“[Ma thú hóa]”
Giọng Franjuras vang lên cùng với làn sương bung tỏa, bao phủ toàn thân cô ta.
Từ đó bay ra vô số những con dơi đang cố gắng né đi làn sóng màu cầu vồng.
Sau khi né thành công, Franjuras nhanh chóng sử dụng kĩ năng biến thân lần nữa để phản công.
Đàn dơi tụ lại thành một con sói lao đến tấn công Yuno bằng tốc độ áp đảo.
“Ngu ngốc! Có ta ở đây đừng hòng động đến sợi tóc của ngài Yuno!”
Thánh kiếm của Farnia đã chặn được đòn tấn công bất ngờ đó, khiến Franjuras khẽ gầm gừ một tiếng rồi tháo lui về sau.
“Đối đầu với hai Anh hùng, ngươi nghĩ sẽ có cơ hội thắng sao? Ảo tưởng quá đấy, Ma tộc!”
Yuno cười rộn rã.
Sức mạnh của một mình hắn đã khó đối phó, nay còn Anh hùng sở hữu Thánh kiếm mang thuộc tính [Hành tinh] bên cạnh nữa.
Dù Franjuras đúng thật là một trong những chiến lực mạnh mẽ trong quân đoàn ma tộc, thế nhưng đối đầu chính diện với cặp đôi này là điều không thể.
Đừng nói chiến thắng, đến toàn mạng trốn chạy được còn khó.
“Có lẽ, mị chỉ trụ được đến tầm này…”
Franjuras nở nụ cười pha chút chán nản.
Bỗng dưng khuôn mặt của một chàng trai hiện lên trong tâm trí cô.
Chàng trai tóc trắng đang truy tìm cội nguồn của [Bóng tối].
Trái tim trong lồng ngực cô không hiểu sao vừa đập lệch một nhịp.
Cảm giác này, thật sự đã quá lâu rồi.
Hàng trăm năm trước sao?
Hay hàng ngàn năm?
Hay thậm chí còn xa xưa hơn nữa--
Hoặc, cũng có thể là lần đầu tiên…
“Ngài Chrome…”
Franjuras vô thức nhận ra.
Ngẫm lại thì sao đến giờ mới nhận ra.
Rằng người rơi vào lưới tình, là bản thân mình.
Bóng tối sâu thẳm trong đôi mắt của người ấy.
Chứa đựng sự phẫn nộ.
Buồn bã.
Và cả tuyệt vọng.
Nhưng kèm theo đó là sinh mệnh bất diệt cùng ý chí sắt đá luôn tiến về phía trước.
(Nếu được… mình muốn gặp lại anh ấy lần nữa.)
Lẽ nào đây là tình yêu.
Người có đã sống rất lâu như cô, không ngờ lại còn trái tim thiếu nữ.
Nhưng cô không hề kinh tởm nó.
Có lẽ cuộc đời vĩnh hằng này sẽ kết thúc tại đây--
Cô không giận dữ hay thù hận.
Chỉ đơn thuần, nếm vị ngọt bùi của tình yêu chớm nở.
※
Chúng tôi đã vượt qua biên giới Vương quốc Libitia.
Trước đó chúng tôi đã đến Rufas, đất nước của Yuno, nhưng trận chiến ở đó đã kết thúc.
Tôi nghe đồn rằng Yuno đã lập chiến công lớn, tiêu diệt toàn bộ Ma tộc tấn công đất nước đó. Và tiếp đến, hắn sẽ tiến đến Vương quốc láng giềng - Libitia.
Chúng tôi đang đuổi theo hắn, và hiện tại đang ở đây.
Trước mặt chúng tôi là bình nguyên trọc nhuộm màu đất đỏ.
Xem ra trận chiến đã sớm kết thúc.
Yuno có lẽ đã di chuyển đến chiến trường tiếp theo.
Thế nhưng dự đoán của tôi đã bị phủ định bởi một luồng Ma lực mạnh mẽ--
“Đó là…!?”
Đằng xa kia có thứ gì đó bị phủ trong làn sương đen..
“Shia, Yurin.”
Tôi gọi tên hai đầy tớ đi cùng.
Chưa cần nói ra điều muốn nói, hai cô gái đã gật đầu tỏ ý đã rõ.
Đương nhiên tôi lên tiếng để nhắc nhẹ thôi, và cũng là hiệu lệnh sẵn sàng chiến đấu.
Shia đưa thanh kiếm chứa năng lực [Chia cắt] vào vị trí, còn Yurin đã bắt đầu tích tụ Ma lực.
Kĩ năng [Sát thương chuẩn] của tôi luôn ở chế độ tự động nên không cần làm gì cả.
Đột nhiên không gian trước mặt tôi bị bóp méo.
“Ngài… Chrome…”
Xuất hiện từ đó là một cô gái mặc đồ đen.
“Cô là--”
Tôi nuốt ực một hơi.
Là Franjuras, nhưng toàn thân cô đẫm máu, còn bộ đồ đang mặc bị cháy đen lỗ chỗ.