“Woon, wuuh kuuau uoruau?” (Nhân tiện, Ax và Lancer có khỏe không?)
Tôi hồi hộp khi sắp gặp lại những người đồng đội ở làng sau 10 ngày rời đi, nên tôi đã hỏi Blazer xem họ đang ở đâu và tôi nghĩ rằng mình nên giới thiệu Muriel cho họ trước để mọi việc sau này trở nên suôn sẻ hơn.
“Oauu, woruwoaru kuanoouu woaruou” (Hai người họ đang dẫn lũ trẻ đi tắm sông.)
Đó là một nơi thích hợp để chơi đùa dưới nước vì nước ở đó khá cạn và chảy chậm. Khi con nhỏ, mẹ tôi thường dẫn tôi tới đó khá nhiều.
Hmm, 3 chúng tôi và cả Muriel đã di chuyển trong rừng khá lâu, nên cơ thể cũng hơi bẩn. Có vẻ chúng tôi nên ghé lại bờ sông một chuyến trước khi về làng…
“Gao, guruo woaruoonn” (Được rồi, ra bờ sông trước.)”
“Wokuaon, gurua” (Ý hay đấy đội trưởng)
“Won, kuon, kuau uaorua aoon!” (Đúng vậy, anh hai. Đã lâu rồi em chưa gặp Lancer!)
Dagger vui vẻ quẩy quẩy đuôi.
Trong bộ 6, em gái tôi và Lancer là hai con cái duy nhất. Hai người họ chơi rất thân và Lancer trông cứ như chị của Dagger vậy.
Buster đột nhiên cảm thấy bồn chồn. Cậu ấy nhìn canh tay đã đổi màu và chiếc đuôi đã dài hơn của mình.
Tôi biết.
Tôi biết Buster đã để ý Lancer.
Nhưng theo tôi và Dagger nhận định thì, Ax là người hấp dẫn bản năng làm mẹ của Lancer ấy nhiều hơn. Tôi cũng không thật sự hiểu rõ mọi chuyện nhưng kể cả tôi đôi lúc cũng muốn ghẹo cậu ta một chút…
Khi chúng tôi chuẩn bị di chuyển ra bờ sông, Muriel nắm lấy cánh tay tôi.
“Huh, Archer này, chẳng phải làng của cậu ở hướng kia sao?”
Cô ấy trông có vẻ bối rối khi chúng tôi đột nhiên đổi lộ trình. Tôi trả lời câu hỏi của cô ấy bằng cử chỉ.
Yên tâm. Chúng ta sẽ ghé qua bờ sông trước.
Trong chuyến hành trình trở về làng, tôi đã dạy cô ấy tất cả các ký hiệu chúng tôi sử dụng khi đi săn, và cô ấy đã thể hiện phẩm chất của một pháp sư tốt nghiệp từ Học Viện Ma Pháp bằng cách thông thuộc hết tất cả cử chỉ, nên giờ chúng tôi đã có thêm một cách để giao tiếp.
Bờ sông nằm hơi chếch về phía nam ngôi làng.
Về cơ bản, cả con người và Kobold để không thể sống thiếu nước nên các chủng loài đều xây dựng làng gần bờ sông…kết quả là xung đột xảy ra ở các khu vực lãnh thổ chồng chéo.
Chiến tranh diễn ra hằng ngày giữa loài người hoặc loài á nhân hoặc là giữa loài người và á nhân. Đối với Kobold, kẻ thù không đội trời chung của chúng tôi là goblin và orc từ tộc á nhân.
Quần thể goblin của khu vực này nằm ở phía nam sông Steele (tôi biết được thông qua tấm bản đồ), chúng sử dụng nguồn nước ở nơi chúng tôi định tới, nên chúng tôi không thể thản nhiên lang thang ở khu vực này được
Chúng tôi không biết ở phía bên kia bờ sông có gì…vì chưa ai trong số chúng tôi khám phá khu vực đó cả. Nói thẳng ra, phạm vi sinh sống của chúng tôi nhỏ tới mức chúng tôi còn chẳng biết tới sư hiện diện của làng Viel các chúng tôi nửa ngày đi bộ.
Oh, chúng tôi đã tới bờ sông…
“Kyuu, kyuann”
“Kukyuuh!”
“Kuun”
Tại đây, chúng tôi tìm thấy nhiều Kobold vài tháng tuổi đang vui đùa ở khu vực nước nông, Ax và Lancer đang canh chừng không để chúng di chuyển ra những khu vực sâu.
