Phế Ốc [note20258] không phải một gian nhà ở, mà là một địa danh ở Thành Eternalstar. Nó tọa lạc tại khu 2 Hạ thành, tiếp giáp với phố Black khét tiếng. Tổng diện tích của Phế Ốc đại khái lớn bằng một khu phố.
Tyres từng nghe đám lão làng trong Hội Brotherhood nói, Phế Ốc đã từng là một khu dân cư do Vương đình Lodestar tài trợ xây dựng hơn một trăm năm trước. Nơi đây từng cư trú đầy những người dân thành thị tầm thường mà nhộn nhịp.
Phế Ốc cũng đã từng có một cái tên đàng hoàng, chỉ có điều chẳng còn ai nhớ đến nó cả.
Không biết từ khi nào, Phế Ốc đã biến thành khu vực cho lũ gangster tiếp xúc và đàm phán, thỉnh thoảng cũng thành nơi khai chiến sống mái với nhau.
Thế rồi, khu dân cư náo nhiệt ngày xưa, theo năm tháng làm bạn với máu và đao kiếm, đã trở thành nơi không có bóng người, chỉ còn lại đám phòng ốc đổ nát với tường đá và gạch ngói.
Nghe nói, Phế Ốc còn từng bị coi là nơi vứt xác. Bởi vậy mà ngày nay, đám trẻ trưởng thành nơi vương đô ngập ánh nắng, đều từng bị cha mẹ cảnh báo như này:
"Nếu con không nghe lời, ta sẽ vứt con ra Phế Ốc đấy."
Thanh danh của Phế Ốc, về độ đáng sợ, cũng chỉ đứng sau phố Black mà thôi.
Khi Hội Brotherhood quật khởi ở phố Black và chiếm quyền bá chủ thế giới ngầm khu Hạ thành, chúng lấy Phế Ốc làm căn cứ để quản lý đám trẻ ăn mày.
Để thuận tiện cho việc quản lý và phòng ngừa ăn mày nhân lúc ban đêm chạy trốn, bên cạnh việc sắp xếp đám tay sai giám sát Phế Ốc, Hội Brotherhood còn đào một con hào rộng 10 feet, sâu 15 feet ở bốn phía quanh phế ốc, cắm đầy cọc gỗ nhọn và đinh gỉ trong rãnh. Cổng vào duy nhất của Phế Ốc là cánh cửa đá lớn có khóa ở chính diện.
Người ta nói rằng, năm nào cũng có những đứa trẻ cố trốn thoát qua con hào.
Còn có tin đồn, sau vô số sự nỗ lực và những cái chết, cuối cùng cũng có người đào được một lối đi bí mật qua con hào và trốn thoát —— nhưng Tyres không biết sự thật vì chẳng có ai quay lại.
Nhưng ít nhất, trong năm năm Tyres ở đây, không một ăn mày nào có thể tìm thấy lối đi bí mật huyền thoại.
Thay vào đó, theo sự phát triển của Hội Brotherhood, số thi thể được tìm thấy trong rãnh sâu vẫn tiếp tục gia tăng hằng năm.
Đúng như tên gọi, Phế Ốc do 23 căn nhà đá cũ nát tạo thành. Thực ra ban đầu còn có nhiều hơn, nhưng một bộ phận đã bị sụp từ nhiều năm trước trong chiến tranh hắc bang, một bộ phận thì bị Hội Brotherhood dỡ bỏ để đào ra con hào.
Những căn nhà nằm rải rác bất quy tắc sau cánh cửa đá lớn. Có những căn nhà đá xếp sát nhau. Cũng có những căn nhà bị tách xa khỏi và
“lạc loài” với những căn nhà khác .
Những ăn mày may mắn có thể được phân đến gian phòng có giếng nước. Những kẻ không may mắn, như phòng 6 của Tyres, cũng chỉ có thể múc nước từ phòng khác, đổ đầy vạc nước mà dùng —— và cái này thường không phải miễn phí.
Nguồn nước cùng đồ ăn thường là nguyên nhân gây xích mích giữa ăn mày. Một ví dụ điển hình chính là cái vạc nước của phòng 6. Năm thứ hai đến Phế Ốc, Tyres đã dùng đủ các loại thủ đoạn để thỏa thuận với phòng 17 sát vách, đạt được quyền lấy nước mỗi tuần một lần.
