Yuno đã không thể tái xuất lần nữa.
Đừng nói đến vung kiếm, đến cử động cơ thể còn không nổi.
Vả lại hắn đã biến thành Ma thú nên không thể sống trong xã hội loài người.
Tôi đã lôi hắn đến chỗ Vallery và Mike.
Ba bọn chúng sẽ được nếm trải đau đớn cùng nhau.
Vậy có thể xem đời người của Yuno đã kết thúc.
Từ hay hắn phải sống trong uất ức, đau khổ và tuyệt vọng.
Không những thế, danh tiếng Anh hùng của hắn cũng đã chìm dưới vũng bùn.
Anh hùng Farnia đã chính thức lên án Yuno trước dân chúng.
Lời nói của một công chúa, cộng với bản tin gây xôn xao dư luận kể rằng Anh hùng cứu thế đã hi sinh đồng đội để lấy được sức mạnh kèm theo bằng chứng đáng tin cậy là bản ghi âm của Irina đã lan rộng ra toàn thế giới.
Giờ hắn mang danh Anh hùng ô nhục.
Tượng đài được dựng lên nhân ngày lễ của hắn đã bị dân chúng bôi nhọ trước khi đập vỡ tan tành.
Dù bảng thành tích rất dài… không, chính vì bảng thành tích tuyệt vời đó đã làm nổi bật những điều xấu xa phía sau.
Khắp các nơi đều lên tiếng đổ tội cho Yuno, không những thế còn đang không ngừng tăng lên theo từng ngày--
----------------------------
“Kết thúc rồi…”
Tôi ngước nhìn ngắm bầu trời rồi thì thầm.
Bầu trời hôm nay đầy mây.
Cứ tưởng trời sẽ sáng hơn sau khi kết thúc trả thù-- nhưng xem ra tôi đã nhầm.
Vốn dĩ dù giờ đã trả thù toàn bộ, tôi vẫn không phấn khởi lên quá nhiều.
Tất nhiên tôi chẳng đồng cảm gì với chúng.
Tôi chỉ bắt chúng nhận quả báo mà thôi.
Phía sau vạch đích của thù hận là gì--
Tôi đã nghĩ về điều đó khá nhiều.
Nhưng thực tế chẳng có gì ở đó cả.
Khung cảnh đập vào mắt tôi cũng chẳng có gì thay đổi.
“Ngày nào đó, mình sẽ…”
Tôi nhớ lại những lời Shia đã nói trước ngày quyết chiến.
Khi nào mình mới có thể nhìn thấy màu sắc tươi mới của đời đây.
Khi nào mình mới có thể cười lại đây.
“Ngài Chrome.”
Shia và Yurin sáp lại gần tôi từ hai bên.
Hiện giờ chúng tôi đang bước đi trong vô định.
Hành trình phục thù đã kết thúc, tiếp đến tôi nên đi đâu.
Trước hết cứ tìm nơi nào đó không người để sống ẩn cái đã.
Sau sự kiện lần này, có lẽ tôi sẽ trở thành kẻ mang tội danh khiến Anh hùng không thể xuất hiện lần nữa và bị truy nã.
Tạm thời tôi đã nhờ Yurin dùng thuật xóa đi kí ức về chúng tôi của những người có mặt ở thời điểm đó rồi--
Nhưng không có gì đảm bảo là không bị lộ.
“... Chắc chắn, một ngày nào đó chúng ta sẽ có được hạnh phúc.”
“Chúng em sẽ luôn bên cạnh ngài.”
Shia và Yurin ôm chầm lấy tôi.
Cứ thế, hai người trao cho tôi nụ hôn lên môi.
Tôi có thể cảm nhận được rõ ràng hơi ấm từ hai cô gái.
“Ừ, hạnh phúc của ba người chúng ta--”
Trước hết, hãy tiếp tục bước đi.
Mặc dù không biết tương lai nào đang chờ đợi chúng tôi sau điểm cuối của hành trình.
Mặc dù bản thân tôi không rõ trái tim này rồi sẽ đổi thay, hay mãi mãi như thế này.
Nhưng, hơi ấm bên cạnh tôi vẫn ở đó.
Tiếp sức cho tôi bước tiếp trên đường đời--
--------------------------------------- HẾT TRUYỆN ------------------------------------------------
------------------------------------------------
------------------------------------------------
------------------------------------------------
------------------------------------------------
------------------------------------------------
Yomi: Thế là hết một bộ truyện ngắn không dài nữa (tầm 130k từ chứ nhiêu đâu).
Một lần nữa, thật sự đến quỳ với cách viết truyện của bác Asa, nhưng thôi kệ đi, bác ấy đã mang đến một bộ truyện “ừ thì ít nhất không chạy theo isekai” đủ sức thách thức trình độ chém gió ra bão của Translatè.
Nói chung thì vẫn cảm ơn bác ấy.
Cám ơn bác nào đó quên cmnr tên (lần thứ n) rồi đã bỏ thời gian ra soát chính tả cho… chẳng nhớ bao nhiêu chương truyện nữa.
Cám mơn các độc giả đã đồng hành cùng tôi trong suốt bộ truyện “ừ thì ít nhất không chạy theo isekai” này.
Thân ái và hẹn gặp lại lúc tôi siêng.
------------------------------------------
Vô danh: Thằng soát chính tả bị quên lãng: -_-