Một giọng hát lơ lửng giữa thinh không
Một thế giới màu đỏ thẫm
Màu đỏ của những bông hoa bao phủ mặt đất xa đến khuất tầm mắt
Chẳng có gì, ngoài bầu trời xanh rộng lớn
_______
Trên thảo nguyên xanh không một bóng người
Tuy vậy, giọng hát vẫn len lỏi qua khoảng không gian của màu đỏ và xanh
Một bài hát chậm nhịp nhưng sinh động
Nó tiếp tục trong niềm vui và nỗi u sầu
_______
Cuối cùng, bài hát kết thúc với một âm thanh dài với những nốt nhạc thanh cao vời vợi
Ngay sau khi bài hát được kết thúc, một giọng nói bất chợt vang lên
“Nữa đi!”
“Tôi muốn nghe thêm một hai bài nữa, còn không thì…”
“Thì sao?” Giọng hát trả lời
“Thì hãy kéo tôi lên,” Giọng nói đầu tiên trả lời
“Ahaha. Hiểu rồi, một lần nữa thôi –“
_______
Giọng hát lại vang lên khắp cánh đồng đỏ thẫm
_______
Khi bài hát kết thúc, giọng nói đầu tiên chợt hỏi,
“Giờ ta làm gì đây?”
“Như mọi khi thôi, chúng ta hãy đi đến một nơi nào đó”, giọng nói kia trả lời lại ngay
“Uhm, đi thôi”, giọng nói đầu tiên trả lời một cách vui vẻ
Và rồi lại tiếp tục.
“Tới lúc dựng tôi dậy rồi đấy, Kino”