Trước đây, ———— khi Ned và Collia chưa tới, chỉ có Sinti, Ryan, Kellet cùng hai người khác đã không còn trên thế gian ————
ngay cả việc uống nước cũng là cả một vấn đề đối với bọn họ.
Trở về thời điểm hiện tại, bọn Tyres nghe thấy tiếng hét thất thanh vọng sang từ phòng 17 sát vách. Chính xác là tiếng hét của “Đội trưởng” Diego phòng 17.
"Kara! Không! Ai đó, làm ơn! Bọn ôi không làm mà! Không phải bọn tôi!"
Tyres còn nhớ rõ cái lần tranh nước năm nọ, cậu đã dùng một tảng đá đập lên đầu Diego. Khi đó tiếng hét của cậu ta cũng không kém bây giờ là bao.
Thảm thiết mà hoảng loạn.
Những đứa trẻ ăn mày phòng 6 đều không kịp phản ứng.
Ngay cả người bĩnh tĩnh nhất là Tyres, phản ứng đầu tiên của cậu cũng là làm như thường lệ —— lúc đám ăn xin đánh nhau tập thể ——, đưa đám trẻ vào mấy cái ổ trong tường để ẩn náu. [note20259]
Một khoảng thời gian rất dài về sau, Tyres sẽ hối hận vô cùng vì quyết định này.
Tyres tránh vào bức tường đối diện phòng 17, đôi mắt liếc nhanh qua tảng đá không mấy nổi bật ở trong góc tường.
Cậu dựa người vào tường, nhìn chăm chú vào cái lỗ thông giữa Phòng 17 và Phòng 6 —— đây là biểu tượng liên minh giữa hai phòng năm đó.
"Bọn Diego làm sao vậy? Đánh nhau à?" Sau khi đã trốn xong, Ned tò mò hỏi.
Quan hệ giữa ăn mày với nhau không phải luôn hòa thuận, vui vẻ. Trong Phế Ốc cũng không có nhiều phòng hài hòa như phòng 6.
Trên thực tế, những thương tật hay thậm chí những cái chết của ăn mày không chỉ do Quaid, mà còn do chính đám ăn mày gây ra.
Đám trẻ chưa đến mười tuổi rất sốc nổi, lúc ra tay cũng không biết thế nào là đủ. Trước khi Ned và Collia đến, phòng 6 của Tyres còn có hai người nữa, chính vì lí do trên mà hai người đó đã mất.
Nhưng phòng 17 cũng có thể coi là một trong số ít ở Phế Ốc:
Diego là một đứa trẻ da ngăm, mắt nhỏ, tóc vàng, ngang tàng mà bướng bỉnh. Dù mới chín tuổi rưỡi nhưng khí chất lãnh tụ cậu ta tỏa ra có khi còn xuất chúng hơn cả Tyres và Sinti. Ít nhất thì đội ăn mày Phòng 17 đều nghe theo cậu ta. Chính điều này đã làm cho cuộc chiến giành nước giữa Phòng 6 với Phòng 17 năm đó trở nên gian nan trắc trở hơn nhiều.
"Nghe không giống đánh nhau, không lẽ là phòng khác bắt nạt bọn Diego? Nhất định là thằng Karak ở Phòng 10! Nó thích nhất là bắt nạt người khác!" Như thể nghĩ thông suốt cái gì, Kellet vội vội vàng vàng nói.
"Vậy bọn mình phải đi giúp nhanh! Hai phòng chúng ta đã đồng tình trợ giúp lẫn nhau mà!"
Tên què Ryan nghe thấy vậy, toan đi ra khỏi cái lỗ. Nhưng trước khi ánh trăng kịp chiếu sáng được nửa người cậu, Ryan đã bị Tyres kéo lại.
"Đừng vội, không phải Karak! Là thứ khác!" Tyres nghiêm túc lắng nghe tiếng kêu thảm thiết từ căn phòng cách vách.
"Không, Diego!"
Ngay sau đó, một âm thanh đinh tai vang lên, giống như âm thanh của một bao cát bị đập vào tường. Nhưng lúc này, đứa trẻ đã hét lên lại là Ansola.
Tyres nhớ rõ đứa trẻ tám tuổi này. Năm đó, trong lúc tranh nước, Ansola mím chặt môi, kiên định mà đứng bên cạnh Diego.
