Lời bạt của tác giả.
Bộ truyện này chính là bản được biên tập lại từ truyện được đăng lên trang Kakuyomu.
Tôi thì đã lựa chọn thay đổi chút về mạch cốt truyện và cũng muốn biên tập lại từ đầu cho tới luôn.
Vậy thì, các bạn thấy thế nào? Có thấy tập truyện này có thú vị không?
Với tôi thì hết nước chấm luôn!
Kể cả nếu như nó bị hủy bỏ sau khi xuất bản tập đầu tiên, thì tôi cũng thấy mãn nguyện lắm rồi.
…Ừ thì, cái đó thì xạo đó. Chắc chắn là nói xạo rồi, tôi muốn viết nhiều hơn nữa cơ, thật lòng đó.
Với tư cách là tác giả, thì chuyện đó có một chút vấn đề, nhưng chắc chắn là tôi dành nhiều tâm huyết của mình nhất cho tác phẩm này rồi.
Lúc đó thì tôi đã cố gắng tập trung viết sao cho tập truyện này có nhiều sức hút nhất có thể thôi.
Còn về phần nội dung thì… không biết nó thành ra thế nào nhỉ?
Cá nhân tôi thì thấy rằng đó đã trở thành một câu chuyện đầy thú vị rồi, và tất nhiên nó còn tùy về phía độc giả. Như những nhà văn khác nói rồi đó: ‘Hãy viết một câu chuyện nhằm kích thích sự giải trí cho các người đọc.’ (.ái đó thì tôi tình cờ nghe được thôi).
Lúc sáng tác thì tôi cũng theo mấy cái nguyên tắc đó, nhưng mà lần này thì tôi đã sáng tác cũng như là biên tập lại bộ tiểu thuyết này theo cách mà đến tôi cũng sẽ tận hưởng hết mình khi đọc nó.
Đúng vậy, bởi thế lúc mà tôi đang viết truyện thì thấy lo lắng thắc mắc rằng: “Liệu mọi chuyện sẽ thực sự ổn thỏa không vậy?”
Khi mà tôi gửi bản thảo của mình cho bên biên tập viên, thì lúc đó đầu óc tôi căng như dây đàn luôn.
Rồi tôi tự nhủ rằng: “Nếu như họ nói rằng câu chuyện này không thể xuất bản thành dạng sách thì sẽ thế nào nhỉ?”
Vào cái thời điểm mà tôi gửi cái bản thảo đó qua email, lúc đó tôi kiểu: “Aaa! Mình gửi nó thật luôn kìa!” rồi bắt đầu ôm đầu phát hoảng một hồi (không phải đùa đâu nha, nghiêm túc đó). Mà cũng lâu lắm rồi mới trải nghiệm cái cảm giác hãi hùng như thế, haha.
Lúc đó thâm tâm tôi đã trải qua hàng đống những cung bậc cảm xúc, nhưng quá trình việc biến nó thành một cuốn sách lại khá là thú vị, và tôi thấy rất cảm kích với phía biên tập vì đã cho tôi cơ hội đó.
Và tôi cũng muốn nói lời cảm ơn với Nakamura-sensei về những bức hình minh họa quý giá kia.
Lúc mà tôi coi mấy bức vẽ thiết kế nhân vật, thì tôi đã không thể kiềm được bản thân mình và thốt lên: “Ái chà…”
Còn giờ thì sẽ đợi xem bên phía độc giả sẽ có phản ứng như thế nào thôi.
Chắc chắn sẽ có rất nhiều kiểu phản ứng khác nhau từ phía họ, và cũng có khả năng rằng sẽ không có nhiều lời bình mấy về bộ truyện.
Nhưng mà dù thế nào thì cũng không sao cả.
Và nếu chỉ có một người cảm thấy thích thú giống như là tôi, thì như thế cũng là tuyệt lắm rồi.