Hai người họ nhìn chúng tôi với ánh mắt nghi ngờ, họ không nhận ra chúng tôi vì sự thay đổi về ngoại hình.
“Kuuau, guruu” (Lancer, là tôi đây.)
Nói xong, tôi giơ cao bộ cung tên của mình.
“Aavaa? Wafa kuouruaan…” (Archer? Lông của ngài đã đổi màu…)
“Guruuoau, guuoruauu?” (Chẳng phải cậu kia cũng như vậy sao?)
Tôi chỉ vào Ax, người sở hữu bộ lông xanh mượt.
“Kuaan, guruau” (Chào mừng trở về, đại ca~!)
Ax di chuyển về phía chúng tôi, nước bắn tung tóe với mỗi bước chân của cậu ta.
Tôi cảm giác như cậu ta đã to hơn trước. Em gái tôi hét lên khi thấy Lancer, đuôi vẫy liên tục. Tôi cởi bỏ trang bị và rửa sạch những vết bẩn tích tụ trong suốt chuyến hành trình.
“Gaoruu, kuaruaaan!” (Lancer, mình về rồi đây!)
“Wafuh!? Kua…” (Eh!? Đợ…)
*tủm*
Dagger lao tới, Lancer ngã ùm xuống nước và hai người họ bắt đầu chơi với nhau.
“N-này, Archer, tất cả mọi người trong làng cậu đều như thế này hả? Tuyệt vời, đây có lẽ là một phát hiện vĩ đại, tôi không biết có nên gọi cậu là một chủng loài Kobold mới hay không…”
Tôi không muốn dập tắt sự phấn khích của Muriel, nhưng chỉ 6 người chúng tôi có cơ thể khỏe mạnh như này.
Không, không phải như vậy.
“Hnn, vậy có nghĩa cậu là nguyên nhân của mọi chuyện Archer!!”
Nữ pháp sư tóc đỏ đột nhiên ấn ngón tay vào tôi.
“Wafi?”
“Cậu không hiểu sao? Khi một cá thể đặc biệt xuất hiện trong một nhóm giới hạn, thì nó có thể mang tới sự thay đổi cho cả một thế hệ, và cá thể đó là cậu!!”
Giọng cô ấy tràn đầy nhiệt huyết. Tôi ra hiệu.
Đi tắm sông cho bình tĩnh lại đi.
“Eh? Này, geez!!”
Nói xong, tôi rời đi và đắm mình xuống con sông.
“….Wafu, kuaruaau” (…Ah, ngài quay lại rồi.)”
Tôi ngồi kế Buster, nghe cậu ta lan man hết chuyện này sang chuyện nọ.
“Won, kuaruoo…” (Mọi thứ yên bình thật…)
Trong mắt tôi là khung cảnh Ax đang canh chừng lũ trẻ một mình trong khi Lancer vui đùa cùng em gái tôi. Blazer vừa đứng ngay bờ sông nhưng cậu ta đã biến mất trước khi chúng tôi kịp nhận ra.
Có lẽ cậu ta đang lo lắng cho chúng tôi nên đã đi canh gác. Nhưng có lẽ cậu ta đã trở nên cảnh giác hơn sau những khó khăn mà chúng tôi đã trải qua. Tôi đang cười thầm thì nghe thấy tiếng Muriel thì thầm
“Aaahh, chỗ này đẹp quá, mình muốn rửa sạch cơ thể, ở đây chỉ có Kobold nên chắc không sao nhỉ?”
Tôi không biết cô ấy đang nói với ai, nhưng sau khi nghe tiếng nói và tiếng cởi đồ lạo xạo phía sau, Muriel di chuyển xuống sông với chỉ bộ đồ lót trên cơ thể. Cô ấy làm ướt khăn và sử dụng nó để lau sạch cơ thể.
Tôi bị cuốn hút bởi bộ ngực lồ lộ trước mắt và bắp đùi trắng nõn nà. Có vẻ như vì kiếp trước là người nên tôi bị cuốn hút bởi phụ nữ nhiều hơn là các Kobold cái hay tìm đến.
Một Kobold nhìn tôi với vẻ mặt kinh ngạc.
“!?! (Cái… không thể nào, đội trưởng. Ngài bị cuốn hút bởi cô gái loài người kia hả?)”
Khỏi cần phải nói, tôi phải trải qua rất nhiều khó khăn để lừa Buster.