[note20261]
Lúc đánh nhau, cô bé đã liều chết ôm lấy đùi Sinti, không để cậu đến gần nơi Diego và Tyres đang chiến đấu. Nếu Tyres không tấn công mạnh vào đầu gối Diego, lại nhanh tay nhanh mắt vớ được một tảng đá, có thể hôm nay phòng 6 còn chưa có nguồn nước cố định mà dùng.
"Có gì đó không đúng!"
Biểu cảm của Sinti, đứa trẻ lớn nhất trong phòng, dần trở nên u ám.
Sinti là thành viên phòng 6 hợp tác tốt nhất và ăn ý nhất với Tyres. Cậu hiếm khi lên tiếng, nhưng mỗi khi cậu mở miệng nói chuyện, không phải chuyện quan trọng thì sẽ là chuyện cần phải nói.
"Xin tha đi! Mày xin tha tiếp đi! Tiếp đi chứ!
Một thanh âm dày đặc mà điên cuồng truyền đến từ căn phòng cách vách.
Rất nhanh, sự nghi hoặc trên mặt đám trẻ đều biến thành sợ hãi.
“Tao thích nhất nghe tiếng bọn mày cầu xin đấy!"
Mỗi đứa trẻ ăn mày ở Phế Ốc sẽ không bao giờ quên giọng nói này. Đối với bọn họ, nó còn đáng sợ hơn cả ác ma ở dưới địa ngục.
Ít nhất, ác ma sẽ không tàn nhẫn mà đánh gãy xương ăn mày từng tấc từng tấc một. Sẽ không dùng dao rạch mặt ăn mày. Sẽ không ấn đầu ăn mày xuống chum nước rồi nói "giúp mày giải khát" (Ác ma thực sự không làm như vậy sao? Ít nhất thì ăn mày không biết điều đó).
Là Quaid.
Quaid Roda, gã quản lý đám trẻ ăn mày của Huynh Đệ Hội.
Là cơn ác mộng và ngôi sao chổi tai họa của mỗi ăn mày.
"Không! Ngài Quaid! Bọn tôi sai rồi! Bọn tôi —— AAA —— "
"Xem bọn mày có dám nói vớ vẩn nữa không! Có dám nói xấu sau lưng tao nữa không! Con khốn tóc đỏ đáng chết! Thằng đầu trọc đáng chết! Ả Jala Chalton đáng chết! Tất cả chúng mày đều đáng chết!"
Những âm thanh truyền đến từ căn phòng cách vách, là tiếng Quaid chửi rủa điên loạn, tiếng đánh đập, âm thanh của nắm đấm, hòn đá, và âm thanh cơ thể va chạm vào mặt tường.
"Cứu! Cứu! Diego! Karak! Malitha! Đứng lên đi! Mau cứu, cứu tao!"
"Chạy! Chạy nhanh —— Argh —— "
"Chúa ơi! Thủ vệ đâu! Ngài Rick đâu! Lạy Chúa! Hắn muốn giết chúng ta, hắn muốn giết tất cả chúng ta —— "
"Không! Làm ơn!"
Phế Ốc dưới ánh trăng tràn ngập những tiếng la hét thảm thiết. Tyres cảm thấy tinh thần chấn động!
Phải mất 3 giây đồng hồ Tyres mới phản ứng được. Rốt cuộc Quaid đang làm cái gì?
Cậu bất giác quay đầu, nhìn quanh mọi người trong phòng 6.
Ned và Collia đang run bần bật trong cái ổ. Ryan, người vừa mới định xông ra đi giúp, đã bị dọa ngây người.
Kellet với Sinti cũng không khá hơn nhiều. Kellet sợ hãi đảo mắt qua mấy người khác, muốn mở miệng lại không nói ra lời. Sinti thì nhìn chằm chằm Tyres, sắc mặt tái nhợt.
*Bang! Bang! Bốp! Crack!*
"Đám rác rưởi đáng chết chúng mày! Ngay cả bọn mày cũng dám cười nhạo tao! Cười nhạo ‘Huyết Phủ’ [note20262] Quaid Roda! Ngay cả bọn mày mà cũng dám ——
"Haha, Kêu lên đi! Sao không kêu đi? Kêu lên cho tao!"
Tiếng gào thét điên cuồng vang lên cùng với tiếng kêu khóc thảm thiết. Còn có âm thanh của một cái gì đấy vỡ vụn, chắc chắn không ai muốn nghĩ sâu xa về nó đâu.
Tyres biết, ngay lúc này, sự khủng hoảng đã lan ra khắp phòng 6.
