Dòng chữ trên miếng gỗ: Con đường tình duyên được suôn sẻ - Kashiwagi Himeno“Ahihi, có sơ hở.”
Aira mau chóng bóp chặt tay cậu lại rồi thè đầu lưỡi màu đỏ của mình ra như muốn nói “Em hông buông nữa đâu”.“Himeno... nếu là Shiba, Himeno sẽ vui hơn nếu được liên lạc nhiều, đó?”
Himeno trút ra dũng khí và nói bằng một giọng bé xíu tới độ không tài nào nghe ra được nếu cậu không đang ở một mình.
{C-Cảm ơn em. Vậy thì, từ rày về sau, để anh gọi cho em thoải mái nhé.}
“Hứa…”“H-Himeno cũng… yêu rất nhiều.”
Đôi đồng tử to tròn ấy như nghẹn ngào trong nước mắt, từ phần đầu trở lên đều bị phủ một màu đỏ chót nóng bừng.
“Himeno, yêu Shiba, rất nhiều… đó.”