kho báu. Chơi một mình là tuyệt nhất, âu dê!' và đúng như thế, anh ta đủ mạnh để làm việc đó...
Người thanh niên đó rất mạnh, liên tiếp đánh bại những tay sai của Quỷ Vương bằng chính tay anh ta.
Quỷ Vương tuyệt vọng nhận ra rằng mình sẽ thua người thanh niên đó trong một cuộc chiến đối đầu trực diện. Thế làm sao có thể đánh bại được người thanh niên đó đây?
Và rồi Quỷ Vương nhận ra rằng người thanh niên chưa từng tham gia một tổ đội nào cả.
'Một viên tướng của Quỷ Vương nói với người thanh niên đó rằng, 'Một anh hùng cô độc, vô cảm đúng là một trò đùa! Anh hùng thường là sẽ hợp tác với đồng đội của bọn chúng và vượt qua những khó khăn và cuối cùng là đánh bại Quỷ Vương! Ngươi thậm chí còn không có đồng đội, thế rốt cuộc ngươi đang chiến đấu vì điều gì vậy chứ? Hãy gia nhập với chúng ta đi. Và ngươi sẽ không phải chịu thiệt đâu.'
Vị tướng Quỷ nói với người thanh niên rằng hãy quay lại sau khi suy nghĩ về quyết định của mình. Thế là người thanh niên đó ngoan ngoãn quay về.
Cuối cùng, người thanh niên quay lại tấn công lâu đài của Quỷ Vương lần nữa, khi đối mặt với vị tướng Quỷ đó.
'Ta không có cô đơn tí nào mà là ta tự hào rằng mình là một ngươi chơi solo. Không phải vì ta không thể kết bạn, mà đúng hơn ta không cần bọn chúng. Ta biết rằng những đồng đội có thể trở thành cục nợ... Và cái gì mà ta không chịu thiệt chứ? Ngươi nghĩ ta sẽ bị lừa à? Chuyện chẳng bao giờ tốt đẹp khi thỏa thuận với Quỷ Vương! Ta chiến đấu vì loài người, vì hòa bình! Không cần phải tranh cãi nữa. Cái đích ta nhắm đến là đầu của Quỷ Vương! Ta sẽ để ngươi đi nên lo mà chạy đi!'
Ngươi thanh niên đó chỉ thẳng vào mặt tên tướng mà hét.
Tên tướng quỷ đáp lại, 'Nếu lúc đầu ngươi nói những lời này, thì ngươi sẽ rất ngầu đấy.' —Kết quả, vị tướng đó cũng bị đánh bại.
Người thanh niên dũng cảm đó đã tiến sâu vào lâu đài Quỷ. Không gì có thể ngăn được anh ta lại.
Cuối cùng, anh ta cũng đến trước mặt Quỷ Vương
Xuyên suốt lịch sử, trận chiến giữa Quỷ Vương và Anh hùng luôn là một trận chiến một đấu một.
Nhưng ở phía kia...
Như thể phá luật, có một nhóm lớn những tay sai từ chối rút lui dù phải đối mặt với người hùng mạnh nhất, với mong ước duy nhất là được bảo vệ Quỷ Vương.
Đóng quyển sách lại, tôi cẩn thận đặt nó vào trong túi—
Liệu người thanh niên thiên tài đó, người luôn chiến đấu một mình, có mạnh mẽ xóa tan tất cả những chướng ngại giống như mình đã làm không?
Liệu anh ta có một người thân kiêu ngạo nhưng rất đáng yêu như em gái mình không?
—Đây là câu chuyện mà ai cũng biết, một câu chuyện nơi người thanh niên cuối cùng đã trở thành Quỷ Vương.
Không thể cưỡng lại cảm giác buồn ngủ thêm nữa, mắt tôi từ từ khép lại.
Liệu mình có thể tìm thấy được một người đồng đội trong mơ ở thành phố này không?
Nếu thế, bọn họ sẽ như thế nào?
Nếu có thể...
Mình muốn được gặp những người giống như cái tổ đội dũng cảm nọ đã bước đến để nói chuyện với người thanh niên trong câu chuyện này—
<>