Đầu óc cậu nhanh chóng phân tích tình huống trước mắt.
Quaid đang trút giận lên mấy đứa Phòng 17 —— không, nghe bộ dạng của Quaid, cùng với tần suất và lực đánh, đêm nay hắn không chỉ đơn giản là muốn trút giận!
Hơn nữa, Quaid có thể là một gã khốn nạn, nhưng hắn sẽ không điên đến mức giết toàn bộ ăn mày ở một phòng cùng một lúc…
Đúng rồi, Rick đâu?
Đám bảo vệ với lính canh ở Phế Ốc đâu?
Giữa mỗi phòng với nhau có thể không nghe thấy bởi vì có tường đá ngăn cách, nhưng đám lính đi tuần ở bên đường thì chắc chắn phải nghe thấy!
Đương nhiên, Tyres không biết rằng lực lượng bảo vệ của Phế Ốc đêm nay bị giảm chỉ còn có 2 người. Hơn nữa, hai tên tay sai kia cũng không bao giờ đến được nữa.
"Tyres, làm —— làm sao bây giờ?" Nghe thấy thảm kịch ở cách vách, theo bản năng, Sinti cảm thấy có gì đó không đúng. Khuôn mặt cậu tái nhợt, đổ đầy mồ hôi. Cậu căng thẳng mà hỏi Tyres.
"Yên lặng, không ai được lên tiếng! Chúng ta ——" Tyres cau mày, khổ sở suy nghĩ biện pháp ứng phó.
Nhưng trước khi cậu nói xong, một bóng dáng nhỏ bé đột nhiên xuất hiện từ lỗ thông giữa phòng 6 và Phòng 17.
Collia giật mình kêu lên một tiếng.
Tyres nhận ra ngay từ cái nhìn đầu tiên, người vừa chui qua lỗ thông từ phòng 17 là Ansola, đầu cô bé nhuốm đầy máu và tinh thần đã gần như sụp đổ.
Trước khi Tyres kịp nâng cô dậy, Ansola đã ngã sấp xuống đất, thở hổn hển, hoàn toàn không để ý đến máu tươi dính đầy trên mặt, trên tóc.
"Chạy mau! Chạy mau! Chúng ta phải chạy mau —— "
Tyres và Sinti sốt sắng nâng cô dậy. Bên tai, những tiếng gào thét bi thảm vẫn vang lên. Nhưng dường như Ansola đã không còn tỉnh táo, chỉ khủng hoảng mà lẩm bẩm “Chạy mau”, dù có hỏi thế nào cũng không chịu trả lời.
Mãi cho đến lúc Tyres tát một cái vào mặt cô. [note20263]
"Chuyện gì xảy ra? Quaid đã làm gì vậy?"
Nước mắt Ansola chợt trào ra.
"Qu… Quaid… Hắn điên rồi! Hắn muốn… không chỉ riêng chúng ta, hắn, hắn đi vào… từng phòng một…từng phòng một… "
Dù lời Ansola nói rất rời rạc, nhưng nhiêu đó đã đủ để những đứa trẻ phòng 6 hiểu chuyện gì đã xảy ra. Khuôn mặt cả 6 đứa đều tái nhợt. Ngay cả Tyres cũng không thể không cảm thấy sợ hãi.
"… thấy người là đánh, gặp… là đánh, cho đến khi… tắt thở … mới thôi. Tớ… tớ… nghe thấy tiếng khóc, nên đi ra ngoài… nhìn lén. Thế rồi… tớ nhìn thấy Quaid kéo theo Larry… đi ra từ phòng 3, máu… máu… đều là máu. Sau đó… hắn nhìn thấy tớ… "
"Hắn bắt được Kara. Hắn đập cậu ấy xuống đất… thật mạnh. Diego…Diego muốn ngăn cản hắn… Sau đó, hắn đánh cậu ấy. Diego không còn nhúc nhích nữa. Sau đó… sau đó là Malitha, Quaid… Quaid gí cậu ấy vào đống lửa… ư huhu… đống lửa… "
Tyres cảm thấy da đầu mình tê dại.
Không phải cậu chưa từng thấy Quaid đánh người. Nhưng thông thường, Quaid sẽ bị thủ vệ ngăn lại trước khi đứa trẻ bị đánh chết —— Huynh Đệ Hội cũng không quan tâm nếu đứa trẻ đó bị đánh đến tàn tật.
