“Kuu! Kuon, waoa~n!” (Ah! Anh hai,chào mừng trở về ~!)
“Gurua, waoanh.” (Đại Ca, chào mừng.)
“Wafuh, gaoruu.” (Ừm, bọn ta đã về đây.)
Mặt trăng chiếu sáng bầu trời đêm, Tôi chào Dagger và những Kobold còn thức đợi rồi kéo xe hàng vào trung tâm của ngôi làng. Chúng tôi lấy ra dụng cụ gỗ, dụng cụ nấu ăn và vỉ nướng sắt từ 2 xe hàng chúng tôi mang về.
Đúng như dự đoán, đường quá gồ ghề nên xe không thể di chuyển được nữa, chúng tôi để xe ở khu vực trông rồi mang hàng bằng tay từ chỗ đó.
“Gurua, garuooon?” (Đội trưởng, chúng ta để cái này ở đâu đây?)
Buster hỏi, cậu ta vác một bó kiếm trên vai.
“Varua, garuon.” (Để tạm ở kia đi.)
Sau khi chúng tôi lọc ra và lấy những vũ khí cần thiết, chúng tôi đưa cho những Kobold trong độ tuổi từ 3 đến 6. Trong lúc đó, tôi yêu cầu Ax, người đang mang giáp trụ và Lancer, người đang mang bình nước gom nhóm vật dụng lại với nhau và đặt chúng ở trung tâm ngôi làng.
“Gaoou, kuua wooann.” (Xin lỗi, bọn em giúp anh một chút được chứ?)
Wann, gurua.”(Vâng thưa Đại Ca)
“Ao~n.”(Tụi em sẽ giúp)
Đáp lại lời tôi, 3 con Kobold 1 tuổi tập trung lại. Vì Kobold bọn tôi có một mối liên kết đặc biệt với những con cùng lứa nên chỉ cần 1 đứa tới thì cả bọn sẽ tới.
Nhân tiện, hầu hết chúng đều được Blazer và Buster huấn luyện chiến đấu nên đôi khi tôi nghe thấy chúng tôi, “Coi chừng sau lưng nhé!” hoặc “Tớ sẽ hạ cậu trong 1 đòn!” Không cần phải dạy chúng những thói quen đó đâu…
Hiện tại, chúng tôi đã có đủ nhân lực để mang hàng hóa tới khu trung tâm.
Cần 1 chuyến nữa là xong. Sau khi làm việc vất vả là tới phần ăn tối.
Tôi để cho em gái của mình lo liệu thức ăn cho bữa tối khi chúng tôi đi tới làng Viel, và có vẻ như em ấy đã vượt qua kì vọng của tôi và mang về một con ma thú dạng heo rừng!
……………
………
…
Kobold ăn gần như mọi thứ, đa phần cái loại trái cây và rau củ trong rừng không ảnh hướng tới chúng tôi. Trong quá trình tiến hóa sinh học, cơ quan tiêu hóa của chúng tôi đã phát triển, và nó kháng được khá nhiều thứ. Nói đơn giản, chúng tôi có thể ăn những thứ và chó bình thường không ăn được và có vẻ như uống rượu cũng không sao.
Thịt nướng cũng có vị hơi khác so với bình thường. Hầu hết thú hoang đều không ăn được thịt nướng, nhưng Kobold có thể ăn được thức ăn nóng mà không gặp vấn đề nào.
Chúng tôi không có thói quen ăn thức ăn được nấu chín ở làng nhưng theo như ký ức của tôi lúc còn làm người, ở những bầy có Kobold pháp sư thì chúng thường có thói quen nấu đồ ăn bằng lửa. Tuy nhiên, lúc trước khi chúng tôi nướng thịt cùng với Muriel, lưỡi tôi đã bị bỏng vì không quen với đồ ăn nóng nên tôi đã rút kinh nghiệm phải chờ cho thịt nguội một chút trước.
“Gurua~n, kuuauu?” (Đại ca, chúng ta ăn được chưa?)
“Gau, waon, wauuh.” (Đợi một chút nữa đi Ax.)
Theo khẩu vị của Kobold thì thịt ngon nhất là khi nó còn tái bên trong và bề mặt hơi chín một chút. Và nó cũng nguội nhanh hơn nữa.
“Fuuh, fuuh, wauuh woruwaoon.” (Fuuh, fuuh, cái này nguội rồi nè, ăn đi Ax.)
“Nn, woann!” (Mm, cảm ơn!)
Lancer thổi phù phù vào miếng thịt trên dĩa của mình và đưa cho Ax sau khi nó nguội.
“Wauh, kyua~n♪” (Thịt, thịt ngon quá♪)
“Gurua, garuuuh.” (Chỉ huy, cho tôi vài miếng đi.)
“Vuruah!” (Đây đây!)
Dagger vẫn lặng lẽ cắt từng miếng thịt, còn tôi thì tiếp tục nướng và ném vào dĩa của mọi người.
“… Wau, kuon, guruo garuofaan?” (Này, anh hai, em sợ bọn mình chẳng còn gì để ăn đấy!)
“Ah…” (Ah…)
Khi nhìn lại thì hầu hết thịt của con heo rừng đã bị mọi người có mặt tại đây ăn hết. Và như vậy chúng tôi khép lại một ngày có quá nhiều chuyện xảy ra.
……………
………
…
Trong lúc đó, Muriel và Maril đang đợi một vài vị khách, một ngày sau khi làng bị tấn công bởi thổ phỉ. Ngôi làng được thành lập bởi các thợ của thị trấn Zelgra với mục đích làm nơi nghỉ ngơi khi họ đi săn ở khu vực rừng Easteria. Vì vậy, tòa án ở Zelgra thường sẽ đảm nhiệm việc xử lý các vụ lớn như thổ phỉ tấn công.
“Nếu là vấn đề nhỏ thì tôi có thể thay mặt trưởng làng định tôi chúng, nhưng…Tôi xin lỗi, ngài pháp sư.”
“Không sao đâu. Tôi cũng có việc cần làm ở Hội trong thị trấn Zelgra và cô cũng đã cho tôi ở nhờ một đêm rồi.”
Hôm qua, sau khi chia tay với nhóm Kobold, Maril đã mời tôi ở lại nhà cô ấy. Họ đã nhờ tôi trình bày với thẩm phán ở thị trấn Zelgra.
Chắc tôi phải trình bày một đống thứ đây…
Người đưa tin đã đi tới thị trấn Zelgra hôm qua, nên chắc anh ta sắp trở về cùng với binh lính rồi. Tôi thường sử dụng ma pháp viễn thị của mình để quan sát đường phía trước và tôi nhìn thấy một nhóm 30 người mặc quân phục của lãnh thổ Ferias.