"Phòng 3 đã xong… xong rồi, phòng tớ cũng… mới vừa nãy, hắn đang đánh Midelan. Tớ cũng không biết… có bao nhiêu phòng đã… "
Ansola vẫn còn đang khóc lóc kể lể thì đột nhiên Tyres bịt miệng cô lại!
Mọi người đều bị bất ngờ trước hành động của Tyres.
Lúc này, những đứa trẻ mới nhận ra rằng những tiếng khóc và tiếng gào thét từ phòng bên đã biến mất tự lúc nào.
Phòng 17 thật yên tĩnh.
Như thể những đứa trẻ đó đều đã ngủ say vậy.
Chỉ còn lại tiếng thở phì phò thô lỗ. Nó đang chậm rãi tiến đến gần. Không ai biết rằng điều đó có ý nghĩa gì.
Những đứa trẻ trong phòng phát run lên.
Trong khoảnh khắc đó, Tyres đột nhiên quay đầu, hạ thấp giọng hết mức có thể và nói: "Nghe này. Chúng ta phải nhanh —— "
*Bang!*
Một tiếng động lớn vang lên. Tyres vô thức kéo Ansola ra phía sau.
Cánh cửa phòng 6 bị đá văng.
Trước cửa, Quaid đang lảo đảo chậm rãi đi vào.
Hắn nhìn vào bảy đứa trẻ đang run rẩy trong phòng bằng một nụ cười dữ tợn và tởm lợm.
"Này… Chúng mày chạy đi đâu đấy? Eh? Mặt mày… trông rất quen… "
Tất cả mọi người trong phòng 6, kể cả Tyres, đều cảm thấy kinh hãi.
Quaid lấy tay chà xát cái mũi. Tyres nhìn thấy một màu đỏ tươi trên mặt hắn ——
đó là màu của người say rượu.
Và trên tay hắn cũng có một màu đỏ sẫm.
Đó là màu của máu.
Quaid nhìn chòng chọc vào Tyres, người đang giữ chặt miệng Ansola.
"Tao… tao nhớ ra mày rồi!"
Biểu cảm trên mặt hắn biến đổi liên tục, từ hung ác đến giận dữ và phẫn nộ.
"Ah, mày là thằng nhãi con bị tên đầu trọc bắt được —— "
"Là mày! Nhất định là do mày lắm miệng, cười nhạo tao, nói xấu sau lưng tao! Đúng không!"
"Nhất định là mày —— "
"Nhất định là mày!"
Tyres cảm thấy tim mình lạnh buốt.
—————————————————
Rick thận trọng lái xe ngựa trong khi cố ép buộc bản thân phải tỉnh táo lại. Hắn vẫn có thể cảm nhận được độ ấm sau cổ mình.
May mắn thay, mọi thứ đều bình thường.
Hồn ma kia không xuất hiện.
Có lẽ, nó còn đang phải đau đầu vì Quaid.
Lúc này, tổng bộ Hội Brotherhood đang gần ngay trước mắt hắn.
Rick thở phào nhẹ nhõm một hơi.
"Gã kế toán?"
Một giọng nói quen thuộc vang lên.
Dưới ánh sáng của ngọn đuốc, khuôn mặt của Layork hiện lên phía trước.
Hắn bất mãn mà hỏi: "Sao đúng thời điểm này mày lại đến đây? Đây là chỗ dùng đao kiếm để làm ăn! Cả mày cũng muốn đến chơi sao? Bằng đôi tay chỉ biết viết sổ tính toán của mày?"
Rick đứng hình mất một lúc. Cùng lúc xe ngựa tiếp tục chuyển động, hắn nhìn thấy quảng trường nhỏ trước bản bộ được bao phủ bởi những ngọn đuốc.
Có những bóng người đang lẳng lặng đứng đó. Tất cả bọn họ đều đeo một mảnh vải đen tượng trung cho Hội Brotherhood.
Ở đó có ít nhất một trăm người.
Rick chợt nhận ra rằng, hầu hết lực lượng chính của Hội đều ở đây.
Dưới ánh trăng, hắn nhìn thấy boss Morris mập mạp, đầu não đường dây buôn người ở Thành Eternalstar. Hắn đang thảo luận gì đó với vài bóng người khác. Một tên khổng lồ tóc vàng cao hai mét, một bóng người thần bí mặc áo choàng đỏ sậm, với một người đàn ông béo trông thật tầm thường.
Rick giật mình.
Hắn nhận ra, đó là những nhân vật lớn khác trong Hội.
Trong đó thậm chí có cả những người thường không xuất hiện ở Eternalstar.
Rick vội vàng xuống xe ngựa. Hắn đi xuyên qua đội quân được trang bị đầy đủ áo giáp và vũ khí, từ rìu, dao găm, đoản kiếm đến gậy cắm đinh.
Rick đi thẳng đến chỗ Layork.
"Layock, thật vui được gặp lại… thôi bỏ đi. Không nói chuyện vô nghĩa nữa. Đêm nay có chuyện gì vậy?"
Rick không thích Layock, và Layork cũng không thích Rick. Họ thường gặp nhau đơn giản chỉ vì công việc, cả hai đều hiểu và đồng tình tránh mặt người kia.
Nhưng ở nơi này, người biết nhiều nhất và dễ hỏi nhất về tình huống hiện tại, lại chính là Layock.
"Boss không nói gì với mày sao?"
Lajock nhếch môi, ném cho hắn một ánh mắt khinh bỉ.
"Như thường lệ, đối đầu với Blood Bottle. Ngoài súng Ma năng và nỏ bộ binh ra, dùng vũ khí gì cũng được. . ."
Tên sát thủ nổi tiếng với thủ đoạn hiệu quả và tàn nhẫn, Layork, chạm tay vào thanh loan đao [note20264]
sau thắt lưng, như thể đang cảm nhận khí thế mạnh mẽ của thứ vũ khí nằm trong vỏ.
Rick sửng sốt.
Blood Bottle?
Sát thủ hít một hơi thật sâu. Sau đó hắn mỉm cười và liếm môi.
"Đêm nay, chúng ta sẽ bắt lấy Phố Red Market!"
——————————————————
"Vẫn chưa có tin tức gì từ Yodel sao? Bên Đền thờ Lạc Nhật thế nào rồi?"
Trước lò sưởi, một quý tộc trung niên với mái tóc hoa râm nghiêm túc hỏi, trước mặt ông là một chiếc ghế sang trọng, lộng lẫy.
"Kiên nhẫn, bạn của ta.”
“Chúng ta đã chờ tận 12 năm, chờ thêm một chút nữa cũng không có vấn đề gì."
Thân ảnh cường tráng đứng dậy khỏi chiếc ghế, cầm lên cây quyền trượng nạm những viên pha lê màu lam sáng.
Nếu nhìn kĩ, người ta sẽ thấy những viên pha lê trên quyền trượng dường như sáng lấp lánh với một nhịp điệu chậm mà đều đặn.
"Những phỏng đoán vô nghĩa chỉ chứng tỏ sự hoài nghi của chúng ta về năng lực của Yodel.”
“Hơn nữa, hắn mang theo ngọn lửa của chiếc đèn đó, không phải sao? Ta tin hắn sẽ tìm thấy nó."
Thân ảnh cường tráng chậm rãi nói. Ánh lửa phản chiếu lên đôi mắt tĩnh lặng.
“Hắn sẽ thành công.”
Quý tộc trung niên cúi đầu thật sâu.
"Tôi không nghi ngờ gì về năng lực của Yodel, chỉ có điều ——" ông ngập ngừng một chút rồi thở dài, nói:
"—— Yodel quá tĩnh lặng, quá lạnh lùng. Ngoài lòng trung thành không lay chuyển, cậu ấy chẳng quan tâm đến bất cứ thứ gì khác. Giống như mười hai năm trước. Tôi lo cậu ấy sẽ. . ."
Quý tộc trung niên không tiếp tục nói, và thân ảnh cường tráng cũng không trả lời ngay lập tức.
Thân ảnh cường tráng cầm quyền trượng bước đến gần khung cửa kính trong suốt. Anh nhìn về phía nơi xa, ở đó có một ngôi đền sáng rực rỡ trong ánh đuốc.
Ngay cả ánh trăng cũng không thể so sánh với ánh sáng của ngôi đền kia.
"Vậy hãy đi chuẩn bị đi, bí mật liên lạc với Đền thờ… nhận được tin thì xuất phát ngay lập tức, không cần chờ tín hiệu của Yodel."
Thân ảnh cường tráng chậm rãi nói.
"Ta không có lí do gì để nghi ngờ Yodel. Đến thời điểm phải ra tay thì hắn sẽ không do dự.
"Nhưng mà, chuẩn bị thêm một chút cũng không thừa."